Edit: Lùn
Chủ đề tập cuối cùng của "Thử thách đầu tiên của tình yêu" là căng tin ngon, chọn Hoa Thịnh là bởi vì nó có một căng tin nhân viên chiếm hai tầng, hơn nữa trên mạng đánh giá rất tốt, nghe nói có đồ ăn có hương vị ngon của nhà hàng, mới muốn tiến vào Hoa Thịnh nhậm chức.
Lúc Kỷ Chi Nam đến, tổ chương trình còn đang chuẩn bị công tác, từng rương nguyên liệu tươi ngon mang về phía sau bếp, cậu tò mò tuần tra một vòng, ngay cả căng tin cũng ngăn nắp ngăn nắp như thế, ông chủ tỏ vẻ rất hài lòng.
Khách mời lục tục đến đông đủ, Lưu Vũ Khanh mang bữa sáng cho toàn đoàn làm phim, tùy tiện nói với đạo diễn lần này cho cô và Kỷ Chi Nam ở một nhóm, hai người bọn họ còn chưa từng hoạt động cùng nhóm. Kỷ Chi Nam liên tục phụ họa, cậu đáp ứng Quách Hạo hỗ trợ chiếu cố bạn gái, nhưng sau 7 kỳ, hai người vẫn không phân ra một nhóm, căn bản không có cơ hội cậu ra tay.
Tùy Ý ở một bên cười xen vào: "Mọi người muốn ăn cái gì cứ nói, cũng đừng cướp người với tôi a. ”
Vì hiệu quả chương trình, Kỷ Chi Nam và Tùy Ý hợp tác nhiều nhất, CP của hai người trên mạng càng xào càng nóng, đà tăng cao. Tùy Ý vừa nói ra lời này, người chung quanh liền nhao nhao ồn ào, Kỷ Chi Nam biết mọi người chỉ là nói giỡn, trong lòng vẫn không được tự nhiên đến sợ.
Lục Nhiễm bên cạnh âm dương quái khí hừ lạnh một tiếng, Kỷ Chi Nam sợ cô ta không quản được miệng, vội vàng mở đề tài ra, dẫn đầu trò chuyện về mỹ thực nổi tiếng trên mạng.
Chương trình bắt đầu quay, Kỷ Chi Nam và Lưu Vũ Khanh quả nhiên được chia thành một nhóm, hai người đều là sát thủ phòng bếp, rút thăm được chế tác món tráng miệng, đều thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng mà món tráng miệng cũng không dễ làm như vậy, chỉ riêng bước rây và đánh trứng đã khiến gà bay chó sủa, hai người làm bánh đơn giản, làm cho mặt đầy bột mì.
Bánh ngọt đẩy vào lò nướng, Kỷ Chi Nam trốn trong góc nhắn tin: "Tôi làm bánh ngọt, đáng tiếc anh không nếm được [ xoay vòng]]
Tần Ngụy Vũ bên kia không trả lời, có thể là ngủ ngược giờ. Kỷ Chi Nam không quấy rầy nữa, rửa tay tiếp tục bận rộn.
Đến giữa trưa căng tin mở cửa, bọn họ lại làm ra hai món tráng miệng là trứng và bánh quy bán không chạy lắm, hương vị còn tạm được.
Năm vị khách mời đeo khẩu trang bắt đầu bán hàng, quy tắc trò chơi là nhóm nào doanh thu nhiều, nhóm đó sẽ thắng, nếu bị người qua đường nhận ra, thì trực tiếp bị loại.
Kỷ Chi Nam rất khẩn trương, khẩu trang cũng sắp kéo lên mắt, may mắn Hoa Thịnh làm việc nhanh, cơ hồ không ai chú ý dì nấu cơm thay đổi người, chỉ có mấy cô gái trẻ tò mò hỏi thăm, Kỷ Chi Nam hạ thấp giọng nói: "Dì xin nghỉ, tôi là con trai cô ấy, đến thay cô ấy một ngày. ”
Bận rộn một buổi trưa, năm khách mời lại không ai nhận ra, tiếp theo kết quả thống kê được công bố, phòng đồ ngọt của nhóm Kỷ Lưu và nhóm cơm của tổ Tùy Lục không kém chút nào, cùng đứng đầu. Lâm Vĩ Phàm trong tổ 1 với Tịch Tịch của tổ làm chương trình hô to nhất định là quỷ, ống kính quay sang nhân viên công tác bên cạnh, mọi người đồng loạt buông tay, mấy mặt vô tội.
Nếu là trận đấu, phải quyết định thắng bại. Tổ tiết mục trải qua thương lượng, quyết định mời một vị lãnh đạo cấp cao của bất động sản Hoa Thịnh ra phỏng vấn nếm thử, đánh giá cao thấp.
Trước đó Hoa Thịnh xuất hiện tin tức tiêu cực tụ tập đông người náo loạn, lần này đồng ý tiếp nhận quay chương trình giải trí, ý muốn duy trì hình tượng trong lòng công chúng, không chỉ cung cấp địa điểm và vật tư miễn phí, để phục vụ cho chủ đề "yêu" của chương trình, còn chủ động quyên góp mấy cái tên trường tiểu học hy vọng do tổ làm chương trình đặt tên, hành động của đạo diễn mời cao tầng lộ diện xem như bán nhân tình, thuận tiện biểu đạt cảm tạ.
Không nghĩ tới trong chốc lát nhân viên công tác phái ra mời người liền trở về, nói toàn bộ lãnh đạo Hoa Thịnh đều đang họp thường kỳ, ngay cả trưởng phòng cũng không có ở đây.
Đợi lát nữa còn phải quay ngoại cảnh, thời gian không đợi người, đạo diễn vừa chuẩn bị tìm cách khác, bên ngoài đột nhiên truyền đến tin tức, nói tổng giám đốc đã trở lại, nguyện ý tới tham gia ghi hình.
Kỷ Chi Nam cho rằng mình nghe lầm, tổng giám đốc? Chẳng lẽ Hoa Thịnh còn có tổng giám đốc khác sao?
Trái tim cậu đập thình thịch, không phân biệt được kinh cùng hỉ cái nào nhiều hơn. Đợi đến khi Tần Ngụy Vũ phong trần mệt mỏi thật sự xuất hiện ở trước mặt, cậu mới có chút cảm giác chân thật.
Lục Nhiệm liền hô lớn "Tam ca", người trong giới đều biết lai lịch của cô ta không nhỏ, kinh ngạc trong chớp mắt, cũng không quá ngạc nhiên.
Tần Ngụy Vũ không đáp lời cô ta, trực tiếp hỏi trưởng đoàn làm chương trình cần hắn làm gì, nhanh chóng trao đổi xong quy trình rồi bắt đầu quay phim.
Hai tổ bốn người trước mặt, ngoại trừ Lưu Vũ Khanh không nhận ra hắn, những người khác đều quen biết lẫn nhau, may mà tất cả mọi người đều là diễn viên, tiết mục ầm ĩ kéo vé diễn rất có tiếng có sắc, Lục Nhiễm hô muốn dùng mỹ nhân kế, cầm thìa đưa về phía Tần Ngụy Vũ, Tần Ngụy Vũ thoáng lui về phía sau, sau đó tiếp nhận thìa từ trong tay cô ta, tự mình nếm thử một ngụm.
Đến tổ Kỷ Lưu, Lưu Vũ Khanh bởi vì bạn trai biết xem chương trình, tránh hại tìm lợi, đẩy đẩy bảo Kỷ Chi Nam đi lên đút, Kỷ Chi Nam chỉ lộ ra hai con mắt ở bên ngoài, mặt dưới khẩu trang đã bắt đầu nóng lên, Tần Ngụy Vũ lại không có biểu tình gì, giống như căn bản không nhìn ra cậu là ai.
Kỷ Chi Nam đeo găng tay dùng một lần, kiên trì cầm lấy một khối bánh quy, vừa chuẩn bị đưa đến tay Tần Ngụy Vũ, Tần Ngụy Vũ cúi đầu một chút, trực tiếp cắn bánh quy vào miệng.
Kỷ Chi Nam giơ tay lên, quẫn bách đến mức hận không thể tìm một cái động chui xuống, trong lòng thầm mắng tên này quá càn rỡ, quay đầu lại không biết bị chị Chu Như giáo huấnnhư thế nào.
Vị trí thứ nhất đương nhiên cho tổ Kỷ Chi Nam, người dẫn chương trình hỏi Tần Ngụy Vũ nguyên nhân, hắn cười cười nói: "Rất ngọt. ”
Chữ tích như vàng trước sau như một, lại làm cho lỗ tai Kỷ Chi Nam đỏ lên.
Cuối cùng các khách mời lần lượt bắt tay Tần Ngụy Vũ, đến lượt Kỷ Chi Nam, chị Tịch Tịch ở bên cạnh xen vào nói: "Kỷ lão sư có nên cảm tạ kim chủ bá bá của chúng ta một chút hay không, tặng một cái ôm! ”
Kỷ Chi Nam "A" một tiếng, còn đứng ở đó ngẩn người, Tần Ngụy Vũ nắm tay cậu đột nhiên phát lực, một tay đưa cậu vào trong ngực.
Tần Ngụy Vũ dùng giọng chỉ có hai người bọn họ mới có thể nghe thấy bên tai cậu nói: "Buổi tối ở nhà chờ tôi. ”
Trên đường trở về Lily lại giống như một người mẹ lo lắng lải nhải một đường, cầu xin bọn họ tú ân ái khiêm tốn một chút, cô còn muốn sống thật tốt.
Kỷ Chi Nam lơ đễnh, vừa ngâm nga vừa lấy ra sạc dự phòng, lắc đầu đùa nghịch.
Lily nói kích động, phía trước có đèn đỏ, đạp mạnh phanh một cước, tay Kỷ Chi Nam run lên, sạc dự phòng rơi trên mặt đất.
"Nữ tài xế ngài vẫn nên nhìn kỹ đường đi, lát nữa xuống xe cho cô năm phút mặt đối mặt lải nhải được không?" Kỷ Chi Nam nói xong khom lưng nhặt đồ lên, vải bên ngoài trượt ra, lộ ra graffiti đen nhánh trên người sạc dự phòng.
Chỉ liếc mắt một cái, Kỷ Chi Nam liền phát hiện có gì đó không đúng. Nguyên bản phía trên vẽ một ngôi sao và một mặt trăng, là tác phẩm nhàm chán của cậu năm ngoái khi ở đoàn làm phim chờ quay, lúc ấy vẽ xong cảm thấy hơi trống rỗng, cầm bút thêm một khung bong bóng cho ngôi sao, bên trong xiêu vẹo xiêu vẹo viết một câu "Doyouloveme? ”
Cậu có rất nhiều lời nói không nói ra, không ngoại lệ đều lựa chọn dốc hết vào dưới ngòi bút, sau đó lặng lẽ giấu đi. Sau khi sống lại, cậu cảm thấy hành vi này vừa ấu trĩ vừa xấu hổ, chính mình cũng không mở ra xem nữa.
Mà lúc này, bên cạnh mặt trăng cong cong cũng có thêm một khung bong bóng, bên trong dùng bút đen đoan chính chính chính viết "Yes, Ido."
Đèn vừa lên, ánh sao trong sân chiếu rọi ấm áp và sáng sủa trên đường về nhà..
Tần Ngụy Vũ dừng xe xong, ngẩng đầu thấy lầu một lầu hai đều không có ánh đèn, nghi hoặc mở cửa, một tia sáng vừa từ ngoài cửa lọt vào cửa ra vào, hắn bị bóng đen trong phòng nhào tới đặt lên tường, tiếp theo hôn môi không có quy tắc liền rơi vào cổ, hai má, khóe miệng của hắn.
Người đánh lén động tác cực kỳ khó khăn, hơn nửa ngày mới tìm được môi, sau khi hôn một cái lại bất động, nằm sấp trên vai Tần Ngụy Vũ nhỏ giọng thở dốc, bộ dáng khẩn trương.
Chủ động đến đây ước chừng đã tiêu hết hết dũng khí mà Kỷ Chi Nam tích góp được, ngay cả đèn cậu cũng không dám bật, sợ vừa nhìn thấy khuôn mặt kia, cái gì cũng không làm được.
Tần Ngụy Vũ bị nụ hôn nhẹ nhàng kia làm cho tim nhũn ra, đồ vật trên tay làm rơi trên mặt đất, hắn ôm người trong ngực xoay người một cái, chủ động trong chốc chốc đảo ngược
Kỷ Chi Nam ăn mặc đơn bạc, xương bả vai sau lưng chống lên vách tường cứng rắn, cậu kêu lên một tiếng đau đớn, một nụ hôn nồng đậm hơn vừa rồi ngàn vạn lần liền rơi xuống.
Đây là một nụ hôn cực kỳ triền miên, cánh môi nóng ẩm giao triền, trong thế công cơ hồ gặm cắn của Tần Ngụy Vũ, Kỷ Chi Nam ném khôi giáp để hắn đưa đầu lưỡi vào, quét qua từng tấc da thịt trong khoang miệng cậu, khí tức của đối phương bao vây cậu.
Lúc tách ra, khóe miệng hai người kéo ra một sợi tơ bạc, Kỷ Chi Nam vô ý thức vươn đầu lưỡi liếʍ liếʍ khóe miệng, con ngươi đen nhánh như mực dưới ánh đèn ngoài cửa sổ chiếu rọi đến kinh người.
Cậu thở hổn hển và hỏi: "Anh có thích* tôi?"
*ở đây Tiểu Tinh dùng "喜欢" nghĩa là thích chứ ko phải “爱”’ yêu nhé~~~
Tần Ngụy Vũ nhìn thẳng vào mắt cậu: "Thích.”
"Thật sao?"
"Ừm, thật."
Kỷ Chi Nam cũng nhìn Tần Ngụy Vũ, trong mắt hắn không do dự, không có né tránh, toàn bộ chứa đầy mình.
Ở nhà này lâu như vậy, tối nay Kỷ Chi Nam mới lần đầu tiên sử dụng bồn tắm trong nhà.
Tần Ngụy Vũ thật sự căn cứ vào lời cậu thuận miệng nói "càng lớn càng tốt" mua một cái bồn tắm lớn hình tròn, chỉ cần đổ đầy nước cũng mất rất nhiều thời gian. Được một nửa Kỷ Chi Nam bắt đầu đau lòng tiền nước, đưa tay muốn tắt, Tần Ngụy Vũ ngăn cản không được, hai người đẩy nhau cười đùa, Kỷ Chi Nam không đứng vững, ngã xuống nước, trên người cậu lập tức ướt đẫm không nói, bọt nước còn bắn tung tóe tần Ngụy Vũ.
Kỷ Chi Nam dứt khoát tìm một tư thế thích hợp ngâm mình trong nước, ngẩng đầu nhìn thấy bộ dáng chật vật đầy người Tần Ngụy Vũ, chỉ vào hắn cười ha ha hắc hắc.
Sau đó cười cười liền cười không ra tiếng.
Tần Ngụy Vũ bắt đầu cởϊ qυầи áo. Áo sơ mi ướŧ áŧ từ trên người được cởi ra, lộ ra cơ ngực và cơ bụng săn chắc nhưng không khoa trương, Kỷ Chi Nam dùng ánh mắt hâm mộ thưởng thức một lát, mới lưu luyến không rời mở mắt, kinh ngạc hỏi: "Anh... Anh đang làm gì vậy? ”
Tần Ngụy Vũ không nói gì, Kỷ Chi Nam chỉ có thể nghe thấy động tĩnh bên tai OO@@, tiếp theo trong bồn tắm liền đi vào một người khác.
Kỷ Chi Nam không nghĩ tới hắn thật sự sẽ tiến vào, khoanh mông lui về phía bên cạnh, hai tay chống lên mép bồn tắm muốn đứng lên.
"Vậy anh tắm trước đi, em… a——"
Kỷ Chi Nam kinh hô một tiếng, bị một đôi cánh tay mạnh mẽ vòng quanh thắt lưng, kéo trở lại trong nước, bọt nước bắn tung tóe làm cho tầm mắt trước mắt cậu đều mơ hồ.
Đợi đến khi cậu hồi tinh thần lại, vạt áo nửa người trên đã rộng mở, hai bên núʍ ѵú đều lộ ra, tay phải Tần Ngụy Vũ phía sau di chuyển lên, nắm một cái trong đó, trong cổ họng Kỷ Chi Nam tiết ra một tiếng, xương cốt cả người trong nháy mắt mềm nhũn.
Chuyện kế tiếp liền hoàn toàn thoát ly khỏi khống chế, khi hai người hoàn toàn trần trụi đối diện, Kỷ Chi Nam xấu hổ không chịu nổi, che mắt bảo Tần Ngụy Vũ đi tắt đèn, Tần Ngụy Vũ in một chuỗi hôn ở trên lưng trắng nõn của cậu, ôn nhu nói: "Không tắt, đẹp mắt. ”
Kỷ Chi Nam gầy vừa vặn, trên người không có cơ bắp gì cũng không có thịt thừa, độ cong mỗi một tấc đều tự nhiên duyên dáng, mông lại thịt ướŧ áŧ, rất vểnh tròn, lúc này đang bị Tần Ngụy Vũ một tay cầm lấy, xoa xoa xoa, dưới nước ấm trong suốt, hai cái chân trắng mảnh khảnh tách ra gập sang bên cạnh, theo gợn sóng run rẩy.
"Quay lại, để anh nhìn xem."
Tần Ngụy Vũ nắm eo Kỷ Chi Nam, ý đồ làm cho cậu xoay người lại, Kỷ Chi Nam ô ô lắc đầu không muốn. Cậu không có kinh nghiệm gì với loại chuyện này, lần trước vẫn là dưới tình huống hạ dược thần trí không rõ làm, lúc này đèn chiếu rọi, vẫn là ở chỗ xấu hổ như bồn tắm, cậu có chút không tiếp nhận được.
Tần Ngụy Vũ khí lực lớn, đem tiểu gia hỏa đã cả người nhũn ra, xoay chuyển phương hướng, sau đó kéo hai chân dài của cậu vòng quanh bên hông mình, tư thế này khiến cho tính khí hai người nửa cứng chạm vào nhau dưới nước, Kỷ Chi Nam lắc lắc mông trốn về phía sau, lại bị Tần Ngụy Vũ đè eo trốn không thoát, gấp đến độ đạp thẳng chân, tiếng nước ào ào vang lên.
"Chúng ta... Chúng ta đi lên giường..." Kỷ Chi Nam nhăn mặt giãy dụa cuối cùng.
"Được." Tần Ngụy Vũ ở bên tai cậu nói, "Đợi lát nữa đi lên giường. ”
Nói xong, tay đã cầm tính khí hai người dựa vào, cũng cùng nhau xoa nắn từ trên xuống dưới, Kỷ Chi Nam gian nan thở dốc, nửa đường lặng lẽ mở mắt nhìn xuống dưới nước, đỏ mặt đến sắp khóc.
Kí©ɧ ŧɧí©ɧ cảm quan khiến cậu rất nhanh ưỡn thắt lưng bắn ra. Cao trào qua đi, hai mắt Kỷ Chi Nam mơ màng nằm sấp trên người Tần Ngụy Vũ, để Tần Ngụy Vũ quay cậu sang tư thế quay lưng lại, một ngón tay mượn nước ẩm ướt đẩy vào trong thân thể cậu, cậu bất ngờ mở to hai mắt kêu lên một tiếng.
··········
Lúc bị ôm về bồn tắm tẩy rửa, toàn thân Kỷ Chi Nam đã mềm nhũn thành một đống bùn nhão, chỉ có cánh tay còn khoanh cổ Tần Ngụy Vũ không buông, nửa híp mắt lẩm bẩm nói: "Em đã kêu rồi... Còn, còn không ngừng... Lại lừa gạt em..."
Tần Ngụy Vũ nở nụ cười: "Chỉ kêu một lần không đủ, cái này không gọi là lừa gạt."
Kỷ Chi Nam hình như không nghe, đầu lắc lư trái ngã phải, chỉ lo nói: "Bánh ngọt em làm... Còn có bánh quy... Nó thực sự ngọt ... Anh nói thật phải không? ”
Tần Ngụy Vũ cúi đầu hôn lên đôi môi hồng hào của cậu một cái, lúc tách ra nhẹ nhàng liếʍ cánh môi cậu, nói: "Ngọt, nhưng không ngọt như em. ”
—------
Một chén nhỏ canh thịt, một tô cẩu lương. Tui đủ đồ ăn tối rồi ạ :