Tuyệt Đối Chiếm Hữu

Chương 5: Ở trong phòng tắm...

Chương 5: Ở trong phòng tắm nghĩ đến chồng mà tự an ủi

Khăn trải giường của Dương Thần vẫn là bỏ đi.

Tô Thanh Viên tự nhiên cũng không có khả năng để lại, lúc về nhà tiện đường đem nó vứt bỏ, sau đó báo với Dương Thần, kêu cậu ấy chọn cái mới, cậu trả tiền.

“?” Dương Thần để lại ký hiệu như thế.

Tô Thanh Lạp u oán ánh mắt trừng mắt nhìn người đàn ông đang sung sướиɠ lái xe một chút, trả lời “Đồ uống của mình không cẩn thận đổ trên giường cậu, không có thời gian giặt cho cậu nên liền bỏ đi luôn."

“Cậu chọn cái khác rồi nói với mình, mình trả tiền.”

Đối phương không trả lời lại, sau mười phút mới gọi điện tới, đương nhiên Tô Thanh Viên không rảnh nghe.

Cậu vội vàng dẩu cao mông, để tϊиɧ ɖϊ©h͙ khốn nạn còn lại chảy ra khỏi miệng huyệt, trong bụng trướng làm cậu khó chịu đến cực điểm.

Im lặng thật lâu, Tô Thanh Viên vặn cánh tay có chút mỏi, nhưng vẫn cảm thấy trong cơ thể còn một ít.

Không có biện pháp, làm không sạch sẽ, khó chịu vẫn là chính mình.

Tô Thanh Viên không rảnh lo tự tôn, cậu khó khăn ngồi trên sàn nhà, mở ra hai chân với độ cong lớn nhất, một tay hỗ trợ giữ, một tay kia lại tiến vào trong miệng huyệt.

“A ——”

Tiếng rên phát ra thoải mái nhẹ nhàng, Tô Thanh Viên cắn môi, lại ra được một chút.

Cậu thầm rêи ɾỉ, bò lên từ sàn nhà đổi tư thế, chân sau chống ở trước bồn rửa tay, miễn cưỡng mà dựa vào chân sau đứng thẳng.Tư thế này khá tốt, khuyết điểm duy nhất chính là đem bộ dáng dâʍ đãиɠ của cậu hoàn toàn chiếu vào chiếc gương to rộng.

Tô Thanh Viên trời sinh chính là một bộ dáng thanh lãnh, tựa hồ bất luận chuyện gì xảy ra đều không nhiễu loạn được cậu, nhưng giờ phút này, cậu cư nhiên tự mình làm loại chuyện xấu xa này.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại theo thành ruột mở ra chậm rãi chảy xuống, chảy qua khối thịt hồng giữa đùi cậu, rơi trên mặt đất.

Cực kỳ sắc tình.

Tuy rằng xử lý xong rồi, nhưng cảm giác không thoải mái vẫn còn, đôi mắt Tô Thanh Viên đầy nước, cậu cầm lòng không được mà vuốt ve chính mình.

Một tay cắm vào trong miệng, khi làʍ t̠ìиɦ cùng Cố Trầm Dương, hắn cố ý trêu cợt cậu như vậy, khi thì nhéo đầu lưỡi, khi thì thọc vào rút ra.

Một tay kia không ngừng xoa trước đầu ti, kéo kéo, lại không có Cố Trầm Dương giúp cậu liếʍ thành kɧoáı ©ảʍ tê dại.

“Cố Trầm Dương ——” Tô Thanh Viên cơ hồ là không có ý thức than nhẹ ba chữ này ra, môi đỏ khẽ nhếch, khắc chế thở dốc.

Cậu không muốn nhìn đến trong gương phản xạ ra tới bản thân cậu một cách chân thật, liền nhắm lại hai mắt, đầu óc lại nghĩ tới Cố Trầm Dương.

Phảng phất dường như hắn liền ở đây.

Người đàn ông từ sau lưng ôm cậu, truyền cho cậu nhiệt độ, còn sẽ liếʍ vành tai cậu, nhu tình mà kêu cậu là bảo bối.

Đồng thời một lần lại một lần nói lời hạ lưu dơ bẩn, tận tình mà kɧıêυ ҡɧí©ɧ, làm khơi mào du͙© vọиɠ của cậu, còn sẽ nâng lên một chân, từ phía sau hầu hạ chính mình.

Ngón tay Tô Thanh Viên cắm vào giữa đùi, lại không đạt được sự sưng to như khi có nhiệt độ của Cố Trầm Dương, cậu khó chịu hô lên một tiếng.

Nếu là Cố Trầm Dương nói, hắn khẳng định sẽ đem chính mình áp ở trên vách tường lạnh băng, nâng đùi phải của cậu, tận tình đùa bỡn.

Sau khi thao thoải mái, hắn còn sẽ đem mặt mình bẻ qua, nhiệt tình hôn sâu, sau đó liền sẽ nâng lên một chân khác của cậu.

Cố Trầm Dương sẽ nâng mở ra hai chân, đem cậu ôn nhu mà ôm vào trong ngực, cứng rắn va chạm thật sâu mà thọc vào rút ra.

Thậm chí, Cố Trầm Dương sẽ giữ tư thế ôm hắn đi qua đi lại, sau đó cắm đến càng sâu, chất lỏng nóng bỏng sẽ bắn ở tràng đạo bên trong, đem cậu cao trào.

“Ô…… Ha a, nhanh một chút……” Tô Thanh Viên hai chân nhũn ra, phảng phất như bị làm đến vô lực, quỳ rạp trên mặt đất, “A a, thật lớn, thật thoải mái……”

Cậu nằm ngửa lại, cơ hồ muốn đem hai chân bẻ ra chữ M lớn, dùng sức mà nâng giữa đùi lên, giống như cùng với Cố Trầm Dương thật sự nắm hai chân mạnh mẽ thao làm cậu.

Tô Thanh Viên không chịu khống chế mà tưởng tượng, đồ vật giữa háng run rẩy, cuối cùng bắn ra chất lỏng vẩn đυ.c.

Cậu biết cậu thật sự xong đời rồi.