Thần Côn Hạ Sơn Ký (Ghi Chép Xuống Núi Của Thần Côn)

Chương 22: Đại lực ca

Edit: OnlyU

“Tại sao Hoàng Bội Bội lại đột nhiên đi nhảy lầu nhỉ?” Quách Phạn hơi khó hiểu hỏi.

“Không rõ nữa, có người đoán lý do là vì cô ấy tỏ tình với Diệp Đình Vân nhưng đối phương không nhận lời.” Trong trường học, lý do nhảy lầu thường thấy nhất chính là thi rớt và thất tình, vừa mới khai giảng không lâu nên chưa có kỳ thi nào, đương nhiên xác suất do thất tình lớn hơn.

Quách Phạn chớp mắt, vẫn không hiểu nói: “Vì chuyện này thôi á, có cần phải làm thế không?”

Bách Quang Vũ do dự một lúc rồi nói: “Thật ra còn có một cách nói khác… Có thể Hoàng Bội Bội bị trúng tà.”

Quách Phạn không chút nghĩ ngợi nói: “Tôi thấy xác suất trúng tà khá lớn, dạo này sao thế nhỉ? Hết người này tới người kia bị trúng tà…”

“Trưa nay Hoàng Bội Bội đến bệnh viện thăm Mạnh Đình Nguyệt, có người cùng ký túc xá với Hoàng Bội Bội kể lại, từ khi cô ấy ở bệnh viện trở về liền không bình thường.”

Bách Quang Vũ thở dài, rất nhiều người trong học viện còn chưa biết chuyện Mạnh Đình Nguyệt bị trúng tà. Hắn nghi ngờ không biết có phải lúc Hoàng Bội Bội đi thăm Mạnh Đình Nguyệt thì bị nữ quỷ trên người Mạnh Đình Nguyệt chuyển qua người không.

“Cậu nói xem, có phải lúc Hoàng Bội Bội đi thăm bệnh bị nữ quỷ chuyển qua không? Người nhà họ Mạnh trừ tà cho Mạnh Đình Nguyệt đúng không? Có lẽ nữ quỷ kia sợ hãi nên chọn người khác nhập vào, nhưng tại sao Hoàng Bội Bội phải nhảy lầu chứ? Nữ quỷ kia và cô ấy không oán không thù mà!” Quách Phạn nói một hơi.

Bách Quang Vũ liếc nhìn hắn thầm nghĩ, thì ra mọi người đều có cùng suy nghĩ giống hệt nhau!

Giang Thiếu Bạch thì lại nghĩ thầm, có rất nhiều người vì chấp niệm mà thành quỷ, làm quỷ lâu dài dễ bị mất phương hướng!

Lúc hắn đón được Hoàng Bội Bội, kỳ thật đã cảm nhận được hơi thở của nữ quỷ đó, nhưng khi đó hắn mất sức quá nhiều nên đã để ả chạy trốn. Có điều vì liên tục gây án nên dường như ả cũng bị yếu đi, hẳn là không còn năng lực nhập vào người khác nữa.

Mấy cậu bạn cùng phòng bàn tán khí thế ngất trời, Giang Thiếu Bạch thì thu dọn hành lý.

“Thiếu Bạch, sao cậu không nói câu nào vậy?” Hai mắt Quách Phạn đầy sao nhìn Giang Thiếu Bạch hỏi.

Hắn quét mắt nhìn một lượt rồi nói: “Chiều nay bắt đầu kỳ nghỉ dài, tôi phải chuẩn bị về quê.”

Lão thần côn mất tích rồi, tuy hiểu là lão bán tiên không dễ chết dễ nhưng hắn vẫn không yên lòng cho lắm.

Quách Phạn khó có thể tin nổi lập tức lên tiếng: “Cậu vừa cứu sống đàn chị Hoàng Bội Bội đó, cậu không biết đây là cơ hội cực tốt để tiếp cận nữ thần hay sao?”

Giang Thiếu Bạch lắc lắc đầu: “Không biết. Chi phí theo đuổi nữ thần quá cao, mà ở giai đoạn hiện nay, tôi vẫn nên cố gắng kiếm tiền thì hơn.”

Quách Phạn: “…”

Bách Quang Vũ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn Giang Thiếu Bạch nói: “Lão tứ, chẳng lẽ cậu muốn độc thân cả đời, cậu có biết tính toán không, gia thế đàn chị Hoàng Bội Bội không tệ, nếu cưới được cô ấy thì cậu có thể bớt phấn đấu một trăm năm.”

Giang Thiếu Bạch liếc anh chàng phú nhị đại một cái: “Cậu nói có lý nhưng cũng quá phiêu lưu, chuyện này dễ thành dã tràng xe cát, không đáng suy xét.” Ơn cứu mạng rồi lấy thân báo đáp gì đó đã cổ lỗ sỉ lắm rồi.

“Hơn nữa, lão đại à, cậu cũng khinh người quá đó, cái gì mà bớt phấn đấu một trăm năm! Cậu đừng nhìn tôi như vậy, phỏng chừng tôi có khả năng tiềm tàng nào đó có thể kiếm được mấy chục triệu một năm thì sao.”

“Một năm mấy chục triệu?” Bách Quang Vũ nhìn Giang Thiếu Bạch một lúc, bỗng nhiên nắm lấy tay hắn, giọng nói dạt dào tình cảm: “Lão tứ, thiếu tiền thì nói cho anh đây biết một tiếng, cậu tuyệt đối đừng nghĩ quẩn mà đi cướp ngân hàng nha!”

Bách Quang Vũ nói xong còn nặng nề vỗ vỗ vai hắn mấy cái.

Giang Thiếu Bạch: “…” Tên này khinh người quá đáng mà, chẳng lẽ hắn kiếm được mấy chục triệu một năm thì chỉ có con đường cướp ngân hàng hay sao?

Quách Phạn hơi hiếu kỳ hỏi: “Lão tứ, nói lại chuyện lúc nãy, sao cậu lại ném Hoàng Bội Bội qua người lão đại vậy?”

Giang Thiếu Bạch cười cười: “Tôi thấy đó là một mỹ nữ, có khả năng lão đại sẽ thích bèn tạo cơ hội cho hắn. Lão đại, tôi tạo cơ hội tốt như vậy cho cậu, cậu nên mời cơm tôi đó!”

Quách Phạn ở bên cạnh phụ họa: “Đúng đúng, cậu nên mời cơm đi, được mỹ nữ ngã nhào đè lên người, cơ hội hiếm có đó nha!”

Bách Quang Vũ: “…” Cơ hội tốt cái khỉ á! Dưới con mắt mở to của bao nhiêu người mà hắn té chỏng vó lên trời, lần này quá mất mặt rồi. “Cậu không thể ném nhẹ một chút sao?”

“Lúc đó tình hình khẩn cấp, nào có thể nghĩ nhiều được như vậy chứ!” Giang Thiếu Bạch phất tay nói tiếp: “Được rồi, không nói chuyện với các cậu nữa, tôi phải đi rồi.”

Anh chàng phú nhị đại lên tiếng: “Gấp như vậy…”

Hắn gật đầu đáp: “Không đi bây giờ sẽ bị trễ giờ.”



Tại nhà của Diệp Tinh.

Diệp Tinh nhìn trang web không chớp mắt.

“Con trai, con đang xem gì vậy?”

“Không có gì ạ.”

Cậu bé đang xem trang web của Yên Đại, việc Hoàng Bội Bội nhảy lầu gây ra ồn ào không nhỏ, trên diễn đàn trường toàn nói về chuyện này. Diệp Tinh thầm nghĩ quả nhiên thầy của bé không phải là người thường mà.

Lần trước khi huấn luyện quân sự, Giang Thiếu Bạch có biệt danh là “Anh chàng máy điều hòa”, sau sự kiện nhảy lầu này, hắn lại có thêm một biệt danh là “đại lực ca”.

Diệp Tinh thầm nghĩ Giang Thiếu Bạch giống như siêu nhân vậy, có một người thầy lợi hại như vậy khiến bé cảm thấy vinh quang lây.

Tuy video Giang Thiếu Bạch tay không cứu người rất hot, nhưng có một video khác còn hot hơn, đó chính là lúc Giang Thiếu Bạch ném Hoàng Bội Bội qua người Bách Quang Vũ, khiến đối phương té chỏng vó lên trời.

Dưới video đầu tiên có rất nhiều bình luận nói Giang Thiếu Bạch có thể làm được như vậy là nhờ có sức mạnh của tình yêu.

Nhưng video mất mặt thứ hai vừa xuất hiện, hiển nhiên rõ ràng bác bỏ câu “sức mạnh tình yêu” kia. Nếu là tình yêu đích thực thì hẳn phải ôm con gái người ta vào lòng mà không phải là ném ra ngoài như vứt rác thế này.

Có người biết chuyện tiết lộ, nói Bách Quang Vũ là bạn cùng phòng với “đại lực ca” Giang Thiếu Bạch, hắn làm anh hùng cứu mỹ nhân kỳ thật là ngầm tác thành cho bạn cùng phòng, đúng là một người bạn tốt của thế kỷ mới.

Không ít người tỏ vẻ hâm mộ Bách Quang Vũ bị đè bẹp nằm dưới đất, đều nghĩ số đào hoa của người này không tồi.

Trên diễn đàn, các kiểu bình luận ùn ùn không dứt, có người còn đề nghị đội tuyển cử tạ quốc gia thu nạp Giang Thiếu Bạch, một người như thế nếu không ra sức cống hiến cho tổ quốc thì rất đáng tiếc. Có người lại đề nghị đội tuyển điền kinh quốc gia thu nhận hắn. Nói tới nói lui, mọi người đều quá chú ý đến sức lực của Giang Thiếu Bạch, bỏ qua việc người này phải là một kiện tướng điền kinh cự ly ngắn, có một mãnh tướng như vậy thì lấy chức quán quân điền kinh là chuyện rất dễ dàng.

“Thầy Giang nghỉ phép, sẽ không đến đây mấy ngày.” Diệp Tinh vô cùng tiếc nuối nói.

“Con thích thầy Giang như vậy à?” Trịnh Ly hỏi cậu bé.

Diệp Tinh gật đầu nói: “Rất thích, thầy tin con.”

Trịnh Ly nhịn không được cau mày, suy nghĩ xoay chuyển trong đầu, có cảm giác con trai như bị đầu độc.

Hết chương 22