Editor: L’espoir
*
Đáp lại hắn là biểu cảm hoảng sợ của người trước mắt, kẽ răng nhỏ giọng nặn ra cầu xin: “Không…”
Tiếng đáy dày của giày quân đội dần dần đến gần, cách một bức tường, đầu gối của người đàn ông trong cửa đẩy hai chân của Thẩm Chi, cơ đùi cường tráng chống lên huyệt, để đối phương hoàn toàn ngồi trên đùi mình.
Môi lưỡi phun hơi nóng di chuyển xuống bụng dưới, ngậm mép áo cuốn lên trên.
Cái rốn tròn trịa vừa ló ra, động tác ngước lên cảnh đẹp lên trên đã bị hai cánh tay trắng mịn chặn lại.
“Rầm—”
Vu Ngật chỉ dùng một tay đã dễ dàng bắt lấy hai cổ tay của Thẩm Chi, không chút thương hương tiếc ngọc đập mạnh vào cửa, mấy người ngoài cửa hoảng sợ, vốn tưởng rằng bị phát hiện, giày quân đội đã lui ra nửa bước.
Giây tiếp theo, bên trong cánh cửa truyền đến tiếng rêи ɾỉ của cô gái yêu kiều mà họ đã chờ đợi từ lâu.
Vừa đau đớn cũng vừa ngứa ngáy, giống như mèo con bị bắt nạt, kêu rên mềm nhũn.
Mấy người liếc nhau, hạ thân cực kỳ không chịu thua kém phồng lên thành một cái bao lớn.
“TᏂασ! Người phụ nữ này rên lên… Thật mẹ nó thú vị.”
Họ tranh nhau dán lên cửa, dây lưng phát ra tiếng vang ‘đinh’ một tiếng, quái vật khổng lồ dữ tợn xấu xí dưới thân được thả ra, gấp gáp tuốt lên.
Bên trong cửa, bàn tay to của người đàn ông xoa bóp ngực của Thẩm Chi, cô không còn phân tâm quản chuyện bên ngoài được nữa.
Mắt ưng nhìn chằm chằm hai bầu vυ' rõ ràng phủ đầy dấu ngón tay đỏ tươi, áo ngực màu đen bị đẩy xuống dưới ngực, đè ép hai vυ' càng thêm đầy đặn, khe rãnh thật sâu ở giữa vừa với đôi mắt màu mực của hắn.
Không đủ, còn chưa đủ.
“Lớn tiếng thêm nữa…” Giọng của Vu Ngật mang theo chút tàn nhẫn, sức lực trên tay cũng tăng lên, thịt vυ' mềm mại từ kẽ ngón tay lộ ra, hai ngón tay kẹp núʍ ѵú chuyển động, mắt thấy mũi nhọn kia hơi đỏ đến mức sắp chảy máu.
Hoàn toàn là tư thế mặc người xâu xé, người đàn ông híp mắt thưởng thức trong chốc lát, chỉ cảm thấy nóng ran từ đầu đến chân, dưới thân lại càng dựng lên một cái lều trại nhỏ khoa trương.
Động tác nghiêng người về phía trước trong mắt Thẩm Chi chậm lại thành tốc độ chậm chạp, sống lưng kề vào cánh cửa lạnh như băng cứng rắn, nghe ý của người nọ, ngoài cửa còn có mấy lính đánh thuê như hổ rình mồi, mà cô chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị ép đứng thẳng người cho người đàn ông xoa vυ', nhìn khuôn mặt cứng rắn lạnh lùng của đối phương bị nhuốm tìиɧ ɖu͙©, duỗi lưỡi liếʍ một ngụm vυ'.
Động tác nghiến răng của Vu Ngật đặc biệt rõ ràng, một luồng tà hỏa bất ngờ ập đến không kịp đề phòng, núʍ ѵú của cô gái bị ép giữa hai hàm răng duy trì động tác muốn rụt lại, trong phút chốc đổi ý, hai tay bóp hai bàu vυ' ép vào giữa, xảo quyệt ngậm hai núʍ ѵú hồng diễm, một ngụm liền nuốt vào nửa cái.
Hắn hút rất mạnh.
***
L’espoir: Cầu ánh kim ạ!!