Thân Ái Giáo Chủ Phu Nhân

Chương 59: Nhậm đệ tam đến thăm ta

Đông Phương bạch trong địa lao ngây người mấy ngày, vẫn là không nhìn thấy nội gián kia có cái gì động tĩnh, lúc này ngoài cửa truyền đến tiếng vang.

- Bạch ca ca, ta cùng Nhậm tỷ tỷ tới xem ngươi nga.

Vừa ngẩng đầu nhìn liền thấy Khúc Phi Yên cùng Nhậm Doanh Doanh đã đi tới trước cửa giam.

- Phi phi, các ngươi tới rồi, có phải hay không cho ta mang cái gì đồ ăn ngon a.

Đông Phương bạch nhìn trong tay Nhậm Doanh Doanh cầm hộp đồ ăn thì vui vẻ hỏi.

Khúc Phi Yên cười cười.

- Biết rõ cố hỏi, ngươi không phải đều thấy sao.

- Hắc hắc, mang tới cái gì nha.

Đông Phương bạch cười nói.

Nhậm Doanh Doanh đem hộp đồ ăn mở ra.

- Đông Phương công tử, vài món này đều là thức ăn Phi Phi nói ngươi thích ăn, ta liền thử làm một chút, ngươi nếm xem như thế nào.

Đông Phương bạch nếm thử một chút, gật đầu nói.

- Ta nói Nhậm tiểu.., Nhậm tiểu thư, trình độ nấu ăn của ngươi chính là không tồi, tuy rằng so với ta kém một tí, bất quá đã rất tốt a, không tồi không tồi.

Nhậm Doanh Doanh cười nhẹ một chút.

- Ngươi không cần cùng ta khách sáo như vậy, nếu không ngại nói, gọi ta Doanh Doanh là được.

- Nga, cũng được, về sau ta sẽ kêu ngươi Doanh Doanh.

Lúc nãy nhịn không được liền tính gọi Nhậm tiểu tam, thay đổi chút xưng hô cũng không tệ. Vậy Doanh Doanh kêu vẫn tốt hơn.

Nhậm Doanh Doanh sắc mặt ửng đỏ.

- .. Ân

Dừng một chút, lại nói:

- Đông Phương công tử, ta nghe những người khác nói, ngươi, ngươi câu dẫn nha hoàn, chọc giận thúc thúc, không biết có phải hay không là, là sự thật?

Khúc Phi Yên vẻ mặt cũng là tò mò nhìn nàng.

Vâng, đã chịu diễn trò thì cũng làm y bộ tinh thần như vậy, Đông Phương bạch bày ra trầm thấp sầu bộ dáng lắc lắc đầu.

- Không đề cập tới cái này, các ngươi khó mà tới được xem ta, không cần đề cập nói này đó mấy việc mất hứng không vui a.

- Nghe nói thúc thúc còn uy ngươi ăn Phệ Tâm Hoàn?

Nhậm Doanh Doanh có chút quan tâm nói.

- Không có gì...

Đông Phương bạch nỗ lực làm ra bộ dáng cười khổ, trong lòng lại càng ngày càng bội phục bản thân kỹ thuật diễn.

Nhậm Doanh Doanh trong mắt thế nhưng có chút sương mù.

- Ngươi, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ nghĩ cách khiến thúc thúc thả ngươi đi ra ngoài.

Oa, cái gì vậy? Ngươi còn rất có ý tứ a, Đông Phương bạch gượng gạo cười cười nói:

- Cảm ơn ngươi, D..Doanh Doanh, ta không có việc gì.

- Ngươi, kỳ thật ngươi không cần cùng ta khách khí như vậy, ngươi yên tâm, ta đây liền đi tìm Đông Phương thúc thúc.

Nhậm Doanh Doanh nói xong liền nhanh chóng đi rồi.

Đông Phương bạch còn không có kịp ngăn cản nàng lại, người liền bóng dáng đều đi mất rồi, trong lòng nàng nghĩ cái này là trong truyền thuyết ngốc bạch ngọt sao?

Khúc Phi Yên ở một bên xem, thần bí khó lường đối với nàng bài ra nụ cười.

- Quỷ nha đầu, làm cái gì cười như vậy cổ quái.

- Hắc hắc, ngươi cùng thúc thúc là làm bộ đi. Đừng nghĩ gạt được ta nga.

Đông Phương bạch cười cười, vốn dĩ cũng không tính toán giấu Khúc Phi Yên, chính nàng thân phận Khúc Phi Yên đều biết đến, sao có thể sẽ đi câu dẫn cái gì nha hoàn.

- Quả nhiên cái gì đều lừa không được ngươi.

- Vậy các ngươi vì cái gì làm như vậy a.

- Ai, Hắc Mộc Nhai có Tả Lãnh Thiền nội gian đưa tới, chúng ta tưởng dẫn dụ hắn ra tới.

Đông Phương bạch đem sự tình đại khái nói cho Khúc Phi Yên.

- Nga, nguyên lai là như thế này. Bổn cô nương có thể hỗ trợ a.

Đông Phương điểm Khúc Phi Yên cái mũi.

- Ngươi giúp ta chiếu cố tiểu bạch cho tốt là được. Trừ ta ra nó cũng liền cùng ngươi thân nhất đi?

Trước kia còn tưởng rằng tiểu bạch hồ cùng ai đều sẽ gần, sau lại phát hiện kỳ thật trừ chính mình cùng Đông Phương bất bại còn có Khúc Phi Yên, cái này tiểu bạch hồ quả thực là người sống chớ gần.

- Biết rồi, ta đối tiểu bạch so ngươi đối với nó tốt hơn nhiều đâu.

Khúc Phi Yên chu môi.

- Còn có, thân phận của người hẳn là có thể tiếp cận giáo chủ trong tầm nhìn cái loại này, ngươi nếu là có rảnh liền lưu ý một chút gần nhất chúng ta bên người người có ai là tương đối hành động khác thường.

- Ân, ta sẽ chú ý.

Khúc Phi Yên nghiêm túc nói.

- Còn có, Nhậm Doanh Doanh nơi đó, không cần đem chân tướng nói cho nàng, để tránh nhiều người nhiều miệng.

Đông Phương bạch dặn dò nói.

- Biết rồi, biết rồi ta đây đi lạp.

Khúc Phi Yên đứng dậy muốn đi, nhưng sau đó lại thò lại gần cười xấu xa nói.

- Bạch ca ca, kỳ thật ngươi vẫn là rất có mị lực a!

Sau đó nhảy nhót chạy đi rồi.

- Ta vẫn luôn có mị lực a.

Đông Phương bạch tự đắc vuốt chính mình đầu.

◖Thư phòng◗

- Doanh doanh gặp qua Đông Phương thúc thúc.

Đông Phương bất bại đem thư trong tay gấp lại.

- Đứng lên đi, chuyện gì?

Tam thi não thần đan hẳn là còn không có phát tác mới đúng.

- Đa tạ Đông Phương thúc thúc.

Nhậm Doanh Doanh đứng dậy, thật cẩn thận nói:

- Thúc thúc, Doanh Doanh nghe nói, nghe nói Đông Phương công tử cấu kết nha hoàn mới chọc giận thúc thúc nên bị nhốt ở địa lao, không biết hay không thực sự có, có chuyện này.

Đông Phương bất bại cười lạnh.

- Đúng thì như thế nào, không phải lại như thế nào, Doanh Doanh hôm nay sao có hứng thú quản tới những việc này.

- Doanh doanh chỉ là quan tâm thúc thúc, không nghĩ thúc thúc cùng Đông Phương công tử có cái gì hiểu lầm.

- Ha ha ha, xem ra Doanh Doanh gần nhất thật là thực nhàn, đều có thời gian quản khởi đến chuyện của bổn tọa.

Nhậm Doanh Doanh lại quỳ xuống.

- Doanh doanh không phải có ý tứ này, chỉ là mới vừa đi nhìn một chút Đông Phương công tử, xem hắn giống như là bị oan uổng, cho nên, cho nên...

Đông Phương bất bại lạnh con ngươi.

- Cho nên ngươi liền tới đây thế nàng bênh vực kẻ yếu?

Sau đó một đốn dừng lại, diễn ngược lại cười nhìn nàng.

- Ngươi như thế nào đối chuyện của nàng như vậy để bụng, hay là, ngươi thích nàng?

Nhậm Doanh Doanh mặt đỏ không thôi.

- Doanh doanh không dám, Doanh Doanh vẫn luôn đều biết Đông Phương công tử là người của thúc thúc, tự nhiên là không dám nhìn trộm.

- Nói cách khác, nếu nàng không phải bổn tọa người, ngươi liền dám thích nàng?

Nhậm Doanh Doanh nói cũng không phải, không nói cũng không phải, lấy đủ dũng khí mở miệng.

- Doanh Doanh là thiệt tình hy vọng thúc thúc cùng Đông Phương công tử hảo, thỉnh thúc thúc không cần hiểu lầm, Đông Phương công tử là người tốt, hy vọng thúc thúc không cần sai sát người vô tội.

Đông Phương bất bại không đáp, quay người đi.

- Việc này bổn tọa đều có quyết định, ngươi lui ra đi.

- Chính là...

Nhậm Doanh Doanh còn muốn nói lại không dám mở miệng.

- Lui ra!!

Đông Phương bất bại lạnh giọng đánh gãy, Nhậm Doanh Doanh cũng không dám lại nói thêm, xoay người lui đi xuống.

Nhìn Nhậm Doanh Doanh rời đi, Đông Phương bất bại có chút bất đắc dĩ, tiểu hỗn đản, có biết hay không ngươi có bao nhiêu chọc tới đào hoa, thật đáng ghét.

=== -⁠ᄒ⁠ᴥ⁠ᄒ⁠- ====