Mặt trời xuống núi, đèn đầu thắp lên ở khắp mọi nơi. Đa số người dân đều trở về trong nhà, nghỉ ngơi và làʍ t̠ìиɦ. Sắc Vận Lâu sáng lộng lẫy dưới những chiếc đèn l*иg đỏ, nghi lễ sắc hôn đã qua và bữa tiệc dâʍ ɖu͙© bắt đầu.
Bá Nhi lúc này đã được đứng lên hai chân, nhưng nàng vẫn bị Vấn Phong dắt dây mà đi xung quanh. Bọn họ đến từng bàn mà nâng ly với các khách mời, tiện thể khoe khoang cơ thể non nớt của tân nương.
Cả hai dừng lại trước bàn của Tiểu Cẩu. Lão Đường và lão Nhị cũng ngồi ở đó. Kế bên Tiểu Cẩu là Nam Sơn, nàng ta mặc một chiếc váy hở hang, phía trước kín đáo không có gì lạ, phía sau thì có những sợi dây mỏng manh kết nối y phục với nhau, để lộ hoàn toàn cặp mông trắng nõn cùng tấm lưng trơn láng.
Tiểu Cẩu mò tay ra sau Nam Sơn, kéo sợi dây giữa khe mông nữ nhi ra và cho ngón tay vào vách núi ấm nóng. Hắn lần mò mà tìm thấy cửa hang sần sùi, đầu ngón tay chui vào bên trong. Nam Sơn ngả vào lòng phụ thân, cổ họng rên nhẹ, đôi mắt mông lung kiều diễm.
"Các huynh đệ thấy hôn lễ như thế nào?" Vấn Phong hào sảng nói.
"Đỉnh lắm, lão Lâm." Lão Nhị giơ ngón cái nói. "Không chỉ dạ dày thoải mái mà dươиɠ ѵậŧ cũng thoả mãn. He he!"
Các khách mời có cả nam lẫn nữ, bọn họ ăn uống là phụ, sàm sỡ lẫn nhau là chính. Xung quanh không thiếu cảnh khách nhân ân ái nồng cháy.
"Quá khen! Quá khen!" Vấn Phong chắp tay nói. Gã kéo căng sợi dây, đầṳ ѵú của Bá Nhi căng lên, âʍ ѵậŧ vừa đau vừa sướиɠ. Nàng ta vội vàng bước tới. "Các huynh đệ có muốn quan sát kĩ Bá Nhi của ta một chút không?"
Vinh Dã vuốt cằm, miệng cười da^ʍ. Hắn kéo Bá Nhi ngồi lên đùi mình, đôi mắt quan sát kĩ càng cơ thể của tân nương.
"Cơ thể này không tồi. Chẳng kém Vũ Kim là bao. Lão Lâm ngươi là có số hưởng." Vinh Dã vén tà áo ngắn ngủn của Bá Nhi lên, tay bóp lấy bầu ngực bị xỏ của nàng ta.
Bá Nhi bặm môi, phát ra một tiếng hừ nhẹ. Lão Nhị sấn tới, tay sờ lên bộ lôиɠ ʍυ của Bá Nhi, khuôn mặt hèn mọn không thể chịu được.
"Cắt tỉa gọn gàng như thế này. Tiểu tức chăm sóc cơ thể thật kỹ càng." Lôиɠ ʍυ Bá Nhi ngắn đều, mềm mượt tựa cánh hoa. Lão Nhị kéo chân nàng ra, để lộ âʍ ɦộ ra ngoài. Trên hai cánh môi còn đọng lại rất nhiều tϊиɧ ŧяùиɠ khô cứng.
Bá Nhi đỏ lừ hết cả mặt, đầu cúi thấp. Nàng không làm ra hành động cản trở gì, ngoan ngoãn mặc bọn họ đùa nghịch bản thân. Lão Nhị không sợ dơ bẩn, ngón tay móc vào âʍ đa͙σ của Bá Nhi, cảm nhận da thịt mỏng manh đầy sự kí©ɧ ŧìиɧ.
"Để ta xem chất lượng của tiểu tức ra sao. Có đủ để hầu hạ cho lão Lâm không." Vinh Dã chúi đầu tới, miệng há to ngậm lấy nhũ hoa có khuyên của Bá Nhi, lưỡi tham lam liếʍ láp.
Bá Nhi run nhẹ, cảm nhận hết tất cả. Nàng ta lại bị du͙© vọиɠ sung sướиɠ bao khoả. Trước mặt tân lang và các khách mời, tân nương như nàng không khác kỹ nữ, được người thoải mái sử dụng.
Vấn Phong đứng ra sau lưng Bá Nhi, một tay nắm lấy cằm nàng ta, ngón trỏ đâm vào trong miệng.
"Nương tử... Mọi dục cảm đều có lợi cho sắc công, nàng đã phí phạm rất nhiều sắc dục từ khi buổi lễ bắt đầu. Hiện tại ta sẽ giúp nàng vận công, cố gắng mà phối hợp." Vấn Phong nói, dục khí tràn ra từ đầu ngón tay mà đi vào trong miệng của Bá Nhi.
Dục khí đẩy cao độ nhạy cảm. Ánh mắt Bá Nhi mông lung vì sự tê tái. Nàng đang bị hai nam nhân lạ mặt sàm sỡ trước tướng công. Cứ như thể điều này không có gì lạ, ngược lại rất phấn khích và vui vẻ. Dục khí Vấn Phong vào trong cơ thể liền đi theo lối vận hành của Tiểu Vô Tướng Công mà bắt đầu mở rộng mạch máu.
Bá Nhi không cần phải làm gì, nàng cứ mặc cho linh hồn hưởng thụ xúc cảm sung sướиɠ, sắc công liền thuận nước đẩy thuyền, vận hành trơn tru. Nàng ta còn chưa mở đan mạch, còn không tính là Nhất Phẩm. Dục khí của Vấn Phong đi xuống bụng mà khai phá đan mạch cho nàng ta.
Tâm hồn Bá Nhi bị vặn vẹo từng chút một, dây thần kinh xấu hổ tiêu tan, ham muốn tìиɧ ɖu͙© tăng mạnh. Cổ họng nàng phát ra từng tiếng rêи ɾỉ ngày một to dần, hông tự chủ mà uốn éo dưới ngón tay của lão Nhị.
"Lão Lâm, hiện tại ngươi mấy phẩm rồi?" Tiểu Cẩu nói. Nam Sơn thì đã ngồi lên người hắn, cơ thể hai người kết nối với nhau.
"Từ lâu đã là Ngũ Phẩm viên mãn. Mới thăng lên Lục Phẩm sơ kì." Vấn Phong nói.
Mọi người trong bàn gật gù. Vấn Phong thân với Tố Vương hơn bọn họ, được Vương dùng tiên thuật hỗ trợ nên phát triển rất nhanh. Ban đầu sở hữu 175 năm chân khí, vừa vặn thuộc Ngũ Phẩm viên mãn. Khoảng thời gian ngắn này gã đột phá lên Lục Phẩm, mở khoá dục mạch. Vấn Phong vốn sức trâu, nhờ dục mạch mà gã càng trở nên bền bỉ. Ngày trước còn sợ Vũ Kim ép khô, hiện tại thì ai sợ ai còn chưa biết.
"Mấy người các ngươi thì sao?" Vấn Phong nói.
"Nhờ nữ nhi bé bỏng hỗ trợ, ta đã đạt Nhị Phẩm, nội công cũ xoá đi hết, hoàn toàn dùng Tiểu Vô Tướng Công thay vào." Tiểu Cẩu yêu thương vuốt mái tóc Nam Sơn. Nàng ta e thẹn dúi đầu vào ngực gã, thân dưới dâʍ đãиɠ mà nhún, cảm nhận dươиɠ ѵậŧ khổng lồ ham muốn lấy nàng.
"Nhất Phẩm Trung Kì." Vinh Dã nói.
"Nhất Phẩm Hậu Kì." Lão Nhị nói.
Câu này Vinh Dã nghe chói hết cả tai. Hắn vốn mạnh hơn lão Nhị rất nhiều, nhưng tên này có thiên phú sắc đạo rất cao, chỉ trong thời gian ngắn mà vượt qua Vinh Dã. Điều này hắn cũng không trách ai được. Lão Nhị đê hèn, da^ʍ tâm to lớn, bất kì nữ nhân, bất kì lúc nào cũng có thể cᏂị©Ꮒ. Vinh Dã không sung như Văn Hai nên bị bỏ lại phía sau.
"Ban nãy ta mới thấy lão Thu mà nhỉ? Hắn đâu rồi?" Vấn Phong nhìn quanh nói.
"Hắn rời đi với lão Vương rồi. Nghe nói là bàn bạc bước tiếp theo." Lão Nhị rút tay ra khỏi âʍ đa͙σ Bá Nhi và cho vào miệng mυ'ŧ ngon lành.
"À... Chắc là chuyện của Đấu Sơn." Vấn Phong nói.
"Chúng ta sắp tiến đánh sao? Mặc dù lão Vương rất là mạnh nhưng chúng ta quá yếu." Vinh Dã nói.
"Không cần lo. Đại ca sẽ lập ra kế hoạch chu toàn."
Bá Nhi run lẩy bẩy, hông co giật từng đợt, dâʍ ɖị©ɧ trong veo bắn ra. Đan mạch nàng ta mở ra, truyền đến một kɧoáı ©ảʍ tột độ khiến cả cơ thể sung sướиɠ.
"Ồ, tiểu tức phá quan rồi. Hiện tại đã vào Nhất Phẩm." Lão Nhị lên tiếng.
"Nhanh vãi..." Vinh Dã lẩm bẩm. Sắc công mới quá thần kỳ, dù bao nhiêu lần hắn cũng không kiềm được sự cảm khái.
Cả đám dùng số năm nội lực để đo lường thập phẩm. Đối với những người thường, lượng chân khí sinh ra là mặc định. Có thể một số công pháp có thể đẩy nhanh tốc độ nhưng sẽ không quá khác biệt. Nội lực một năm chính là một năm, một tháng chính là một tháng. Với hệ thống võ đạo mới, khái niệm này hoàn toàn bị hủy bỏ. Làʍ t̠ìиɦ nhiều chút, lăng loàn nhiều chút, tốc độ hình thành chân khí hoàn toàn là dùng từ bay để hình dung.
Vũ Kim làʍ t̠ìиɦ một ngày bằng người ta luyện võ ba mươi ngày. Nàng ta luyện Tiểu Vô Tướng Công hơn một tháng, bằng với nội lực tích lũy của võ giả trong ba năm. Thật sự là tốc độ tên lửa.
Huyết Nữ cũng luyện sắc công, nàng ta không có máu làʍ t̠ìиɦ mạnh mẽ như Vũ Kim nhưng máu bạo da^ʍ thì rất nhiều. Cứ vài ngày lại ra đường mặc cho dân chúng hành hạ và đùa nghịch. So thời gian cᏂị©Ꮒ thì hơi kém Vũ Kim nhưng so số người chơi nàng thì hơn hẳn. Hầu như dươиɠ ѵậŧ của toàn thành đều bị nàng ta nếm qua. Hiện tại cũng đã nhập phẩm.
Nữ nhân duy nhất chưa vào phẩm trong Sắc Vận Lâu chỉ có Tiết Vân Lan. Nàng ta vốn là nam nhân chuyển thành nữ nhân. Bị chơi là y như rằng bay sạch lý trí, nhưng quan niệm của nàng ta vẫn chưa thật sự dung nhập sắc đạo.
"Sẵn tiện có nhị vị huynh đệ. Bá Nhi vừa mới đột phá, cảm phiền cả hai có thể giúp nàng củng cố cảnh giới." Vấn Phong bỏ tay ra khỏi miệng Bá Nhi, rút lui chân khí, để nàng ta làm quen với nội công mới.
"Ta vui mừng còn không kịp, nào có phiền." Lão Nhị chạm lên khuôn mặt của tân nương, ngón tay vân vê đôi môi mềm mại. "Ta cho ngươi chọn lỗ đó, lão Đường."
"Vậy thì đa tạ, ta sẽ dùng tiền môn." Vinh Dã móc ©ôи ŧɧịt̠ ra, hắn nâng Bá Nhi lên và cho nàng nhập lấy dươиɠ ѵậŧ. Tân nương bặm chặt môi, lông tơ toàn thân dựng lên vì sướиɠ.
Lão Nhị áp lấy cơ thể Bá Nhi từ phía sau, dươиɠ ѵậŧ rất thuần thục mà đâm vào hậu môn, thậm chí chẳng cần dùng tay điều hướng.
Bá Nhi trợn to mắt, miệng nhỏ mở lớn. Hai người Đường, Nhị đều có ©ôи ŧɧịt̠ dài hai mươi centimet, thô to như một cây xúc xích Đức. Nàng ta còn chưa bị chơi đít bao giờ. Cảm giác lần đầu tiên bị đâm hai lỗ của Bá Nhi là đau, đau như cơ thể bị xé ra làm đôi. Hậu môn căng giãn bất thường, đầu khấc dường như đi hết đường ruột. Âʍ đa͙σ phía trước chẳng còn khoảng trống, tử ©υиɠ biến dạng vì dươиɠ ѵậŧ kinh khủng.
Nhị tặc vận hành công pháp, dục khí đi vào cơ thể Bá Nhi. Vấn Phong nâng cằm của nương tử, thích thú nhìn lấy khuôn mặt thống khổ của nàng ta.
"Điều khiển chân khí giao hoà với nhị vị huynh đệ. Như vậy cơn đau mới bị kiềm chế." Vấn Phong nói. Con Kim và gã song tu rất nhiều nên kinh nghiệm của Phong tràn đầy. "Cố gắng mà cảm nhận sự sung sướиɠ của hai lỗ được chơi đi, thê tử dấu yêu..."
Bá Nhi bật khóc. Ngày hôm nay nàng khóc không biết bao nhiêu lần, nước mắt tựa như vô tận. Hai người Đường, Nhị bắt đầu nhấp nhô, hai cơ thể lực lưỡng ép chặt thân hình mềm mại của tân nương.
Bá Nhi đau đớn kêu gào: "Lâm Lang! Bảo bọn họ dừng lại đi! Thϊếp chết mất! Thϊếp đau quá!"
Vấn Phong chẳng có chút hoảng hốt, khuôn mặt vẫn điềm đạm như thường. Gã hưng phấn vì phản ứng của Bá Nhi, đôi môi nở một nụ cười ác độc.
"Nếu ta là nàng, ta sẽ tập trung vào môn nội công hơn đấy."
Mái tóc của Bá Nhi rũ rượi, đôi môi bị Vinh Dã cướp lấy, lưỡi thơm bị hắn mυ'ŧ lấy mãnh liệt, nuốt hết nước dãi mà tân nương tiết ra. Lão Nhị ở phía sau thì hôn lên vai nàng, bờ vai gầy gò đẹp đẽ như một bức tượng kiệt tác.
Bá Nhi vươn tay ra sau, đẩy hông lão Nhị, cố gắng giảm lại tốc độ của hắn. Hậu môn của nàng bị cưỡng chế oanh mở khiến cho da thịt đau rát. Dươиɠ ѵậŧ to lớn lại càng chà xát vách hậu môn khô khan, không hề có dịch nhờn hỗ trợ, khiến cho Bá Nhi đau khổ là chính, không có một chút sung sướиɠ nào.
Nước mắt của tân nương cứ tuôn. Nàng ta bị nỗi đau thống trị mà chẳng nghe lấy lời Vấn Phong. Cứ như thế mà lẳng lặng chịu đựng hai nam nhân tàn phá cơ thể.
Vinh Dã bỗng rời khỏi lưỡi Bá Nhi, nghiêm túc mà nói: "Tiểu tức mà không vận hành nội công, nàng sẽ chịu không nổi đâu."
Lão Nhị vén mái tóc Bá Nhi sang bên, lưỡi liếʍ dài trên cổ thon bóng loáng vì mồ hôi.
"Lão Đường nói đúng đấy. Tiểu tức vận công trước, sau đó mới tận hưởng du͙© vọиɠ." Lão Nhị nói.
Đôi mắt long lanh của Bá Nhi nhìn về Vấn Phong. Hai bên khoé miệng nàng ta ướt đẫm nước dãi do Vinh Dã liếʍ láp. Cơ thể thì nhấp nhô vì hai người không ngừng ra vào.
"Đừng suy nghĩ nhiều. Sắc đạo là để thoả mãn chúng ta." Vấn Phong nói. "Vận công và hưởng thụ. Chỉ đơn giản vậy thôi."
Bá Nhi gật nhẹ đầu. Nàng cố gắng ném sự khó chịu ra khỏi suy nghĩ và khởi động Tiểu Vô Tướng Công. Dục khí trong cơ thể rục rịch, tự động lan tràn xuống âʍ đa͙σ và hậu môn. Nó cùng dục khí của Đường và Nhị kết hợp với nhau, tự động sản sinh ra dục khí mới.
Tân nương mở lớn hai mắt, tròng mắt hiện rõ sự bay bổng khoái lạc, miệng mở lớn và phát ra từng thanh âm hư hỏng. Cơn đau dưới thân chậm rãi tan sạch, nɧu͙© ɖu͙© tê tái cường hoá mấy lần.
"Lâm lang! Thϊếp sướиɠ! Nhị vị huynh đệ chơi thϊếp đã quá! Côи ŧɧịt̠ họ... Ưm! Côи ŧɧịt̠ họ dài kinh khủng! Y như ©ôи ŧɧịt̠ của Lâm lang vậy. Thϊếp thích quá!"
Tân lang trở nên vui vẻ, ghé đầu tới sát mặt Bá Nhi. Hai người thè lưỡi ra mà cho chúng quấn quýt. Hai lỗ của tân nương thì được khách mời thoả mãn.