Bá Đạo Dâm Hiệp Hệ Thống

Chương 65: Đồ Chư Gia (2)

- Cuồng đồ lớn mật....

Rốt cuộc, bên trong Chư gia xuất ra ba cái thái thượng trưởng lão Ngũ Hành Hoàng Tiên tu vi, đối với pháp tắc có lĩnh ngộ cao thâm, mỗi người huy động pháp tắc, đánh tới song lực lượng chi thủ của Dương Tuấn.

Ba cự chưởng pháp tắc phân biệt là Vu Lôi pháp tắc, Tử Hoả pháp tắc cùng Hàn Băng pháp tắc, mỗi loại đều lĩnh ngộ trên 50 đạo, đủ để người người kinh sợ, nhưng đối với Dương Tuấn quái thai là không có đủ dùng.

Ầm.... Ầm.... Ầm....

Ba cự chưởng pháp tắc bị đánh tan, mà lực lượng chi thủ của Dương Tuấn lại đang ép tới ba tên thái thượng trưởng lão kia, hết sức huy động pháp tắc phòng ngự, ba tên thái thượng trưởng lão kia vẻ mặt kinh hãi tột độ, bởi vì hơi thở tử vong đang đến gần bọn họ.

Oanh....

Lực lượng pháp tắc phòng ngự bị oanh vỡ, ba tên thái thượng trưởng lão phun ra một ngụm máu tươi, lập tức bị hai cự thủ bóp lại, máu tươi bắn lên như mưa, mấy đống huyết nhục bầy nhầy rơi xuống đất, toàn cảnh Chư gia im lặng như tờ, mà bên ngoài Chư gia người xem mắt sắp rớt ra, trăm miệng một lời nói, yêu nghiệt.

- Bổ Thiên Tiên Trì chúng ta đến giúp Chư gia...

Từ phương xa bay đến một nhóm nhân mã, tự xưng Bổ Thiên Tiên Trì đến cứu viện Chư gia, người bên ngoài Chư gia lập tức nhận thức, Bổ Thiên Tiên Trì là đại tông môn ở trong Hợi Tiên Vực, nghe nói có quan hệ rất tốt với Chư gia, lần này có vẻ là thật.

- Bổ con em các ngươi...

Hai bàn tay pháp tắc khổng lồ đè về phía nhóm người Bổ Thiên Tiên Trì kia, áp lực kinh khủng khiến người đứng phía xa cũng bị ép đến nghẹt thở, huống chi là đám người Bổ Thiên Tiên Trì, Đại Tiên bên dưới đầu đều bị ép đến thất khiếu, Minh Tiên bất quá giảm xuống một phần chiến lực, cao nhất là Ngũ Hành Hoàng Tiên cũng bị ép nghẹt thở, nhưng mà hai cự thủ kia đã đánh tới, tiên nguyên lực tất cả đều bùng lên, tạo thành một hộ thuẫn đón đỡ công kích này.

- Không xong, phòng ngự không đỡ nổi...

Tên Ngũ Hành Hoàng Tiên đỉnh phong duy nhất bên trong Bổ Thiên Tiên Trì nhóm người hét lên, hộ thuẫn như quả cầu nước bên ngoài bọn họ dần rạn nứt, hai cự thủ óng ánh ánh vàng càng ép lại chặt hơn, đùng một tiếng, hộ thuẫn nổ tung.

- Mau, mau sử dụng cấm khí...

Tên Ngũ Hành Hoàng Tiên tên Lượng Thiên Viễn kia hét lên, lập tức phóng ra cấm khí bảo mệnh, đám đệ tử cùng một ít trưởng lão cũng lập tức lấy ra cấm khí, nhưng mọi thứ đã muộn, chưa kịp thúc dục cấm khí, hai cự thủ hoàng kim đã bóp lại, oanh, hai cự thủ đập vào nhau, sóng khí quét ra bốn phía, hất lên từng mảng đất lớn, người đứng xem đều bị thổi bay ra xa hơn 100 dặm, Chư gia phòng hộ trận rạn nứt, ầm ầm đổ xuống.

Răng rắc....

Từng khối xương cốt trong người Dương Tuấn nứt ra, rời rạc như sắp đứt lìa, hai cánh tay huyết nhục bầy nhầy, dưới chân là một vũng máu lớn, đây là bởi vì Dương Tuấn sử dụng pháp tắc quá nhiều, thiên địa bài xích, áp chế khiến thân thể hắn bị thương nghiêm trọng, ngay cả ngân cốt do Ma Thân Pháp Tắc hình thành cũng bị ép gãy, huống chi là huyết nhục cùng xương cốt bình thường.

- Kẻ nào dám đồ sát Chư gia tộc nhân của ta?

Từ phương xa, một giọng nói yêu kiều của một nữ nhân vang vọng, cả vùng trời hiện lên một màu hồng phấn, một chiếc kiệu màu hồng bay tới trước mặt Dương Tuấn, màn trướng che phủ khí tức thả ra ngoài, tựa như Lưu Vân Toa dùng để phi hành trong tinh hải, chiếc kiệu này cũng như vậy.

- Ngươi là kẻ đồ sát tộc nhân của ta?

Bức màn màu hồng phấn bị một bàn tay trắng nõn như tuyết, bóng loáng như ngọc vén lên, một khuôn mặt nhỏ nhắn, vầng trán cao, mắt tròn to sáng như sao, má hồng phúng phính, là một tiểu cô nương không quá 14 tuổi, nhưng vẫn có vẻ đẹp mê hoặc bất cứ nam nhân nào, không biết khi trưởng thành sẽ hại nước hại dân như thế nào?

- Thánh, Thánh Nữ đến rồi?

- Kiều Nương Thánh Nữ đến rồi....

- Thánh Nữ, mau gϊếŧ tiểu tử này, trả thù cho tộc nhân chúng ta...

Chư gia người còn sống nhao nhao hét lên, bên trong Chư gia không có lão tổ, nên thái thượng trưởng lão mới là người có tu vi cùng quyền lực cao nhất, nhưng ba cái thái thượng trưởng lão kia đã bị một tiểu tử Thiên Tiên đập chết, bọn họ đã gần như mất hết hi vọng, nhưng bây giờ Thánh Nữ bọn họ đến, bọn họ lại có chút hi vọng.

- Cuồng đồ lớn mật, dám sát hại tộc nhân Chư gia của ta, hôm nay ta thay trời hành đạo...

Chư Kiều Nương bộ dáng một tiểu cô nương 13, 14 tuổi hét lên, hai tay bùng lên hoả diễm màu trắng, toàn bộ tu vi phóng thích, là Càn Khôn Đại Tiên sơ kì, 7 Tiên Càn, bảy xa luân màu trắng xoay tròn sau lưng Chư Kiều Nương.

- Tử....

Di Hành Chi Bộ đạp ra, thân ảnh Dương Tuấn thình lình biến mất, trong chốc lát đã đứng ở phía sau lưng Chư Kiều Nương, sát khí bành trướng, bao phủ Chư Kiều Nương bên trong, Chư Kiều Nương sắc mặt đại biến, một cái nắm đấm kinh khủng đang phóng to trong đôi mắt, đáng sợ là, toàn lực nàng xuất ra cũng không có chút sức phản kháng.

- Không....

Chư Kiều Nương kinh hãi hét lên, " Oanh", một tiếng nổ vang, lớp sát khí bao phủ Chư Kiều Nương bị đυ.c ra một lỗ hổng lớn, quang trụ từ đó bắn ra xuyên thẳng lên trời, mà lớp sát khí này tan đi, Dương Tuấn vẫn đứng tại chỗ, mà trước mặt hắn, "không còn gì cả" Chư Kiều Nương, làn da trắng hồng được ánh nắng chiếu lên càng thêm mỹ lệ, dáng người thon thả quyến rũ, nhưng bên trong hình dáng tiểu cô nương thì hai nhũ phong mới hơi vươn ra một chút, bên dưới phẳng lì đồng bằng là một vùng nhỏ lông tơ màu đen loe ngoe, vẻ mặt Chư Kiều Nương cứng ngắc, bởi vì nắm đấm Dương Tuấn chỉ cách trước mặt nàng một li nhỏ tí ti.

- Hôm nay, gϊếŧ đã đủ....

Dương Tuấn phất tay nói, bộ y phục phiêu phiêu theo gió, hắn lui ra ngoài xa 20 trượng, đợi biểu cảm tiếp theo của Chư Kiều Nương.

- Ah...

Chư Kiều Nương cảm giác thân thể lành lạnh, nhìn xuống bên dưới, bộ y phục nàng mặc đã không cánh mà bay, rất may mắn sát khí cũng tinh thần lực lúc trước của Dương Tuấn trùm xuống, toàn bộ người xung quanh đây đồng loạt bị chấn ngất, nên chỉ còn một mình Dương Tuấn với nàng mà thôi.

- Ngươi, ngươi, ngươi....

Chư Kiều Nương mặt đỏ như mặt trời, lời nói nghẹn ở cổ, chỉ biết duỗi ngón tay mình hướng Dương Tuấn, nói.

- Ngươi cái gì mà ngươi? Có tin hiện tại ta tiền da^ʍ hậu sát ngươi không?

- Ưh, không, không có gì...

Dương Tuấn vẻ mặt đầy sát khí cùng dâʍ ɖu͙©, phun ra một câu không khác cường hào ác bá là mấy, khiến Chư Kiều Nương giật mình lắc đầu liên tục.

- Hừ, không có chút vui vẻ....

Dương Tuấn hừ một tiếng, Di Hành Chi Bộ cất bước, thân hình tựa như thuấn di bắn đi, để lại Chư Kiều Nương thơ thẩn ở trong tàn tích Chư gia, trong lòng thì đang đào lên mười tám đời tổ tông của Dương Tuấn, ngươi huỷ gia tộc người ta xong, hơn nữa, đùa giỡn ta như vậy, còn nói không có chút vui vẻ? Tức chết người a....

................

Rời khỏi Hợi Tiên Vực, Dương Tuấn lấy ra tinh thuyền của mình, đưa chúng nữ ra ngoài, còn Quỳnh Hân, không, phải là Uyển Nguyệt mới đúng, vẫn còn đang ở trong hôn mê, không ngừng gọi ca ca, ca ca trong vô thức.

Dương Tuấn lo lắng ngồi bên cạnh Uyển Nguyệt, cầm lên bàn tay nhỏ nhắn của nàng, tinh thần lực len lỏi vào trong thức hải của Uyển Nguyệt, bên trong đang có một vầng trăng màu máu đang xoay tròn, không ngừng ngưng tụ ra từng vầng trăng nhỏ hơn, tiên nguyên khí trong thiên địa không ngừng bị vầng trăng kia hấp thu, tăng lên tu vi của Uyển Nguyệt.

Ngụy Tiên, hậu kì, đỉnh phong, đột phá....

Nhân Tiên, sơ kì, trung kì, hậu kì, đỉnh phong, đột phá...

Thiên Tiên, sơ kì, trung kì, hậu kì, đỉnh phong, lại đột phá....

Chỉ trong chưa tới một giờ, tu vi của Uyển Nguyệt tăng lên hơn hai cái đại cảnh giới, mà bình cảnh gần như không có, một đường xông thẳng, hơn nữa, Tiên Tinh, Nguyệt Luân, Nhật Luân đều siêu thoát thiên địa ghi chép, dẫn đến thiên địa dị động, đều đạt con số 29.

Chuyện này làm Dương Tuấn sợ hãi không thôi, kinh hãi hơn, thân thể của Uyển Nguyệt dần thay đổi, đôi sơn phong tròn nhỏ như được bơm phồng lên, chiều cao cũng cao lên, trở thành một cô nương phong vận quyến rũ, mắt yến mày liễu, môi đỏ mọng đào mê hoặc chúng sinh.

- Hệ thống, Uyển Nguyệt muội ấy có bị nguy hiểm nào không?

Dương Tuấn lập tức hoảng sợ, lập tức câu thông hệ thống, hỏi về tình hình của Uyển Nguyệt.

Keng, Uyển Nguyệt đang phục hồi tu vi thông qua kí ức phục hồi, không tồn tại nguy cơ.

Giọng nói băng lãnh của hệ thống vang lên trong đầu Dương Tuấn, khiến hắn thở phào nhẹ nhõm, để Uyển Nguyệt ở trong căn phòng, đi ra bên ngoài boong thuyền với chúng nữ.

- Quỳnh Hân em ấy không sao chứ, phu quân?

Ngọc Lan thấy Dương Tuấn bước ra khỏi phòng, lập tức tiến lên hỏi Dương Tuấn.

- Muội ấy không sao, chỉ là đang phục hồi tu vi, nên hôn mê một chút thôi.

Dương Tuấn vuốt vuốt đầu Ngọc Lan, nói.

- Ân, phu quân, hiện tại chúng ta đi đâu vậy?

- Đi Tuất Tiên Vực....

Chúng nữ nhao nhao bao vây lấy Dương Tuấn, hỏi, Dương Tuấn lập tức trả lời, theo tinh độ của hệ thống chỉ dẫn, hướng bên trong tinh hải lái tinh thuyền bay đi.

............................

Thập Nhị Thánh Nữ, đến cùng một cái siêu cấp tiên trì, gọi là Diễm Thiên Tiên Trì, gồm 12 phân đà nhỏ, chia ở 12 tiên vực, bảo hộ một gia tộc làm đại chủ quyền bên trong tiên vực đó, ví dụ như Chư gia của Hợi Tiên Vực, do Chư Kiều Nương bảo hộ, bởi vì từng xuất thân ở trong Chư gia, cho nên Chư gia mới bá chủ Hợi Tiên Vực như vậy.

Diễm Thiên Tiên Trì được xây ở Tuyệt Tiên Vực, nghe nói năm xưa là do một vị Tiên Tôn bên dưới hai Tiên Thánh dựng nên, tôn thờ hai vị Tiên Thánh này, ở bên trong Tiên Vương nhiều như cỏ, Tiên Hoàng đi đầy đất, Tiên Đế nhiều như chó, đủ biết nội tình của Diễm Thiên Tiên Trì này cường đại như thế nào.

Mà Dương Tuấn không hề biết, kẻ gϊếŧ chết hắn khi ở Địa Cầu, là một trong Thập Nhị Thánh Nữ.