Cung Cấp Tù Nhân

Chương 1.2: Chơi đùa “Tiểu tao hóa càng ngày càng tao”

Văn Nhứ Phong cười lạnh một tiếng, hung hăng bóp lấy cằm Hòa Du, ngón tay dùng lực, Hòa Du giống như một con mèo bị giẫm chân mà phát ra một tiếng rầu rĩ, cằm đã bị trật xuống dưới.

Vì thế Văn Nhứ Phong như hắn mong muốn, đem dươиɠ ѵậŧ thuận lợi thọc vào miệng nàng, cũng không chút lưu tình mà cắm chỗ sâu trong yết hầu, cắm đến nàng căn bản không cách nào hô hấp, đến nỗi đôi mắt trắng dã trợn ngược lên.

“Chậc chậc, Tiểu Du của anh, đến lúc này rồi còn không học một chút ngoan ngoãn?” Văn Từ Trần ngồi xổm xuống, cũng không để ý đến dươиɠ ѵậŧ của Văn Nhứ Phong đang nặng nề mà đâm vào rút ra miệng nhỏ đáng thương của nàng, tiến đến trước mặt nàng, hôn cái trán nàng. “Đương nhiên, dù em ngoan ngoãn, khả năng bị thao càng đau.”

“Ai bảo em là Trọc nhân đâu, ai bảo em là Hòa Du đâu.” Văn Từ Trần thậm chí còn tốt bụng mà giúp Hòa Du sửa tóc dính máu bện chặt vào nhau, nhưng giây tiếp theo, ngón tay của hắn luồn xuống dưới, nắm đầṳ ѵú Hòa Du, hung hăng nghiền nát như quả nho, cho đến khi có giọt máu từ đầṳ ѵú chảy ra. “Ai bảo em ——chơi thế nào cũng không hỏng được?”

Hòa Du kêu không ra tiếng, cũng không phải bởi vì miệng bị trở thành c̠úc̠ Ꮒσα, bị điên cuồng mà thọc vào rút ra, cũng không phải là tiểu huyệt bị Văn Duy Đức hết lần này đến lần khác cắm đến tận tử ©υиɠ mới được.

Bởi vì nàng có thể chất Trọc nhân, nàng có thể chịu đựng đau đớn hơn người bình thường, còn có bốn tin tức tố Thanh nhân vây quanh, cảm nhận cơn kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt trước này chưa từng có. Bọn họ, tin tức tố của bốn đỉnh cấp Thanh nhân đã nhấn chìm nàng vào cuộc hoan ái, nàng như một hạt cát bụi trong cơn lốc xoáy, nàng nhỏ bé mà hèn mọn đến cực điểm.

Kɧoáı ©ảʍ cùng đau đớn đan xen nhau, mỗi một phút mỗi một giây đều muốn xé nát ý chí, phá hủy tinh thần nàng.

Nhưng nàng cường ngạnh cứng cỏi mạnh mẽ không chịu đầu hàng vẫn như ngày hôm qua, hôm trước, mỗi ngày ngày đêm đêm ở bên cạnh bốn ác ma, đều không chịu từ bỏ lý chí cuối cùng còn sót lại của chính mình.

“Không… Ta không cần…” Từng câu từng chữ rời rạch phát ra từ miệng đang bị thao lộng một cách điên cuồng, mơ hồ phát ra cũng không nối thành câu chữ.

Văn Từ Trần giống như càng hăng hái, “Không cần? Kỹ nữ thối như ngươi có tư cách gì mà không cần?”

Mà phía sau Văn Duy Đức thọc vào rút ra tiểu huyệt của Hòa Du, vừa rồi bởi vì Văn Từ Trần tham gia mà tiết tấu chậm lại, lúc này bỗng nhiên thọc tới chỗ sâu nhất, không tiếng động mà nhắc nhở Hòa Du, rốt cuộc ai mới chính là người nàng nên sợ hãi.

Văn Duy Đức nhàn nhạt mà tiếp lời nói. “Có người thông báo, Hòa Trù hiện tại ở Lạc Hà Cốc.”

Hòa Du từ trước đến nay đều chống cự, nghe được câu nói này, thân thể lập tức căng thẳng. Bị tra tấn như vậy, nàng đều không có quá nhiều phản ứng, lúc này lần đầu tiên nàng lộ ra vẻ mặt hoảng sợ và bất lực.

Vẻ mặt này càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ Văn Nhứ Phong – người đối diện trước mặt nàng, lúc này hắn càng hung hăng mà đâm dươиɠ ѵậŧ vào môi Hòa Du, đυ. cái miệng nhỏ luôn thích chọc giận hắn, đυ. đến khi nào miệng nàng vĩnh viễn không nói những lời nói không hay. Nhưng mỗi ngày kỹ nữ đê tiện này bị hắn thao lạn, lại không giống những Trọc nhân khác đối với hắn vẫy đuôi lấy lòng, quỳ trên mặt đất cầu hắn thao nàng, thậm chí bị bọn họ mỗi ngày tra tấn, trước nay chưa từng xin tha chưa từng đầu hàng, càng chưa từng lộ ra vẻ mặt bất lực mà hắn muốn.

Nhưng chỉ duy nhất dưới tình huống kia, Hòa Du duy sẽ mềm yếu, sẽ giống một kỹ nữ thèm tình cầu hắn thao lạn.

Đó chính là nghe được tên đệ đệ của nàng, Hòa Trù.

Chỉ cần bọn họ lấy Hòa Trù uy hϊếp nàng, nàng liền sẽ giống một cɧó ©áϊ, ngoan ngoãn dẩu mông lên, mặc cho bọn họ khinh nhục như thế nào cũng không phản kháng.

Bất luận là Văn Nhứ Phong hay là ba nam nhân còn lại, bọn họ đều quá thích vẻ mặt này của Hòa Du, giống như thật sự quy hàng dưới chân ở bọn họ.

Đặc biệt là Văn Nhứ Phong là ác ma dữ tợn nhất, hắn thích Hòa Du cầu xin lòng thương xót, thích Hòa Du khuất phục hắn, thích nàng từ bỏ hết tất cả —— giống như giây phút này, hắn cúi đầu nhìn Hòa Du bất lực mà tuyệt vọng ngửa đầu nhìn hắn.

Hắn cảm giác tin tức tố trong cơ thể sắp nổ mạnh, du͙© vọиɠ điên cuồng thiêu đốt khắp nơi trong cơ thể, dươиɠ ѵậŧ sắp nổ tung, hận không thể lập tức đem hoa huyệt của nàng nuốt xống bụng.

“Con đĩ, liếʍ thật tốt cho ta, nếu không —— ta nhất định sẽ tự tay đem đầu đệ đệ đầu đưa đến trước mặt ngươi, để hắn đã chết xem ta ȶᏂασ ngươi như thế nào.”

Con ngươi Hòa Du giãn ra, bởi vì cơ thể của nàng kháng cự mà không ngừng đang run rẩy, nhưng ý chí yêu cầu nàng từ bỏ.

Nàng nhận mệnh mà nhắm mắt lại, đầu lưỡi ở trong miệng vụng về mà liếʍ dươиɠ ѵậŧ Văn Nhứ Phong.

Tra tấn đau đớn không có tình người, khiến ý thức của nàng trở nên mơ hồ mơ hồ, nàng từ bỏ phản kháng, mơ hồ nghĩ —— tại sao nàng rơi vào tình trạng này?

————————————

1, ABO giả thiết, nữ chủ hai bộ sinh sản hệ thống, nữ chủ có tự lành thể chất, bao gồm màиɠ ŧяiиɧ cũng có thể khôi phục. A= Thanh nhân, O= Trọc nhân. Nam chủ đều là A.

2, Trọc nhân cùng Thanh nhân đều sẽ động dục, Trọc nhân sẽ bị tin tức tố của Thanh nhân cấp cao cưỡng chế động dục, Thanh nhân có thể khống chế chính mình động dục, nhưng nếu gặp được Trọc nhân mang tin tức tố phù hợp, cũng sẽ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến động dục. Nữ chủ tin tức tố sẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến phần lớn Thanh nhân cấp cao động dục.

3, Nam chủ đều là biếи ŧɦái, đều là biếи ŧɦái! Đều không phải người bình thường!