Cung Cấp Tù Nhân

Chương 12.2: Cắm vào ( h) ---- “Kỹ nữ ngươi tốt nhất đừng ép ta dùng đao cắt rách tiểu huyệt của ngươi!”

Đương nhiên Văn Từ Trần nhìn ra Văn Nhứ Phong đã hoàn toàn động dục, nhưng lúc này trạng thái của hắn cũng không khá hơn là bao. Hắn cảm thấy dươиɠ ѵậŧ của mình đang trướng lên, sưng đau, tin tức tố đang điên cuồng dao động phập phồng, hắn không thể kiềm chế lý trí của chính mình. Tất cả nhũng gì hắn muốn bây giờ là dùng sức đè tiểu kỹ nữ xuống giường, hung hăng thao nàng.

Côn ŧᏂịŧ của Văn Nhứ Phong đẩy hai cánh môi âʍ ɦộ của nàng ra, cọ xát lên xuống giữa âʍ ɦộ nàng. Côn ŧᏂịŧ hắn quá thô, hai cánh môi âʍ ɦộ mập mạp bị dùng sức đẩy ra, đè sang một bên một cách đáng thương. Hắn dùng sức cọ sát, cảm giác da thịt mềm mại dưới thân dâng trào, không ngừng chảy ra mật dịch.

Hắn thấp giọng cười khẽ, “Vừa rồi còn là liệt nữ trinh tiết, bây giờ lại ướŧ áŧ như vậy?”

Dứt lời, hắn dựng thẳng eo, cầm dươиɠ ѵậŧ đem qυყ đầυ để trước cửa động nho nhỏ. Nhưng cửa động quá nhỏ, hắn cố gắng nhét vào, nhưng không thể vào được. Hắn chờ không nổi, cũng chẳng quan tâm nàng có đau hay không, trực tiếp dùng tay mở tiểu môi âʍ ɦộ ra, móng tay cắm mạnh vào khe thịt, mới đưa tay vào cửa động hoàn toàn lộ ra.

Hắn liếʍ khóe miệng, hung hăng đâm về phía trước.

“A a a ——” Hòa Du hét thảm một tiếng nhưng bị tấm vải trong miệng chắn ở cổ họng.

Đau quá, đau quá a a a!

Nước mắt mãnh liệt trào ra, không có trải qua bất kì biện pháp mở rộng cửa động sao có thể nuốt trôi vật thô to như vậy. Địa phương non mềm nhất dường như bị con dao cùn rỉ sắt cắt từng chút một, âm thịt mẫn cảm bị xé rách, nàng đau đến eo đều cong, suýt nữa thì co rút thành con tôm, toàn thân đau đớn mà không ngừng phát run, nàng liều mạng mà lùi lại, ý đồ đem hai chân kẹp chặt, muốn né tránh sự xâm phạm của Văn Nhứ Phong, nhưng phía sau nàng còn có Văn Từ Trần.

“Từ ca, đè chặt nàng, đừng để nàng lộn xộn!” Văn Nhứ Phong tức giận nói.

Văn Từ Trần một tay giúp Văn Nhứ Phong tàn nhẫn bẻ đùi phải nàng ra, khiến cho nàng không thể khép lại hai chân chỉ có thể dang rộng, mặt khác một bàn tay giữ lấy eo nàng, dùng sức nâng eo nàng lên cao, tiểu huyệt mở rộng để Văn Nhứ Phong dễ dàng cắm vào.

Văn Nhứ Phong cũng không quá dễ chịu, hắn muốn dùng lực cắm vào một ít, nhưng cái lỗ nhỏ chết tiệt kia vừa trơn vừa nhỏ, hắn vất vả mới đem qυყ đầυ chen vào một ít, đã bị nàng giãy giụa mà đẩy hết ra ngoài, lại một lần nhét vào. Đã hoàn toàn động dục hắn chẳng quan tâm đến những chuyện khác nữa, giống tiểu tử ngây thưa chưa một lần phóng túng, hắn chỉ muốn nhét dươиɠ ѵậŧ vào trong lỗ nhỏ kia.

Hắn cúi thấp người ghé vào bên tai Hòa Du nói, “Kỹ nữ ngươi tốt nhất đừng ép ta dùng đao cắt rách tiểu huyệt của ngươi!”