Lúc này Tôn Miêu không đem khối băng lạnh lẽo kia dán vào lỗ nhỏ của Văn Du ngập lập tức mà anh ngập khối băng vào trong miệng, đến khi nó biến thành nước đá mới cẩn thận rót vào bên trong lỗ nhỏ đói khát kia. Vừa rồi lỗ nhỏ được dương avajt nóng bỏng và đầu lưỡi hư hỏng kia hầu hạ vẫn còn chìm trong dư âm cao trào làm sao chịu được cảm giác lạnh lẽo mà nước đá mang lại, theo bản năng lỗ nhỏ kẹp chặt lại, cả người cậu không ngừng giãy dụa :
“A ~ lạnh lắm, đừng liếʍ như thế mà.. khó chịu quá đi mất..đừng mà hức hức hức……”
Lỗ nhỏ mềm mại bị gai ngược trêu chọc qua một lần, cảm giác đau đớn đó vẫn còn lưu lại nơi đây thế mà Tôn Miêu đã liếʍ láp lỗ nhỏ rồi, cảm giác ấm áp và lạnh lẽo khiến cậu như rơi vào trong vũng lầy của du͙© vọиɠ, cơ thể không ngừng run rẩy. Nhất là mỗi lần Tôn Miêu liếʍ láp sẽ khiến những tầng thịt nhạy cảm kia reo hò và tiết ra vô số chất lỏng ngọt ngào. Theo thời gian trôi qua, nhiệt độ của nước dần ấm hơn, nếu Tôn Miêu quyết định sẽ ngậm thêm một miếng đá nhỏ và nhét toàn bộ vào lỗ nhỏ Văn Du.
Ban đầu cậu chỉ cảm thấy cơ thể vô cùng lạnh lẽo, nhất là lỗ nhỏ không chỉ lạnh mà còn cực kì ngứa ngáy như có côn trùng đang bò vậy, cảm giác khó chịu này khiến cậu sợ hãi, cậu vội vàng khóc lóc cầu đối phương buông tha. Thấy bộ dạng người thương khóc lóc như thế này, cuối cùng Tôn Miêu cũng động lòng. Anh nhả khối băng ra khỏi miệng sau đó uống một ngụm nước ấm.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của Văn Du, Tôn Miêu lại cúi đầu thêm một lần nữa, lần này đầu lưỡi gợi cảm ôm chặt lỗ nhỏ sau đó chọc chọc vào tầng thịt mềm mại kia khiến chúng mở đường để nước ấm vào sâu bên trong. Cảm giác này quá đỗi kì lạ, ban đầu cậu cảm thấy những tầng thịt ruột bên trong đã bị đông cứng rồi, không thể nào di chuyển nhưng khi nước ấm vào bên trong thì cậu lại cảm thấy vô cùng sung sướиɠ, những tầng thịt không ngừng di chuyển thậm chí còn ôm chặt đầu lưỡi của Tôn Miêu . Cậu cảm giác có vô số chất lỏng ấm nóng được bắn ra ngoài, một số còn bắn vào mắt của Tôn Miêu .
Điều này khiến Văn Du cực kỳ xấu hổ, cậu vội vàng quay đầu không để ý đến đối phương nhưng kɧoáı ©ảʍ bên dưới trào dâng như thủy triều vậy khiến cậu vô cùng khó chuyện, cậu muốn Tôn Miêu đi sâu bên trong liếʍ toàn bộ những tầng thịt mềm mại kia. Đến khi đầu lưỡi hư hỏng đó không ngừng lôi kéo thịt ruột và muốn đi vào sâu bên trong, kɧoáı ©ảʍ này vô cùng đáng sợ. Cậu không ngừng la hét om sòm, cả người run rẩy đến khi phát sóng kết thúc rất lâu cũng không lấy lại được tinh thần.
.