Diệp Tử Văn và đám tùy tùng của Tô Thiến Linh đang ngồi với nhau lải nhải dài dòng, thảo luận biến hóa gần đây của Tô Sáp Kỳ, bọn họ thật sự không nghĩ ra điều gì có thể làm một nữ sinh có biến đổi lớn về sinh hoạt vật chất trong thời gian ngắn.
“Thật thì thế nào? Thứ bạch liên hoa xấu xí không biết xấu hổ kia có gì đáng giá để ý?” Tô Thiến Linh đang cúi đầu sơn móng tay, thất thần đáp.
Mấy hôm trước cô ta nghe mẹ nói Tô Sáp Kỳ bị đưa đi nhà khác, mắt không thấy tâm không phiền, chính vì điều này mà cô ta và mẹ còn cãi nhau đây. Dù nghe nói nhà đón Tô Sáp Kỳ không dễ chọc thì thế nào, cả đám chị em cùng làm việc xấu, dù trời có sập xuống thì cũng có Diệp Tử Văn đỡ, Diệp gia chính là nhà kinh doanh địa ốc tiếng tăm lừng lẫy ở thành phố Tĩnh Giang.
Ngày đó Trương Chí Thao bị Diệp Tử Văn điên cuồng kích động, không nhịn được tan học trộm theo đuôi Tô Sáp Kỳ. Sau khi Tô Sáp Kỳ xuống xe thì đi vào biệt thự tráng lệ, huy hoàng, một thiếu niên trẻ tuổi đứng trơ trọi một mình ở cửa, tản ra khí tràng lạnh lùng cao ngạo, thời khắc khi thấy cô thì vẻ mặt hắn đột nhiên tăng thêm một sự dịu dàng không dễ phát hiện, biểu cảm ái muội, thỉnh thoảng sờ đầu cô. Nói vậy thiếu niên kia chính là “kim chủ” trong lời mọi người nói.
Sau đó, Tô Sáp Kỳ vô ý té ngã trên đất, thiếu niên chủ động cúi người đặt tay lên bả vai cô, ôm vào trong lòng, ôm kiểu công chúa vào bên trong cửa. Trương Chí Thao ở sau bọn họ, thấy hết.
Đêm hôm đó, Trương Chí Thao trằn trọc khó ngủ.
Trải qua một đêm tận mắt nhìn thấy, cuối cùng hắn đột nhiên hiểu ra một việc đáng sợ: Tô Sáp Kỳ xa cách hắn là vì đã bị người bao nuôi, thì ra lời mọi người nói đều là thật, nữ sinh hắn thích hóa ra lại dơ bẩn đến thế.
Khi ăn cơm trưa, hắn thất thần trả lời Diệp Tử Văn: “Tớ biết, tớ đã thấy rồi.”
Diệp Tử Văn cảm thấy một kɧoáı ©ảʍ vặn vẹo nảy lên trong lòng, máu trong cơ thể điên cuồng rít gào xông lên, kích động nói: “Tớ đã nói cho cậu rồi mà, cậu ấy chính là người vậy đó.”
Từ đây, Trương Chí Thao trở thành một trong những người rải lời đồn, răng nanh cong cong lòe ra một mặt sắc bén khi ô ngôn uế ngữ phóng ra, thêm mắm dặm muối tăng tốc độ truyền bá theo vận tốc ánh sáng, hơn nữa biến ra các hình thái xấu xí như phóng xạ khi bị nổ hạt nhân.