Sắc Đạo Giả

Chương 102: Hôn Lễ Ti Tiện (7) - Chương Dài

Bên tai Tố Vương bỗng vang lên giọng nói của Sắc Đạo Thư: "Lâm Vấn Phong tiến hoá thành Sắc Đạo Nô. Thức tỉnh Kim linh căn."

Tố Vương nhướng mày, gọi Sắc Đạo Thư ra xem xét. Thông tin của các Sắc Đạo Nô hiện ra:

"1. Triệu Vũ Kim:

Linh căn: Dục Hoả.

Tu vi võ đạo: Nhất Phẩm Vô Chủng Sơ Kỳ.

Tu vi huyền đạo: Không.

Võ công: Tiểu Vô Tướng Công.

Võ pháp: Không.

Kỹ năng thiên phú: May vá.

2. Huyết Ngọc Hương:

Linh căn: Mộc.

Tu vi võ đạo: Nhất Phẩm Vô Chủng Sơ Kỳ.

Tu vi huyền đạo: Không.

Võ công: Tiểu Vô Tướng Công.

Võ pháp: Không.

Sắc Đạo Ấn (phế): Bỉ Ngạn Huyết Hoa: Có khả năng kết tinh Hồng Huyết, chữa lành các vết thương trong nháy mắt

Kỹ năng thiên phú: Nấu ăn.

3. Lâm Vấn Phong:

Linh căn: Kim.

Tu vi võ đạo: Lục Phẩm Vô Chủng Sơ Kỳ.

Tu vi huyền đạo: Không.

Võ công: Tiểu Vô Tướng Công.

Võ pháp: La Toàn Hoàn (nhập môn).

Kỹ năng thiên phú: Chặt cây."

"Sắc Đạo Nô vậy mà còn có thể là nam." Tố Vương trầm tư suy nghĩ. "Trước giờ cứ tưởng là chỉ có nữ nhân mới có thể thôi chứ.

Nhưng tại sao kỹ năng thiên phú luôn là mấy thể loại tạp nham không thế."

Vũ Kim may vá, Ngọc Hương nấu ăn, đến lượt Vấn Phong thì là chặt cây. Thật sự tầm thường đến không thể nào nói nổi.

Sắc Đạo Nô tự sinh ra linh căn, cho dù là người bình thường cũng có thể đạt được cơ hội tu tiên. Hiện tại thì cả bọn chưa tiếp xúc với giới này nên linh căn để đó chứ chẳng cần tới. Bản thân Tố Vương còn không có linh căn. Mặc dù Chuyển Linh Thể Thuật có khả năng thức tỉnh linh căn ngẫu nhiên nếu tiếp tục cường hoá, nhưng Tố Vương sợ hắn trở nên mạnh quá, một nhấp tan xác con người ta nên hắn không có dùng tới.

"Kim Cương Công có thể giải quyết vấn đề này. Chỉ là có hơi bất tiện và tốn tiền." Tố Vương lật xem lượng dục tính của bản thân hiện tại.

Sắc Vận Lâu một ngày sản xuất 10.000 dục tính, sau đó thì toàn thành Hoan Hỉ cũng bắt đầu sản sinh ra dục tính. Đáng tiếc là phạm vi thu thập của Tố Vương có giới hạn nên hắn bỏ lỡ rất nhiều tài nguyên. Hiện tại hắn đã gom góp được 160.000 dục tính.

Trang sách Sắc Đạo Thư một lần nữa lật nhanh. Dừng lại ở nội dung sau: "Sắc Lãnh Trấn Phàm Ký Thạch Cấu Tạo Thuật: Trong phạm vi hoạt động của Trấn Thạch, tất cả dục tính sản sinh sẽ được tiếp thu.

Giá: 120 Nguyên Âm."

Sau khi vượt tân thủ, Sắc Đạo Thư mở ra rất nhiều kiến thức, Tố Vương hoàn toàn có thể xem xét mà không cần phải mò mẫm một cách mù loà như trước. Nội dung ở trên là một trong những bản nâng cấp mà Tố Vương để ý tới. Có nó thì hắn tích lũy sức mạnh càng nhanh. Mặc dù không có lợi ích ngắn hạn, nhưng là mối đầu tư dài lâu tốt đẹp.

Song thu thập một trăm hai mươi nguyên âm không phải dễ dàng, phá trinh một trăm hai mươi người con gái thôi là đủ tốn thời gian. Còn có các thuật còn đắt hơn như Đại Huyền Di Thuật báo giá năm trăm. Một mình Tố Vương thu thập chắc ©ôи ŧɧịt̠ teo thành cây tăm. May mắn, hắn cũng đã tìm được phương án giải quyết.

Sắc Đạo Thư một lần nữa lật nhanh, trang sách mới ghi một bản nâng cấp của Sắc Nô Thuật.

"Sắc Nô Dung Ký Phàm Thuật: Sắc Nô có khả năng thu thập nguyên âm thay cho Sắc Đạo Giả.

Giá: 50 nguyên âm."

Mỗi bản nâng cấp của sắc thuật, một chữ sẽ được đổi, tượng trưng cho đặc tính mới. Như "Phàm" ý chỉ nó tác dụng lên phàm nhân, "Huyền" là bản mạnh hơn có thể tác dụng chân tiên bên dưới. Mà "Ký" thì là khả năng hỗ trợ thu thập. Cả hai bản nâng cấp có chữ "Ký" đều là thuật mà Tố Vương muốn. Đến lúc đó hắn chỉ cần ngồi không, dục tính và nguyên âm tăng đều đều. Cho dù là năm trăm nguyên âm hay mấy nghìn nguyên âm đều có thể gom đủ.

"Trước tiên phải đạt được Nô Ký Thuật. Sau đó là Thạch Ký Thuật. Có được hai thứ này, rễ mà ta cắm ở thế giới này mới trở nên vững vàng được." Tố Vương gập quyển Sắc Đạo Thư lại. "Hôm nay là ngày vui, có lẽ nên đánh bạc một lần. Sắc Đạo Thư, báo lại cho ta giá rút thuật mới."

Giọng ngọt ngào của quyển sách vang lên:

"Sắc đạo thuật: Mỗi lượt rút tốn 11.000 dục tính.

Sắc huyền đạo: Một lượt rút tốn 10.000 dục tính.

Cấu tạo thuật: Mỗi lượt rút tốn 2.000 dục tính.

Dưỡng tạo thuật: Mỗi lượt rút tốn 3.000 dục tính.

Khống tạo thuật: Mỗi lượt rút tốn 2.000 dục tính."

Trong tất cả các hệ, sắc đạo thuật là hữu dụng nhất, mười một thuật đều có khía cạnh mạnh mẽ riêng. Nhưng thú vị nhất thì chắc chắn là cấu tạo thuật. Hiện tại Tố Vương chỉ có hai cấu tạo thuật, một là Trấn Phàm Thạch, hai là Sắc Đạo Phế Ấn. Cả hai đều rất thần kỳ.

"Rút cấu tạo thuật." Tố Vương lẩm bẩm.

"Chúc chủ nhân may mắn lần sau." Hai nghìn dục tính bay sạch, chẳng mang lại kết quả gì. Tố Vương mỉm cười, cảm thấy tình huống này thật quen thuộc. Y hệt như chơi xổ số ở thế giới cũ.

"Rút liên tục bốn lần nữa. Có thuật thì dừng lại."

"Chúc chủ nhân may mắn lần sau."

"Chúc chủ nhân may mắn lần sau."

"Rút được Sắc Luật Hồng Ty Cấu Tạo Thuật: Phương pháp luyện chế Hồng Ty.

Hồng Ty: Một loại tơ cứng rắn có màu hồng nhạt. Có thể dung hợp với sắt để tạo thành hợp kim mới gọi là Hồng. Hồng giữ đặc tính của sắt, đồng thời có thêm một khả năng mới, dục khí có thể hồi phục nguyên bản vật chất của Hồng nếu Hồng Ty bên trong không bị thương tổn."

Tố Vương vuốt cằm, đây rõ ràng là trợ năng cho đám đàn em của hắn. Hồng chế thành vũ khí có thể giao cho đám Vấn Phong sử dụng. Nguyên liệu chế tạo của nó rất đơn giản, chỉ cần sợi tơ của con tằm và máu của một loài động vật gọi là Diễm Vinh, một giống loài tương tự như kỳ nhông ở thế giới cũ nhưng có làn da màu đỏ và kích thước to bằng một con mèo.

Ngày trước, để tìm kiếm Thủy Tinh Hoa, Sương Chi Sâm và Quang Mộc Liên, các huynh đệ sơn tặc đã lùng bắt khắp nơi. Mặc dù không kiếm được vật mình muốn, nhưng lại tìm được không ít vật kì kì quái quái. Trong đó có Diễm Vinh, sinh sống ở một khu rừng phía Tây Hoan Hỉ Thành.

Tố Vương liếc mắt kiểm tra dục tính. Rút bốn lần, mất 8.000 dục tính, nhưng con số đó lại đang chậm rãi tăng lên lại, chẳng đáng là bao.

"Số còn lại có thể dùng để nâng sức mạnh cho ba người Phong, Kim, Huyết." Tố Vương lẩm bẩm.

Sắc Đạo Nô không chỉ có khả năng tu tiên, bọn họ còn là những kẻ sẽ không bao giờ phản bội Tố Vương. Bản thân mang chữ Đạo, hồn dung Sắc, Nô sẽ không phản bội lại Sắc Đạo Giả. Những người khác cũng có độ tin cậy nhất định, nhưng Tố Vương không phải là kẻ trông mong vào số phận. Hắn chỉ làm những việc có một trăm phần trăm nắm chắc.

Bên trên sân khấu, Bá Nhi gập người lại, âʍ ɦộ tuôn ra dâʍ ŧᏂủy̠ cực khoái, bắn lên đầy mặt Ngô Chiến. Lão ta tham lam há to miệng, cho cả mồm áp lên l*и Bá Nhi để má hứng hết tình thủy hư hỏng.

Bá Thành ăn đít đã đời, lúc này chuyển ra phía trước và hôn lấy tân nương.

"Nếm thử mùi vị của bản thân muội này." Bá Thành chui tọt lưỡi vào miệng của Bá Nhi, bộ phận mà nãy giờ đã lục tung hậu môn của nàng.

Bá Nhi mυ'ŧ say sưa, không hề ghê tởm mà ăn lấy lưỡi của Bá Thành. Nàng ta sướиɠ lên tới trời, đầu óc bay bổng tê tái. Sắc đạo cảm giác tốt như thế này, Bá Nhi chẳng hiểu bản thân đã sợ hãi cái gì nữa. Cứ mặc kệ mọi thứ và làʍ t̠ìиɦ thôi.

Ngô Chiến đứng dậy, giật lấy khuôn mặt Bá Nhi và cướp lấy đôi môi mềm mịn. Nàng ta hôn từ đại ca sang phụ thân chẳng có gì ái ngại, mắt nhắm chặt để cảm nhận rõ ràng hơn.

Bá Thành đang hôn, bị phụ thân cướp có một chút bực bội. Nhưng gã ngay lập tức bỏ qua, cúi xuống bú lấy đầu ti của Bá Nhi. Nhũ hoa của tiểu muội mềm hơn hẳn các bộ phận khác, mỏng manh cứ như do mây khói tạo thành.

Bá Nhi nứиɠ quá, tay cho vào âʍ ɦộ bản thân mà móc. Dâʍ ɖị©ɧ chảy ra ướt nhẹp ngón tay. Bá Thành thấy thế thì kéo tay nàng ta ra và cho vào miệng. Dâʍ ɖị©ɧ bôi trơn mang một vị hơi mặn, đầy tính hư hỏng.

Ngô Chiến hôn đã rồi thì cúi xuống cổ của nữ nhi mà liếʍ láp. Lão còn nhớ làn da thời thơ bé của Bá Nhi, trơn chu không tì vết. Bao nhiêu năm trôi qua, nó vẫn không hề thay đổi, hiện tại còn mang hương của nữ nhân trưởng thành, thơm tho và kí©ɧ ŧìиɧ hơn nhiều.

"Đại ca... Phụ thân... Muội chịu không nổi nữa. Mau mau chơi muội đi!" Bá Nhi rêи ɾỉ thành lợi.

Khách nhân bên dưới reo hò.

"Chơi tân nương đi nhà gái ơi!"

"Mau cho nữ nhi thử ©ôи ŧɧịt̠ đã tạo ra nàng đi, Ngô lão gia!"

"Chơi muội muội mang thai luôn đi, thân huynh kia!"

Ngô Chiến và Bá Thành sát mặt tới Bá Nhi. Ba người ôm lẫn nhau thật chặt. Hai nam nhân cảm nhận cơ thể nhỏ nhắn trong vòng tay, làn da ấm áp đòi hỏi được thoả mãn.

"Huynh chọn l*и!" Bá Thành mau nói.

Ngô Chiến bật cười: "Vội vội vàng vàng cứ như ta giành của ngươi."

Bá Nhi hôn lên má của nhị nam, miệng cười khì khì: "Muội yêu cả hai người mà. Không cần giành, lỗ nào của muội cũng để hai người chơi. Đêm nay còn dài lắm."

Hai nam nhân kéo Bá Nhi ngồi lên sàn. Bá Thành ở dưới đáy, Bá Nhi ngồi trên đùi hắn, dươиɠ ѵậŧ tầm thường cuống quýt đâm vào âʍ đa͙σ ướt sũng.

"Ưm! Có hơi ngắn so với mấy huynh đệ của Vấn Phong. Nhưng cũng sướиɠ nha." Bá Nhi cắn môi gợϊ ȶìиᏂ.

Bá Thành nghe thấy vậy có chút tự ti trong lòng. Hắn ngay lập tức hung hăng đâm Bá Nhi, để tiểu muội thấy kích thước không là tất cả, hắn vẫn có thể thoả mãn nàng ta.

Ngô Chiến tập kích từ phía sau, ©ôи ŧɧịt̠ già chui tọt vào hậu môn nhăn nhúm. Hai dươиɠ ѵậŧ bị da thịt nàng ta ép chặt, sướиɠ không tả nổi. Dâʍ ɖị©ɧ chảy ra ướt hết cả đùi Bá Thành.

Ngô Chiến luồn tay ra trước, bóp lấy hai vυ' của con gái. Bá Thành thì giữ eo nàng ta để mình có thế hơn, ra sức nhấp nhô. Cơ thể Bá Nhi lên xuống chập chờn, mái tóc dài tung bay trong không khí, cơ thể sáng bóng vì mồ hôi. Nàng ta đang bị phụ thân ruột thịt và đại ca chung huyết thống lăng nhục trước sự chứng kiến của tất cả khách nhân hôn lễ. Nó thật là sai trái, thật là bất nghĩa và không có tự trọng. Nhưng vì thế mà Bá Nhi sướиɠ hơn rất nhiều. Cứ như thể nàng càng là con đĩ phóng đãng, làm ra những hành động càng thương thiên hại lý, Bá Nhi sẽ càng bay cao và xa.

Từng tiếng bành bạch do da thịt va chạm vang vọng. Cơ thể một nhà ba người kết nối thành một, hai nam nhân hưởng dụng thiếu nữ bé bỏng mà họ luôn cưng chiều. Bá Nhi rên hừ hự, mông cong run rẩy, eo thon tê tái. Nàng ta ưỡn ngực đến trước miệng Bá Thành, chà nhẹ ti lên môi của gã.

"Đại ca... Liếʍ... Hức! Liếʍ ti muội đi!" Giọng Bá Nhi nhão nhoẹt như cháo, tràn đầy vị dâʍ ɖu͙©.

Bá Thành ngoan ngoãn nghe theo, lưỡi thè ra liếʍ lấy nhũ hoa có khuyên. Từng dòng điện truyền khắp lưng Bá Nhi mỗi khi ti nàng bị đại ca chạm vào, phê hết chỗ nói.

"Phụ thân... Hôn con... Hôn nữ nhi đi!" Vυ' có Bá Thành lo, miệng lại còn rảnh rang. Bá Nhi nghiêng đầu sang bên, môi mềm mở rộng chờ đợi cha ruột tới cướp.

Ngô Chiến rướn cổ tới, khoá lấy môi của con gái. Lão có thể cảm nhận hơi thở dồn dập và ấm nóng của Bá Nhi, nó chứa đầy du͙© vọиɠ và khao khát tình da^ʍ cuộn trào. Hai người không có đá cháo lưỡi, thay vào đó cứ để miệng khép hờ như thế, hai cặp môi dính lại. Hơi thở của cả hai hoà quyện, lần lượt thả vào nhau, nặng nề và đầy tình cảm.

"Nữ nhi... Nữ nhi yêu phụ thân lắm đó." Bá Nhi thì thầm. Côи ŧɧịt̠ trong hậu môn chính là vật đã tạo ra nàng. Hiện tại nó lại lăng nhục nàng.

Ngô Chiến liếʍ môi mịn của Bá Nhi, sau đó trả lời: "Yêu ta chứ không yêu trượng phu sao?"

"Có chứ... Hức! Một nữ nhân yêu nhiều người được mà." Bá Nhi nói.

"Yêu này là giữa nữ nhi và phụ thân. Hay là giữa nam nhân và nữ nhân?" Ngô Chiến đẩy mông tới, nhập dươиɠ ѵậŧ hết cỡ vào trong hậu môn của Bá Nhi, háng chạm vào cặp mông khiêu gợi.

Bá Nhi run cả người, tay vòng qua cổ của cả hai người đàn ông trong gia đình.

"Cả hai luôn ý... Nhi nữ yêu phụ thân... Mà muội cũng thích được Ngô lão gia chơi c̠úc̠ Ꮒσα nữa... Ưm! Sướиɠ... Chạm hết mọi ngõ ngách của muội luôn." Bá Nhi dâʍ đãиɠ nói.

Ngô Chiến nở nụ cười, lưỡi già lại tuôn ra mà liếʍ lên má con gái. Sau đó lão đi xuống cổ, cứ thế mà lượn quanh khu vực mỏng manh của làn da.

Bá Thành lúc này trồi lên, khuôn mặt gần sát với tiểu muội.

"Ta thì sao? Muội có thích bị ta cᏂị©Ꮒ không?" Gã nói.

Bá Nhi bĩu môi và nói: "Huynh á? Còn phải xem xét. Nếu bớt phá của thì muội có thể suy nghĩ lại."

Bá Thành gật đầu lia lịa: "Từ nay ta sẽ trở thành con người đàng hoàng! Không ăn chơi đàn điếm nữa!"

Bá Nhi mỉm cười quyến rũ, tay chạm lên chóp mũi của Bá Thành.

"Đại ca ngốc. Không ăn chơi làm sao luyện sắc công. Huynh nên theo Lâm lang nhiều một chút, để chàng ấy dạy dỗ cho."

"Muội phu thấp bối hơn ta. Ta sao có thể để hắn dạy dỗ được?" Bá Thành khịt mũi nói.

Bá Nhi liếc gã ta: "Nếu còn muốn chơi muội thì phải nghe lời."

Bá Nhi chủ động co thắt âʍ đa͙σ, khiến cho vách thịt ôm chặt dươиɠ ѵậŧ Bá Thành. Gã đã kiềm chế từ nãy, lúc này hông giật lên đùi đυ.i, tϊиɧ ŧяùиɠ bắn ra không ngừng, quanh hông tê tái.

Bá Thành nằm dài lên sân khấu. Bá Nhi đè lên gã, miệng thì thầm: "Có nghe lời không?"

"Ta nghe..." Cơ thể Bá Nhi còn ngon hơn Bá Thành tưởng tượng, y như một cái máy hút tinh mà ép khô gã ta. Bá Thành quá mê luyến tiểu muội. Nghiện còn hơn vị hôn thê cũ đã hủy ước. Hắn không dám tưởng tượng đến tương lai bản thân không được gần muội muội nữa. Vì thế, Bá Thành chỉ có thoả hiệp.