Ánh mắt họ Trầm lóe lên ánh hồng, hắn nhìn qua Xuân Liên, thè lưỡi mà liếʍ môi.
Họ Trầm quay sang Diệp Chí Tân, và nói: "Diệp thành chủ, ta thấy lệnh phu nhân xinh đẹp như thế, chắc chắn võ công trên giường cũng là tuyệt đỉnh. Ngươi nói thế nào nếu để nàng ta bú ©υ ta một lát?"
Xuân Liên trợn to mắt mà nhìn họ Trầm, ban đầu hắn ta dù có ánh mắt dâʍ đãиɠ nhưng vẫn biết giữ kẽ. Hiện tại lại trước ban ngày ban mặt mà đòi năng làm ra hành động ti tiện cho hắn.
Diệp CHí Tân mỉm cười mà nói: "Thoải mái, thoải mái. Nương tử, nàng tới hầu hạ Trầm huynh một lát đi."
Ninh Xuân Liên tái mét hết cả mặt. Nếu là những kẻ như Tố Vương thì nàng còn có thể chịu đựng. Hắn ta dù sao cũng rất đẹp trai, tên họ Trầm này vừa béo vừa dơ, nàng chẳng muốn mυ'ŧ lấy ©ôи ŧɧịt̠ kinh tởm của hắn một chút nào. Chỉ nghĩ đến việc phải làm sạch đầu khấc cho một tên như họ Trầm thì bụng nàng đã bắt đầu rộn rạo.
Họ Trầm hưng phấn, nhanh chóng tụt quần mình xuống. Dươиɠ ѵậŧ của hắn lông lá, bốc ra một mùi hôi thối nồng nặc. Đây chẳng phải là do hắn không chịu vệ sinh mà vì tên họ Trầm có mùi mồ hôi rất thối. Kết hợp với giữa háng bí bách mới dẫn đến cái mùi kinh khủng đó.
Xuân Liên hoảng hốt mà lắc đầu lia lịa. Có chết nàng cũng không ngậm ©ôи ŧɧịt̠ đáng ghê tởm đó.
Tố Vương ở bên thành cửa sổ Sắc Phục Quán bỗng ra thêm một lệnh lên Minh Mẫn: "Sắc Nô Dung Phàm Thuật. Tất cả phụ nữ trong thành không thể kháng lệnh nam nhân."
Diệp Chí Tân nghiêm mặt gào lên: "Mau quỳ xuống mυ'ŧ ©ôи ŧɧịt̠ cho bằng hữu của ta. Ngươi dám chống đối sao?"
Xuân Liên quỳ xuống nền đất, nàng kinh ngạc trong linh hồn, Không hiểu bản thân đang làm cái gì. Nàng ta há to miệng, họ Trầm cứ thế mà lấn ©ôи ŧɧịt̠ tới, thân dươиɠ ѵậŧ sền sệt và hôi thối rơi vào trong khoang miệng nhỏ nhắn của Xuân Liên. Mắt nàng lập tức ứa nước, cổ họng phát ra từng tiếng nôn khan bệnh hoạn. Xuân Liên muốn rút đầu mình ra, nhưng Chí Tân bỗng nắm tóc nàng và dí đầu thẳng tới. Nguyên dươиɠ ѵậŧ dơ bẩn của họ Trầm đi xuống miệng. Cái lỗ mũi của Xuân Liên thì dính ngay bộ lôиɠ ʍυ rậm rạp của họ Trầm, một số cọng lông dài ngoằng chọc vào lỗ mũi rất nhột.
Xuân Liên quờ quạng hai tay, nước mắt tuôn ra như suối. Ngậm ©ôи ŧɧịt̠ của Tố Vương nàng còn thấy sướиɠ, ngậm của họ Trầm khiến Xuân Liên như muốn chết đi sống lại. Cái bụng phệ của hắn ta đổ lên trán của nàng, làn da dầu nhớt có chút dính người.
Chí Tân giữ lấy hai tay của thê tử. Họ Trầm thì nắm đầu nàng, hông bắt đầu ra vào. Hắn ngửa cổ cao, cảm nhận cái miệng thơm tho và mềm mại của thành chủ phu nhân. Từ lâu hắn đã muốn lăng nhục con đĩ này rồi, nhưng vì nể mặt Diệp Chí Tân nên bỏ qua. Hiện tại thành chủ đồng ý, họ Trầm rốt cuộc thỏa mãn được ước mơ.
Xuân Liên càng khóc càng lớn, tiếng thút thít nghẹn ngào liên tục phát ra, nước mũi trong vắt chảy dài, đọng lên thân ©ôи ŧɧịt̠ của họ Trầm. Hắn chẳng để ý gì cả và cứ thế tông thẳng, khiến cho nước mắt nước mũi vừa mới thải ra của Xuân Liên đi lại vào cơ thể.
Nam nhân xung quanh bu lại mà xem, lương tâm mất sạch nên cứ thế mà móc cu ra thủ da^ʍ.
Diệp Chí Tân hào hứng mà nói: "Các huynh đệ đứng gần gần lại. Cớ gì đứng xa thế. Phu nhân của ta còn lỗ đấy, cứ thế mà dùng."
Nam nhân chung quanh không kiêng nể gì, Chí Tân đã cho nên bọn chúng ngay lập tức xúm lại. Hai tên đứng hai bên nàng ta, bắt lấy tay của Xuân Liên mà nắm vào thân ©ôи ŧɧịt̠ của bản thân, hùng hổ mà vuốt.
Một nam nhân thì tấn công từ đằng sau, quỳ xuống như Xuân Liên, thân ©ôи ŧɧịt̠ mò mẫm âʍ ɦộ, tìm con đường mà chui vào.
Xuân Liên hốt hoảng ré lên, nhưng đáng tiếc đã muộn. Dươиɠ ѵậŧ lạ hoắc đâm vào cơ thể, hung bạo ra vào. Nàng ta chịu không nổi nữa, dùng hết sức bình sinh may mắn thoát khỏi ©ôи ŧɧịt̠ của họ Trầm, ống thở tạm thời được giải thoát.
Nhưng Xuân Liên chưa kịp vui mừng thì một tên khác đã đẩy ©ôи ŧɧịt̠ vào miệng của Xuân Liên, không cho nàng ta ngơi nghỉ. Trước mặt của Xuân liên, khắp bốn phía đều là cơ thể đàn ông cùng những chiếc ©ôи ŧɧịt̠ đủ loại chiều dài và kiểu dáng bộ lông.
Họ Trầm đang sướиɠ, tay tự cầm dươиɠ ѵậŧ lên xuống, đỉnh cao tuôn trào. Theo sự co giật nhịp nhàng của dươиɠ ѵậŧ, tϊиɧ ŧяùиɠ trắng phau bắn từng đợt lên mặt của Xuân Liên. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của họ Trầm đặc sệt và nồng mùi. Hắn thỏa mãn xong liền đứng sang bên, cho những nam nhân khác thế vào.
Phía sau Xuân Liên, nam nhân lạ mặt húc từng đợt mãnh liệt lên cái mông nhỏ nhắn của nàng ta, từng tiếng bành bạch vang rền, cặp mông trơn láng rung động và tỏa ra từng đợt sóng thịt.
Một nam nhân khác lêи đỉиɦ, tϊиɧ ŧяùиɠ bắn đầy mái tóc đen nhánh của Xuân Liên. Kẻ đang bắt nàng ta khẩu da^ʍ cũng tới giới hạn, ép chặt nàng vào háng mình, để từng đợt tϊиɧ ŧяùиɠ chui xuống cổ họng, lấp đầy bụng của Xuân Liên.
Cái miệng nàng ta tạm thời được giải thoát, Xuân Liên nức nở mà kêu gào: "Diệp lang, cứu thϊếp! Bọn hắn, bọn hắn... đang cưỡиɠ ɧϊếp thϊếp!"
Chí Tân chẳng để tâm đên lời nói của nàng, khuôn mặt đê tiện thở dốc, quần đã tụt xuống, tay nắm lấy ©ôи ŧɧịt̠ bản thân mà dọc. Hắn nhìn thê tử bị một đám nam nhân lạ mặt chơi thì sướиɠ hết cả.
Xuân Liên yếu ớt ngã xuống, tay chống lên nền đất. Tên nam nhân phía sau kéo nàng lên, hắn nằm ngửa ra nền đất, Xuân Liên thì ngồi lên trên. Âʍ ɦộ ướt nhẹp có thể bị nhìn thấy rõ ràng, một dươиɠ ѵậŧ cương cứng đang đâm vào sâu bên trong của nàng.
Xuân Liên khóc thật thảm thương, tay che lấy giữa háng, khuôn mặt hồng hào đầy kiều diễm. Nam nhân xung quanh lần nữa tiến tới, giật tay nàng ra và đặt lên dươиɠ ѵậŧ của mình, họ Trầm ban nãy lại cứng lên tiếp, đút ©ôи ŧɧịt̠ của bản thân vào cổ họng của thành chủ phu nhân.
Nam nhân bên dưới bắt đầu dùng lực, Xuân Liên nhâp nhô lên xuống, ngực tròn bật nảy trong không khí. Miệng thì lại ngậm ©ôи ŧɧịt̠ đầy hôi thối. Hiện tại thì nàng đã thật sự trở thành một con đĩ da^ʍ tiện, chẳng còn một chút lòng tự trọng nào. Bị nam nhân lạ mặt hϊếp da^ʍ ngoài đường, bị dân chúng đã từng tôn trọng nàng chú mục. Cái l*и ẩm ướt lêи đỉиɦ, bắn nước tung tóe, văng lên những cơ thể nam tính xung quanh.
L*и Xuân Liên thì một lần nữa được lấp đầy, dung dịch nóng hổi len lỏi bên trong bộ phận quý giá nhất của nữ nhân.
Tên nam nhân bên dưới rời đi, một tên khác lại chui vào, ©ôи ŧɧịt̠ cương cứng đã chờ từ nãy. Hắn chẳng sợ dơ bẩn mà nằm hẳn lên nền đất, tay nâng mông của Xuân Liên lên và cho dươиɠ ѵậŧ vào.
Xuân Liên mới ra nên cơ thể rất nhạy cảm. Nàng ta đầu có muốn bị cᏂị©Ꮒ nữa, cố gắng giãy giụa chạy ra khỏi đám nam nhân. Nhưng bọn họ ghì chặt nàng, còn phối hợp với tên kia mà đẩy nàng cắm vào dươиɠ ѵậŧ của hắn.
Xuân Liên cắn chặt môi, nước dãi rỉ ra ngoài miệng. Nàng ta đau quá. Không thể chịu nổi một ©ôи ŧɧịt̠ nào nữa. Ánh mắt nàng ta đáng thương mà nhìn lấy những tên cầm thú xung quanh, mong là bọn họ sẽ tha cho nàng. Hoàn toàn ngược lại, bọn họ thấy ánh mắt của Xuân Liên thì nhục nàng càng hăng. Một tên khác mò tới sau mông nàng và vạch khe hở quyến rũ ra, c̠úc̠ Ꮒσα nhăn nhúm như một cụ già thách thức hắn đâm vào.
Côи ŧɧịt̠ thứ ba đâm vào hậu môn của Xuân Liên, hiện tại thì nàng thật sự không còn cái lỗ trống nào, cả ba đều có dươиɠ ѵậŧ nằm bên trong.
Cơ thể Xuân Liên xụi lơ. Nàng đau đến mức tan nát, chẳng còn một chút sức chống cự nào. Xuân Liên mặc cho bọn họ giằng xé.
Hai tên ở dưới hì hục phối hợp, thi nhau ra vào bên trong lỗ l*и và c̠úc̠ Ꮒσα của nàng ta. Bên trên, bốn năm ©ôи ŧɧịt̠ bao vây xung quanh nàng. Một cái bị ngậm vào miệng. Hai cái có tay của nàng bọc lại. Những cái còn lại thì tự thủ da^ʍ ấy.
Bọn chúng như bàn bạc từ trước, cứ lêи đỉиɦ và bắn lên Xuân Liên. Từng người đi ra thay vào. Số lượng nam nhân nhìn thấy sự dâʍ đãиɠ và hưởng thụ cơ thể Xuân Liên chậm rãi mà tăng. Ban đầu là năm, sau đó lên bảy, một lát lên thành tám.
Người dân chung quanh bu lại xem cũng dần tăng, từ vài người trở thành một đám đông nhỏ, thì thầm và chỉ trò thành chủ phu nhân không biết xấu hổ.
Tới giờ trưa, khoảng chừng hai mươi nam nhân xuất đầy tnh trùng lên và vào cơ thể Xuân Liên.
Tóc nàng màu đen, hiện tại thì trắng xóa khó phân biệt, khuôn mặt phủ một lớp tϊиɧ ɖϊ©h͙ dày đặc. Trong bụng lõng bõng cảm thấy no căng. Xuân Liên mệt nhoài ngã sõng soài ra nền đất. Các nam nhân chẳng có ai để ý tới nàng, tự nhiên chỉnh trang lại quần áo rồi tản đi.
Diệp Chí Tân nhìn thê tử. Một mùi hương dâʍ đãиɠ do tϊиɧ ɖϊ©h͙ tạo thành bao khoả. Dung dịch trắng xóa đều đều chảy ra từ trong âʍ đa͙σ và hậu môn. Hắn nứиɠ lên cực kỳ, tiến sát Xuân Liên.
Diệp Chí Tân đút ©ôи ŧɧịt̠ mình vào âʍ đa͙σ đầy ắp của Xuân Liên, cảm nhận lượng tϊиɧ ŧяùиɠ to lớn trong đó. Xuân Liên giật hết cả mình, vội ngăn cản: "Diệp lang, đừng chơi thϊếp! Thϊếp dơ bẩn!"
Họ Diệp chẳng quan tâm, miệng cướp lấy đôi môi mềm mại dính đầy tinh của nàng ta. Xuân Liên chống cự, không muốn trượng phu chạm vào vật dơ bẩn. Nhưng nàng ta đâu có sức mà ngăn. Trơ mắt mà nhìn Chí Tân liếʍ láp lấy khuôn mặt đầy tinh của mình mà cho vào trong miệng.
"Diệp lang... Sao chàng lại có thể trở nên như vậy? Những thứ này là của nam nhân khác." Xuân Liên long lanh nước mắt. Diệp Chí Tân như không nghe thấy gì, cơ thể áp lên Xuân Liên mà đá cháo lưỡi. Miệng của hai người chứa đầy tinh, hôn nhau khiến cho nước dãi cả hai và tϊиɧ ŧяùиɠ trộn lẫn. Bọn họ cứ thế mà nuốt xuống dung dịch bẩn thỉu.
Chí Tân vuốt mái tóc dinh dính của Xuân Liên mà nói: "Liên nhi. Nữ nhân là bồn chứa tinh nên những chuyện này không có gì phải xấu hổ cả. Là quy luật tự nhiên. Còn ta tiếp nhận lấy dương khí bọn chúng là để tăng cao nội lực."
Diệp Chí Tân dựng Xuân Liên ngồi dậy, hai người cứ như thế ở giữa đường mà nhấp nhô lên xuống. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong l*и Xuân Liên văng tung tóe. Cảm giác sung sướиɠ khi làʍ t̠ìиɦ dần trở lại.
"Nghe theo lời ta. Cảm nhận sự sung sướиɠ và tê dại này, cảm nhận từng tràn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi trong đít và trong l*и nàng. Cảm nhận tϊиɧ ŧяùиɠ trên từng dường tơ kẽ tóc bên ngoài. Dùng nó mà vận hành môn nội công mà ta đã dạy. Lấy da^ʍ làm ý, lấy dịch làm lực, hình thành nội lực siêu cường nhất giang hồ. Dục khí!"
Xuân Liên ôm chặt lấy Diệp Chí Tân, hai người chậm rãi vận hành Tiểu Vô Tướng Công. Trái tim cả hai đập rộn ràng. Dục khí chậm chạp sinh ra, tϊиɧ ŧяùиɠ trên cơ thể hai người thấm vào da, chậm rãi tan biến như chưa hề xuất hiện. Tϊиɧ ŧяùиɠ bên trong thì hoàn toàn bị biến thành dục khí.
Đan mạch nằm ở bụng dưới của Xuân Liên, mở. Một lượng dục khí to lớn sinh ra. Cơ thể thanh thoát cảm thấy nhẹ nhàng, sự mệt mỏi bay sạch. Xuân Liên từ một nữ nhân tay trói gà không chặt, bước vào Nhất Phẩm Vô Chủng. Mở ra một tháng nội lực chỉ nhờ một buổi đυ. tập thể.
Đan mạch của Chí Tân thì mở rộng, lan ra các mạch máu lân cận. Chí Tân trong vòng một ngày sau khi phế võ công, từ người thường, hồi phục lại gần hết nội lực tích luỹ bao nhiêu năm nay.
Tiểu Vô Tướng Công viên mãn cho 350 năm nội lực. Thập Phẩm có mười cấp, như vậy mỗi phẩm sẽ cho 35 năm nội lực. Chí Tân luyện võ từ nhỏ, nội lực khi trước nằm khoảng hai mươi năm, hiện tại hắn nằm ở nhất phẩm trung kỳ, nội lực về lại con số hai mươi. Nếu Chí Tân đạt viên mãn, mở hết tất cả mạch máu nhất phẩm, hắn mới đạt tới 35 năm nội lực.