Hiện tại Ngưng Dao cô trở thành nguyên chủ, mà vận mệnh của cô trong cuốn sách này không thể thay đổi, nói cách khác, cô chỉ có thể sống ở thế giới trong sách này thêm nửa năm nữa.
Sau đó lại tái sinh trong thế giới nhỏ bé này nhiều lần, cho đến khi nào Thiên đế trên trời thương xót và buông tha cho cô.
Cô vốn dĩ là Bách Hoa tiên nữ ở trên trời, là mỹ nữ xinh đẹp nhất tiên giới, sao có thể chịu ủy khuất như vậy? Trong lòng Ngưng Dao không khỏi nguyền rủa Thiên Đế thêm hàng ngàn lần.
Hiện tại con đường sống sót duy nhất là...
Sau khi tỉnh lại từ trong kí ức của thân thể nguyên chủ, cô chậm rãi nhìn bóng lưng của người đánh xe bò trước mặt, nhìn qua thì người nọ có dáng người cao gầy, áo trên người bị giặt đến nỗi lòi ra sợi bông màu trắng ở bên trong, chiếc áo trông có vẻ hơi ngắn so với chính chủ, bờ vai rộng, nhưng cô không biết dáng vẻ của anh trông thế nào...
Anh là nhân vật phản diện số một ở trong sách, tên Phó Thập Đông.
Vào tháng 12 âm lịch mùa đông được mẹ nuôi nhặt về, cũng là người đàn ông duy nhất trong sách không bị Thiên Đạo khống chế.
Hiện tại cô chỉ có hai lựa chọn.
Thứ nhất là dựa theo vận mệnh đã định của nguyên chủ, cô sẽ phải luân hồi vô tận trong cuốn sách đến khi nào Thiên Đế hài lòng mới thôi.
Thứ hai là kết hôn với vai ác trong sách vốn cô đơn một mình từ lúc đầu truyện cho đến kết truyện, có lẽ sẽ có con đường sống.
Ngưng Dao không chút do dự đã lựa chọn cái sau.
Trong khi cô còn đang mơ màng như đi vào cõi tiên, một gương mặt béo ú đột nhiên xuất hiện ở trước mắt.
“Diệp Ngưng Dao, cô tỉnh rồi à?” Chu Thiết Quân trưng ra vẻ mặt thẹn thùng cúi người hỏi, đôi mắt híp lại ra sức lấy lòng.
“Anh là?” Diệp Ngưng Dao bình tĩnh ngả người ra phía sau, trong mắt hiện lên vẻ chán ghét hỏi lại.
Cô không thích mùi của người lạ tí nào, hiển nhiên gã này cũng không ngoại lệ.
“Tôi tên là Chu Thiết Quân.” Sợ cô không biết thân phận của mình, hắn nói thêm: “Chủ nhiệm cách ủy hội công xã là cha của tôi.”