Sắc Đạo Giả

Chương 22: Phụ tử và mẫu tử

"Mọi người có muốn xem trò hay hay không?" Tố Vương nhảy ra nói.

Đám sơn tặc lập tức hứng thú.

"Trò hay gì?"

"Lão Vương mau mau nói. Ta kiềm chế không được."

"Chúng ta đã bước thân vào tà đạo. Hiện nay nếu nói về tà. Trong sơn trại có hai người tà nhất. Một chính là trại chủ." Tố Vương nói.

Đám sơn tặc gật gù. Lσạи ɭυâи với con gái, cho phép con gái làm đĩ. Nếu trại chũ mà không tà thì không còn ai tà. Còn một người còn lại, bọn họ dù không chắc chắn, vẫn có thể đoán được một hai.

"Người thứ hai chính là lão Phong. Mẫu thân lão Phong dâʍ đãиɠ, giao cấu với chính con mình. Ngoài trại chủ thứ nhất, hắn chính là tà thứ hai."

Đám sơn tặc cười da^ʍ nhìn nhau, ánh mắt ngầm hiểu. Bọn chúng đúng là chưa bao giờ thấy thể loại như mẹ con Vấn Phong. Mẹ da^ʍ, con thích đội nón. Khá giống trại chủ bây giờ, chỉ có điều thế hệ đổi ngược.

"Hôm nay vì ăn mừng Vân Lam sơn tặc chúng ta từ bỏ đạo đức, dấn thân tà đạo. Mọi người nói thế nào nếu chúng ta cùng chiêm ngưỡng một màn lσạи ɭυâи bốn người. Phụ thân chơi nhi nữ. Mẫu thân chơi nhi tử."

"Tốt!"

"Ăn mừng tà đạo Vân Lam!"

"Chỉ nghe thôi là thấy nứиɠ!"

Tiểu Cẩu cảm kích nhìn Tố Vương. Hắn đã nhịn từ lâu, rất muốn cᏂị©Ꮒ Nam Sơn chỉ là có công việc quấn thân. Hiện tại tư thành công, vừa có thể đường hoàng cᏂị©Ꮒ con gái, vừa có thể lo việc sơn trại.

"Mọi người tập trung đến suối tắm!" Tố Vương hô. Cả đám vội vã chạy đi, tất cả đều lưu luyến nhìn l*и Nam Sơn.

Tố Vương cùng Tiểu Cẩu, Nam Sơn tiến tới phòng của Vũ Kim và Vấn Phong. Trưa trầy trưa trật rồi mà cả hai vẫn không rời giường, quấn lấy nhau cứng ngắc. Vũ Kim nằm trên, mông nhún nhịp nhàng, bờ môi khoá chặt Vấn Phong. Hắn thì ôm lấy nàng, tay xoa nhẹ bờ lưng. Cả hai thấy ba người tới thì đầy bất ngờ.

"Đại ca có chuyện gì vậy?" Vấn Phong khó khăn thoát khỏi cái lưỡi Vũ Kim, quay sang hỏi. Vũ Kim chẳng màng trời đất gì, đầu óc phiêu phiêu, cổ họng rêи ɾỉ.

"Đến lượt đệ biểu diễn rồi." Tố Vương nói.

Nam Sơn thấy mẹ con hai người quấn lấy nhau, tay che mặt, ngón tay khẽ mở mà nhìn xuyên qua. Thấy ©ôи ŧɧịt̠ Vấn Phong dài ngoằng đâm vào l*и Vũ Kim thì cả người nóng ran. Tiểu Cẩu hiện tại mới biết trong trại mình có cặp mẹ con dữ dội như vậy. Gã nhìn thấy cơ thể lồi lõm, ngực căng mông bự của Vũ Kim thì chảy hết nước miếng, ©ôи ŧɧịt̠ vươn cao.

Vấn Phong không hiểu lắm nhưng vẫn nghe lời Tố Vương. Hắn muốn đứng lên mặc đồ nhưng Vũ Kim bám chặt như keo, lưỡi lè ra liếʍ láp cổ hắn.

"Mẫu thân... Chúng ta cần đi." Vấn Phong nói nhưng Vũ Kim chẳng nghe thấy hắn.

Tiểu Cẩu thấy thế thì xung phong nhận việc, kéo Vũ Kim ra. Nàng ta mất đi hơi ấm đàn ông, l*и không còn ©ôи ŧɧịt̠ thì mặt mũi đầy thất vọng. Nhưng nàng lại cảm giác được Tiểu Cẩu nên bấu vào hắn, cả cơ thể đầy đà dính chặt như con bạch tuột, ngực lớn ép lên cơ thể Tiểu Cẩu. Côи ŧɧịt̠ Tiểu Cẩu đυ.ng ngay l*и Vũ Kim, nàng ta cảm thấy dươиɠ ѵậŧ cương cứng thì mông ngoáy động, để cho chúng nó chà xát vào nhau.

Tiểu Cẩu hứng chí, đưa lưỡi vào miệng Vũ Kim, cảm nhận cái miệng đầy nóng bỏng. Nam Sơn thấy phụ bị nữ phụ dụ dỗ thì lòng rất ghen, dậm chân kêu "hứ". Tiểu Cẩu nhờ đó mà lấy lại bình tĩnh, buông bỏ miệng Vũ Kim. Vũ Kim đang trong cơn da^ʍ, nào biết gì, nàng ngoặm lấy cổ hắn mà mυ'ŧ như ma cà rồng. Tiểu Cẩu sướиɠ rên, ©ôи ŧɧịt̠ phía dưới lại liên tục bị Vũ Kim chà sát, không kiềm được mà xuất tinh sớm, khiến lớp vải chỗ đó sẫm màu đi.

Vấn Phong không để ý đến Vũ Kim nữa, nhìn Nam Sơn và cái l*и trắng nõn của nàng trong giây lát, sau đó nhìn sang Tố Vương. Mặt đầy dấu chấm hỏi.

Tố Vương mỉm cười.

Đám sơn tặc đã tề tụ đông đủ trong nhà tắm. Nơi này thật ra có một nguồn nước khoáng tự nhiên, không ngừng phun ra liên tục. Đám sơn tặc dùng nó mà thiết kế thành hai cái hồ lớn nhỏ. Hồ lớn rất rộng, ngâm trăm người cũng được. Hồ nhỏ chỉ đủ chỗ cho tầm hai mươi người. Hồ lớn là chỗ bọn sơn tặc thường tắm, hồ nhỏ thì của trại chủ và Nam Sơn. Tố Vương đánh giá nơi này khá giống suối nước nóng Nhật Bản ở thế giới cũ. Tạo hình na ná nhưng khác nhau ở chỗ tính chất. Nước khoáng mát lạnh, không hề ấm áp.

Năm mươi anh em sơn tặc lúc này đã tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ngồi quanh hồ, ở giữa là Vũ Kim, Vấn Phong, Nam Sơn và Tiểu Cẩu.

Tố Vương ngồi chung với bọn Vinh Dã, lão Nhị. Gần đó còn có Phan Thanh Thu. Lão Thu không biết vì sao chui vào được nhóm của Vinh Dã, hiện tại đi cùng với nhau. Tố Vương cũng không suy nghĩ gì, không để tâm lắm. Cả bốn gác tay lên nền đá phía sau, tay cầm bát rượu nồng nặc đầy mùi cồn.

"Chậc chậc. Ta chưa bao giờ nghĩ sẽ có một ngày chúng ta được xem biểu diễn làʍ t̠ìиɦ trực tiếp. Đã vậy còn là do trại chủ và tiểu thư góp mặt." Lão Nhị nhấp rượu, mặt đỏ nói, ©ôи ŧɧịt̠ hắn đã cứng ngắc.

"Đi theo ta, càng ngày ngươi sẽ càng chứng kiến nhiều chuyện dâʍ ɖu͙©." Tố Vương mỉm cười.

"Lão Vương, về chuyện Thần Biến Môn." Vinh Dã nói.

"Lão Đường đừng lo. Ta đã có kế hoạch. Ngươi chỉ cần yên tâm chờ đợi. Không chậm thì nhanh. Nửa năm ngươi sẽ đủ khả năng trả thù. Việc ngươi cần nghĩ bây giờ là sẽ làm gì Đông Ngọc Tiên Tử?" Tố Vương đầy bỉ ổi nói.

Vinh Dã hưng phấn. Hắn chờ đợi cơ hội báo thù đã nhiều năm, thêm nửa năm chẳng đáng bao nhiêu. Hắn cười đầy dâʍ đãиɠ nói: "Tất nhiên là mang nàng về cho các anh em hưởng."

Cả đám dê xồm cười hắc hắc, dường như đã hoàn toàn nắm chắc vận mệnh của một vị tiên tử trong tay.

Phan Thanh Thu im lặng nãy giờ bỗng lên tiếng: "Lão Vương ngươi tính đánh Thần Biến Môn như thế nào? Theo ta được biết tiên môn này có hơn ngàn đệ tử. Phần đông tu vi yếu kem nhưng kẻ mạnh mẽ như Đông Ngọc không ít. Lão quái vật sống trên trăm năm cũng mấy người."

Ba người Tố Vương nhìn sang hắn. Lão Nhị tỏ vẻ không vui. Vinh Dã thì sầm mặt, mặc dù nghe Tố Vương nói rất chắc chắn, nhưng hắn thật sự không có nhiều lòng tin. Tố Vương vẫn mỉm cười.

"Ngươi rất hiểu Thần Biến Môn?" Tố Vương điềm đạm nói.

"Ta có biết một hai." Phan Thanh Thu nói.

"Thần Biến Môn hơn ngàn đệ tử. Nhưng số lượng không quan trọng. Ngươi chỉ cần gϊếŧ được mấy lão quái mạnh nhất là sẽ diệt được nó." Tố Vương nhâm nhi ly rượu trong tay nói.

"Lão Vương ngươi đấu lại bọn chúng không?" Vinh Dã nói.

"Ngươi sai rồi. Ta hứa là ban ngươi diệt tiên pháp. Không có hứa diệt tiên cho ngươi." Tố Vương nói.

"Chỉ nửa năm thời gian, ta mạnh lên kịp sao?" Vinh Dã tự ti nói.

Phan Thanh Thu lúc này mới mở lời: "Người khác ta không biết nhưng lão Vương có thể."

Lão Thu chỉ Vũ Kim, nói: "Nàng ta mới ban đầu thọ nguyên tàn tạ, nhưng hiện tại lại dư ra một đống. Cơ thể vốn không có linh căn, hiện tại lại sinh ra. Tiên thuật của lão Vương rất mạnh!"

Vinh Dã cùng lão Nhị có cái hiểu cái không, im lặng gật gù. Tố Vương thì mừng thầm. Lại phát hiện một nhân tài nha.

"Làm sao ngươi biết?" Tố Vương nói.

Cặp mắt hí của Phan Thanh Thu lúc này mở rộng, để lộ con ngươi màu tím huyền ảo, trông rất quỷ dị. "Ta trời sinh linh đồng, nếu tu tiên chắc chắn sẽ đầy mạnh mẽ. Đáng tiếc ta không có linh căn."

Tố Vương quan sát hắn, chú ý nhìn biểu cảm khuôn mặt. Hắn không có vẻ là đang nói dối. Linh đồng trời sinh mà lại không có linh căn. Tên này lại rất am hiểu tu tiên giả. Hẳn là vị này lại có một câu chuyện xưa đầy bi thảm.

"Chúng ta cạn chén này. Chuyện tương lai đã có lão Vương lo. Các vị cứ thưởng thức cảnh tuyệt mỹ trước mắt, không cần nghĩ nhiều." Tố Vương nói.

Bốn người đυ.ng chén rượu lách cách, uống trọn rượu ấm. Sau đó lại quay sự chú ý về giữa hồ.

Giữa hồ, bốn cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ quấn lấy nhau. Tiểu Cẩu nhịn đã lâu, chẳng tốn thời gian mà nhấc bổng Nam Sơn ngồi lên trên mình, ©ôи ŧɧịt̠ đâm sâu vào l*и nàng. L*и gái mới lớn khít cực, Nam Sơn lại da^ʍ, nước l*и chảy ra như mưa. Nàng ôm lấy đầu cha mình, vừa sướиɠ thân dưới, vừa cảm nhận đầu lưỡi ướŧ áŧ mυ'ŧ lấy mυ'ŧ để đầu ti hồng hào. Bên cạnh hai người, Vũ Kim và Vấn Phong thì chậm rãi hơn. Vấn Phong bế ngược Vũ Kim, để hai chân nàng trên vai mình, mặt dúi vào cái l*и lắm lông mà liếʍ láp. L*и lộ nhiều thịt cực, nước ra cũng dũng mãnh, làm ướt hết hai má hắn. Vũ Kim bị xách ngược, đầu nằm ngay háng con trai. Nàng một tay sục ©ôи ŧɧịt̠ cho nó, miệng ngậm lấy hòn dài liếʍ láp.

Cha con thì ôm nhau chơi kiểu cổ điển. Mẹ con thì chơi kiểu sáu chín đứng đầy đặc biệt. Đám sơn tặc xung quanh nhìn chằm chằm, tay đều trên ©ôи ŧɧịt̠, thủ da^ʍ hết sức nhiệt tình.

"Mặc dù có thêm tiểu thư. Sơn trại chúng ta vẫn còn thiếu gái lắm." Lão Nhị noi trong đầu ước mơ có một cô gái bú ©ôи ŧɧịt̠ cho mình. Nếu là vừa tắm, vừa nhìn tiểu thư bị cᏂị©Ꮒ, thân dưới có thêm một cô nương hầu hạ thì sướиɠ biết bao.

Tố Vương cười ha hả: "Đừng lo. Sau này gái không ít."

Nam Sơn nhấp nhô trên thân ©ôи ŧɧịt̠ của cha. Nàng cảm giác có chút không đúng. Dường như Tiểu Cẩu không có sung như ngày hôm qua, làʍ t̠ìиɦ cũng nghiệp dư hơn nhiều. Chẳng mấy chốc Tiểu Cẩu đã bị cái mông nhấp nhô của Nam Sơn ép ra sữa, người thoải mái thở dốc. Nam Sơn nhìn sang nam tử bên cạnh, thấy ©ôи ŧɧịt̠ vừa to vừa dài lại đầy gân thì rất thèm thuồng, lưỡi liếʍ khoé môi.

Vấn Phong tự nhiên nhận ra. Gã thả Vũ Kim xuống, nói: "Trại chủ muốn đổi không? L*и của mẫu thân ngon lắm."

Tiểu Cẩu nhìn Vũ Kim. Mông to, đít bự, cơ thể đẫy đà. Tuyệt chiêu mυ'ŧ ©ôи ŧɧịt̠ kinh người. Con chưa kể cái mùi hương nồng cháy như lửa dày đặc. Nếu so ra thì con gái mình thật không bằng. Nam Sơn ngon thì ngon nhưng thật sự chẳng có mông đít gì cả.

"Tốt! Lão Phong chăm sóc con gái ta thật tốt nhé! Nàng thích nhất là ©ôи ŧɧịt̠ dài."

Hai người đổi với nhau. Vấn Phong vì bị Tố Vương ảnh hưởng nên làʍ t̠ìиɦ cực kì hung hãn, chẳng quản con gái người ta đau đớn gì mà cứ tới tấp. Hắn nắm đầu Nam Sơn, đâm thẳng ©ôи ŧɧịt̠ xuống cổ nàng. Nam Sơn vùng vẫy giây lát, nhưng lại rất nhanh xụi lơ, để Vấn Phong chơi cổ họng mình.

Mắt nàng ngấn nước, cổ họng bị tàn phá mà lòng lại sướиɠ không tả nổi. L*и da^ʍ thế mà lêи đỉиɦ, bắn nước tung toé. "Đúng. Là cảm giác này. Cảm giác bạo lực đầy hung hãn."

Tiểu Cẩu quan sát Vấn Phong, lòng thầm rút kinh nghiệm. Hắn thấy khuôn mặt Nam Sơn đỏ rực, mắt hiện rõ sự sung sướиɠ. Ra là con gái hắn thích bị bạo da^ʍ. Vũ Kim bỗng vòng tay qua cổ Tiểu Cẩu, ngực lớn ép lên hắn, hai đầu to lớn đầy nɧu͙© ɖu͙© cọ lên đầu ti của Tiểu Cẩu. Tiểu Cẩu cảm nhận cơ thể mềm mại, đầy đủ điện nước thì cả cơ thể run lên vì sướиɠ.

"Con gái của chàng bị con trai ta cᏂị©Ꮒ rồi. Chàng cũng phải chăm lo ta đi chứ. Sao cứ nhìn mãi con gái?" Vũ Kim nũng nịu, mặt rất gần Tiểu Cẩu. Hắn có thể ngửi thấy cả hơi thở của nàng. Hơi thở vừa mυ'ŧ ©ôи ŧɧịt̠ con trai xong đầy mùi dâʍ ɖu͙©, nhưng Tiểu Cẩu lại không ghét. Hắn rất thích sự dâʍ đãиɠ này.

Tiểu Cẩu bóp lấy cái má Vũ Kim, ra lệnh cho nàng: "Lẽ lưỡi ra!"

Vũ Kim làm theo, cái lưỡi dài như rắn lòi ra. Tiểu Cẩu dùng môi bắt lấy, mυ'ŧ lấy mυ'ŧ để. Vũ Kim lấy tay nắm lấy ©ôи ŧɧịt̠ hắn, sục từ tốn tạo cảm giác. Nàng thấy lão đã có tuổi, sợ xuất tinh nên không làm nhanh.

Tiểu Cẩu cảm thấy sự dịu dàng của Vũ Kim, lòng chợt ấm áp, hạnh phúc như ẩn như hiện dâng lên. Hắn bản thân là sơn tặc, trên chiến trường lỡ may bị người ta chém bay mất cái mũi, dù không ảnh hưởng đến đời sống thường ngày, thật sự trông rất kì quái, thậm chí đáng sợ. Sau khi mẫu thân Nam Sơn mất đi, hắn cũng vì thế không lấy vợ sau. Hắn có gần phụ nữ, nhưng đó là những cô nương thanh lâu mà hắn bỏ tiền ra thuê. Dù bọn họ ghét bỏ hắn, bọn họ cũng phải nhịn lấy mà làʍ t̠ìиɦ với hắn.

Tiểu Cẩu tưởng chừng cả đời sẽ không có ai tự nguyện gần gũi với mình. Hiện tại gặp Vũ Kim, hắn lại thấy tương lai có hi vọng. Nàng dù đã có con, nhưng vẫn còn rất đẹp. Nàng còn không ghét bỏ hắn, dịu dàng hầu hạ hắn, biết suy nghĩ chu đáo.

Ăn chán chê mê mỏi lưỡi da^ʍ, Tiểu Cẩu nói: "Ngươi không thấy ta xấu à?"

Vũ Kim cười khúc khích, tay đυ.ng lấy cái lỗ mũi còn một nửa của hắn. "Ý chàng là cái này? Ta nói thật chứ chỉ cái này thôi ta còn chưa có để tâm."

Tiểu Cẩu vui vẻ, quỳ xuống trước háng nàng và nói: "Nàng thích dữ dội hay nhẹ nhàng?"

Vũ Kim vuốt ve khuôn mặt già nua của lão Cẩu, cho một ngón tay vào trong miệng hắn. Tay thon vào trong miệng bị Tiểu Cẩu mυ'ŧ như kem. Hành động của nàng vậy mà khá giống Tố Vương lúc trước từng làm với nàng.

Tố Vương đương nhiên nhận ra, hắn nghĩ thầm: "Anh hùng khó qua ải mỹ nhân. Tiểu Kim đây là định để hắn phục dưới váy nàng."

Vũ Kim đưa một chân lên vai Tiểu Cẩu, để cái l*и rậm rạp chạm vào hắn. "Chàng thích ăn như thế nào thì ăn. Sao còn hỏi ta?"

Tiểu Cẩu nóng nảy, bị Vũ Kim trêu ghẹo nào để yên. Hắn há to miệng, lưỡi đâm tới, miệng hút sụt sụt y như cái máy hút hiển. Một tay thì vòng ra sau mông Vũ Kim, đâm ngón tay vào c̠úc̠ Ꮒσα nàng.

Vũ Kim giật giật, một tay bóp lấy vυ' của bản thân, một tay nắm lấy tóc Tiểu Cẩu. "Đúng rồi, cứ như thế. Ta sướиɠ lắm, trại chủ!"

Vấn Phong nhìn sang, thấy l*и mẫu thân bị lão già ăn nát, đít còn bị đâm thì lòng đầy hưng phấn. "Nhìn mẫu thân bị kẻ khác cᏂị©Ꮒ vẫn là sướиɠ như vậy."

Hắb kéo Nam Sơn đứng dậy, quay người nàng về phía Vũ Kim. Hắn thì banh mông nàng ra, vốn là định đâm l*и nàng. Nhưng sau khi thấy cái c̠úc̠ Ꮒσα nhăn nhúm thì đầu ong ong. L*и xinh một đường kẻ, hậu môn vậy mà cũng e thẹn không khác gì. Hắn đâm thẳng vào c̠úc̠ Ꮒσα nàng, ©ôи ŧɧịt̠ gân góc len lỏi vào vị trí không dùng để làʍ t̠ìиɦ.

Nam Sơn hét lên đau đớn, mặt nhăn nhó. Sơn tặc xung quanh nghe vậy, máu dê càng tăng, thủ da^ʍ càng nhanh. Nam Sơn đưa tay ra sau, cố gắng đẩy Vấn Phong ra.

"Lỗ đó... Lỗ đó không phải dùng để cᏂị©Ꮒ." Nàng nức nở cầu xin nhưng Vấn Phong đâu có hiền.

Hắn bắt lấy tay nàng, không cho nàng cựa quậy, hông đâm càng hung. Nam Sơn đau điếng, đầu tóc rũ rượi. Vũ Kim đỡ lấy nàng, lưỡi rắn luồng vào trong miệng ngọ nguậy. Tiểu Cẩu nghe thấy tiếng con gái, liền từ l*и Vũ Kim ngẩng đầu lên. Hắn thấy ngay cặp ngực nhỏ nhắn đang runh rinh của nàng, môi thì bị Vũ Kim khoá. Tiểu Cẩu đầy hưng phấn, khuôn mặt lại lần nữa áp vào bộ lôиɠ ʍυ của Vũ Kim, lưỡi liếʍ láp các miếng thịt.

Tiểu Cẩu chưa bao giờ cảm thấy sướиɠ như bao giờ. Dù là chơi cô nương thanh lâu hay là chơi mẫu thân Nam Sơn. Không có cái gì có thể so sánh với sự điên dại và phê pha hiện tại. Hắn đang bú l*и của mẫu thân người khác, người khác thì đang cᏂị©Ꮒ con gái hắn, con gái hắn lại hôn người mà hắn đang bú l*и. Thật là bậy bạ, thật là vô đạo đức. Nhưng hắn cực kì sảng khoái. Đúng, đây mới là sơn tặc! Đây mới là tà đạo!

Bốn người quấn quít lấy nhau như keo, da thịt chồng chất. Làn da chocolate đầy bóng loáng cùng cặp ngực to lớn của Vũ Kim. Cái bộ lôиɠ ʍυ rậm rạp đầy dâʍ đãиɠ. Nam Sơn với làn da trắng trẻo như tờ giấy, cơ thể thon gầy đầy câu dẫn, l*и xinh không lông sạch sẽ một đường kẻ. Vấn Phong lực lưỡng, người có cơ bắp ẩn hiện. Côи ŧɧịt̠ dài không ngừng ra vào Nam Sơn. Tiểu Cẩu có tuổi, đầy phong trần, cơ thể đầy sẹo vừa hung dữ vừa nam tính, mái tóc lấm tấm bạc như con sói trong rừng, mặt dúi vào háng Vũ Kim.

Tố Vương thưởng thức màn hoang lạc của bốn người. Trong lòng thầm nghĩ xem phim heo trực tiếp đúng là vui hơn nhiều trên màn hình. Bên tai hắn là âm thanh thông báo không ngừng của Sắc Đạo Thư.