Trọng Sinh Ta Thành Bạch Nguyệt Quang Của Bạo Quân

Chương 28: Giúp Nói Chuyện

Ngay khi Sở Nhu Uyển bắt đầu quyết định nhớ kỹ bộ dáng này của Sở Nhu Uyển từ trong lòng, đột nhiên nghĩ lại mới phát hiện người đàn ông này hình như đang ở cùng một chỗ với Sở Xu Hoa...

Đây không phải là phu quân của Sở Xu Hoa...

"Ta nói lại với ngươi một lần nữa, ta hiện tại còn phải vội vàng đi chuẩn bị đồ ăn cho phu nhân ta, cho nên nói hiện tại ngươi liền nhanh chóng để cho ta đi đi, ta không có thời gian cùng ngươi nói chuyên."

Mộ Hoài Trần thật sự đã rất phiền não, không muốn tiếp tục nói chuyện với nàng nữa, cho nên cũng trực tiếp rời khỏi nơi này.

Nhưng vừa mới đi lên không bao lâu, Sở Nhu Uyển kia lại trực tiếp đuổi theo, thật sự là làm cho Mộ Hoài Trần cảm giác mình cứ như là vật gì đó quý giá khiến người khác nhìn chằm chằm.

Sở Xu Hoa...

Sở Nhu Uyển hiện tại nghĩ đến cái tên Sở Xu Hoa này, đột nhiên phát hiện trong đầu mình có thêm một ý nghĩ, tuy rằng mình rất chán ghét hành động của Sở Nhu Uyển, bất quá hiện tại ngẫm lại kỳ thật hoàn toàn có thể lợi dụng nữ nhân này đối phó Sở Xu Hoa.

Nghĩ tới nghĩ lui, Sở Nhu Uyển rất nhanh đem vẻ mặt chán ghét của mình thu lại.

Mặc kệ nói như thế nào, tuy rằng chuyện này đích xác có một chút làm cho người ta trong lòng phiền não, nhưng nếu như lần này mình trợ giúp Sở Nhu Uyển tiến tới được với Mộ Hoài Trần cũng có chỗ tốt, hoặc là làm cho Mộ Hoài Trần càng thêm nhớ kỹ lời người xứng đôi…

Đoạn này là Sở Nhu Uyển* = Sở Uyển Nhu đang tính toán cho Sở Nhu Uyển cọn nuôi theo đuổi Mộ Hoài Trần nhé.

Sở Nhu Uyển kia khẳng định vẫn sẽ hảo hảo. Cảm tạ mình, huống chi lần này lợi dụng Sở Nhu Uyển để thêm chút tắc nghẽn cho Sở Xu Hoa cũng có thể làm cho Sở Nhu Uyển trong lòng cao hứng.

Vừa nghĩ đến ý nghĩ này, lập tức, khóe miệng Sở Nhu Uyển* nhếch lên một nụ cười, thật sự phải xử lý chuyện này thật tốt.

Vì giờ khắc này Sở Nhu Uyển* quyết định, nhất định là phải hảo hảo để cho Sở Nhu Uyển này đi chọc chọc Sở Xu Hoa làm cho Sở Xu Hoa trong lòng cũng không vui vẻ một chút, nói như vậy trong lòng nàng tự nhiên cũng sẽ tốt hơn rất nhiều, cho nên Sở Như Uyển* quyết định từ chỗ tối đi ra.

"Ô ô, hôm nay không nghĩ tới trùng hợp như vậy, hai người các ngươi cũng ở chỗ

này nha."

Sở Nhu Uyển* vừa đi ra liền trực tiếp đi tới bên cạnh Sở Nhu Uyển, rất thân mật lôi kéo cánh tay Sở Nhu Uyển, giống như hai người này thật sự là tình tỷ muội thâm nghĩa.

*Xét theo quan hệ thì ba người này vẫn là chị em.

"Cũng thật sự là trùng hợp, ta còn đang cùng nàng giải thích chuyện lần trước, lần trước không phải vì vấn đề của ta sao, cho nên nói lúc này đây vẫn rất muốn cùng Vương Diễm giải thích, không khốn vương gia hình như có chút không muốn..."

Vừa nói đến đây Sở Nhu Uyển* có chút ngượng ngùng tựa đầu vào bên cạnh Sở Nhu Uyển.

Sở Nhu Uyển cũng không nhanh không chậm nhịn xuống sự ghê tởm trong lòng mình, chậm rãi vỗ vỗ mu bàn tay Sở Nhu Uyển*.

"Nàng cũng là có đôi khi làm việc nhiều hơn một chút không buồn ngủ, ngươi vẫn nên nghe lời nàng một cái đi, vừa rồi các ngươi đang nói cái gì?"

Mặc kệ từ phương diện nào mà xem, Sở Nhu Uyển* này rõ ràng so với Sở Nhu Uyển kia còn kém hơn một chút, hơn nữa Sở Nhu Uyển hoàn toàn là một nữ nhân không động não ôm Sở Nhu Uyển* hiện tại hoàn toàn là lợi dụng Sở Nhu Uyển này.

Bất quá Sở Nhu Uyển này ngược lại phát hiện Sở Nhu Uyển* kia khắp nơi đều giúp đỡ mình, lúc này tâm tình của mình rất tốt, vẫn không ngừng cùng Sở Nhu Uyển* cáo trạng, giống như đem Mộ Hoài Trần nói rất không chịu nổi.

Vừa rồi cùng bồi hài tử bất quá là ở trong lòng nghĩ đến lời nói xấu của Mộ Hoài Trần, lần này ngã xuống Sở Nhu Uyển trực tiếp đem toàn bộ lời xấu của Mộ Hoài Trần buộc ra.

"Ngươi cũng ngàn vạn lần không nên gấp gáp, Vương gia người ta cũng chỉ sợ cũng có chuyện khác phải làm, cho nên mới có thể đối với ngươi lãnh đạm như vậy, ngươi đến cũng không cần tức giận như vậy, khẳng định không cần gia đình nhỏ như vậy nữa, một nữ nhi gia gia ngươi giải thích với người khác chính là giải thích cùng người khác động thủ cái gì đây? Cũng không phải không biết cái này có nam nữ khác nhau nha. ” Sở Nhu Uyển* nói.

Sau khi nói xong Mộ Hoài Trần liền trực tiếp nghiêng đầu nhìn chằm chằm Sở Nhu Uyển trước mặt, hy vọng Sở Nhu Uyển có thể hiểu được ý tứ trong lời này của mình, cũng không phải nói thẳng mặt thay Sở Nhu Uyển làm chỗ dựa, nhưng Sở Nhu Uyển này là đầu óc gì?

Luôn cảm giác hiện tại có một người thay mình nói chuyện, mình khẳng định càng thêm có sức mạnh, cho nên lúc này hành vi càng ngày càng phóng đãng, hơn nữa nói chuyện so với lúc trước càng thêm khiến người ta chán ghét.

Sở Nhu Uyển tự nhiên là không cảm thấy có một chuyện như vậy, cho nên nói hiện tại nhìn thấy Sở Nhu Uyển* này nhiều như vậy, ở trước mặt Mộ Hoài Trần không lấy lòng, trong lòng lại càng buồn cười.

Sở Nhu Uyển lúc này giống như một tên hề nhảy nhót, hành vi càng ngày càng càn rỡ, cả người đều bắt đầu kiêu ngạo trước mặt Mộ Hoài Trần.

"Cho nên, Vương gia vẫn là trực tiếp theo ta vào trong sân uống một chén trà để giải sạch đi, lúc trước cũng đều là vấn đề của ta, ngài cứ trực tiếp đi đi."

Hiện tại thoáng cái nàng liền trực tiếp kéo cánh tay Mộ Hoài Trần, hy vọng Mộ Hoài Trần có thể hảo hảo đi theo mình, dù sao hiện tại đã có hai người, chẳng lẽ Mộ Hoài Trần còn muốn ở trước mặt nhiều người như vậy cự tuyệt mình, quả thực chính là buồn cười.

Sở Nhu Uyển* vừa nói vừa ám chỉ Sở Nhu Uyển bên cạnh giúp mình nói lại, nói không chừng hiện tại Vương gia có thể cùng nàng đi, bọn họ cũng có thể trực tiếp rõ ràng chiếm Vương gia làm của riêng.

"Vương gia ngươi cũng đừng cự tuyệt, nàng phu uống chén trà này đối với ngài mà nói cũng không có bao lâu, nếu không chúng ta cùng đi đi, ngài xem Uyển Nhu này đã nói như vậy rồi."

Tuy rằng biết lời này của Sở Nhu Uyển nói ra, Vương gia nhất định sẽ ngay cả chính mình cũng chán ghét, nhưng mắt thấy không nỡ luyến tiếc hài tử không thể khoác lên sói, cho nên sau khi nghĩ hết biện pháp vẫn quyết định muốn bộ dáng này.

Kết quả hiện tại Mộ Hoài Trần thật sự phi thường chán ghét, nguyên ngươi cũng đã cùng nàng nhiều lần giải thích qua, không cần đυ.ng chạm chính mình, thế nhưng hiện tại nữ nhân này lại một lần nữa kéo cánh tay của mình lên.

Mộ Hoài Trần hiện tại trực tiếp mãnh liệt đẩy Sở Nhu Uyển ra ngoài.

"Ta cũng thật sự là không ngờ các ngươi lại có thể nịnh nọt với tỷ phu (anh rể) của mình như vậy, có nghĩ tới hiện tại quá đáng như vậy không? Hơn nữa ta đã nhiều lần dặn dò ngươi, không được chạm vào y phục của ta, hiện tại ngươi ngược lại tốt, trực tiếp như vậy, lại là lôi kéo ta lại không cho ta đi, ngươi là một nữ nhi gia làm sao không biết liêm sỉ đây?”

Mộ Hoài Trần hiện tại đỡ ống tay áo của mình, giống như vừa rồi ống tay áo đυ.ng phải thứ gì đó rất không sạch sẽ, phi thường ghê tởm.

Cùng lúc đó, Mộ Hoài Trần cũng là ở trong lòng nghĩ, đợi đến khi Sở Xu Hoa cùng mình gặp nhau, nhất định là muốn đem quần áo này thay đổi toàn bộ, không bao giờ mặc bộ quần áo này nữa, thật sự là quá mức ghê tởm, nếu như bị Sở Xu Hoa biết, Sở Xu Hoa tự nhiên cũng sẽ xử lý như vậy, còn không mình lúc này tự đem chuyện này xử lý tốt.

"Vương gia... Nàng không có ý tứ kia, ngươi cũng không nên quá mức quá đáng, đây dù sao cũng là nữ nhi gia, người ta cũng là nóng lòng muốn cùng ngài xin lỗi mà thôi. ”

Nhìn Vương gia bây giờ phát ra một người lớn như vậy cùng Sở Nhu Uyển tâm cũng có chút run rẩy, bất quá càng thêm vẫn là phải kiên trì, dù sao hiện tại nàng cũng phải giúp Sở Nhu Uyển nói chuyện, để cho Sở Nhu Uyển thiếu mình một món nợ ân tình.

"Ta nói lại cho các ngươi một lần nữa, chuyện này ta đã nói rất rõ ràng, nếu như tiếp tục bộ dáng này mà nói, ta thật sự sẽ rất ghê tởm."

Lông mày Mộ Hoài Trần nhíu chặt, giống như hiện tại nếu Sở Nhu Uyển lại đi lên một bước, hắn có thể thật sự nhịn không được để cho Sở Nhu Uyển thỉnh bạch biết mình rốt cuộc có thủ đoạn tàn nhẫn cỡ nào.

"Vương gia, ta thật sự không nghĩ như vậy, ngươi khẳng định chính là hiểu lầm ta, ta cũng chẳng qua là nhất thời nóng lòng mà thôi, ngươi ngàn vạn lần không nên giận ta, ta thật sự không phải nghĩ như vậy."

Mắt thấy vương gia này kiên nhẫn rốt cục không còn, hiện tại Sở Nhu Uyển* cũng không có biện pháp gì, chỉ có thể ra vẻ ủy khuất, hai mắt mắt rưng rưng, rất là ủy khuất nhìn chằm chằm người trước mặt.

"Vương gia ngươi tin tưởng ta..."

Lần này nhìn Mộ Hoài Trần căn ngươi không muốn phản ứng với bộ dáng của mình, Sở Nhu Uyển* thật sự hoảng hốt, bởi vì Sở Nhu Uyển* thật sự thật sự không ngờ Mộ Hoài Trần lại biến thành bộ dáng này, vừa rồi còn tốt nói chuyện với mình, nhưng vì sao đột nhiên lại biến thành như vậy, hơn nữa còn hung hăng đem chính mình khiển trách một phen.

"Đúng vậy đúng vậy, Vương gia nàng cũng chẳng qua là tính cách hoạt bát một chút, lời nói có đôi khi miệng không che đậy ngươi cũng là lo lắng một chút, nhưng chuyện nàng muốn cùng ngài xin lỗi cũng đích xác không phải là chuyện xấu gì, ngài nhất định không nên quá tức giận, không nên quá so sánh với nàng."

Nhìn tình cảnh một lần xấu hổ, lần này Sở Nhu Uyển* cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể thoáng đi ra giải quyết chuyện này một chút, hy vọng có thể hòa hoãn quan hệ của hai người, lần này nếu như làm cho quan hệ giữa Mộ Hoài Trần và Sở Nhu Uyển tiến thêm một bước, ngày sau thường xảy ra có thể làm cho Sở Xu Hoa càng thêm khập khiễng.

"Ta lại một lần nữa không cần đυ.ng phải ta nữa, giữa hai người chúng ta không có bất kỳ quan hệ gì, ta cũng không biết ngươi cùng ngươi cũng không quen biết, nếu như ngày sau lại như vậy, bổn vương thật sự không cam đoan sẽ làm ra chuyện gì, hôm nay chuyện ngươi quấy rầy bổn ta cũng đã đủ rồi."

Mộ Hoài Trần thật sự cảm thấy loại chuyện này quá đáng, nếu như tiếp tục như vậy mà nói, loại người này thật sự sẽ làm cho mình phi thường tức giận, hơn nữa Mộ Hoài Trần sớm đã bắt đầu có chút không kiên nhẫn, hiện giờ hai nữ nhân này không ngừng ở trước mặt mình nói những lời như vậy làm cho Mộ Hoài Trần thật sự nhịn không được, nếu là có thể nhịn xuống mà nói, Mộ Hoài Trần quả quyết cũng là không có khả năng ở nơi nàng cộng này đối với một nữ tử làm ra chuyện như vậy.

Huống chi đây còn là Kỳ Dương Vương phủ, trong Kỳ Dương Vương phủ tốt xấu gì cũng có quan hệ với Sở Xu Hoa, cho nên Mộ Hoài Trần ít nhiều nhịn đến bây giờ, đơn giản chính là hy vọng có thể giữ chút mặt mũi cho Sở Xu Hoa, không để cho Sở Xu Hoa thấy khó khăn, nhưng những người này cũng càng ngày càng làm khó mình.

Cho nên ngay tại giờ khắc này, Mộ Hoài Trần đã xem như rất nhịn xuống tính tình của mình, thế nhưng người đều có một giới hạn, những người này luôn vô duyên vô cớ kɧıêυ ҡɧí©ɧ mình, cho nên Mộ Hoài Trần trực tiếp chính là bộc phát ra, thế nhưng cũng không có chân chính đem tính tình của mình toàn bộ bộc phát ra, trực tiếp chính là rất đơn giản khiển trách Sở Nhu Uyển.

Nhưng Sở Nhu Uyển hiện tại trực tiếp mượn chuyện này, không ngừng giả bộ đáng thương, đến lúc đó khiến Mộ Hoài Trần cảm thấy càng thêm ghê tởm.