Cung Cấp Tù Nhân

Chương 16: Cung khẩu ( cao h)--- “Hô, kỹ nữ, Đáy Huyệt đều bị ta thao ra tới ngươi thấy được sao!”

Ở hai Thanh nhân ác ý bùng nổ tin tức tố, lần đầu tiên cao trào trong đời như như cơn lữ hồng thủy kéo đến, nghiền nát hoàn toàn ý thức của Hòa Du.

Người dưới thân bị hai người bọn họ chơi đến ngất xỉu, điều này không khiến Văn Nhứ Phong dừng tay hoặc là tận dụng thời điểm này tiếp tục công việc kia. Ngược lại, hắn cảm thấy kỹ nữ dưới thân không thể phản kháng là chuyện mất hứng. Vì thế hắn cuối xuống, lại lần nữa dùng tay đè miệng vết thương bên hông Hòa Du.

Đau đớn khiến cho Hòa Du tỉnh lại, sau khi tỉnh lại, lý trí ngắn ngủi trở về làm nàng nhục nhã cùng thống khổ nhân lên gấp bội, nàng ngửa đầu nhìn Văn Từ Trần ——

Văn Từ Trần trực tiếp nhìn thấy biểu tình của nàng, nhất thời dươиɠ ѵậŧ đang thao lộng cũng ngừng lại. Lúc này trong ánh mắt còn có chưa chảy xuống giọt lệ, nơi nào có dáng vẻ bị vũ nhục, ngược lại hình như người bị vũ nhục chính là hắn mà không phải nàng. Thật là kiêu ngạo—— con ngươi sáng lên ẩn ẩn khắc văn.

Văn Từ Trần nhìn ánh mắt của nàng, lần đầu tiên trong đời hắn cảm thấy sát khí tỏ ra từ người nữ nhân trên giường. Nhưng loại sát khí này, không những không thể uy hϊếp đến hắn, ngược lại làm hắn cảm thấy ——

“Vật nhỏ, ngươi muốn gϊếŧ ta?” Hắn nhếch môi, thiển sắc dị đồng mắt mèo càng thêm trong sáng hơn, nhưng từ bên trong toát ra ác ý dơ bẩn đến mức ngay cả hoàng tuyền địa ngục đều không thể. “Đáng tiếc, giờ này ngươi ngoại trừ bị ta thao giống như cɧó ©áϊ, thì không làm được cái gì.”

Nói đến đây, hắn chỉ cảm thấy dươиɠ ѵậŧ chính mình chẳng những không có thuyên giảm, ngược lại càng cương cứng, hung hăng cắm vào trong cổ họng ngàn đến chỗ sâu nhất. Hắn hiển nhiên cảm thấy loại này trừng phạt còn chưa đủ, gắt gao túm lấy tóc dài của nàng, ấn nàng vào bụng nhỏ chính mình, cơ hồ là hận không thể đem hai túi trứng dái đều nhét vào trong miệng nàng.

Mà Văn Nhứ Phong cảm giác được nàng mới đầu phản kháng bởi vì hành động của ca ca làm nàng hít thở không thông trở nên vô lực, liếʍ môi dưới, bóp lấy vòng eo nàng và bỗng nhiên ấn xuống, hắn có thể nghe thấy xương sống lưng Hòa Du bởi vậy mà răng rắc vặn vẹo, nhưng hắn cũng không để ý ——

Quả nhiên Hòa Du đau nhức cùng hít thở không thông, vòng eo không thể không nhấc lên một ít.

Mà tiểu huyệt nàng vừa mới cao trào quá một lần, bên trong thịt non không siết chạt như lần đầu, Văn Nhứ Phong gắt gao ôm lấy vòng eo nàng, đột nhiên đem dươиɠ ѵậŧ toàn bộ thọc vào tiểu huyệt nàng.

Tiểu huyệt vừa mới cao trào quá, cổ tử ©υиɠ vẫn mềm, hít thở không thông cùng đau nhức làm nàng không có cách nào phản kháng, Văn Nhứ Phong cơ hồ nháy mắt cảm miệng cổ tử ©υиɠ mở ra cái miệng nhỏ.

Ánh mắt hắn trở nên càng dữ tợn hơn, cười như ác ma, thở hổn hển, một lần so một lần mà đem dươиɠ ѵậŧ cắm đến địa phương càng sâu ——

Cuối cùng Hòa Du sắp bị dươиɠ ѵậŧ Văn Từ Trần làm hít thở không thông, cả người đều vô lực mà muốn lại lần nữa ngất xỉu, tử ©υиɠ nàng bị cầu sinh dục khống chế, Văn Nhứ Phong bỗng nhiên cắm xuống dưới, nửa qυყ đầυ bị mạnh mẽ chen vào.

“Hô —— rốt cuộc cắm vào.” Văn Nhứ Phong thở hổn hển, cơ bắp đường cong săn chắc tất cả đều là mồ hôi, tin tức tố nồng nặc như núi lửa lửa cháy lan ra đồng cỏ.

Nhưng hắn lúc này không quan tâm, chỉ muốn đem toàn bộ dươиɠ ѵậŧ cắm vào tử ©υиɠ trước mặt, vì thế hắn được như ước nguyện, dưới sự trợ giúp của Văn Từ Trần, dươиɠ ѵậŧ hắn mỗi lần đút vào càng sâu.

Tử ©υиɠ nhỏ hẹp đang bị dươиɠ ѵậŧ Văn Nhứ Phong chơi tới lui như bao thủ da^ʍ. Miệng tử ©υиɠ chưa từng bị bất cứ thứ gì xâm nhập, như là một bao da, gắt gao mà cắn qυყ đầυ hắn phía dưới khe rãnh, đem tử ©υиɠ bao lấy dươиɠ ѵậŧ Văn Nhứ Phong.

Trên bụng nhỏ Hòa Du phồng lên theo những cú thọc vào rút ra của Văn Nhứ Phong, có thể thấy được Văn Nhứ Phong mỗi một lần cắm sâu như thế nào. Mà dù hắn có dùng sức thọc tới thọc lui thật mạnh, cổ tử ©υиɠ vẫn không buông qυყ đầυ hắn, nên khi hắn nguyên cây rút ra dươиɠ ѵậŧ, có thể thấy phần thịt non màu hồng nhạt của cô tử ©υиɠ bị kéo ra.

“Hô, kỹ nữ, tử ©υиɠ đều bị ta thao ra tới ngươi thấy chưa!”

“Ta nói ngươi kiềm chế chút, đừng thao ra mạng người!” Thấy đệ đệ xuống tay quá nặng, Văn Từ Trần mặt trên thao lộng miệng nàng cũng tốt bụng mà giảm tốc độ.