Tư Hôn Mật Ái

Chương 21

Ghế đối diện được kéo ra, một nam một nữ ngồi xuống, người đàn ông vừa vặn ngồi đối diện với Nhậm Nhiễm.

“Đây là vị hôn phu tương lai của cô Lâm sao?”

Cô Lâm cũng đĩnh đạc nói: “Đúng vậy, đây chính là vị hôn phu tương lai của tôi, Hoắc Ngự Minh.”

Trong lòng Nhậm Nhiễm rơi lộp bộp một tiếng, cô ngẩng đầu lên, vừa vặn bắt gặp cái nhìn người đàn ông cũng nhìn cô, khuôn mặt đã mờ ảo trong trí nhớ của cô cùng với khuôn mặt phía trước hợp lại thành một.

Người kia đã cùng cô nằm bên sườn ruộng dã điền, cậu thanh niên thảo luận làm thế nào để lắp đầu chí hướng và nguyện vọng, bây giờ đã không còn vẻ non nớt đó nữa, thay vào đó là toàn thân chín chắn và lạnh lùng giống như mặc áo giáp, giống như biến thành một ngươi khác.

Nhậm Nhiễm vội vàng rời tầm mắt, một màn này đã bị Lăng Trình Tiện thu vào mắt: “Quen biết sao?”

Sau khi tự cười nhạo bản thân, cô mới mở miệng: “Tôi làm gì có bản lĩnh phi thường như vậy, có thể quen biết nhân vật không tầm thường như anh Hoắc đây.”

Hoắc Ngự Minh không nói chuyện, Lâm Hoàng Song đi ra ngoài tán gẫu, đúng lúc yến tiệc chính thức bắt đầu, đến việc cầm đũa Nhậm Nhiễm cũng không muốn cầm, chỉ cảm thấy như ngồi trên đống lửa, hận không thể lập tức rời khỏi đây.

Lăng Trình Tiện lắc nhẹ đáy ly, chất lỏng rượu màu đỏ từ từ trượt lên tới nửa ly: “Nghe nói hạng mục công ích công trình thủy lợi ở thành phố Châu, cô Lâm cũng có hứng thú?”

“Nhà họ Lâm chúng tôi luôn chú trọng công ích, nếu như có thể có được đương nhiên là rất tốt.”

Thứ Lăng Trình Tiện đã nhất định muốn có được, đương nhiên sẽ không nhường người khác, càng không cho phép người ta tới cướp mất: “Hạng mục này không có lợi nhuận.”

“Tôi biết không có lợi nhuận, nhưng có thể tạo được danh tiếng tốt, cái chúng tôi nhìn chúng chính là phía sau.”

Trong phòng khách nhà họ Hoàng có một thiết bị chiếu hình, những bức ảnh ở trên phông nền lớn đã được lựa chọn rất tỉ mỉ, Lăng Trình Tiện dựa sát Nhậm Nhiễm, cánh tay vòng qua eo cô: “Em nói xem anh Hoắc và cô Lâm có phải là trời sinh một cặp không?”

Tận sâu trong lòng Hoắc Ngự Minh giống như bị giao động, ánh mắt nhìn lên chân mày của Nhậm Nhiễm.

Anh ta nhìn thấy hai hàng lông mày nhướng lên, đáy mắt cũng gợi sóng không yên.

“Em và anh, không phải cũng là trời sinh một cặp sao?”

Lời nói này rõ ràng đã khiến cho Lăng Trình Tiện rất vui, anh cũng không quan tâm đây là buổi gặp mặt gì ở trước mặt đám đông mà hôn lên mặt Nhậm Nhiễm.

Nhà họ Hoàng cũng chuẩn bị một video chúc mừng, rấ nhiều nhân vật nổi tiếng ở thành phố Tống đều đã xuất hiện, Nhậm Nhiễm nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đó, trong lòng tràn đầy lo lắng.

Thậm chí cô còn cảm thấy hoang mang, luôn có cảm giác sẽ có chuyện xảy ra.

Ngay khi ảnh trên màn hình thay đổi, chuyện mà Nhậm Nhiễm lo lắng nhất đã đến rồi, sắc mặt cô tái nhợt không dám tiếp tục nhìn, đôi mắt sống chết nhìn xuống dưới.

Trong đám đông có người ngạc nhiên hô lên: “Đó là...”

Không sai, đấy chính là khuôn mặt của Lăng Trình Tiện, rất nét và rõ ràng.

Nhậm Nhiễm đan chặt hai tay vào nhau, nghe thấy tiếng cô Lâm hô một tiếng ôi trời: “Đây là gì vậy.”

Nhà họ Hoàng gấp gáp đến đổ mồ hôi lạnh, lập tức đứng dậy quát lớn: “Tắt đi! Tắt đi!”

Lăng Trình Tiện không nhanh không chậm mở miệng nói: “Tắt đi làm gì, rất đẹp mà, tiếp tục thưởng thức.”

Người này nhất định là kẻ điên rồi, lúc này Nhậm Nhiễm cũng không dám chọc vào, dứt khoan ngậm chặt miệng.

Anh Hoàng ngơ ngác, cho rằng anh bị tức đến hồ đồ luôn rồi: “Cậu Tư, tôi không biết những thứ này từ đâu đến.”

“Không xem đến cuối cùng, ai biết được đã xảy ra chuyện gì?” Lăng Trình Tiện nói lời chắc nịch, người bên cạnh cũng không dám mở miệng, càng không dám ý kiến, Hoắc Ngự Minh nghịch bật lửa trong tay, nhìn Nhậm Nhiễm ngồi phía đối diện.