Sắc Đạo Giả

Chương 72: Sơn trại quái dị

Trời đã sáng, canh gà gáy đã qua lâu nhưng Tiểu Cẩu vẫn nằm ngủ trên giường. Dạo này hắn ngủ dậy rất trễ. Nguyên nhân là vì tinh lực hao tổn quá độ. Từ khi đầu nhập Tố Vương đến nay, lão chơi gái có chút quá đà, hầu như ngày nào cũng xuất tinh ba bốn lần. Dù sở hữu mấy chục năm công lực, thân già vẫn có chút chịu không nổi. Lợi hại đi đôi, cᏂị©Ꮒ nhiều hại người song Tiểu Vô Tướng Công lại tiến triển rất nhanh. Chẳng cần như nội công bình thường, mài giũa hàng ngày, Tiểu Cẩu chỉ cần cᏂị©Ꮒ là mạch máu sẽ không ngừng mở rộng thu thập thêm chân khí. Chân khí mới lại mạnh mẽ phi thường, có nhiều công năng đặc biệt hơn xa chân khí cũ. Chơi bời một tháng mà Tiểu Cẩu lại tích được tận sáu tháng chân khí, tốc độ nhanh gấp sáu lần người bình thường. Nếu không phải hắn tiếc rẻ mấy chục năm, có lẽ đã tán công mà chủ tu Tiểu Vô Tướng Công. Song Tiểu Cẩu nghĩ hắn tương lai hoàn toàn có thể chuyển tu, Tố Vương một chỉ khiến cho Vấn Phong tăng không biết bao nhiêu năm công lực, Tiểu Cẩu chắc chắn hắn chỉ cần biểu hiện tốt một chút là có thể nhận được tương tự ưu đãi, từ đó bỏ luôn công pháp cũ là được.

Tiểu Cẩu mơ màng trong mộng đẹp, hắn mơ thấy con gái mình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ngồi xổm mυ'ŧ ©ôи ŧɧịt̠ cho hắn trong khi hắn uống rượu cùng với bằng hữu. Nam Sơn hiện tại thay đổi, vυ' to mông vểnh, quầng vυ' to lớn, nhìn dâʍ đãиɠ cực kỳ. Nàng ta lè cái lưỡi dâʍ đãиɠ ra mà liếʍ láp lấy đầu khấc già khọm của cha mình. Trong mơ, Tiểu Cẩu tràn đầy hưng phấn. Vừa uống rượu lại vừa được con gái bú chim cho, chuyện này kí©ɧ ŧɧí©ɧ còn gì bằng. Bạn bè lại còn không ngừng trêu chọc hắn và con gái dâʍ ɭσạи. Song hắn lại không ngại ngùng gì, vững vàng thừa nhận và tự hào. Hắn có con gái hiếu thảo như thế, hạnh phúc quá trời, việc gì phải xấu hổ. Tính nết dâʍ đãиɠ của Nam Sơn lại còn khiến hắn càng thích, nhìn con gái loã lồ không biết xấu hổ trước mắt người lạ thật sự rất nứиɠ nha. Hắn chẳng mấy chốc bị nàng dùng lưỡi chọc cho xuất tinh.

Tiểu Cẩu cũng từ giấc ngủ tỉnh dậy. Hông dưới tê dại, trong chăn còn nhô lên. Nhưng nhô không phải là hình dạng cây trụ của hắn mà là một cái đầu nhúc nhích. Tiểu Cẩu vén mền ra, bên trong là Nam Sơn đang ôm trọn ©ôи ŧɧịt̠ hắn, nuốt lấy từng giọt tϊиɧ ŧяùиɠ đang không ngừng xuất ra.

Tiểu Cẩu mỉm cười vuốt đầu con gái. "Mới sáng sớm mà đã đến liếʍ ©ôи ŧɧịt̠ của phụ thân thế. Các huynh đệ không chăm sóc tốt cho con à."

Nam Sơn rút môi ra khỏi ©ôи ŧɧịt̠, mở miệng nói chuyện. Tϊиɧ ŧяùиɠ trắng phau dính đầy trên lưỡi. "Mỗi sáng nữ nhân phải hầu hạ cho nam nhân trong gia đình. Con là tới hoàn thành bổn phận."

Tiểu Cẩu cười tươi, nhéo má đứa con gái bé bỏng. "Nữ nhi ngoan. Có hiếu lắm. Con bú thêm chút nữa đi."

"Vâng, phụ thân." Nam Sơn ngoan ngoãn há miệng liếʍ láp lấy ©ôи ŧɧịt̠ của người cha yêu dấu. "Tại sao ©ôи ŧɧịt̠ người lúc ngắn lúc dài thế? Biến đổi liên tục thật kỳ lạ."

"Ha ha." Tiểu Cẩu cũng chẳng biết phải trả lời làm sao, chỉ biết cười cho qua. Hắn cũng chẳng thể nói là có mấy lần Tố Vương hoá thành hắn cᏂị©Ꮒ nàng. Nghĩ đến thì hàng của Tiểu Cẩu quả thật có chút không đủ dùng, có lúc nên cầu lão Vương biến dài ra chút.

Tiểu Cẩu nhắm mắt hưởng thụ lưỡi ướt. Sáng sớm mới dậy được nữ nhi làm tỉnh bằng màn khẩu da^ʍ thật sự là sung sướиɠ nha. Hắn để nàng mυ'ŧ một lát thì kéo nàng ra ngoài mà hít gió một chút. Ánh mắt trời ấm áp treo lơ lửng trên trời. Tiểu Cẩu nheo mắt nhìn về phương xa. Nam Sơn bên cạnh thì không mảnh vải, tay vòng lấy bắp tay hắn, ép sát bộ ngực nở vào phụ thân. Tiểu Cẩu hít sâu, cảm nhận cuộc đời vui sướиɠ. Ngày trước ăn cướp qua lại, nghĩ thật sự có chút lạc lối vô bờ bến. Hiện tại có Tố Vương gánh, thật sự là thư thái. Bái Lậu thành chẳng bao lâu mà bị thu tóm. Hằng ngày còn có nhiều gái cᏂị©Ꮒ. Nếu nói đi theo Tố Vương tại sao lại cảm giác tốt như vậy, câu trả lời lại không phải là vì bị thôi miên. Mà vì thoả mãn đi, muốn gì có nấy. Sắc Tâm Thuật chỉ thay đổi suy nghĩ, lại không thay đổi được tâm trạng. Sự thoả mãn này là thật sự chứ không giả tạo. Đạo khác biệt, khó thấu hiểu. Hiểu Sắc Đạo, tức biết cực lạc. Ngẫm lại ngày trước hắn thật sự nông cạn, không biết hạnh phúc lại gần kề như vậy.

"Nam Sơn à, ta muốn đái."

Nam Sơn không trả lời, nhu thuận quỳ trước người mà ngậm lấy ©ôи ŧɧịt̠ Tiểu Cẩu. Từng dòng nướ© ŧıểυ dơ bẩn bắn vào trong miệng nàng. Suốt thời gian qua, nàng nuốt của không biết bao nhiêu người, hiện tại nướ© ŧıểυ trở nên như tửu, khó uống nhưng vào miệng là khiến toàn thân lâng lâng.

Một số huynh đệ sơn tặc đi ngang qua, thấy phụ tử hai người dâʍ ɭσạи thì không có biểu hiện gì khác thường, lên tiếng chào như không có chuyện gì. Sơn tặc là loại người tâm tính bền dẻo nhất, rất nhanh làm quen với cách sống mới.

"Trại chủ, buổi sáng tốt!"

"Trại chủ, ngài dậy rồi nha. Tiểu thư buổi sáng mυ'ŧ ©ôи ŧɧịt̠ sớm thế."

"Chào, trại chủ. Chào, tiểu thư. Hai người chơi sướиɠ nhé."

Tiểu Cẩu nghiêm nghị gật đầu với đám đàn em. Nam Sơn bận liếʍ ©ôи ŧɧịt̠ phụ thân, chỉ có thể giơ tay vẫy đáp lại mọi người.

Cùng lúc đó, tại khu nhà ăn của đám sơn tặc. Vấn Phong cùng Tố Vương ngồi đối diện nhau mà trò chuyện về võ công. Dưới bàn có một kỹ nữ đang bú ©ôи ŧɧịt̠ cho Vấn Phong. Bên cạnh Tố Vương thì có Tiểu Linh đang ôm chặt lấy hắn, một tay thì mò vào đũng quần hắn mà sờ soạn. Khuôn mặt Tiểu Linh đỏ lựng, biểu cảm hạnh phúc cực kỳ. Nàng thật sự là quá nghiện Tố Vương, chỉ ngồi ôm hắn và sờ ©ôи ŧɧịt̠ hắn thôi mà Tiểu Linh đều sướиɠ rên. Đây là tình yêu sao? Tiểu Linh tự hỏi. Không, không phải. Đây chỉ là tìиɧ ɖu͙© thôi.

"Công tử... Chàng cho thiệp mυ'ŧ ©ôи ŧɧịt̠ đi." Tiểu Linh nũng nịu thổi hơi vào tay Tố Vương nói.

Tố Vương mỉm cười nhìn nàng, chộp lấy cái môi mà xâm phạm khoang miệng. Lưỡi nàng nhuận cực, lại đầy kinh nghiệm phối hợp rất sướиɠ. "Cũng được. Nhưng ngươi lột hệt quần áo ra ta mới cho."

Tiểu Linh cúi thấp đầu. Nàng dâʍ ɭσạи với anh chồng và con cháu trong nhà, nhưng mọi chuyện vẫn là làm trong phòng ngủ kín đáo. Hiện tại đang trong phòng ăn công khai thế này mà khoả thân thì thật là xấu hổ. Nhưng nàng nhớ lại cảm giác sung sướиɠ cực độ ngày đó thật sự là thèm. Liếʍ một chút thôi mà đã là lần lêи đỉиɦ sướиɠ nhất trong đời. Nếu bây giờ từ chối Tố Vương, nàng sợ hắn không chịu cᏂị©Ꮒ nàng. Bên hắn có vô số nữ nhân trẻ trung ở Tứ Vận Lâu, lại còn mấy mỹ nữ như Vũ Kim, Huyết Nữ. Nàng mà không bạo một chút, ©ôи ŧɧịt̠ hắn không tới phiên nàng ăn.

Đấu tranh trong giây lát, Tiểu Linh đứng dậy và chậm rãi thoát y. Nàng đã khó khăn lắm mới xin được hắn cho đi theo tới đây, nếu mà bỏ lỡ cơ hội thì thật đáng tiếc. Nhắc đến tối hôm qua, lần đầu chứng kiến Dịch Thân Thuật của Tố Vương, nàng cũng là có chút xíu kinh hãi. Dù nghe anh chồng giới thiệu sơ qua mức độ thần kỳ của Vương, đến lúc tận mắt chứng kiến vẫn không thể tin được. Côи ŧɧịt̠ ngon của tiên nhân, phải ăn cho bằng được.

Y phục tụt xuống, để lộ làn da rất nuột. Dù đã vào tuổi ba mươi, Tiểu Linh vẫn rất ngon ăn. Da dẻ không được sáng bóng nhưng mịn màng, không tì vết. Diện mạo thua nữ phụ Xuân Liên rất nhiều nhưng vẫn ưa nhìn. Ngực đào, mông bưởi, không to không nhỏ, nhìn rất nứиɠ. Tổng kết lại là sáu điểm chuẩn.

Tiểu Linh không kiềm nổi nữa, chui nhanh xuống bàn. Chút chần chừ ban đầu chẳng còn lại gì. Vì quá mê ©ôи ŧɧịt̠ nên chẳng ngại người khác nhìn. Xung quanh nàng kỹ nữ rất nhiều, nam nhân đều bận bịu chơi gái nên không quan tâm đến nữ nhân như nàng. Tiểu Linh như hổ đói, nước dãi chảy ròng ròng mà ngậm lấy ©ôи ŧɧịt̠ của Tố Vương. Lần này thì nàng đã chuẩn bị tâm lý trước, thời gian qua còn cố gắng nâng sức chống chịu lên bằng cách mυ'ŧ thật nhiều ©ôи ŧɧịt̠, vạch l*и cho thật nhiều cậu cháu chơi. Dẫn đến hiện tại nàng không có như hôm bữa, bị ©ôи ŧɧịt̠ chạm một cái liền bắn nước đến xụi lơ.

Tiểu Linh an tĩnh xuống dưới, Tố Vương thư giãn cảm thụ mồm của phụ nữ đã có chồng bao lấy ©ôи ŧɧịt̠ mình. Miệng lưỡi ẩm ướt liếʍ lấy ©ôи ŧɧịt̠ nhạy cảm thật sự là sướиɠ.

Tố Vương quay lại nói chuyện với Vấn Phong. "Đệ khống chế nội lực thế nào rồi?"

"Hiện tại đã hoàn toàn làm quen. May mà có các huynh đệ giúp đỡ tập võ, không thì còn phải đợi một thời gian." Vấn Phong nói, kỹ nữ bên dưới hoàn toàn khác với Tiểu Linh. Tiểu Linh chậm rãi mυ'ŧ ©ôи ŧɧịt̠ Tố Vương, nàng thì hì hục tới lui cái đầu, cho ©ôи ŧɧịt̠ to lớn của Vấn Phong quậy họng. Kỹ nữ tất cả đều biết, trong cả toà lầu ©ôи ŧɧịt̠ của Vương, Phong, Dã là to nhất. Mọi người đều muốn được hầu hạ ba người. Đáng tiếc ba người thường xuyên xoay quần với các đại mỹ nữ Kim, Huyết nên các nàng ít có cơ hội. Hiện tại được chơi sướиɠ nên rất nhiệt tình.

Vấn Phong vài ngày qua cũng đã làm quen với sự nhạy cảm Tiểu Vô Tướng Công mang lại. Sướиɠ vẫn gấp mấy lần, nhưng không còn bị xuất tinh sớm nữa. Song gã cũng biết, sau này đợi Tiểu Vô Tướng Công viên mãn, độ nhạy còn tăng thêm một khoảng, phải làm quen lại từ đầu. Đại ca luyện môn này mà vẫn trâu khiến hắn thật bội phục.

"Ta lại truyền cho đệ một môn chưởng pháp. Tên gọi là La Toàn Hoàn. Đệ chia sẻ với mấy người Cẩu, Nhị, Dã mà cùng luyện. Mấy huynh đệ khác thì từ từ, chúng ta không thể phân phát lung tung." Tố Vương nói.

"Đệ hiểu."

Tố Vương một điểm vào trán Vấn Phong, truyền cho hắn cách sử dụng La Toàn Hoàn. Sắp phải tiến công thuồng luồng, người bên cạnh có chút sức mạnh cũng là bảo vệ cho bản thân Tố Vương. Hắn cũng không lo bị phản bội. Một là vì Sắc Nô và Sắc Tâm Thuật. Hai là vì con bài ẩn giấu của hắn thật sự còn nhiều lắm.

Nhắc đến cũng kỳ, Sắc Đạo Nô đã có hai nữ biến hoá thành. Nam nhân lại không có một ai. Chẳng lẽ là Sắc Đạo Nô chỉ dành riêng cho nữ? Tố Vương không chắc chắn, song hắn cũng không để tâm lắm. Có Sắc Đạo Chuyển Linh Thể Thuật, muốn tu tiên còn khó gì.

"Nghĩa mẫu đâu rồi?" Tố Vương nói.

"Mẫu thân vẫn còn trong phòng ngủ cùng với mấy huynh đệ. Chơi từ đêm qua tới giờ không nghỉ."

Tố Vương cười da^ʍ: "Đệ để mẫu thân bị cᏂị©Ꮒ vô tội vạ vậy mà không lo sao?"

Vấn Phong xua tay: "Đều là huynh đệ cả. Với lại, khẩu vị hiện tại của mẫu thân tăng cao quá. Một mình ta mài không nổi, để mấy huynh đệ đến đỡ đi."

Vũ Kim được Tố Vương nâng cao thể chất qua mấy đợt. Lại còn tiến hoá thành Sắc Đạo Nô, sắc lực tăng mạnh, đúng là so với người bình thường khoẻ nhiều lắm. Có lẽ sau khi đánh con thuồng luồng về, Tố Vương nên nâng thể chất cho đám đàn ông một chút, để hai bên cân bằng. Hiện tại dục tính dừng ở mức bảy mươi ngàn. Tố Vương không rõ con giao long sẽ khó chơi đến mức nào, đề phòng bất trắc vẫn là đợi cho đến khi làm thịt nó xong rồi tiêu xài.

Tứ Vận Lâu cᏂị©Ꮒ hoài cũng chai, thu thập dục tính bên đó trở nên chậm dần. Đám sơn tặc này mới được thêm một đám kỹ nữ. Vũ Kim trở về với nhan sắc tăng gấp bội lại khiến bọn chúng xâu xé. Chỉ một đêm mà dục tính từ sáu mươi tăng lên bảy mươi ngàn.

"Chúng ta ở lại trại chơi bời mấy ngày đi." Tố Vương nói. Thừa dịp đám sơn tặc đang hăng mà thu thập dục tính.