Boss Là Nữ Phụ

Chương 528: Ảnh hậu hạng nhất (37)

Chương 528: Ảnh hậu hạng nhất (37)

Cố Trì xuống xe, hắn vừa xuất hiện liền bị người ta nhận ra, vội vàng cầm máy ảnh chụp lia lịa.

Cố tiểu thiếu gia ở đây, vậy người ngồi trong xe chắc chắn là Lam Thâm rồi.

Cố Trì đi vòng sang bên kia, mở cửa xe, hơi hơi xoay người, vươn tay.

Các phóng viên đều an tĩnh lại, chờ người ở trong bước ra.

Đầu tiên là một bàn tay nhỏ trắng nõn xuất hiện trong tầm mắt mọi người, sau đó là một thân váy màu lam bước ra, chậm rãi đứng thẳng lên.

Váy dài màu lam cổ chữ V, mặt trên thêu hoa văn thủ công giống như phượng hoàng sắp giương cánh bay lên.

Khác với những nghệ sĩ khác, cổ áo xẻ sâu của cô không hề hở hang chút nào, những chỗ cần che đều che hết.

Nhưng cô vừa đứng đó liền lập tức mang tới cho người ta cảm giác sắp mù mắt tới nơi.

Cố Trì đặt tay cô vào trong khuỷu tay của mình, dìu cô bước lên thảm đỏ.

“Nam thần, nam thần, nhìn bên này.”

“A a a, nhìn thấy nam thần sống rồi, đẹp trai quá!”

Fan của Thời Sênh đứng bên ngoài, kích động gào thét chói tai.

Lúc đi lên thảm đỏ sẽ được dừng vài phút, Thời Sênh vẫy vẫy tay với họ, sau đó cùng Cố Trì nhìn về phía fan để họ chụp ảnh, “Nhớ chụp chúng tôi thật đẹp vào nhé!”

Phóng viên: “…” Nam thần, nhìn sang đây đi mà, fan có thể chụp chuyên nghiệp và đẹp bằng chúng tôi sao?

Cô không muốn lên top search sao?

Fan cầm di động thi nhau chụp ảnh cho Thời Sênh và Cố Trì.

“Nam thần yên tâm đi, em nhất định sẽ chỉnh sửa thật cẩn thận rồi mới up lên mạng.”

“Nam thần, nam thần, có thể hôn Cố nam thần một chút không, người ta muốn xem.”

“Hôn đi, hôn đi.”

Thời Sênh nhìn Cố Trì với ánh mắt bất đắc dĩ.

Cố Trì hơi nhíu mày, đại khái không thích trường hợp này. Hắn nhìn fan đang hô to ở bên kia, thong thả cúi đầu, hơi nhẹ hôn lên môi Thời Sênh một chút.

Trên thảm đỏ, thanh nhiên cúi đầu hôn lên môi thiếu nữ, nhân viên điều khiển đèn không biết nghĩ gì liền lập tức quán trú hết ánh sáng về phía họ làm cho hình ảnh hai người hôn nhau trở nên cực kỳ đẹp mắt.

Hai người hôn nhau rất nhanh, phóng viên còn chưa kịp phản hứng thì đã rời nhau ra rồi.

Nhưng nhóm fan thì đã có chuẩn bị nên chụp được rất nhiều ảnh.

Đám phóng viên đáng thương bị fan che ở trước mặt, căn bản chẳng chụp được tấm nào.

Fan và phóng viên có vị trí đứng rất rõ ràng, bọn họ có muốn chen vào cũng không có cách nào cả.

Cuối cùng, bọn họ chỉ có thể đi hỏi fan xem có thể cho họ một phần ảnh chụp được không.

Làm phóng viên chuyên nghiệp mà phải đi xin ảnh chụp của người hâm mộ.

Mà càng tức giận là tất cả nhóm fan đều trả lời không bán.

Nói vớ vẩn cái gì, sao nam thần có thể bị tiền tài tục khí làm vấy bẩy như vậy được, phải dùng kim cương mới xứng với khí chất nam thần nhà bọn họ.

Quả nhiên, người kiểu nào thì có fan kiểu đó.

Cuối cùng, phóng viên chỉ có thể lấy được hình ảnh trên weibo mà thôi.

Diễn viên nhà người ta chẳng cần đám phóng viên nhà bọn họ cũng có thể lên trang đầu rồi.

Fan nhà người ta bất kỳ lúc nào cũng có thể đưa sao nhà mình lên hạng nhất.



Tiến vào hội trường, có nhiều người tiến lên chào hỏi Thời Sênh, đạo diễn các đoàn làm phim, biên kịch, nhà đầu tư.

Đương nhiên, cũng có rất nhiều người tới vì Cố Trì.

Nhưng vì vẻ mặt của Cố tiểu thiếu gia lạnh lùng khiến cho họ không dám bắt chuyện, chỉ đành hàn huyên với Thời Sênh đôi ba câu.

“Nam thần.” Thanh Khâu chen qua đám người tiến vào.

Thời Sênh giật giật khóe miệng. “… Cô cũng được đề cử giải thưởng đấy à?”

Thanh Khâu hếch cằm, vẻ mặt đầy khinh thường: “Tuy rằng tôi hám giàu nhưng tôi viết cũng rất tốt, được đề cử không phải quá bình thường sao?”

“Đây là người đàn ông của cô à?” Thanh Khâu nhìn Cố Trì đảo một vòng, lấy di động ra, cười tủm tỉm nói: “Nam thần, tới đây, chúng ta chụp chung vài tấm ảnh.”

Đây đều là tiền cả đấy.

Chỉ cần bán đi là có thể có rất nhiều tiền, còn có thể sử dụng vô hạn nữa.

“Cô đủ rồi nha, ảnh chụp của anh nhà tôi không được bán.” Thời Sênh liếc mắt một cái liền nhìn thấu ý đồ của Thanh Khâu.

“Keo kiệt.” Thanh Khâu có chút không cam lòng, giơ một ngón tay lên, “Chỉ chụp ghé vào chút chút thôi.”

“Cô cam đoan là sẽ không đem đi bán sao?”

“Được được được, tôi không bán. Tôi chỉ dùng để nhắc nhở mình sau này cũng phải tìm một nam thần đẹp trai thế này để yêu đương, được chưa?”

Thời Sênh bồi một câu, “Sau đó cả ngày chụp ảnh giường chiếu đem bán à?”

Thanh Khâu thẹn thùng mắng, “Cô nói cái gì thế hả?”

Thật sự là cảm thấy bi ai thay cho người đàn ông của cô gái này.

Thanh Khâu này nhìn hành vi cử chỉ rõ ràng là cô gái con nhà gia giáo, hơn nữa tiền kiếm được cũng không ít, nhưng không hiểu sao cả ngày trong mắt chỉ có tiền, tiền, tiền.

Nhắc tới tiền liền sáng mắt.

Không có tiền không cần nói chuyện.

“Đến đến, chụp đẹp vào nhé!” Thanh Khâu đưa điện thoại di động cho Thời Sênh, sau đó đi tới bên cạnh Cố Trì.

Thời Sênh bất đắc dĩ lắc đầu, thấy Cố Trì không phản đối mới chụp cho hai bọn họ một tấm.

Thanh Khâu cầm điện thoại xem ảnh rồi hớn hở chạy đi.

Thời Sênh: “…”

Cô còn chưa kịp tỉnh táo, Thanh Khâu lại lăn về, tự động đứng bên cô giơ điện thoại selfie một tấm rồi lại lập tức chạy biến.

Thời Sênh: “…”

“Trước đó chẳng phải nói ổn rồi sao? Sao đến bây giờ lại nháo lên rồi?” Vài nhân viên công tác vội vàng chạy qua người Thời Sênh.

Thời Sênh nhanh chóng nghe thấy có tiếng người thảo luận.

Vì vấn đề thứ tự xuất hiện trên thảm đỏ nên Mạnh Thi Nhiên đang gây sự với ban tổ chức.

Mạnh Thi Nhiên chính là cô gái từng tranh phòng khách sạn với nữ chính đại nhân.

Cô gái này một năm nay luôn bận bịu quay phim, không có thời gian tìm nữ chính cho ăn hành.

Hiện tại gặp gỡ ở đây, khẳng định là sẽ làm hết phận sự tìm ngược của mình.

Thời Sênh nghe nói cuối cùng Tô Mộ Viễn ra mặt, Mạnh Thi Nhiên mới chịu yên tĩnh.

Nhưng vẫn phải xuất hiện trước Ôn Kiều.

Cái này còn chưa xong, lúc Ôn Kiều đi làm thảm đỏ lại gặp phải fan điên cuồng.

Nghe nói đai váy cũng bị kéo xuống.

Đợi bữa tiệc chính thức bắt đầu, Tô Mộ Viễn mới mang theo nữ chính đi vào hội trường.

Cũng may vì ánh đèn đều tập trung hết lên sân khấu nên không ai chú ý tới bọn họ.

“… Cuối cùng, ai sẽ giành được đề cử nữ diễn viên mới xuất sắc nhất đây? Tiểu Khải Ca, sao anh có thể nhìn lén được, mau cho tôi xem là ai đi.” Thanh âm của MC xuyên qua micro truyền khắp hội trường.

“Em cứ từ từ, anh cũng không thể mang người giật giải thưởng này chạy được đâu mà.”

Chọc cười mọi người một trận, cuối cùng MC đi vào chính đề, “… Năm nay, danh hiệu nữ diễn viên xuất sắc nhất chính là… Ôn Kiều.”

Màn hình lớn phía sau lập tức nhảy ra ảnh chụp của Ôn Kiều, có ảnh trong phim, cũng có ảnh nghệ thuật.

Ánh đèn chiếu tới người Ôn Kiều, Ôn Kiều cảm kích cúi đầu, đi lên sân khấu.

MC nhường lại sân khấu cho Ôn Kiều.

Ôn Kiều nói ngắn gọn chút cảm nghĩ của mình khi nhận được giải thưởng này, nói rất ngắn gọn, cũng không lộ ra vẻ thất thố khi đoạt được giải thưởng như những nghệ sĩ khác, từ đầu tới cuối đều bày ra vẻ mặt bình tĩnh.

“Tốt rồi, tiếp theo chính là giải thưởng dành cho biên kịch xuất sắc nhất…”

Không có bất ngờ gì xảy ra, biên kịch hám tiền Thanh Khâu giành được giải thưởng này.

“Cuối cùng, chính là vòng nguyệt quế dành cho nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của chúng ta. Không biết năm nay hoa sẽ rơi vào nhà ai, thật chờ mong… Để tôi xem là ai nhé…”

Người chủ trì lấy ra một phong bì, trước sự nín thở chờ đợi của mọi người, chậm rãi mở ra.

“… Ảnh hậu của năm nay chính là…”