Sắc Đạo Giả

Chương 95: Cuộc sống nhục nhã của thành chủ phu nhân (7)

Ba ông cháu thay nhau xuất tinh vào l*и Xuân Liên. Bọn họ quần quật tới nửa đêm thì mới xong. Vì muốn giúp nàng mang thai nên cả ba đều chỉ xuất trong âʍ đa͙σ, không có bắn chỗ khác.

Bên phía Chí Tân và Chỉ Tâm thì cả hai đều nhẹ nhàng mà làʍ t̠ìиɦ. Hắn xuất vào trong cơ thể Tâm không ít lần, nàng ta cũng từ buồn bã chậm rãi trở về bình thường và rồi trầm mê sung sướиɠ.

Tiểu Vô Tướng Công thần kỳ không chỉ ở chỗ mạnh mẽ hay làʍ t̠ìиɦ cũng tăng cấp. Ưu điểm lớn nhất của nó là có thể bẻ cong tâm lý của con người bình thường, dung chúng vào sắc. Ban đầu Tố Vương cũng phân vân không biết có nên lan truyền công này không. Nhưng sau khi thấy hiệu quả rõ rệt của nó thì hắn ngay lập tức quyết định.

Nếu Tố Vương có thể khiến cho tất cả mọi người đều luyện Tiểu Vô Tướng Công, không cần hắn tác động, cái thế giới này sẽ chậm rãi phủ một màu hồng. Màu hồng của sắc dục trầm luân.

Sáng ngày hôm sau, Xuân Liên nằm kề bên Chí Tân, giữa háng đậm đặc tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt. Hai bọn họ mơ màng mà tỉnh dậy. Làʍ t̠ìиɦ nhiều sẽ khiến cơ thể mệt mỏi nhưng tu sắc công lại hoàn toàn gạt bỏ đi khuyết điểm này. Cả hai thậm chí cảm thấy bản thân còn tràn đầy sức lực hơn cả hôm qua.

Chí Tân mỉm cười nhìn Xuân Liên, hôn lấy đôi môi bé nhỏ. Vành môi mà ngày hôm qua nàng ta đã bú vô số dươиɠ ѵậŧ của kẻ khác.

Xuân Liên chủ động thè lưỡi ra mà chạm với lưỡi của Chí Tân. Cả hai ôm chặt nhau mà ân ái, cảm nhận hơi ấm cơ thể. Chí Tân sờ lên bộ ngực của Xuân Liên, cảm nhận cái khuyên dâʍ đãиɠ xỏ xuyên nhũ hoa. Xuân Liên thì thò tay xuống dưới, nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn mà vuốt ve.

"Trời sáng rồi, nàng mau qua chỗ của phụ thân kẻo trễ." Chí Tân nói.

"Ừm!" Xuân Liên hưng phấn gật đầu. Càng bị chơi nàng ta càng nghiện. Hiện tại chẳng còn mấy sự chống đối với những hành động đê tiện.

Xuân Liên đứng dậy, cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đẹp đẽ. L*и khít vẫn cứ khít, nhờ sắc công mà trạng thái luôn được giữ gìn rất tốt. Nàng ta hít sâu một hơi, tay múa một vòng tròn, cơ thể vận chân khí. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ khô đọng trong âʍ đa͙σ rút sạch, chuyển hoá thành dục khí. Để cả đêm, nếu dính bầu thì cũng đã dính, nếu không thì để thêm cũng chẳng có kết quả. Xuân Liên vận công tiêu trừ cho sạch sẽ.

Nàng ta cứ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như thế mà mở cửa đi ra ngoài, cặρ √υ' rung lắc với hai chiếc khuyên nổi bật, mông tròn đủng đỉnh bước đi. Trên đường đi, một số nô bộc thấy nàng vẫn cúi đầu chào lễ phép như thường. Nam nô thì đắm đuối ngắm cơ thể. Nữ nô tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ vui vẻ, chẳng còn một chút biểu cảm khổ sở của ngày hôm qua.

Khi không là bồn chứa tinh, Xuân Liên vẫn là thành chủ phu nhân. Là người đứng thứ hai sau Chí Tân tại Hoan Hỉ Thành. Điều này không có gì thay đổi. Cái thay đổi chỉ có Xuân Liên trở nên da^ʍ hơn và không biết xấu hổ.

Xuân Liên dừng chân trước cửa phòng Chí Cường. Lão ta đã tỉnh giấc và đang ngồi bên giường, thân dưới không quần và có Chỉ Tâm đang cuồng nhiệt liếʍ láp lấy hai hòn dái của lão. Nàng ta, tất nhiên, cũng không một mảnh vải. Cái mông to lớn chĩa ra cửa, để lộ hậu môn nhăn nhúm cùng âʍ ɦộ ướt nhẹp.

Xuân Liên bước vào bên trong, chân khẽ nhún và nói: "Trưởng tức thỉnh an trượng phụ."

Chí Cường cười tươi nói: "Xuân Liên đến rồi đấy à. Con mau mau bú đi. Luyện công này khiến sức ta trở về nhiều quá. Sáng lại cứng lên như thời trẻ."

"Vâng ạ." Xuân Liên nhún nhẹ, sau đó nàng quỳ xuống bốn chân, chậm rãi bò tới dưới háng Chí Cường.

Hai cô con dâu xinh đẹp, một mềm mại lả lướt, một quyến rũ khiêu gợi cùng khẩu da^ʍ cho cha chồng. Chỉ Tâm lo liếʍ hai hòn tinh hoàn cho Chí Cường. Xuân Liên thì ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ của lão ta, môi nhỏ nhọn lên, cổ họng tiếp nhận gậy thịt già nua. Nhị nữ mυ'ŧ hết sức chăm chú và nhiệt tình. Miệng da^ʍ ấm áp và ẩm ướt. Hai cái lưỡi thì hư hỏng thôi rồi, liếʍ lấy tất cả bề mặt sinh dục của Chí Cường, không để thiếu chỗ nào.

Chí Cường sung sướиɠ, cổ ngửa cao, mắt lim dim hưởng thụ. Hắn cứ thế mà cảm nhận hai cái miệng dâʍ ɖu͙© gần nửa tiếng đồng hồ. Cơ thể nhị nữ thơm tho, phảng phất khắp cả căn phòng.

Xuân Liên rút miệng ra khỏi, nàng cùng Chỉ Tâm mỗi người một hòn, cứ thế ngậm vào. Tay Xuân Liên thì sục ©ôи ŧɧịt̠ cho Chí Cường, tốc độ nhanh dần đều. Lão ta cảm thấy hai viên bi nhạy cảm nằm trong khoang miệng ẩm ướt, mọi lúc đều có sự mềm mại của lưỡi bao phủ. Thân ©ôи ŧɧịt̠ còn được Xuân Liên sục rất sướиɠ. Quanh hông chẳng mấy chốc truyền đến từng dòng điện.

Dươиɠ ѵậŧ của Chí Cường co giật, tϊиɧ ɖϊ©h͙ một màu trắng bắn ra khỏi niệm đạo, rơi lên mái tóc của hai đứa con dâu. Cả hai chẳng có phản ứng gì, cứ tiếp tục ngậm lấy hòn dái cho cha chồng, tay của Xuân Liên thì lên xuống nhanh hơn, ép sạch sữa của Chí Cường ra khỏi.

Mái tóc nhị nữ dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙. Chí Cường tê tái rên lên một tiếng. Xuân Liên biết lão đã đến đỉnh nên cũng dừng lại. Nàng cùng Chỉ Tâm nhả tinh hoàn ra. Chỉ Tâm xung phong liếʍ láp dươиɠ ѵậŧ, dọn sạch tất cả tϊиɧ ŧяùиɠ con sót lại. Chí Cường mới xuất nên ©ôи ŧɧịt̠ trở nên rất nhạy, lão nhắm mắt mà phát ra từng tiếng rên khàn khàn.

Công việc hoàn thành, nhị nữ đứng lên. Chí Cường cũng từ chín tầng mây trở về. Hai đứa con dâu nghiêm trang đứng đấy, cơ thể loã lồ mặc Chí Cường ngắm. Xuân Liên thanh mảnh nhỏ nhắn. Chỉ Tâm điện nước khổng lồ gợϊ ȶìиᏂ.

"Trượng phụ còn có căn dặn gì không?" Xuân Liên nói. Nếu Chí Cường chưa thấy đủ, lão hoàn toàn có thể ra lệnh cho hai người ở lại phục vụ tận nơi, banh l*и cho đâm.

"Như vậy đủ rồi." Chí Cường dang rộng chân, vỗ lên hai đùi. "Trước khi các con rời khỏi, hôn lão già này một cái, như thế nào?"

Xuân Liên cùng Chỉ Tâm mỉm cười. Nhị nữ ngồi lên đùi Chí Cường, bầu vυ' áp lên cơ thể của lão. Cả hai hôn lên đôi má của cha chồng.

Chí Cường bóp nhẹ hai cái mông, miệng cười lên ha hả.

"Tốt! Các con đi đi!"

"Trưởng tức cáo lui." Xuân Liên nhún chân và nói.

"Quý tức cáo lui." Chỉ Tâm làm ra hành động tương tự.

Hai người đi ra bên ngoài liền vận công, tϊиɧ ŧяùиɠ dính lên cơ thể bay sạch, nội lực lại tinh tiến một đoạn nhỏ.

"Thật thần kỳ. Chỉ chút xíu mà đã bằng một buổi luyện công." Chỉ Tâm kinh ngạc lên tiếng. "Hèn gì Chí Tân muốn mọi người đều luyện môn võ này."

Xuân Liên híp mắt cười và nói: "Gọi lang quân của ta ngọt ngào như thế... Chí Tân, Chí Tân. Đừng nói là muội có tình cảm với huynh ấy."

Chỉ Tâm hốt hoảng xua tay: "Không có!"

Xuân Liên cười rộ lên, nhéo nhẹ đầu ti của Chỉ Tâm mà nói: "Cả nhà chúng ta đều chơi nhau hết rồi. Có gì đâu mà xấu hổ. Gia đình yêu thương nhau là chuyện thường tình."

Chỉ Tâm e thẹn cúi đầu.

Xuân Liên nắm lấy tay nàng ta: "Những đêm kế tiếp ta sẽ bị Diệp tộc chơi. Trưởng tức như ta mà không sinh con cho gia tộc thì thật sự quá xấu hổ. Diệp lang có thể sẽ cô đơn. Muội giúp ta làm ấm ©ôи ŧɧịt̠ cho huynh ấy nhé?"

Ánh mắt Chỉ Tâm long lanh, nàng ta phát ra một tiếng "ừ" nhỏ. Xuân Liên bỗng kéo Chỉ Tâm vào lòng, nhũ hoa hai người chạm vào nhau, khuyên ngực vang lên lách cách vui tai. Xuân Liên cướp lấy bờ môi Chỉ Tâm mà hôn, lưỡi ướt xâm nhập khoang miệng của cô em dâu.

Chỉ Tâm hơi bất ngờ nhưng sau đó liền vòng tay qua mà ôm chặt lấy Xuân Liên. Cơ thể mềm mại của hai nữ quấn nhau thắm thiết, trao đổi nụ hôn nồng cháy và ướŧ áŧ.

Một nữ nô bỗng xuất hiện, nàng cuối đầu chào hai người. "Đại phu nhân, nhị phu nhân."

"Có chuyện gì?" Xuân Liên quay đầu qua, cơ thể nàng vẫn dính chặt Chỉ Tâm không bỏ.

"Thành chủ có bằng hữu tới chơi. Người gọi phu nhân qua đó."

"Được." Xuân Liên vuốt ve âʍ ɦộ của Chỉ Tâm, dâʍ ɖị©ɧ ướt nhẹp dính lên tay. Nàng ta cho vào miệng mà ăn ngon lành. "Chí Tân nhờ muội chăm sóc nhé!"

"Vâng, đại tỷ!" Chỉ Tâm vui mừng nói. Xuân Liên đã thấy không có vấn đề về việc Tâm có tình cảm với trượng phu nàng, Chỉ Tâm liền không còn lo lắng nữa. Cứ thẳng thừng mà vạch l*и cho Chí Tân chơi.

Bên phí Chí Bạch thì bỏ qua, hắn cầu nàng chơi trai sao cho nhiều chút nên càng chẳng dị nghị gì.

Trong phòng khách, Chí Tân ăn bận đàng hoàng ngồi ở chủ vị. Hai bên còn có một tốp nam nhân đủ loại tuổi tác ngồi trên ghế. Trên đùi mỗi người đều có một nữ nô tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cho họ mặc sờ mó.

"Tân lệnh thật sự quá tốt. Nam nhân chúng ta không cần phải lén lút đi thanh lâu nữa. Có thể thoải mái chơi bất kì ai." Một khách nhân nói.

"Đúng vậy. Chẳng những thế. Tiểu Vô Tướng Công cũng thật mạnh mẽ. Nếu hai mươi năm trước ta có môn nội công này, có khi hiện tại đã là cao thủ nổi tiếng rồi ấy chứ."

"Tất cả đều nhờ ân Nguyễn đại nhân. Hoặc phải gọi Nguyễn chân nhân mới đúng. Người đại ái đại từ, mở rộng con đường sáng cho chúng ta."

Chí Tân mỉm cười mà lắng nghe cuộc trò chuyện của các bằng hữu. Xuân Liên lúc này xuất hiện, nàng ta đi tới bên cạnh Chí Tân, cúi chào bằng hữu của hắn.

"Xuân Liên ra mắt mọi người." Cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của nàng ta bị ánh mắt như hổ đói của đám bằng hữu xâu xé. Bọn họ chăm chú mà quét toàn bộ cơ thể của nàng. Làn da trắng tươi không tì vết. Vυ' tròn đẹp đẽ và hoàn mỹ, nhũ hoa hồng hào xỏ khuyên dâʍ đãиɠ. Bộ lôиɠ ʍυ rậm rạp đầy mời gọi.

Các khách nhân thở dốc, tay không tự chủ đều móc ©ôи ŧɧịt̠ ra thủ da^ʍ.

"Thành chủ phu nhân thật sự quyến rũ!"

"Phu nhân có nhũ hoa đẹp nhất ta từng thấy!"

"Bộ lông của phu nhân cũng rất đẹp. Xứng đáng là hoàng hậu của toà Hoan Hỉ Thành này. Chắc chỉ có cặp đôi Kim Huyết ở Sắc Vận Lâu có thể sánh bằng."

Chí Tân tự hào mà nghe bằng hữu khen ngợi thê tử. Người phụ nữ của hắn phải như thế, được tất cả nam nhân thèm thuồng.

"Xuân Liên, sao nàng không vạch l*и cho bọn họ xem thử. Để họ chiêm ngưỡng âʍ ɦộ đẹp nhất Hoan Hỉ Thành."

"Vâng ạ." Xuân Liên dịu dàng nói, giọng như nước chảy khiến cánh đàn ông ở đây thèm khát.

Nàng ta nằm ngửa lên sàn nhà, hai chân dang rộng, để lộ bộ l*и kín đáo và đẹp đẽ. Xuân Liên đặt hai ngón tay lên âʍ ɦộ, chậm rãi vạch môi l*и sang hai bên, để lộ âʍ đa͙σ sâu hoắm đầy mê hoặc.

Đám khách nhân "ồ" lên rộn rã. Tất cả đều bất ngờ trước độ khít và hoàn mỹ của cái l*и thành chủ phu nhân.

"Ta nghe nói hôm qua phu nhân ở trên đường chơi không dưới năm chục người. Làm sao giữ l*и trong tình trạng tốt như thế?"

Xuân Liên khúc khích cười trả lời: "Như nữ nhân khác thôi. Luyện Tiểu Vô Tướng Công nha."

"Ra là thế." Đám khách nhân gật gù nhìn nhau.

"Được rồi. Không lằng nhằng nhiều. Các ngươi muốn chơi thế nào?" Diệp Chí Tân nói. "Vợ ta khoẻ lắm. Các ngươi lên cùng lúc hay lần lượt đều được."

"Chơi tập thể cũng được sao?" Cả đám khách nhân đờ mặt ra.

Xuân Liên bỗng xoay úp người, mông nhấc cao lên trên, âʍ ɦộ cùng hậu môn hoàn toàn thấy rõ. Nàng ta cho ngón tay vào âʍ đa͙σ rồi thè lưỡi ra liếʍ, nếm mùi vị dâʍ đãиɠ của chính mình.

"Tiểu phụ là thê tử của Chí Tân. Mọi người đã dành thời gian đến chơi, tiểu phụ không hầu hạ cho mọi người coi sao được. Nào, tới đây, cho con bé của muội cảm nhận dươиɠ ѵậŧ cường tráng của các huynh đi." Ánh mắt Xuân Liên dâʍ đãиɠ, lưỡi thè ra gợϊ ȶìиᏂ. Nàng nhìn khắp căn phòng một lượt. Tất cả đều bị hành động này của nàng trêu chọc, da^ʍ tính tăng tới đỉnh.