Cố Lão Đại Không Hẹn Ngày Gặp Lại

Chương 2

Cô chỉ sợ không may nếu Cố Huyền Hàn tìm được hai mẹ con cô...hậu quả sẽ rất khó coi. Trước giờ hắn nổi tiếng gắn liền với sự máu lạnh tàn độc không ai không biết, chỉ e nếu gặp lại cô nhất định sẽ chết rất thảm. Cố Huyền Hàn có thể sẽ không ra tay với Huyền Hi nhưng..cô Hạ gia và Không tử thì không chắc.

- Bắc!

Tiếng cô vừa dứt, một người đàn ông đạp cửa mở toang tiến vào.

- Quân tỷ, có chuyện gọi tôi.

- Cậu có ăn mặc đàng hoàng tí được không?mang tiếng Hạ Thừa Quân tôi nuôi cậu quá.

Tuy bản thân Hạ Thừa Quân ăn mặc cũng không cần nhìn mặt ai, thích mặc gì thì mặc nhưng cái cách ăn mặc của Tề Bắc cô thật không ngấm nổi, áo thun xộc xệch áo nọ lọ xọ áo kia, quần đùi thì rộng thùng thình đã thế rồi còn in mấy họa tiết hoa văn kỳ lạ, còn đầu tóc thì bù xù, nếu không vì gương mặt đậm chất playboy của cậu ta thì thật không thể nhìn nổi.

- Tên nào dám nói tỷ như vậy?

Thì đúng thật, ai lại dám nói đại tỷ của Không tử là cô như vậy chứ? Nhưng mà cách ăn mặc kia cũng thật là..ba chấm.

- Có chuyện cần cậu đây.

- Vâng

Tề Bắc bày ra bộ mặt chán đời, tay đưa lên gãi gãi tóc nhìn như tên bụi đời đầu đường xó chợ vậy. Nhưng đừng nhìn dáng vẻ như vậy mà đánh giá anh ta, thực chất Tề bắc rất mạnh, sức mạnh ngang bằng có khi lại nhỉnh hơn cả Hạ Thừa Quân cô cơ đấy.

- Cậu xử lý giúp tôi đống tài liệu, chiều mai tôi bận.

Nói rồi Hạ Thừa Quân mò dưới bàn đưa lên một chồng giấy cao đưa đến trước mặt Tề Bắc.

- Quân tỷ, cái này nên giao cho Diên chứ tôi không rành.

- Diên cậu ta bận rồi.

Đến đây Tề Bắc cũng không còn gì chối, bất đắc dĩ ngồi vào ghế bắt đầu ghi ghi chép chép.

- Mà chuyện gì mà tỷ đích thân đi thế?

- Họp phụ huynh cho cục cưng.

***

Buổi chiều hôm sau.

Trường tiểu học XXX

- Lớp của bảo bối ở đâu vậy nhỉ?

Hạ Thừa Quân lẩm bẩm trong đầu, mỗi lần họp phụ huynh cho Huyền Hi thì sẽ là Nam Sênh đi giúp cô chứ Hạ Viễn Triết bận bù đầu anh ta đi được thì ngày đó xác định có bão. Lần này bảo bảo cũng vào lớp một, người làm mẹ như cô không đi cũng rất vô trách nhiệm, nên đã sắp xếp dồn hết việc cho tên Tề Bắc để đi họp phụ huynh.

Trong khi vẫn đang mò mẫm xem lớp của con trai ở đâu thì tiếng chuông điện thoại vang lên.

- Alo? bảo bảo.

Cô đang thắc mắc xem con trai gọi cô có việc gì.

- Mami, lớp con ở trên tầng hai phòng thứ ba.

- Ok bảo bảo.

Quả là mẹ con tương thông, thằng bé biết ngay là cô sẽ không biết lớp nó ở đâu mà gọi điện nhắc nhở, con trai bảo bối thật tuyệt vời, điều này chắc chắn di truyền từ cô..chắc chắn là như vậy chứ không thể từ người kia được.

Hắt xì!

Ở nơi nào đó.

- Lão đại bị cảm sao?

Tư Bạch ôm một chồng tài liệu đi ngang qua thì thấy lão đại nhà anh hắt xì một cái liền thò đầu vào hỏi. Hy vọng là không phải..nếu không anh ta sẽ phải xử lí cái đống giấy chất cao như núi này.

- Đi làm việc đi!

Cố Huyền Hàn trừng mắt.

- Đây rồi, lớp 1A

Theo lời của cục cưng, Hạ Thừa Quân tìm được lớp một dễ dàng.

Cô bước vào trong lớp. Mấy bà mẹ thì tụm năm tụm bảy cười nói, còn mấy người đàn ông thì ngồi im một chỗ không nói gì. Hạ Thừa Quân tìm đại một chỗ ngồi, là ở trong góc, mà đây vừa vặn là chỗ của bảo bối Huyền Hi nha.

Mấy bà mẹ kia nhìn cô hơi kỳ lạ. Một người trong số quay ra hỏi.

- Cô này, cô là ai chúng tôi chưa gặp mặt bao giờ.

Trường này có đủ các cấp bậc, là trường hạng sang cho những người giàu, môi trường cực kì tốt dành cho học sinh. Thằng bé nhà cô đã học ở đây từ khi học lớp mầm, mấy bà mẹ cũng quen nhau luôn rồi mấy năm nay cô còn chẳng đi họp buổi nào họ tất nhiên sẽ không biết cô là ai.

- Hạ Huyền Hi.

Hạ Thừa Quân quay sang lạnh nhạt nói, cô cũng chẳng có nghĩa vụ gì phải thân thiện với bọn họ cả. Người vừa hỏi kia ba giây trước còn đang hòa nhã nhưng khi vừa nghe cô nói là phụ huynh của Hạ Huyền Hi thì liền trở mặt, ánh mắt có chút dè bỉu nhưng cô ta không nói gì, quay lại.

- Là Hạ Huyền Hi..haha

Cô ta quay ra nói với mấy người kia, họ liền quay sang nhìn cô rất khinh thường.

- Ô là mẹ của bé Huyền Hi sao?

- Ủa không phải mẹ của Huyền Hi là một người tóc màu hồng sao?

- Huyền Hi lắm "mẹ" thế kia.

- Lại không thấy cha nhỉ?

Câu nói đơn giản nhưng mang ngụ ý muốn nói Hạ Huyền Hi là một đứa trẻ không cha.