Tố Vương đặt chân lên bãi cỏ xanh ưʍ. Bên cạnh hắn là Huyết Ngọc Hương vẫn còn hoá trang hồ ly, trên cơ thể dơ bẩn đầy tϊиɧ ŧяùиɠ. Sau lưng hắn là bốn người Phong, Hai, Dã, Cẩu.
Tố Vương gỡ các phụ kiện và lột y phục hoá trang của Ngọc Hương ra, tay hắn chỉ xuống sông. "Xuống dưới tắm rửa sạch sẽ đi."
Cái đuôi bị rút khỏi hậu môn truyền đến một cảm giác sảng khoái khắp người Ngọc Hương, nàng sờ mông mình một lát, cảm giác thiếu vắng khi không có vật cứng lấp đầy. Nàng nhảy xuống mặt nước, rửa đi màn sữa trắng trên người.
Đám nam nhân sau khi chơi nhị Vũ thì đều chạy mất mặt. Vũ Kim thật sự là quá dính ©ôи ŧɧịt̠, dù ©ôи ŧɧịt̠ nào của bọn họ đều không đấu lại với cái l*и lắm lông của Kim. Chơi đã rồi thì bọn họ chuồn hết, chỉ có Mộ Vũ gan to dám ở lại vì chẳng sợ bị vắt kiệt. Lúc Tố Vương đến bờ sông thì hai nàng còn trần như nhộng mà ôm lấy nhau hôn hít cuồng nhiệt, hai cặp gió đan xen chà xát.
Vũ Kim phát hiện Tố Vương thì ngay lập tức rời bỏ Mộ Vũ và chạy đến bên hắn: "Nghĩa tử!"
Vũ Kim ôm đùi Tố Vương, không chần chừ gì mà sờ lấy đũng quần hắn, cảm nhận dươиɠ ѵậŧ to tướng. Dù cách một lớp vải, tác dụng của Kim Cương Công khiến nàng lâng lâng không thôi.
"Ưʍ... Đúng là chỉ có ©ôи ŧɧịt̠ của nghĩa tử là tốt nhất." Vũ Kim mềm mại nói, mũi chà xát háng Tố Vương.
Vấn Phong đừng bên không tự chủ mà sờ dươиɠ ѵậŧ mình. Côи ŧɧịt̠ của ta cũng to lắm đấy. Nhưng đại ca là đại ca, mẫu thân bị mê mẩn không trách được.
Mộ Vũ thấy Vũ Kim thấy trai bỏ mình thì ngay lập tức bĩu môi. Song nàng ta cũng không dám hó hé gì, Tố Vương là kẻ mà cả gia chủ nhà nàng đều ngần ngại. Dù bị giành tình nhân, nàng không có muốn tìm đường chết. Tố Vương nhìn rõ hết thảy, hứng thú mỉm cười. Hai con bé Kim, Hương đi cᏂị©Ꮒ dạo vậy mà khiến trai chạy hết, chỉ có hai Hà nữ là bị câu dẫn. Ban nãy thì Tâm Như bám Hương như keo. Hiện tại thì Mộ Vũ ghen tuông rõ ràng. Chằng lẽ bọn da^ʍ nữ theo chân Tố Vương đều trở thành les hết?
"Ngươi đứng lên. Ta kiểm tra cơ thể ngươi chút." Tố Vương nói.
Vũ Kim hào hứng xoay mông về phía hắn, chờ đợi ©ôи ŧɧịt̠ dũng mãnh đâm vào. Nàng ta nghe thấy "kiểm tra" thì ngay lập tức nghĩ tới làʍ t̠ìиɦ, thật sự thì Tố Vương chỉ thật sự muốn kiểm tra cơ thể nàng. Ban nãy Sắc Đạo Thư bỗng lên tiếng, song thông tin hiển thị của Vũ Kim lại không thay đổi gì. Tố Vương không phật lòng, hắn cũng đúng là đang thèm cᏂị©Ꮒ. Chơi dắt chó từ sáng vẫn chưa được chơi cái l*и nào. Vốn tưởng dùng em dâu của Kính Đạt giải toả một chút, ai ngờ Tiểu Linh ngậm ©ôи ŧɧịt̠ một phát liền lăn ra co giật.
Vũ Kim thì sức dai hơn nhiều. Còn được Sắc Đạo Thể Thuật cải thiện qua, hẳn là có thể chống đỡ. Tố Vương tụt quần xuống, ©ôи ŧɧịt̠ tự động ngẩng cao không cần kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Hắn lúc nào cũng là nứиɠ, lúc nào cũng muốn cᏂị©Ꮒ. Bỏ đi kiềm chế là dươиɠ ѵậŧ cứng ngay.
Tố Vương vuốt ve bờ mông dâʍ đãиɠ của Vũ Kim. Tay hắn như có điện, chạm vào da tới đâu là khiến lông tơ của Vũ Kim dựng đứng, cảm giác tê dại truyền thẳng lên não. Không hổ là nghĩa tử, chỉ sờ nhẹ ta cũng sướиɠ. Bỗng nhiên ©ôи ŧɧịt̠ dài đâm tới.
"Hức!" Vũ Kim gập người, đùi run như cầy sấy. Răng nghiến chặt lại. Nước dãi chảy ra khoé môi, ngọc lệ kéo dài trên má. L*и nàng thì khít chặt, dâʍ ŧᏂủy̠ tuôn trào, bọng đái tháo rời khiến nướ© ŧıểυ trong suốt như lũ lụt tràn đê, cuốn tới như thủy triều. Nguyên cặp đùi thon của Vũ Kim ướt đẫm, chảy ra cả háng Tố Vương.
Mắt Vũ Kim trợn trắng, lý trí gần như bay mất. Chỉ vì ©ôи ŧɧịt̠ Tố Vương đâm l*и, còn chưa cọ xát mà nàng đã muốn bất tỉnh vì quá sướиɠ. Bất kì bộ phận nào có thể tiết nước trên cơ thể đều tuôn trào. "Cái này... Tại sao... Côи ŧɧịt̠ của nghĩa tử khủng quá!"
Lắp bắp được vài từ xong là Vũ Kim im luôn, nàng chẳng còn thừa sức mà lên tiếng. Mỗi đợt Tố Vương ra vào đều là một màn khảo nghiệm linh hồn Vũ Kim. Nàng nhớ lại lần đầu bị hắn hϊếp, cảm giác đau đớn và nhục nhã không hề bằng một nửa loạt xúc động hiện tại. Lúc ấy chỉ là l*и nàng bị chơi, hiện tại Vũ Kim có cảm giác như Tố Vương có thể chơi văng óc nàng ra luôn. Cũng may cho Vũ Kim, l*и da^ʍ của nàng tự thích ứng qua nhiều lần làʍ t̠ìиɦ, khiến cho nó trở thành một cỗ máy hút tinh hữu hiệu. Cộng thêm Tiểu Vô Tướng Công khiến Tố Vương nhạy cảm, hắn không có hành hạ Vũ Kim quá lâu. Chỉ nửa tiếng đã xuất nửa lít tϊиɧ ŧяùиɠ vào l*и da^ʍ của nàng.
Hồn Vũ Kim thì đã bay mất sau năm phút đầu, chỉ để lại những phản ứng cơ bản hành động. Mỗi lần ©ôи ŧɧịt̠ ra vào, họng lại phát ra tiếng "hức" yếu ớt cực kỳ đáng thương và quyến rũ.
Tố Vương đâm thẳng và sâu, ©ôи ŧɧịt̠ mất nết co giật và phóng tinh. Vũ Kim hứng lấy tất cả vào l*и, cơ thể nàng đã mất hết sức lực từ lâu, không thể làm ra hành động gì, hoàn toàn nhờ vào Tố Vương giữ lại mà tiếp tục nhận ©ôи ŧɧịt̠. Hắn thả nàng ra, Vũ Kim ngã ra bãi cỏ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng tuôn ra từ l*и y hệt một mạch nước ngầm bắn lên.
Bình thường sau khi chơi xong thì chắc chắn Vũ Kim sẽ buông vài câu trêu chọc hoặc tỏ ra dâʍ đãиɠ, hiện tại thì nàng cừng đơ như tượng. Cơ thể loã lồ xụi lơ, phổi phập phồng hớp khí. Đây là lần mà Vũ Kim bị chơi sướиɠ nhất từ trước tới giờ. Mức độ sung sướиɠ chỉ có thể tả bằng chơi đến mức văng cả não ra ngoài.
Tố Vương đã dùng chân khí kiểm tra cơ thể nàng. Vũ Kim không hề luyện công vậy mà lại có dục khí sinh ra trong tim. Bất ngờ hơn, dục khí của nàng ngày một tăng lên trong lúc Vương cᏂị©Ꮒ nàng.
Tố Vương ngồi kế bên nàng, tay vuốt lấy gò má đỏ rực. Vũ Kim thì đã ngủ thϊếp đi, thở đều đều. "Đúng là da^ʍ nữ. Bị cᏂị©Ꮒ mà còn sinh ra chân khí."
Tố Vương điểm lên giữa trán Vũ Kim, truyền Tiểu Vô Tướng Công vào óc. Nàng này đã sinh ra thiên phú như thế, không cho luyện võ đúng là phí. Hắn chưa có ý định tăng lên nội lực cho nàng, chỉ truyền cách tu luyện.
Huyết Ngọc Hương tắm rửa xong thì cũng lên tới. "Vương, bụng ta có cảm giác là lạ."
Vương chớp chớp mắt. Lão Nhị cười ngặt nghẽo, lớn tiếng nói: "Chẳng lẽ Huyết cô nương có hỉ rồi?"
Huyết Ngọc Hương đỏ hết cả mặt, hôm qia thì bị Vương chơi, hôm nay lại tích đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙. Dính bầu có khả năng rất là cao. Nhưng dù gì thì cũng phải đợi một, hai tháng mới biết. Làm gì có ai một hai hôm đã biết.
Tố Vương ngoắc nàng tới bên cạnh để kiểm tra. Hắn cũng đoán được một hai lý do nàng cảm thấy là lạ. Dục khí đi khắp cơ thể đẫy đà, phát hiện một viên ngọc nhỏ nằm trong tử ©υиɠ của Huyết Ngọc Hương. Viên ngọc có đường kính cỡ một đốt ngón tay, trong suốt và đỏ tươi như máu.
"Hoa bỉ ngạn của ngươi đã kết nhụy. Mấy ngày kế tiếp luyện tập thử xem có dùng được sức mạnh của nó không?" Tố Vương ôn tồn nói.
"Hoa bỉ ngạn? Nhụy? Vương, ta không hiểu?" Mặt Huyết Ngọc Hương đầy dấu chấm hỏi.
Tố Vương banh chân nàng ra, chỉ lên hình xăm đoá hoa bao lấy âʍ ɦộ. "Đây là hoa bỉ ngạn. Ngươi làʍ t̠ìиɦ càng nhiều thì nó sẽ kết tinh ra Hồng Huyết. Hồng Huyết có thể dùng để trị thương cho chính ngươi hoặc người khác. Cách sử dụng như thế nào thì ngươi phải tự mò mẫm."
Tố Vương cũng chẳng biết dùng Sắc Đạo Ấn thế nào nên chỉ có thể dặn Huyết Ngọc Hương tự xử rồi.
"Tiểu nữ hiểu rồi." Huyết Ngọc Hương bỗng nhiên ôm lấy Vương. Luồng điện tê dại từ làn da hắn lần nữa phóng ra, khiến l*и Hương ướt nhẹp. "Vương... Người chơi thϊếp đi. Thϊếp thèm ©ôи ŧɧịt̠ của Vương."
Hai nữ Kim và Hương bị Vương bán da^ʍ để cày dục tính. Nhưng dù chơi với ai, nhị nữ cũng chỉ ghiền ©ôи ŧɧịt̠ của Tố Vương. Có lẽ là vì hắn là kẻ khiến bọn nàng rơi vào dâʍ đa͙σ, hoặc có lẽ đơn giản hơn là ©ôи ŧɧịt̠ hắn chơi sướиɠ hơn kẻ khác. Tố Vương không bao giờ từ chối tìиɧ ɖu͙©. Hắn nhấn đầu Ngọc Hương vào ©ôи ŧɧịt̠ mình.
Ngọc Hương nhu thuận há miệng, dùng bờ môi bao lấy ©ôи ŧɧịt̠ dài, để nó đâm sâu tận vào trong cổ họng mình. Nàng có phản ứng y hệt Vũ Kim, nước mắt, nước dãi, nướ© đáı cùng tuôn như suối, mắt trợn ngược, đầu thì run lẩy bẩy. Kim Cương Công quả thật quá mạnh mẽ trong làʍ t̠ìиɦ. Luyện thành thì tác dụng ảnh hưởng lên bạn tình cực kỳ lớn lão. Hầu hết đều có thể làm họ lêи đỉиɦ chỉ bằng một chạm. Vũ Kim kinh nghiệm đầy mình duy trì được năm phút mới mất trí. Tiểu Linh chịu thua ngay tại chỗ. Huyết Ngọc Hương mới chỉ mất trinh hôm qua, dù làʍ t̠ìиɦ không ít nhưng thật sự chỉ là con nai vàng ngơ ngác. Nàng sướиɠ quá độ, tâm thần mỏng manh không chịu được nên bất tỉnh tại chỗ, ©ôи ŧɧịt̠ Tố Vương còn nguyên trong miệng.
"Lão Vương! Ngươi rốt cuộc luyện cái gì mà khiến người ta đều bất tỉnh thế kia?" Tiểu Cẩu hiếu kì thật sự. Tiểu Linh lên cơn co giật. Huyết Ngọc Hương bất tỉnh. Ngay cả cỗ máy hút tinh Vũ Kim cũng chịu không nổi. Hắn mà luyện môn võ này, chẳng phải sẽ trở thành nam nhân kinh khủng nhất thiên hạ.
Tố Vương đặt đầu Ngọc Hương lên đùi mình, hông ra vào khoang miệng của cô nàng bất tỉnh. Dù không còn thức để liếʍ láp nhưng đôi môi mềm mại này đâm vào cũng rất sướиɠ nên hắn không tính phí phạm. "Kim Cương Công, một môn tu ngoại lực."
"Ngươi dạy ta với!" Lão Nhị nhanh nhảu chạy lên trước giành ăn.
"Ta cũng muốn học." Vinh Dã gấp gáp nói.
"Ta tới trước mà!" Tiểu Cẩu nói.
"Dạy đệ đi, đại ca." Vấn Phong cũng không kiềm được mà nói.
Tố Vương cười ha hả. Đúng là ước mơ thoả mãn tất cả mọi phụ nữ chính là kryptonite của đàn ông. Hắn chỉ vừa hé lộ mà bọn họ đã gấp đến không chịu được.
"Tất nhiên ta sẽ dạy mọi người, nhưng vô công bất thụ lộc. Hay là thế này đi. Lát nữa ta đưa cho các ngươi một danh sách. Ai kiếm được vật phẩm cho ta trước thì ta dạy cho người đó."
Trấn Phàm Thạch, Tam Sắc Cổ đều là các loại thuật mà Tố Vương chưa bao giờ sử dụng. Nguyên nhân chủ yếu cũng là vì thiếu nguyên liệu. Ngày trước chân nước chân ráo, mới xuất hiện ở thế giới này, nguy hiểm có thể ở khắp mọi nơi nên Tố Vương chưa đi thu thập. Hiện tại đã có Vân Lam sơn tặc cùng Bái Lậu thành, hắn hiện tại đã có ý tưởng bắt đầu bành trướng ra ngoài. Thậm chí thôn tính luôn đất nước Cửu Long này, hϊếp hoàng hậu trước mặt vua, biến con dân thành đĩ điếm đều có thể. Tố Vương nghĩ đến thôi là không kìm được mà nở nụ cười.