Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Chương 314: Trạm tiếp theo thành phố W

Editor: Đào Tử

_____________________________

"Đi thành phố B?"

Thành viên tiểu đội đều biết không đợi ở căn cứ YY lâu dài.

Ai bảo Zombie phụ cận đều bị dọn dẹp sạch sẽ, không thỏa mãn được khẩu vị người nào đó?

Nhưng tất cả mọi người không ngờ mục tiêu kế tiếp của đoàn đội sẽ là căn cứ thành phố B.

Trong ấn tượng của mọi người, thành phố B là thủ đô Hoa quốc.

Căn cứ thành phố B lấy thành phố B làm căn cơ, địa vị ý nghĩa khác những căn cứ khác.

Là căn cứ lớn nhất Hoa quốc, căn cứ thành phố B bất kể là số lượng người sống sót, dị năng giả, lực lượng vũ trang, tài nguyên kinh tế hay cái khác, đều xếp trên căn cứ quan phương khác.

Nếu nói tận thế căn cứ nào có cảm giác an toàn nhất Hoa Quốc, không đâu ngoài căn cứ thành phố B.

Tề Thiên Thạc tỉnh táo nói, "Tôi cứ nghĩ căn cứ kế tiếp của chúng ta sẽ là căn cứ người sống sót phương nam có đông dân cư."

Phân tích lực lượng vũ trang các căn cứ lớn cảnh nội Hoa Quốc, thành phố B cầm vị trí đầu.

Bùi Diệp mệnh danh vũ khí hạt nhân hình người hẳn phải đưa đến địa phương cô cần đến.

Nơi đó tuyệt đối không phải thành phố B!

"Vì sao lại là thành phố B?"

Đây là lãng phí tài nguyên, Tề Thiên Thạc xem không hiểu an bài lần này.

Tuân Minh Viễn nói: "Đề nghị quan phương cho ra, tuyệt đối đã nghĩ sâu tính kỹ, chúng ta chỉ cần phục tùng."

Tuy gia nhập tiểu đội người sống sót, nhưng Tuân Minh Viễn vẫn là người quân đội, thói quen thực chất không có biến.

Tề Thiên Thạc uốn nắn hắn, "Là chúng ta "Có thể" phục tùng, không phải "Nhất định phải" phục tùng. Can hệ trọng đại, dù sao cũng nên bảo hộ quyền được biết của mình."

Tin tưởng quan phương là một chuyện, mù quáng tin tưởng lại là một chuyện khác.

Đem lực lượng vũ khí hạt nhân hình người tới cũng tiếp viện thành phố B vốn không cần thêm lực lượng vũ trang, rõ ràng là một loại lãng phí đáng xấu hổ.

Tuân Minh Viễn hai tay vòng ngực ngồi trên ghế sa lon, thân thể ngửa về sau một cái, nét mặt vẫn tỉnh táo như trước.

"Rất xin lỗi, tôi không có thu được chỉ lệnh tương quan, thành phố B cũng không có phong thanh truyền đến, vậy nên không hiểu rõ nhiệm vụ lần này lắm."

Nói đến đây, hắn dừng một chút.

"Có lẽ chúng ta đem sự tình phức tạp hóa thôi."

Nếu tiểu đội cần phải đi thành phố B, Tuân Minh Viễn có lẽ sẽ thu được chỉ thị cấp trên đi phương Bắc một chuyến.

Đã không có chỉ lệnh, cũng không có tiếng gió tương quan, vậy chuyện này chắc không nghiêm trọng như dự đoán.

Đi thành phố B chắc là một đề nghị, không phải mệnh lệnh nhất định phải chấp hành.

Hướng Thụy Quân và Liễu Diệp Tiên cũng không nói chuyện, bốn người cộng thêm mười mấy con cẩu cẩu đồng loạt đưa ánh mắt về phía Bùi Diệp.

Bùi Diệp nói: "Thời điểm đàm chuyện, tình báo lãnh đạo căn cứ lộ ra không đủ nhiều, chỉ nói để chúng ta đem một vật hộ tống đến thành phố B, còn nói chúng ta mới có thể hoàn thành nhiệm vụ. Nghe ý tứ này, Hoa quốc hẳn đã điều động lính đặc chủng dị năng chấp hành nhưng đều thất bại. Lãnh đạo nói rất nghiêm trọng, chúng ta không thể phớt lờ."

"Thứ gì?"

Bùi Diệp lắc đầu, "Lãnh đạo căn cứ không có nói tỉ mỉ."

Dù sao các cô còn chưa đáp ứng, quan phương sẽ không lộ ra quá nhiều cơ mật.

Hướng Thụy Quân hỏi: "Vậy ý của cậu?"

Bùi Diệp mới là đoàn hồn "Ngày hôm nay ra ngoài là ngày Zombie", thành viên cơ bản lấy ý kiến cô làm chủ.

Hoàn cảnh tận thế cơ bản giống nhau, bọn họ đi nơi nào cũng như vậy.

Bùi Diệp nói: "Nhận nhiệm vụ, đi thành phố B."

Tận thế biến số quá lớn, Bùi Diệp không dám khinh thường, vì độ hoàn thành hoàn mỹ hai nhiệm vụ còn lại, đi theo nhắc nhở thôi.

Hướng Thụy Quân không ngoài ý muốn quyết định của cô, gật đầu nói: "Được, vậy chúng ta đi thành phố B."

Nếu không do Bùi Diệp, cô không muốn đi căn cứ thành phố B, thậm chí không muốn lên phía Bắc.

Kiếp trước nhiệm vụ tại căn cứ thành phố B để cô có bóng ma tâm lý.

Bốn người trẻ tuổi và đại đội cảnh khuyển đi nơi nào cũng được, mang theo hành lý là có thể đi ra ngoài, người bình thường theo bọn họ —— Như vợ chồng cha Liễu, hai thanh niên đặc công, con gái đội trưởng đội cảnh khuyển —— Bọn họ chuẩn bị chậm một chút, Bùi Diệp cho bọn họ thời gian một ngày chuẩn bị.

Căn cứ thành phố B đạt được câu trả lời chuẩn xác của Bùi Diệp, cùng ngày ngay tại Internet Thái Hạo tuyên bố tin tức.

【 Căn cứ thành phố B V 】: Hoan nghênh chư vị gia nhập đại gia đình mới (* ̄︶ ̄)

Người sống sót trên internet nhìn dòng động thái này còn chưa nghĩ ra, cho đến mấy người Bùi Diệp đăng động thái phản hồi căn cứ thành phố B.

【 Tiểu Tú V 】: Căn cứ YY hẹn gặp lại, nhân tiện @ Căn cứ thành phố B, phiền chừa cho chúng tôi ba bộ phòng thuê diện tích lớn một chút, cảm ơn.

Người sống sót nửa đêm nhàm chán nói chuyện phiếm trên internet nhìn thấy hai đầu động thái này, có hâm mộ có ghen ghét có không hiểu.

【 Tôn Quả 】: Vui vẻ, đại lão rốt cuộc muốn tới thành phố B, cục cưng chờ mong được gặp đại lão nha ✿✿ヽ(°▽°)ノ✿

【 Chu mật đào 】: Tại sao là căn cứ thành phố B? Không phải có đại lão phân tích, có khả năng nhất là căn cứ M sao? (。•́︿•̀。)

【 Ngô thánh nữ 】: Căn cứ thành phố B thật vô sỉ, lại đi đoạt đại lão! Thành phố B lực lượng vũ trang hiện tại còn chưa đủ à?

【 Trịnh việt quất 】: Lực lượng căn cứ thành phố B đủ chứ, mà đại lão là cô gái vô tình mắt nhìn "Zombie" cao, không có hơn ngàn vạn Zombie dự trữ không mời nổi cô ấy. Lấy sức chiến đấu một ngày hai mươi vạn Zombie của người ta, thời gian dừng tại căn cứ YY dài gớm. Tôi cho là nửa tháng trước cô ấy nên dọn nhà rồi, không nghĩ còn kéo hơn nửa tháng, bây giờ suy nghĩ một chút có phải là vì Zombie vây thành mấy ngày trước không nhỉ.

Người sống sót mở rộng não động, trận thảo luận sôi nổi này lại không ảnh hưởng đến mấy người trong cuộc.

Một ngày sau, đám người Bùi Diệp lên đường tiến về trạm tiếp theo.

Lái xe trên xa lộ một lúc lâu, Liễu Diệp Tiên phát hiện lộ tuyến không thích hợp.

"Tiểu Tú, đây hình như đâu phải phương hướng đi thành phố B."

Nhìn kỹ hướng dẫn vệ tinh Thái Hạo, đây là cao tốc đi về phía nam, mà không phải phương bắc.

"Chúng ta đi lấy một vật trước, thứ này nằm ở một thành thị phương nam, cách chúng ta có bốn năm ngày lộ trình."

Nếu giao thông thuận lợi, năm ngày chắc có thể đến.

Nếu giao thông cản trở, phỏng đoán tỉ mỉ cần mười ngày.

Hướng Thụy Quân nghi hoặc: "Đồ vật nhiệm vụ không ở căn cứ YY?"

Cô còn tưởng rằng là hộ tống đồ vật căn cứ YY đi căn cứ thành phố B.

Không ngờ còn phải tự mình đi một chuyến lấy đồ vật.

Bùi Diệp nói: "Đồ vật cần chính chúng ta đi lấy, đoán chừng sẽ khá khó giải quyết."

Hướng Thụy Quân không khỏi bĩu môi.

Họa phong này hình như quen quen.

Đây chả phải tương tự nhiệm vụ kho lương và kho quân giới à?

Lực lượng căn cứ quan phương không giải quyết được, mượn nhờ chiến lực tiểu đội người sống sót hàng đầu?

Loại nhiệm vụ này thường mang ý nghĩa tỉ lệ tử vong chín mươi chín phần trăm!

"Tôi coi như có cái nhìn đối với khó giải quyết cậu nói."

Tiêu chuẩn của Bùi Diệp khác người bình thường.

Liễu Diệp Tiên vừa thay ca lái xe với Tề Thiên Thạc, hiện tại đang ăn bổ sung thể lực, nghe hai người đối thoại không nhịn được cười ra tiếng.

"Chúng ta có tôn đại sát thần là Tiểu Tú ở đây, có khó giải quyết cũng chẳng sợ nha."

Người sống sót tận thế ai không muốn cuộc sống ổn định?

Lang thang khắp nơi bên ngoài, không phải lực lượng quá yếu thì là quá mạnh.

Các cô rõ ràng thuộc về cái sau.

"Tiểu Tú, chúng ta đi thành thị phương nam nào?"

Bùi Diệp trả lời: "Thành phố W."

"Thành phố W?"

Hướng Thụy Quân nói: "Mật độ Zombie thành thị này rất cao."

Nếu là kiếp trước, cô sẽ không chủ động chạy đến loại thành thị bị luân hãm nguy hiểm này.

Nhưng kiếp này đồng đội không tầm thường.

Gặp Zombie như gặp tiền vàng.

Người ta thấy tiền sáng mắt, cô gặp "Zombie" sáng mắt.

Bùi Diệp lý trực khí tráng nói: "Mật độ cao càng tốt, đỡ một chuyến tay không."

Thịt muỗi cũng là thịt, Zombie dù nhỏ cũng là công đức.

__________________________