Pháo Hôi Tàn Tật Bị Cưỡng Chế Ái

Quyển 1 - Chương 3-2: Chỉ mới dùng ngón tay mà đã ra nhiều nước như vậy! (H)

Cậu vừa khóc lóc vừa cầu xin tên đàn ông kia, cảm giác ở nơi đó rất kỳ lạ, tê tê dại dại, cơ thể cậu lập tức run lên khi hắn chạm vào chỗ đó.

“Rõ ràng là như vậy, cậu phải ngoan ngoãn mà nghe lời chứ.”

Mới đầu Du Thanh có chút chống cự, nhưng khi ngón tay hắn khuấy động bên trong cơ thể cậu, cảm giác khó chịu dần dần giảm đi, sau đó từng trận ngứa ngáy cứ kéo đến hết lần này đến lần khác ở bên trong hậu huyệt.

Mặc dù Tạ Ngọc thường xuyên lui tới những nơi như quán bar, nhưng hắn lại chưa từng ngủ với bất kỳ ai, suy cho cùng hắn vẫn cảm thấy bọn họ thật bẩn thỉu.

Nhưng cậu thiếu niên ở trước mắt thì khác, sạch sẽ như một tờ giấy trắng, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra làm ướt hết đệm ghế, cả bàn tay của Tạ Ngọc cũng dính đầy dâʍ ɖị©ɧ nhớp nháp.

“Sao cậu lại dâʍ đãиɠ như thế, chỉ mới dùng ngón tay mà đã ra nhiều nước như vậy.”

Du Thanh từ sớm đã bị tên nam nhân kia làm cho mơ màng, lúc này nghe được nhưng lời lẽ thô tục của hắn khiến cậu cảm thấy ủy khuất mà khóc thành tiếng: “Tôi không biết, ưm, đừng có bắt nạt tôi.”

Tạ Ngọc ấn ấn côn ŧᏂịŧ vào miệng hậu huyệt của cậu, vừa đút nó vào, đường ruột tham lam đã không thể chờ đợi mà đã nuốt hết một nửa qυყ đầυ.

“Rất dễ chịu…”

Côn ŧᏂịŧ hoàn toàn cắm vào lỗ thịt nhỏ hẹp, ruột ẩm ướt mềm mại gắt gao nuốt trọn côn ŧᏂịŧ, Tạ Ngọc sung sướиɠ đến mức suýt phun ra những lời nói thô tục.

Cơ thể Du Thanh cứng nhắc, đau đến mức cả đầu đều trắng bệch, không thể phát ra bất kỳ âm thanh nào, ngược lại càng thêm thoải mái.

“Động đi, Tạ Ngọc, nhanh di chuyển đi.” Cậu thúc giục hắn, thanh âm có vẻ lo lắng.

“Tại sao cậu lại khoa trương như vậy?”

Tạ Ngọc bị câu trách móc ấy làm ánh mắt trở nên nặng nề, đè lên chân đối phương, bắt đầu đâm vào.

Trong đêm tối, một chiếc xe màu đen điên cuồng rung lắc ở bên ven đường.

Trong xe, Du Thanh bị đυ. đến cả thần trí đều mơ hồ, cậu lè lưỡi phát ra những âm thanh rất dễ nghe, bên dưới cậu giống như bao bọc hết côn ŧᏂịŧ của Tạ Ngọc, cậu nằm trên ghế và để côn ŧᏂịŧ ra vào trong cơ thể mình.

Không gian trong xe rất hẹp, cậu chỉ có thể ôm chặt lấy đối phương để cho hắn cảm giác an toàn.

Chính giữa cặp mông đầy đặn là cái hậu huyệt sưng tấy, bên trong nhỏ hẹp như vậy mà cũng nuốt trọn được cái côn ŧᏂịŧ to lớn của tên đàn ông kia, lỗ nhỏ căng đến mức không còn nếp nhăn nào.

Bao tinh hoàn đập mạnh vào mông cậu rồi lại rút ra, phần ruột bên trong bị hắn kéo ra rồi lại bị đẩy trở lại.

Thắt lưng Tạ Ngọc không ngừng di chuyển, hắn cúi xuống hôn lên môi cậu, sau đó lưỡi hắn dễ dàng xâm nhập vào miệng đối phương, bởi vì nụ hôn này toàn thân Du Thanh run rẩy dữ dội hơn, hậu huyệt của cậu sau khi nuốt trọn côn ŧᏂịŧ của hắn thì lại càng thít chặt hơn.

Sau đó Tạ Ngọc cắn đầu lưỡi ướŧ áŧ của cậu, hắn chậm rãi cẩn thận cắn một cái, có lẽ bởi vì quá kích động, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© giữa hai chân cậu thiếu niên lại xuất tinh lần nữa.

Tạ Ngọc không ngừng hôn khiến cậu thở không nổi, Du Thanh dường như bị nụ hôn làm cho ngạt thở, miệng mở lớn mà thở dốc.

“Ưm, thật thoải mái…”

Cậu cảm thấy rất thoải mái khi bị làm, mặt mũi tràn đầy sự sung sướиɠ và giọng nói mơ hồ không rõ ràng.

“Chết tiệt, sao cậu lại quyến rũ như vậy chứ.”

Tạ Ngọc cắn răng, rồi bóp chặt lấy eo cậu mà hung hăng trừu sáp, hắn khiến cậu không nói lên lời, đôi mắt hơi ngước lên.

So với vừa rồi thậm chí còn mãnh liệt hơn, điểm mẫn cảm bị dập vào liên tục, Du Thanh bị đâm vào lỗ da^ʍ sau cơn cực khoái lại đột ngột co giật.

Hắn rút côn ŧᏂịŧ ra, da^ʍ huyệt bị thao đã ghi nhớ kỹ, hình dạng của côn ŧᏂịŧ, miệng huyệt bị hắn hung hăng ra vào bây giờ căn bản không tài nào khép lại được.

Bởi vì cậu vẫn còn không cơn cực khoái nên da^ʍ huyệt vẫn còn co giật, một lần lỗ nhỏ của cậu co vào một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong lại tràn ra.

Một người đàn ông mới xuất tinh hai lần không dễ dàng thỏa mãn như vậy, nhưng mà tiếp tục ở lại đây cũng không thích hợp, vì vậy hắn tạm buông tha cho thân thể đã mềm nhũn của tiểu mỹ nhân sau đó lái xe về nhà mình.