Sắc Đạo Giả

Chương 42: Tam Sắc Cổ

Tố Vương đâm sâu hết cỡ, cả ©ôи ŧɧịt̠ chui tọt vào tận cùng tử ©υиɠ. Huyết Ngọc Hương há to miệng, phổi ngừng luôn hoạt động và cảm nhận từng dòng tϊиɧ ŧяùиɠ nóng hổi lấp đầy cái lỗ quý báu. Mông nàng ta run bần bật, cơ thể mất hết sức lực mà ngả vào lòng ngực Tố Vương. Đôi mắt nàng ta mê lý, ánh đỏ trong con ngươi sáng quắc. Huyết Ngọc Hương thở nặng nề, phát ra từng tiếng ư ử như con mèo sướиɠ khi được vuốt.

"Đa tạ Vương đã ban cho thϊếp tϊиɧ ŧяùиɠ." Nước dãi nàng chảy đầy trên ngực Tố Vương, phản ứng cơ thể cứ như nàng vừa tiêu hoá mỹ phẩm thế gian.

Hắn nhấc nàng lên, để nàng nằm ngửa trên giường, hai chân giang rộng, l*и tơ rỉ ra dịch trắng.

"Vương, người làm gì vậy?" Huyết Ngọc Hương chần chừ nói. Nàng thật ra đã biết thừa, chỉ là làm bộ thẹn thùng.

Tố Vương không trả lời, lấy ©ôи ŧɧịt̠ còn cứng ngắc mà xông phá thân dưới của nàng. Đoá bỉ ngạn dập dìu như bị gió lung lay. Huyết Ngọc Hương cắn môi, mắt nhắm tịt, hai tay thì với lên thành giường phía trên đầu và cầm chặt như đang níu lấy cọng rơm cứu mạng. Tố Vương khoẻ như con trâu, mỗi lần vào sâu đều khiến l*и nàng cảm nhận hết thảy, cơ thể tê dại toàn bộ như có một luồng điện chạy ngang. Nàng cố gắng sinh tồn trước lực lượng hung mãnh, giữ cho lý trí tỉnh táo.

Huyết Ngọc Hương còn tơ, dù rất thèm cᏂị©Ꮒ nhưng hiển nhiên cơ thể yếu mềm đâu thể chịu nổi trước sự giày vò của Tố Vương. Nàng sướиɠ thì ít, đau cực nhiều. Côи ŧɧịt̠ dài và to không hề thương tiếc quậy phá âʍ đa͙σ khít rịt chỉ vừa mới bị phá trinh không lâu trước.

Cảm giác này đánh đúng vào sở thích của nàng ta. Càng đau nàng càng mê muội. Huyết Ngọc Hương biến thành một con đĩ khổ da^ʍ từ lúc nào. Háng nàng bị tấn công đầy đau rát, dịch nhờn trải ra chẳng đủ nhiều để giảm thiểu ma sát. Hai cặp đùi mỏi nhừ nhưng vì Hương quen thuộc khiêu vũ nên nàng còn có thể chịu đựng.

Đêm tối dần trôi, Huyết Ngọc Hương cũng chẳng chịu nổi nữa mà ngất đi luôn. Con trâu Tố Vương ngay dưới cày bừa không hề giảm tốc.

Gà gáy ò ó o. Huyết Ngọc Hương mơ màng tỉnh dậy. Thân thể cường tráng bên cạnh đã không thấy đâu. Nàng buồn bã sờ lấy khoảng trống trên nệm, nơi hơi ấm vẫn còn vấn vương. Háng nàng thốn cực kì, mặc dù đã chuẩn bị tâm lý, Huyết Ngọc Hương vẫn là đánh giá quá cao khả năng chịu đựng của bản thân. Hoặc đúng hơn nàng đánh giá thấp sức trâu của Tố Vương. Huyết Ngọc Hương sờ lấy l*и tơ bên dưới, tϊиɧ ŧяùиɠ khô đọng, dính trên lông tơ như cát. Nàng để lên lưỡi liếʍ lấy, mằn mặn cứng cáp, không còn sự mềm dẻo của tối qua. Song nàng vẫn thích cực, lấy tay sờ qua mấy lần mà liếʍ.

Tố Vương bỗng nhiên mở bật cửa và nói: "Dậy chưa?"

Huyết Ngọc Hương rụt tay khỏi háng, giấu diếm hành động dâʍ đãиɠ của bản thân. "Thϊếp dậy rồi."

"Ăn uống, sửa soạn đi. Lát nữa ta dắt ngươi đi chơi."

Một dấu chấm hỏi to hiện ra trên đầu Huyết Ngọc Hương, nàng nghiêng đầu xuẩn manh.

Một lát sau.

Tố Vương cùng cả bọn năm người Dã, Phong, Hai, Cẩu và Kim ngồi thưởng trà dưới lầu một. Tâm trạng cả đám vẫn còn lâng lâng vì nhớ lại ký ức tối qua. Đám nam nhân thì như được mở mang tầm mắt. Bọn họ chơi gái không ít, dâʍ ɖu͙© bầy đàn với kỹ nữ cũng không có gì lạ. Chỉ là tối qua chơi với nữ nhân Hà gia, hàng khuê các lại da^ʍ cực. Cảm giác chơi khác hẳn với kỹ nữ. Vũ Kim thì hoàn toàn khác, sau khi lấy lại được nhan sắc tuổi hai mươi, sức nàng càng khoẻ. Đêm qua một mình mỹ phụ này đã ép khô không dưới mười người. Kẻ ©ôи ŧɧịt̠ dài cả thước như Vinh Dã cũng phải né, con trai nàng Vấn Phong đua không nổi, sau đó chỉ có nhìn mẫu thân giao hợp với kẻ khác. Lão Nhị là kinh người nhất, nhìn tướng nhỏ nhỏ lùn lùn và hăng cực, đua với Vũ Kim tới tận gần sáng mới vẫy cờ trắng chịu thua. Lão Cẩu thì lo chơi l*и con cháu của ông bạn nên ít tiếp xúc với bên này. Khi hắn chơi đã, quay lại thì chỉ thấy mình Vũ Kim còn tỉnh, ba người kia mặt đều mịt mờ, tái mét như bệnh mới dậy, ©ôи ŧɧịt̠ còn dính tinh mà bất tỉnh trên sàn.

Vũ Kim hôm nay mặc một bộ lụa trắng, bên dưới là quần tam giác chỉ đủ che lấy l*и da^ʍ, phía sau lọt khe để lộ hoàn toàn bờ mông săn chắc vểnh lên. Bên trên thì may theo kiểu áo ngực ở thế giới cũ, nó bao lấy bầu vυ' to tướng của nàng và ép chúng lại với nhau, tạo ra một cái khe mê người ở giữa. Vải áo mỏng dính chẳng che lấy được nhiều, để lộ đầu ti tím nhạt cùng quầng vυ' rõ ràng bên ngoài. Cái tính chất này hiển nhiên là do tính dâʍ đãиɠ của Vũ Kim cố tình may ra, ở bên dưới cũng là lụa nhưng đâu có thấy được cánh rừng đen. Vũ Kim còn khoác thêm một lớp áo choàng trắng bên ngoài. Áo choàng bán trong suốt, chỉ dài vừa đến hông, phía trước được may hở ra, để lộ áo ngực lấp loé cùng cái bụng phẳng phiu có chiếc rốn dụ hoặc.

"Sáng sớm, có huynh đệ nào muốn giải toả không? Con đĩ Vũ Kim sẵn lòng hầu hạ." Vũ Kim nhấp tách trà, môi cười dâʍ đãиɠ nhìn quanh.

Vinh Dã sợ vãi linh hồn, tránh né ánh mắt nàng. Nhớ ban đầu nàng ta còn bị hắn cᏂị©Ꮒ cho kêu trời kêu đất, hiện tại y như cái máy vắt sữa, cho vào bao nhiêu đều có thể nhận bấy nhiêu.

Vũ Kim nhận ra biểu cảm của lão Đường thì bĩu môi. Ngày xưa chẳng phải ngươi uy phong lắm nha, tại sao bây giờ thẹn thùng như vậy. Nàng nhìn qua Vấn Phong, nhi tử là vẫn có thể tin tưởng, ©ôи ŧɧịt̠ đã cứng sẵn chờ nàng.

"Mẫu thân nếu thèm, cứ tới bú là được." Vấn Phong sờ lấy khuôn mặt mẫu thân, hôn lấy môi nàng. Hiện tại Vũ Kim trẻ măng, nhìn hai người y hệt tình nhân, chẳng còn giống mẫu tử nữa.

Vũ Kim thở có chút nặng nề, hơi ấm truyền vào miệng Vấn Phong, cặp mắt hiện rõ sự ham muốn, tay nàng nghịch ngợm vươn tới, vuốt ve lấy đũng quần nhi tử.

Tố Vương không biết lấy đâu ra cây quạt giấy, đập lên tay nàng. "Chúng ta sắp phải đi. Cố nhịn cho tới lúc về đi."

Vũ Kim nghẹn đỏ hết cả mặt. "Vậy lát nữa nghĩa tử phải đền cho nghĩa mẫu đó. Tối qua trốn đi đâu mất tiêu, người ta tìm không thấy."

Tố Vương mỉm cười, khoá lấy môi nàng, cái lưỡi ướŧ áŧ của hai người giao chiến. "Lát nữa ta với Vấn Phong cùng cᏂị©Ꮒ nghĩa mẫu, chịu không?"

"Ừm..." Vũ Kim bị hôn xong, cả người mềm nhũn dựa vào lưng Tố Vương. Ý đã rõ.

"Chúng ta đi đâu vậy, lão Vương?" Tiểu Cẩu lên tiếng hỏi.

"Qua nhà lão Đạt xem bí tịch võ công. Lão có nói là sẽ để cho ta xem qua."

"Lão Vương ngươi đã có Tiểu Vô Tướng Công rồi, còn cần gì võ công khác." Tiểu Cẩu nghi ngờ hỏi. Hắn đã luyện qua môn thần công này, tốc độ tăng trưởng rất kinh người. Uy lực vừa cao vừa ảo diệu biến hoá, có thể gia cường cho bất kì võ pháp nào.

"Ta chỉ là tham khảo thôi."

"Khoan đã, Tiểu Vô Tướng Công là loại võ công gì?" Vinh Dã ngóng tai nghe nãy giờ, hiếu kỳ nói.

"Là một môn thần công lão Vương truyền cho ta. Mạnh mẽ vô cùng. Hơn bất kì loại võ công nào ta từng thấy." Tiểu Cẩu nói.

Vinh Dã mắt lấp lánh nhìn Tố Vương. Tố Vương xua tay: "Ta dựa theo công pháp của lão Cẩu mà sáng chế ra. Không có gì đặc biệt."

"Các ngươi đừng tin lão Vương. Hắn là tiên nhân nên nhìn chướng mắt. Chứ ta thấy môn công pháp này mạnh vô cùng. Tiền đồ vô lượng đại thành." Tiểu Cẩu nói.

"Ngươi muốn thì cứ kêu lão Cẩu truyền cho." Tố Vương nói. "Ta cho phép."

Vinh Da mắt phun lửa nhìn Tiểu Cẩu. Lão chó cảm thấy có hơi rợn, tên này nhìn mình thật không đứng đắn.

"Đúng rồi, Vấn Phong. Trước giờ đệ không tập võ công phải không?" Tố Vương nói.

"Thuở nhỏ đệ từng luyện qua nhưng thiên phú kém vô cùng. Nên từ bỏ." Vấn Phong lắc đầu buồn chán. Nam nhân mà luyện võ không được, chắc chắn áp lực vô cùng. Song Vấn Phong được trời cho cái mã đẹp trai, cơ thể to lớn, ©ôи ŧɧịt̠ dài. Nếu mà cho luôn cái thiên phú thì hắn thật sự là nhân vật chính chứ không phải Tố Vương.

Tố Vương triệu hồi Sắc Đạo Thư. Đêm qua quây quần mấy chục cơ thể, dục tính lại tăng một mảng lớn. Từ năm mươi ngàn bay lên đến tám mươi ngàn. Giải phong ba thuật ở mốc năm mươi tám, sáu mươi tám và tám mươi ngàn.

Sắc Cổ Dương Môn Dưỡng Tạo Thuật: Phương pháp luyện chế và nuôi dưỡng Dương Môn Sắc Cổ.

Sắc Cổ Dương Môn: Đặt bên trong âʍ đa͙σ, lấy dâʍ ŧᏂủy̠ làm thức ăn. Mỗi lần nó đói sẽ rung động liên tục, kí©ɧ ŧɧí©ɧ âʍ ɦộ tiết dâʍ ŧᏂủy̠. Sắc Cổ Dương Môn có thể hoá thành hình thái Song Dương, dươиɠ ѵậŧ hai đầu, vừa đâm lấy âʍ đa͙σ người dùng vừa có thể đâm âʍ đa͙σ nữ nhân khác.

Sắc Cổ Tinh Môn Dưỡng Tạo Thuật: Phương pháp luyện chế và nuôi dưỡng Sắc Cổ Tinh Môn.

Sắc Cổ Tinh Môn: Cổ trùng có hình dáng dẹp dài, đuôi to như quả trứng, đầu có nhiều chiếc lưỡi dài. Đặt đầu Tinh Môn Cổ vào âʍ đa͙σ nữ nhân để kí©ɧ ŧɧí©ɧ nàng ta sản xuất dục tính liên tục, đuôi cổ sẽ đâm vào hậu môn tiết ra sắc độc, khiến xúc cảm tăng cao và chuyển hoá năng lượng cho người bị gieo. Chỉ cần người dùng nạp đủ dục tính cho cổ, Tinh Môn Cổ có thể khiến nữ nhân lêи đỉиɦ xuyên suốt mà không có hậu hoạn về sau.

Sắc Quỷ Lục Đỉnh Chư Hầu Khống Tạo Thuật: Phương chế tạo Lục Đỉnh Chư Hầu Sắc Quỷ. Yêu cầu một quỷ hồn bất nhập phẩm và cơ thể lúc còn sống. Cơ thể càng đầy đủ, Sắc Quỷ luyện ra càng cao.

Tố Vương nhìn thấy những thuật mới thì lòng nóng lên. Có thêm nhiều trò chơi có thể sử dụng. Cộng thêm Nguyệt Môn Cổ ban đầu, hiện tại hắn đã gom đủ ba cái Nguyệt Dương Tinh. Nguyệt Môn là cái máʏ яυиɠ, Dương Môn là ©ôи ŧɧịt̠ giả, Tinh Môn chủ chốt cực sướиɠ. Chỉ là đáng tiếc nguyên liệu không phải đơn giản, sẽ tốn thời gian thu thập. Nhưng hắn không lo, sau khi lo liệu vài chuyện bên lề xong, Bái Lậu thành đã nắm chắc trong tay. Với lực lượng của Hà gia và sơn tặc Vân Lam, tìm kiếm nguyên liệu chỉ là vấn đề thời gian. Cái khó chỉ còn cái Trần Phàm Thạch, biết đi đâu tìm tim con rồng. Hiện tại chạy qua Ngao Liêu quốc chỉ có tìm chết. Đành tới đâu hay tới đó.

Tám mươi ngàn dục tính rất nhiều, Tố Vương cũng không có ý định giữ lại. Hắn bơm vào Kim Cương Công. Kim Cương Công ban đầu tạo ra đắt hơn Tiểu Vô Tướng Công, hiện tại tăng lên tu vi cũng đắt hơn gấp đôi. Muốn đạt đến viên mãn phải tốn tới bốn mươi ngàn dục tính. Tố Vương cũng không keo kiệt, ném đi một nửa lượng dục tính hiện tại.

Hoàn toàn không có hiện tượng gì. Khác hẳn với khi Sắc Đạo Thể Thuật biến đổi cơ thể. Kim Cương Công viên mãn yên lặng mà thành. Tố Vương có thể cảm nhận được sự khác biệt so với ban đầu.

Vũ Kim trong ngực hắn cảm giác rõ ràng sự thay đổi. Dù là cách lớp áo, nhưng làn da của hắn chạm nàng khiến nàng tê dại cả thân, qυầи ɭóŧ tam giác ướt đẫm khiến bộ lông đen lộ rõ. "Nghĩa tử ngươi mới vừa làm cái gì?"

Khuôn mặt Vũ Kim đỏ bừng, giọng mềm oặt. Tố Vương hứng thú chọc tay lên má nàng. Eo Vũ Kim run lẩy bẩy, dâʍ ŧᏂủy̠ tuôn trào xối xả ướt ra cả ghế. Nàng rên lên một tiếng to lớn. Cả đám trợn to mắt mà nhìn nàng.

Vũ Kim sợ vãi linh hồn, cơ thể nhu nhược rút lui, chạy về với Vấn Phong. Nàng rõ ràng biết da^ʍ lượng của mình tăng cao, vậy mà bị nghĩa tử chạm một phát mà tê dại lên đến mây. "Nghĩa tử làm cái gì?"

Nàng ta hờn dỗi, làm bộ mặt quyến rũ trách móc. Vấn Phong cùng đám Vinh Dã cười ha hả. Nàng này da^ʍ lượng tăng cao, mấy bữa nay đè mấy huynh đệ họ hành gần chết, giờ Tố Vương ra tay khiến nàng rụt rè thật là sảng khoái.

Lão Nhị giơ ngón tay cái. "Lão Vương ngươi là thần tượng của ta."

Tố Vương mỉm cười. "Ta mới luyện thành một môn võ công tự sáng chế. Nên mới có tác dụng này."

"Vấn Phong tới đây, ta cho ngươi chút chân khí." Tố Vương hao một chút dục tính biến Vấn Phong thành Sắc Nô. Ban đầu hắn thôi miên họ Lâm nên cũng chưa bao giờ khống chế thân thể gã. Thông qua chức năng nâng cấp của Sắc Nô Dung Phàm Thuật, Tố Vương dùng Sắc Pháp Rèn Luyện Thuật và hao mười ngàn dục tính. Trao cho Vấn Phong 175 năm công lực Tiểu Vô Tướng Công.

Vấn Phong trước giờ xa lạ với chân khí. Dục khí tăng cao không biết kiềm chế khiến chúng tiết ra ngoài. Một cơn gió dữ dội thổi quanh, tấm khăn trải bàn bay phấp phối, bình trà ghế trống đổ vỡ hết. Vũ Kim sợ hãi, lại lần nữa rút lui, thoát khỏi l*иg ngực Vấn Phong mà bay vào Vinh Dã. Lão Đường đầy e ngại nhưng vì tình huống kỳ lạ nên không né, để nàng nhào vào ngực.

"Bình tĩnh vận chân khí, Vấn Phong." Giọng Tố Vương cảnh tính gã. Vấn Phong nhắm mắt, ngồi xếp bằng lên đất. Chân khí dồi dào từ từ bình ổn lại, lưu thông trong các mạch máu.

Đám Vinh Dã thì sợ hãi cực kỳ. Một chỉ của Tố Vương khiến nội lực Vấn Phong dày đặc, cả bọn đều cảm thấy nặng nề như núi, ăn đứt mấy năm dày công khổ luyện của bọn hắn. Tiểu Cẩu cảm thụ điều này rõ ràng và sâu sắc nhất, mấy chục năm luyện võ, mấy tuần luyện Tiểu Vô Tướng Công. Lại không bằng một lần Tố Vương ban ơn.

Lão Đường thì là người biểu cảm bình tĩnh nhất, trong tâm thì rực rỡ thắp sáng hi vọng báo thù. Với Tố Vương ở đây, cần gì nửa năm. Nếu hắn thích, Vinh Dã nghĩ bản thân ngay lập tức có sức đồ tiên. Theo Vương quả thật là quyết định đúng đắn, vừa có gái xinh để cᏂị©Ꮒ vừa có thể mạnh lên. Hắn đúng là trúng giải độc đắc.