Sau Khi Lãng Nữ Thất Nghiệp

Chương 4: Cho em vào, được không?

4. Đợi người đàn ông đến dùng dươиɠ ѵậŧ to lớn đ.ụ âm h.ộ trống rỗng của cô

Khương Thái Thái ngước mắt lên nhìn người đàn ông đang khẩn trương đến toát mồ hôi lạnh, đầu lưỡi nặng nề đè mạnh, vắt sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong không bỏ sót một giọt nào, ăn hết vào bụng, thậm chí còn vươn cái lưỡi nhỏ liếʍ liếʍ đôi môi đỏ mọng.

Người đàn ông nhìn vào khuôn mặt của Khương Thái Thái, khuôn mặt nhỏ nhắn cho dù ở dưới sáng mờ ảo cũng rất dễ thương. Anh ta chỉ muốn đem cô ấn lên ghế ngồi, bẻ hai chân trắng nõn mềm mại ra và làm đến chỗ sâu nhất, để cô phải cầu xin theo tiết tấu của anh ta, rồi bị anh ta hung hăng mà đâm dươиɠ ѵậŧ vào tận cổ tử c.ung...

“Tại sao hôm nay anh luôn mất tập trung vậy?” Giọng nói không hài lòng của bạn gái kéo suy nghĩ của người đàn ông trở lại.

Khương Thái Thái đứng lên, khom người hướng về phía bạn gái muốn đi ra ngoài: “Phiền toái xin nhường đường một chút, cảm ơn.”

Người đàn ông và bạn gái của anh ta nhìn thẳng vào bộ ngực nặng nề vì cúi xuống của Khương Thái Thái. Đây là bộ ngực lớn nhất mà bọn họ từng thấy, quả thực là ngoài sức tưởng tượng, thẳng đến khi cô rời đi, bọn họ vẫn chưa hồi phục lại tinh thần

“Lớn hơn của em...” Người phụ nữ lẩm bẩm. Cô ta tự nhận ngực của mình khá lớn, những người xung quanh đều không lớn bằng cô ta. Nhưng sau khi nhìn thấy bộ ngực của Khương Thái Thái, người phụ nữ đã lâm vào tự ti, ham muốn gần như tan biến.

Người đàn ông nuốt nước bọt, lén lấy điện thoại ra đặt đồng hồ báo thức.

Nửa phút sau, điện thoại vang lên, người đàn ông áp điện thoại vào tai, lầm bầm rất nhiều, cuối cùng nhìn bạn gái tỏ vẻ hối lỗi: “Anh có việc đột xuất nên phải đi trước.”

Bạn gái của anh ta vẫn còn đang suy nghĩ về cặρ √υ' to, vẫy vẫy tay để người đàn ông rời đi.

Khương Thái Thái ra ngoài để mua coca và bỏng ngô, khi cô muốn vào rạp chiếu phim lần nữa liền bị chặn lại.

“Cho em vào, được không?” Giọng nói kiều diễm làm nũng, cô nắm tay người đàn ông chạm vào bộ ngực của mình.

Khi người đàn ông chạm vào hai bầu v.ú mềm mại, cả người giật mình đến choáng váng, sau khi định thần lại, liền dùng sức nhéo cục bột mềm trong tay, ho khan hai tiếng rồi để Khương Thái Thái đi vào.

Một lần nữa trở lại phòng chiếu phim tối tăm, Khương Thái Thái có chút không thoải mái, nheo mắt lại mới có thể nhìn rõ đường đi dưới chân.

Cô không quay lại chỗ ngồi của mình, mà tìm một chỗ ngồi ở hàng ghế phía sau rồi ngồi xuống, đợi người đàn ông đến dùng dươиɠ ѵậŧ to lớn đ.ụ âm h.ộ trống rỗng của cô.

Khương Thái Thái vốn là một gái điếm, bị côn ŧᏂịŧ đ.ụ còn có thể nhận được tiền, cuộc sống quả thật rất tươi đẹp, mỹ mãn. Nhưng sau khi bị cục chống mại da^ʍ nhắm đến, tài khoản của cô đã bị theo dõi nghiêm ngặt. Một khi số tiền đáng ngờ được chuyển đến, cô sẽ bị nhốt trong cục chống mại da^ʍ để giáo dục.

Lần trước cô bị giam trong cục nửa tháng, đừng nói đến dươиɠ ѵậŧ lớn, ngay cả bút, cốc, chân bàn...chết cũng không được ăn, cả người sắp phát điên mất.