Editor: TBi
Sau khi Diệp Khúc Đào nghe Chu Cảnh Minh nói như vậy, cô ngẩn người một lúc, trong đầu cô lúc ấy không thể suy nghĩ được gì, còn hoài nghi mình có phải đang nằm mơ, ngay lập tức cô lấy tay tự véo mặt mình, cảm giác đau chân thực này chắc chắn không phải là mơ, những gì anh ấy nói đều là thật. Hai người.... thực sự có thể hẹn hò sao???
Tay Diệp Khúc Đào kích động đến run lên, sợ anh hối hận, cô vội vàng gật đầu: "Vâng, em đồng ý."
Kể cũng lạ, hai người đã ở bên nhau từ lúc đó.
Khi ai đó hỏi Diệp Khúc Đào làm như thế nào để có thể theo đuổi được Chu Cảnh Minh, cô cũng không rõ lắm, nhưng là cô đã rất cố gắng…… và đã thành công.
Đó chính là... nỗ lực theo đuổi!
...
Diệp Khúc Đào gặp ác mộng trong giờ nghỉ trưa, thời điểm cô sắp thoát khỏi cơn ác mộng, đồng hồ báo thức trên điện thoại của cô đột nhiên vang lên.
cô liền tỉnh dậy.
Cơn ác mộng đó thật đáng sợ, cô mơ thấy mình bị Chu Cảnh Minh bỏ rơi.
Trong giấc mơ, cô mơ thấy Chu Cảnh Minh gặp một người phụ nữ có điều kiện tốt hơn mình, liền vứt bỏ cô để kết hôn với người phụ nữ đó.
Còn nói cái gì mà năm đó tôi cùng em ở bên nhau, chỉ là vì lúc trước chưa gặp được người thích hợp, muốn chơi đùa một chút mà thôi, hiện tại bây giờ tôi đã tìm thấy người con gái phù hợp với bản thân mình rồi, tự nhiên sẽ không cần em nữa.
Cô bị dọa giật mình thức giấc với một nỗi sợ hãi.
Cô đau đầu tỉnh dậy, vừa ngồi lên đã thấy Chu Cảnh Minh đi tới.
Chu Cảnh Minh thay nước ấm cho cô.
Anh vừa đi ăn về, thấy trong văn phòng không có ai, chỉ có Diệp Khúc Đào đang ngủ say, nhìn vào bình nước của cô, liền đi tới rót thêm nước ấm cho cô.
Tình cờ là cô đã tỉnh dậy, vẻ mặt buồn bã nhìn anh.
Chu Cảnh Minh bị nhìn chằm chằm có chút kỳ quái, “Làm sao vậy? Trên mặt anh có dính gì à?”
Diệp Khúc Đào lắc đầu, nhưng cô nhớ lại cơn ác mộng vừa rồi mà cảm thấy nó quá chân thực.
Chu Cảnh Minh mua cho cô một hộp bánh ngọt và đặt chúng lên bàn.
Đó là món bánh yêu thích của Diệp Khúc Đào, cô cảm thấy Chu Cảnh Minh như có một loại ma lực nào đó, mỗi khi cô hoài nghi rằng Chu Cảnh Minh không thích mình, anh ấy sẽ luôn đối xử tốt với cô, khiến cô không muốn chia tay.
Đã đến giờ làm việc, Chu Cảnh Minh trở lại văn phòng, Diệp Khúc Đào đi rửa mặt để chuẩn bị quay lại làm việc vào buổi chiều.
Người lãnh đạo của cô đã trở lại và gọi cô qua đó.
Cấp trên của cô là một nữ lãnh đạo, cô ấy rất tốt bụng, lúc cô mới được điều chuyển qua đây, cô ấy đã dạy cô rất nhiều điều, vì vậy cô khá thích vị lãnh đạo này, nhưng ngay khi cô vừa mới đi tới văn phòng lãnh đạo của mình, thấy cô ấy đang thu dọn đồ đạc.
Diệp Khúc Đào lo lắng hỏi: "Bí Thư Lý, chị phải đi đâu à?"
Người lãnh đạo vừa thu dọn đồ đạc cá nhân của mình vừa giải thích với cô: "Tiểu Diệp, ngày mai chị được chuyển công tác, nhưng em đừng lo lắng, cấp trên đã sắp xếp một người vừa mới được thăng chức đến đây, em là nhân viên cũ cho nên biết rõ mọi thứ ở đây, có em chiếu cố anh ấy chị cũng yên tâm. Chị đi rồi, em có thể tiếp tục làm trợ lý cho anh ấy, sau này anh ấy sẽ đảm nhận vị trí của chị.
Diệp Khúc Đào có chút luyến tiếc, nhưng cô cũng hiểu rằng họ đều sẽ lên chức cao, không thể cứ mãi là cấp dưới cả đời được, Diệp Khúc Đào tò mò thì thầm bát quái: "Vâng, được rồi, nhưng người bí thư mới đó là nam hay nữ vậy chị?"
Nghe vậy, người lãnh đạo cười nói: "Người đàn ông này cũng còn trẻ và có triển vọng, không thua gì so với Chu quận trưởng của em. Chị thấy anh ta trông khá ưa nhìn."
Diệp Khúc Đào nghe thấy lời này đôi mắt liền sáng lên, nhưng cô vẫn kiểm soát tốt gương mặt, Thật là một niềm vui khi được làm việc với một anh chàng đẹp trai!
…
Diệp Khúc Đào tiễn lãnh đạo về sau giờ làm việc vào buổi chiều, liền đi tìm Chu Cảnh Minh, lên xe của anh, cô nóng lòng không chờ được nói với anh về chuyện thay đổi người lãnh đạo của mình.
"Anh yêu, để em nói cho anh biết, ngày mai chỗ em sẽ đổi lãnh đạo mới, bí thư Lý đã được thăng chức."
Thấy cô vui như vậy, Chu Cảnh Minh khó hiểu hỏi: “Vui như vậy, em biết lãnh đạo mới sao?”
Diệp Khúc Đào ăn ngay nói thật: "Em đâu có quen, chỉ là lãnh đạo mới của em là một soái ca! Bí thư Lý nói anh ấy rất đẹp trai! Em rất tò mò không biết anh ấy đẹp trai như thế nào."
Chu Cảnh Minh nghe vậy sắc mặt lập tức trầm xuống, nhéo nhéo má cô, giọng điệu mang theo sự ghen tuông nói: "Em chỉ thích trai đẹp thôi đúng không, ai đẹp trai em đều thích?"
Diệp Khúc Đào xoa xoa mặt, anh nói cũng đúng không sai.
Cô thích nhìn thấy những anh chàng đẹp trai.
Nhưng mà cô thích Chu Cảnh Minh không phải vì anh đẹp trai.
...