Sắc Đạo Giả

Chương 43: Sắc Tâm Tiểu Huyền Thuật

Bốn mươi ngàn dục tính cho Kim Cương Công, mười ngàn dục tính cho Vấn Phong. Hiện tại Tố Vương còn ba mươi ngàn dục tính, hắn không có ý định dùng hết mà để lại phòng ngừa bất trắc. Ngoài tân thuật, Tố Vương vẫn còn một tài nguyên chưa sử dụng. Nguyên Âm của Huyết Ngọc Hương. Lần trước đạt được Nguyên Âm của Nam Sơn, hắn đã nâng cấp Sắc Nô Phàm Thuật lên Sắc Nô Dung Phàm Thuật. Lần này, hắn sẽ nâng cấp Sắc Tâm Tiểu Thuật.

Trong lúc chờ đợi Vấn Phong làm quen với 175 năm công lực dày đặc, Tố Vương triệu hồi Sắc Đạo Thư và nạp Nguyên Âm vào Sắc Tâm Tiểu Thuật. Ba loại nâng cấp xuất hiện.

Sắc Tâm Đại Thuật: Bản nâng cấp này mở rộng phạm vi tác động của thuật. Ban đầu Sắc Tâm Thuật chỉ có thể thay đổi suy nghĩ, hiện tại có thể thay đổi kí ức và nhận thức ngũ quan của kẻ bị gieo thuật. Đồng thời, người dùng cũng có thể nhờ đó nhìn lén kí ức của người khác.

Sắc Tâm Tiểu Huyền Thuật: Bản nâng cấp này tăng lên sức khống chế của thuật. Những phàm nhân như Hà Hoài Hân sẽ không thể nào có khả năng phản kháng Sắc Tâm Thuật như trước. Đồng thời có thể sử dụng Sắc Tâm Thuật lên sinh linh có pháp lực.

Sắc Tâm Tiểu Hồn Thuật: Bản nâng cấp này cho người sử dụng khả năng khống chế linh hồn kẻ bị gieo. Người dùng có thể kéo linh hồn ra khỏi cơ thể, nhập linh hồn lạ vào cơ thể khác.

Sắc Tâm Đại Thuật chưởng khống toàn bộ danh tính của một con người. Con người là do ký ức mà tạo thành. Từ ký ức sinh ra suy nghĩ, lý tưởng, sở thích. Thay đổi ký ức không khác gì lập trình lại một con người. Còn về chức năng thay đổi nhận thức ngũ quan, cái này cũng là một trò chơi vui. Tố Vương có thể khiến bất kì người phụ nữ nào trên thế giới thả l*и rông đi ngoài đường, nhưng trong nhận thức của họ, họ vẫn là đang mặc y phục bình thường. Bản nâng cấp này rất được, chỉ là không hữu dụng bằng một con đường khác.

Sắc Tâm Tiểu Huyền Thuật không có gì khó hiểu. Tăng mạnh lực khống chế. Nếu lúc trước Hà Hoài Hân dùng ý chí mà giãy ra khỏi sự thôi miên, hiện tại nàng không thể nào làm được. Trừ phi nàng bỗng nhiên có tu vi tiên đạo không nhẹ. Tố Vương đúng là muốn nâng lên bản này. Hiện tại hắn thu thập Bái Lậu thành, mặc dù đã làm ra rất nhiều chuẩn bị để phong thanh không lọt ra ngoài. Nhưng không có kế nào là hoàn hảo tuyệt đối, lỡ như một tu tiên giả từ trên trời rơi xuống. Tố Vương vẫn là có sức phản kháng.

Sắc Tâm Tiểu Hồn Thuật thì có chút tầm thường so với hai thuật kia. Tầm thường về mặt chơi bời, nhưng không hề tầm thường về tác dụng. Tố Vương chưa hề có một tia pháp lực mà có thể câu hồn người khác, khỏi giải thích cũng biết là rất bá. Chỉ là thuật này trò chơi tìиɧ ɖu͙© không nhiều, cái hay nhất mà hắn có thể nghĩ ra là kéo hồn của gã đàn ông xấu số nào đó xong đánh vào cơ thể phụ nữ, sau đó đè ra hϊếp. Tưởng tượng thì trò này đặc biệt độc đáo nhưng cũng chỉ có một loại áp dụng. Hắn tạm thời bỏ qua.

Tố Vương nâng cấp Sắc Tâm Tiểu Thuật lên Sắc Tâm Tiểu Huyền Thuật. Hiện tại, hắn đã chính thức có thực lực banh l*и của tiên nữ.

Vũ Kim sờ lấy chiếc quần tam giác của mình, hờn dỗi liếc Tố Vương: "Nghĩa tử hư quá. Ngươi làm quần ta ướt rồi. Lại phải thay cái khác."

Tố Vương kéo nàng ta tới gần. Vũ Kim bị hắn chạm đỏ hết cả mặt. Nàng không biết vì sao đột nhiên bản thân lại nhạy cảm như thế, âʍ đa͙σ co thắt như điên. Đây đều là công của Kim Cương Công. Song Tố Vương cũng chẳng muốn nói ra, nhìn Vũ Kim đầy mơ màng không hiểu vì sao rất là thú vị. Nàng này càng ngày càng xuẩn manh.

"Nếu không muốn thay thì đừng mặc là được." Tố Vương liếʍ lấy cái tai mềm của Vũ Kim.

Vũ Kim rên lên một tiếng lớn, hai chân chụm lại thật chặt, muốn khống chế bản thân lại nhưng vẫn không được. Hai đùi nàng run rẩy, dâʍ ŧᏂủy̠ tràn ra nhiều hơn, hông co giật như đang bị đâm. "Ngươi... Ưʍ. Ngươi chơi ác."

Vũ Kim mặt đỏ lựng, đôi tai bị liếʍ nhẹ vậy mà khiến tâm trí đê mê như chơi thuốc. Thân dưới lại càng phản ứng kịch liệt. Nếu như Tố Vương hiện tại mà đè nàng ra cᏂị©Ꮒ thì sẽ thế nào? Vũ Kim nghĩ đến thì lòng da^ʍ sôi trào, miệng thở gấp. Nàng nghe lời Tố Vương, chậm rãi tụt chiếc quần lọt khe, để lộ l*и da^ʍ với bộ lông đã ướt nhẹp. Vũ Kim ngồi lên trên đùi Tố Vương, cặp ngực sữa to tướng ngay mặt hắn.

"Nghĩa tử bảo ta không mặc quần là muốn cᏂị©Ꮒ phải không?"

Tố Vương nhào nặn trái bầu của Vũ Kim. Nàng sướиɠ rên, giọng ngọt không hề giấu diếm phát ra. Đang đã đời bỗng hắn nhấc nàng lên mà để xuống. "Không nghịch ngợm. Chúng ta sắp đi rồi."

Vũ Kim bắt chước biểu cảm phồng má của Nam Sơn. Hờn trách: "Ngươi! Rõ ràng là trêu chọc nghĩa mẫu. Hiện tại ta nứиɠ rồi thì không chịu trách nhiệm. Ác độc!"

Tố Vương vuốt đầu Vũ Kim: "Đừng lo. Ta có cái hay hơn nhiều đang chờ ngươi."

Hắn từ đâu lấy ra cái vòng cổ bằng da và đeo cái cách lên cho Vũ Kim. Nàng ta tò mò sờ lấy cái vòng, không hiểu Tố Vương định làm cái gì. Lúc này Huyết Ngọc Hương xuất hiện với một bộ đồ cực kì bắt mắt. Cả đám sơn tặc hít sâu.

Huyết Ngọc Hương đeo một đôi tai hồ ly giả có màu cam. Trông y như hàng thật. Cơ thể khoác một bộ lông hồ ly gần như hoàn chỉnh, bộ lông mượt mà đầy sống động. Nhưng phần ngực của bộ y phục này bị khoét đi hết, để lộ cặρ √υ' nhọn cùng l*и tơ rõ rệt ra ngoài. Vết cắt đi sâu tới tận đằng sau, để lộ khe mông sâu hoắm.

"Vương. Ta đã theo lời người mặc y phục vào." Huyết Ngọc Hương xấu hổ nói, tay không kiềm được mà che lấy bộ vị nhạy cảm.

Tiểu Cẩu tặc lưỡi: "Đây mà là y phục gì, đây là da^ʍ phục."

"Ngươi nói không sai." Tố Vương gật đầu. "Chỉ là da^ʍ phục này còn thiếu hai thứ."

Tố Vương đi tới trước mặt Huyết Ngọc Hương. Hắn chỉ tay xuống đất. Nàng ta cắn môi, chậm rãi quỳ xuống dưới bốn chân, tư thế y hệt con chó. Tố Vương lấy từ trong ngực ra một chiếc vòng cổ màu cam đeo vào cổ cho nàng. Hắn còn lấy ra một chiếc đuôi hồ ly được gắn dính vào một viên ngọc hình cầu màu tím. Tố Vương bước ra sau, vạch khe mông nàng ra.

Huyết Ngọc Hương hốt hoảng nói: "Vương, ngài định làm... Á!"

Tố Vương không chần chừ nhét viên ngọc tím vào c̠úc̠ Ꮒσα Huyết Ngọc Hương. Viên ngọc to cực, kích thước bằng một nửa nắm tay đàn ông, to hơn rất nhiều so với ©ôи ŧɧịt̠ thông thường. Huyết Ngọc Hương đau điếng, đầu gục xuống sàn không hề phản kháng. Nàng có thể cảm nhận vật thể lạ cứng cáp bên trong hậu môn cùng lông hồ ly cọ xát lấy c̠úc̠ Ꮒσα.

"Vương..." Huyết Ngọc Hương vành mắt long lanh, nàng cách biên giới rơi lệ không xa. Tố Vương ngồi xổm trước mặt nàng, cho ngón cái vào khoang miệng nghịch ngợm một chút. Miệng nàng ấm áp, sờ vào kí©ɧ ŧɧí©ɧ cực, dãi rỉ ra bên ngoài.

"Từ bây giờ ngươi không còn là người, mà là một con vật. Con vật thì không thể nói tiếng người." Tố Vương lấy ra một cái khoá mõm đeo lên trên miệng Huyết Ngọc Hương. Khoá mõm bình thường khiến cho chó không thể mở miệng cắn người. Khoá mõm này thì đυ.c một cái lỗ to ở giữa, khiến Huyết Ngọc Hương luôn luôn mở rộng khoang miệng, để lộ hố sâu ẩm ướt cùng lưỡi mềm đầy dụ hoặc.

Huyết Ngọc Hương ư a vài tiếng, hiển nhiên là muốn nói gì đó nhưng khoá mõm khiến nàng không thể nói thành câu có nghĩa. Tố Vương lấy ra một chiếc roi . Roi này khác với roi dây lúc trước. Nó trông như một cái gậy gầy, đầu dẹp ra như chân vịt. Loại roi này dùng để đánh lên trên thân ngựa, không hề có lực sát thương như roi cũ nhưng sự đau đớn vẫn không hề nhẹ.

Tố Vương quất một cái lên mông trần của Huyết Ngọc Hương. Nàng la lên đau đớn. Cơ thể run lẩy bẩy. Miệng tuôn ra đầy dãi, khoá mõm trở nên nhớp nháp.

"Thú vật không nói chuyện! Ngươi không nghe lời, ta lại đánh!" Tố Vương làm bộ mặt hung hăng nói.

Huyết Ngọc Hương lúc lắc cái mông, không hề khuất phục, miệng lại cố gắng nói chuyện. Nàng lại bị Tố Vương vạt cho một roi lên mông. Hai vết hồng dẹp lưu lại trên làn da mịn.

Huyết Ngọc Hương cong lưng, nàng rõ ràng là cố tình phản kháng để Tố Vương đánh thêm. Con hàng khổ da^ʍ này mê đau đớn cực.

Tố Vương đạp Huyết Ngọc Hương nằm ngửa. Nàng ta cong lại tứ chi, để bụng phơi bày, trông không khác gì chú chó dễ thương. Tố Vương lại quạt hai phát lên hai đâu ti to tướng có khuyên ngực. Huyết Ngọc Hương thét lên. Cơ thể run rẩy vừa đau vừa sướиɠ. Hai mắt nàng đã đẫm lệ, dòng nước mắt chảy sang hai bên, trông đáng thương cực kì. Nhưng ánh mắt nàng nhìn Tố Vương lại không phải cầu xin dừng lại, tròng mắt nàng hoá đỏ, tha thiết nhìn hắn như muốn nói: "Đánh thϊếp nữa đi!"

Tố Vương là người tốt. Quạt liên tục lên cơ thể nàng ta. Đặc biệt chú ý ở những bộ vị loã lồ đang phơi bày. Hắn còn đánh lên cái l*и nàng một lần. Phát này đau điếng khiến cả cơ thể Huyết Ngọc Hương cong lại như con tôm nhưng đồng thời nàng ta cũng đạt cực sướиɠ. Mông co giật như máy sấy, dâʍ ŧᏂủy̠ tuôn trào, vãi cả ra sàn nhà.

Tố Vương là sợ hư hàng nên không đánh âʍ ɦộ nàng nhiều, chỉ quất một lần. Thấy nàng lêи đỉиɦ thì hắn cũng dừng lại. Sau đó lấy ra sợi dây móc lên vòng cổ của con hồ ly.

Vũ Kim chẳng biết từ lúc nào mò tới, ôm lấy chân Tố Vương. Khuôn mặt đỏ ửng, nhìn cũng biết là bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ cực.

"Nghĩa tử, ta cũng muốn chơi."

Tố Vương mỉm cười, không nói nhiều mà nắm đầu Vũ Kim đẩy xuống, để nàng bò trên bốn chân. Hắn nhẹ vuốt lấy cái l*и rậm rạp. Nàng ta run lẩy bẩy, suýt nữa là lại lêи đỉиɦ nhưng may mắn lần này kiềm chế thành công. Tố Vương lấy ra sợi dây thứ hai móc vào vòng cổ của Vũ Kim. Trang phục thú hắn chỉ kêu người làm có một bộ nên không còn đuôi giả mà cắm đít Vũ Kim. Song hắn lại cho người làm rất nhiều cái khoá mõm.

Tố Vương đeo lên cho Vũ Kim, nàng phối hợp hơn Huyết Ngọc Hương nhiều. Hiển nhiên là do con hàng này da^ʍ tính đã quen, lại không thích khổ da^ʍ. Sau đó thì trong tay hai sợi dây, bên dưới một con hồ ly, một con cɧó ©áϊ. L*и của cả hai lộ liễu rõ rệt từ đằng sau, đều là cánh rừng có cỏ. Nhưng một l*и chỉ có lông tơ lưa thưa, có thể nhìn rõ âʍ ɦộ một đường kẻ rất dễ thương. Một l*и thì rậm rạp bộ lông đen với cái l*и lộ hỗn loạn, cánh thịt tủa ra búa lua xua nhìn da^ʍ cực.

Tố Vương hứng chí nhìn hai con súc vật, ©ôи ŧɧịt̠ cương cứng. Đời cũng chỉ có chơi mấy trò dâʍ ɭσạи là hưởng thụ.

"Đi thôi các huynh đệ. Chúng ta đi dạo thành một vòng."

Đám Dã, Phong, Nhị, Cẩu đứng lên. Mặt người nào người nấy đều cười đầy đê hèn, ©ôи ŧɧịt̠ ai cũng cương cứng vì độ nứиɠ tăng cao. Nhìn hai con súc vật dâʍ đãиɠ bò trên bốn chân, cổ có dây dắt ai lại chẳng nứиɠ.

Hai nữ Kim, Hương thì đỏ hết cả mặt. Hương lúc lắc cái mông, hồi hộp chờ đợi sự nhục nhã sắp đến. L*и Kim thì co thắt, bộ lôиɠ ʍυ đen nhánh rỉ nước tí tách. Nàng này thì đợi không được cho mọi người nhìn thấy cơ thể loã lồ cùng sự dâʍ đãиɠ của bản thân.