Sau một hồi ăn no nê cẩu lương, hai nhóc lại trở về vòng tay yêu thương của baba mình. Thầy hiệu trưởng lau mồ hôi, cười ôn hòa nói chuyện với phụ huynh của hai bên:
" Tôi sẽ kiểm điểm về phần sai của mình sau nhưng trước tiên chúng ta phải giải quyết chuyện của mấy đứa nhỏ đã. Chuyện của tiểu Na bị thương tôi cũng rất lấy làm tiếc cho gia đình. Còn về tiểu Minh, tiểu Tinh đánh bạn tôi cũng chỉ nghe mấy đứa nhỏ nói lại thôi. Bình thường hai nhóc này quậy phá đủ trò nên tôi nghĩ chuyện đánh bạn cũng có thể xảy ra. "
Tiểu Minh, tiểu Tinh lại mếu máo khóc ô ô, oan ức đấm đấm ngực mình:
" Tụi con không có đánh bé Na mà. Hu hu, tụi con trong lớp rất ngoan ngoãn có làm gì quậy phá đâu. Hức hức, rõ ràng mấy cái thằng muốn cướp bé Hạo trong tay tụi con nên giở thủ đoạn bỉ ổi để thanh trừ tụi con a. Hu hu! "
Cố Ngạo nghe hai đứa nhỏ nhà mình khóc nhức tai muốn chết, anh bồng hai đứa qua ngồi lên đùi mình, giọng vừa bỡn cợt vừa nghiêm túc:
" Hai con nín ngay cho cha. Đàn ông con trai gì hở chút là khóc, hở chút là khóc vậy làm sao bé Hạo yêu tụi con dài lâu được. Quá yếu đuối, hồi xưa cha đây lăn lộn khắp nơi, hiệu trưởng mời lên văn phòng uống trà giải khát hoài có gì đâu. Các con có biết thầy hiệu trưởng của cha hồi xưa chính là ba của thầy hiệu trưởng hiện tại của các con đấy. Hắc hắc! "
" Không cho phép cha gọi bé Hạo là bé Hạo, bé Hạo chỉ độc quyền hai người chồng cute, đẹp trai này gọi thôi. Hức hức, thầy hiệu trưởng hồi xưa ba thầy có phải như cha con nói hơm, rất thích uống trà với cha tụi con? "
Thầy hiệu trưởng cười méo mó, gậy gật đầu:
" Đúng vậy, ba thầy từng làm hiệu trưởng trường này. Cũng may nhờ có cha các con bỏ vốn trùng tu lại ngôi trường mấy thôi thầy cũng không có cơ duyên gặp các con. Ba thầy hơn 70 tuổi rồi, duy nhất một học trò không bao giờ quên được đó chính là cha các con. Ba thầy hay nói " nhờ có thằng nhóc tiểu Ngạo mà dân số nước ta được cân bằng rất nhiều, giảm tỉ lệ trai không lấy được vợ nữ, tăng tỉ lệ vợ nam. " Nói thật thầy hồi xưa không hiểu lắm, sau này gặp cha các con rồi mới hiểu. "
" Thật vậy hả thầy? Nhưng con thấy cha làm dân số nhà con tăng đáng kể đó nga, lấy vợ nam là baba đây vẫn con cháu đầy đàn nè. Nói cho thầy nghe một bí mật nho nhỏ, cha con thịt baba lần đầu tiên liền tạo ra hai người con trai đáng yêu đó. He he, cha con với baba gộp lại với nhau là số vách luôn, có lần lăn qua lộn lại trên giường liên tục ba hôm luôn á. Kịch liệt đến nỗi cả căn phòng không còn cái gì nguyên vẹn ngoài cái giường chưa sập. Hắc hắc, ở nhà thầy có khi nào làm cô thế chưa? Nếu chưa thì thầy cùng với cô thử một lần đi, đảm bảo không phê không lấy tiền. Thầy đừng sợ chết, bởi cho dù có chết thì cũng là chết trong sự sung sướиɠ cùng cực a. Đáng chết lắm. Ha ha ha! "
Ông thầy mặt vừa đỏ vừa thẹn, có phải này đi lạc đề dữ lắm rồi đúng không? Gần 50 tuổi, có cháu nội cháu ngoại hết trơn làm kiểu đó là chuyện không tưởng, dù có muốn cũng chẳng có sức mà làm. Giới trẻ bây giờ thật là quá manh động rồi.
Bốn người lớn cười chủm chủm ráng nhịn không phát ra tiếng vì biểu cảm của ông thầy này cũng thú vị quá đi. Cố Ngạo tằng hắng giọng, chuyển chủ đề giải vây hộ ông:
" Được rồi, được rồi! Các con đừng nói chuyện linh ta linh tinh nữa. Hai đứa nói cho cha và mọi người biết tại sap bé Na bị thương. "
Tiểu Minh chớp chớp mắt, thoáng chốc ỉu xìu, mặt buồn còn hơn cái bánh bao chiều.
" Dạ, mọi chuyện bắt đầu khi con và mấy anh em đi đánh phủ đầu ả tiểu tam ăn hϊếp anh Tuấn ấy. Lúc đó tụi con đã chế tạo lại kiểu tóc cho hàng trăm con người trở nên " xinh xắn " hơn và cũng từ đó tụi con phát hiện khả năng thiên bẩm của mình là làm thợ hớt tóc. Tụi con sẽ theo yêu cầu của các bạn mà tạo kiểu tóc mấy bạn ấy thích. Con nói không phải khen chứ, ai được con hớt tóc xong cũng khen tụi con hết á. Hê hê! "
Câu chuyện này thì có liên quan cái gì đến chuyện tiểu Na bị thương? Để giải đáp thắc mắc của mọi người, tiểu Tinh hưng phấn bừng bừng tiếp tục kể chuyện.
" Sau đó, mọi người trong trường biết đến tay nghề của hai đứa tụi con nhiều hơn nên tụi con quyết định thu tiền mới hớt. Tụi con biết mấy bạn không có tiền nhiều nên có thể lấy bất cứ đồ vật gì ăn được, dùng được để thay thế tiền mặt. Đương nhiên thủ quỹ là vợ của tụi con, bé Hạo siêu siêu cấp đáng yêu, đẹp trai, tốt bụng nhất hệ mặt trời. Sáng nay cũng vậy, bé Na đến đòi tụi con hớt tóc dùm cho bạn í. Tụi con đó giờ toàn hớt tóc cho nam nên hớt tóc nữ không được rành lắm đã nói bạn ấy trước rồi mà bạn ấy vẫn đòi tụi con hớt tóc. Bạn tiểu Na nói dạo này thấy tóc nhiều gội đầu rất phiền cần cắt bớt mà ba mẹ bận không chở đi được. Xong tụi con đành ngậm đắt nuốt cay cố hết sức cắt tóc theo kiểu đẹp nhất cho bạn í. Con mới hỏi bạn í thích kiểu tóc thế nào thì bạn í nói thích kiểu tóc mát mẻ ấy. Tụi con nghĩ ngay trong đầu muốn mát mẻ chỉ có thể là cạo trọc. Tóc bạn ấy nhiều quá trời con với anh Minh phải chia mỗi người nữa quả đầu mới hớt ( cạo) xong á. Bạn ấy háo hức muốn xem mình thế nào nên con mới đưa gương cho bạn ấy xem, con không hiểu sau bạn ấy sờ sờ đầu hô " tóc... tóc đâu hết rồi... xấu thế này...Cờ rớt của mình sẽ không thèm để ý tới mình nữa.... oa oa oa... và bạn í khóc thét lên quay đầu chạy đập trúng cây cột cái bụp với tiếng thật vang thật to thế là máu đỏ phun trào. Mọi chuyện tiếp theo thì vậy vậy đó... mọi người cũng biết mà. "
Ông thầy tặc tặc lưỡi hèn gì học sinh trong trường ông dạo này có nhiều quả đầu chó cạp đến như vậy. Dĩ nhiên mấy người vu oan cho tiểu Minh, tiểu Tinh toàn hớt quả đầu chó cạp đó. Này là trả thù vì phá hoại sắc đẹp của người ta đây mà.
Mẹ tiểu Na bấy giờ mới nhớ ra, vỗ đùi cái bốp:
" A... dì dì nhớ rồi. Hồi nãy trước khi tiểu Na đưa đi cấp cứu thì đầu không có cộng tóc nào thật. Tiểu Na yêu thích nhất tóc của mình làm gì có chuyện nhờ hai đứa hớt tóc dùm chứ? Dì không tin. "
" Dạ, trong lúc hớt tụi con cũng có tâm sự mỏng với bạn í một tí, bạn í nói cờ rớt của bạn í thích con gái tóc ngắn vì lí tưởng theo đuổi cờ rớt nên bạn í mới hi sinh bộ tóc này á. "
" Cờ... rớt... con bé mới mới có... 6 tuổi thì yêu đương làm sao được? Các con đừng.... có đùa với dì. "
" Tụi con nói hoàn toàn là sự thật nha. Nếu dì không tin thì chờ bạn í tỉnh lại thì hỏi xem biết liền. Tụi con cũng muốn biết cờ rớt của bạn í là ai đây. "
Mọi người thật sự không biết là nên khóc hay nên cười với tụi nhỏ nữa? Chuyện này quá khó tin rồi a.
Cố Ngạo quá quen thuộc với mấy chuyện này nên cũng không có bất ngờ gì nhiều. Anh chậm rì rì đưa chủ ý:
" Hay là bây giờ chúng ta đến bệnh viện xem bé Na thế nào đi. Có gì hỏi con bé luôn sẽ rõ mọi chuyện thôi. Yên tâm, dù đúng hay sai hai đứa nhỏ nhà tôi cũng là nguyên nhân làm con chị bị thương nên tiền thuốc men cứ để tôi trả. "
" Tôi không thiếu tiền... hazz nếu chuyện thật như hai đứa nhỏ nói thì thôi vậy. Con nít cũng chỉ là con nít. Với lại tôi cũng xin lỗi vì đã nói chuyện nặng lời đến hai đứa nhỏ. "
Trang Dụ dịu dàng lại liền, bẹo má hai tiểu yêu tinh nhà mình vừa nói:
" Không sao, bậc làm cha làm mẹ lo lắng cho con là chuyện bình thường. Hồi xưa tôi cũng từng nóng giận như chị khi tiểu Tinh bị thương ấy. Lúc đó tôi còn thẳng tay tát người ta cơ. "
" Bà xã nói bậy gì đấy. Lúc đó là do con ả kia đẩy tiểu Tinh té cầu thang mà. Ả đó bị đánh là đúng rồi, anh chưa đem ả đi lột da đã là may mắn cho ả đấy. "
Cố Ngạo chớp thời cơ lấy lòng vợ, đưa tay ôm ấp xoa nắn, thơm thơm mặt cậu. Hai nhóc lại che mắt, miệng trề ra một khúc:
" Ầy ầy lại phát cẩu lương miễn phí. Tụi con sắp bị nghẹn chén rồi. Làm người không làm lại bắt con mình làm cún. Bó tay! "