Vừa nghe Bạch Hổ sát, Mạnh Đức Xương tức khắc sắc mặt biến đổi, nói: “Trước đó vài ngày mẹ ta gọi điện thoại, nói là nhà ta phong thuỷ không tốt ảnh hưởng vận thế một nhà của đệ đệ ta, nên ta xây cái ban công ở phía tây, còn đào cái hồ nước, ta suy nghĩ làm cái này cũng không vấn đề gì, liền làm theo.”
Dương đại sư lắc lắc đầu, nói: “Ngươi sửa thế này quả thực chính là tự mình tìm chết, phàm là phạm vào Bạch Hổ sát, nhẹ thì gia trạch không yên tiền của tiêu tán, nặng thì tai hoạ liên quan mạng người.”
Tiểu đồ đệ của Dương đại sư bĩu môi phun tào: “Lão thái thái thực sự có ý tứ, đệ đệ ngươi vận thế cả nhà quan trọng, tính mạng người nhà ngươi liền không quan trọng sao? Sợ là cố ý hại ngươi.”
Dương đại sư ho khan một tiếng, lạnh mặt nói: “Đoan Ngọ, không được hồ ngôn loạn ngữ.”
Đoan Ngọ lập tức ngậm miệng.
Mạnh Đức Xương cùng Mạnh Trung Hạ đồng thời biến sắc, Mạnh Đức Xương vội vàng nói: “Còn thỉnh đại sư chỉ giáo, không dối gạt ngài, phu nhân đã hôn mê ở bệnh viện, ta thì khắp nơi trắc trở, đứa con thứ hai ngày hôm qua bị vị hôn thê cắm sừng rồi, còn suýt nữa thay người đổ vỏ, hôm nay đứa con cả cũng suýt nữa gặp tai nạn xe cộ, hiện tại bị thương nhẹ đang ở bệnh viện điều trị.”
Mạnh Trung Hạ tái mét: “……”
Chuyện này có thể hay không đừng đề cập tới?
Đoan Ngọ ánh mắt phức tạp nhìn Mạnh Trung Hạ, nét mặt đó, có đồng tình, còn có ý vị không nói nên lời.
Dương đại sư chỉ điểm nói: “Lắp hồ nước, ban công cũng phong lại, mặt khác bên phải trồng nhiều loại cây xanh, cửa nhà tả hữu đặt một đôi kỳ lân, lại đi mua hai quải Ngũ Đế tiền, ngươi đem treo ở cửa phía tả hữu, phối hợp xuống dưới hẳn là không sai biệt lắm.”
Mạnh Đức Xương vội vàng phái người đi làm kỳ lân cùng Ngũ Đế tiền, nói: “Đa tạ đại sư cứu mạng.”
Mạnh Trung Hạ cảm thấy không đúng lắm, nói: “Nhưng nhà chúng ta xuất hiện tà môn, là từ phòng được cải tạo phía trước, chỉ là Bạch Hổ sát này càng thêm khoa trương.”
Mạnh Đức Xương trừng mắt nhìn Mạnh Trung Hạ, nói: “Đừng hoài nghi đại sư.”
Tiểu đồ đệ Dương đại sư sờ sờ cằm, tròng mắt hơi hơi vừa chuyển, nói: “Kỳ thật ta cũng cảm thấy có điểm kỳ quái, nếu chỉ là Bạch Hổ sát, sẽ không trong thời gian ngắn như vậy gây nên sự tình nghiêm trọng.”
Dương đại sư gật gật đầu, nói: “Còn muốn nhìn nhìn lại trong nhà.”
Vào phòng, Dương đại sư xoay vài vòng lại không phát hiện cái gì, vừa mới chuẩn bị mở miệng, đột nhiên không hiểu sao đèn treo trong phòng khách đong đưa hai cái, “Bang” mà lập tức liền rơi xuống dưới!
Mạnh Trung Hạ đứng phía dưới đèn treo không hề phát hiện, mắt thấy đèn treo kia liền sẽ rơi xuống đầu Mạnh Trung Hạ, nhưng đèn treo đột nhiên từ không gian vỡ vụn, rơi vãi trên đầu tóc Mạnh Trung Hạ cùng trên mặt đất.
Mạnh Trung Hạ: “!!!”
Mạnh Trung Hạ sợ tới mức suýt nữa ngồi thỏm dưới đất, Mạnh Đức Xương cũng thay đổi sắc mặt, mồ hôi lạnh toát ra.
Đèn treo sử dụng dây thép treo lên, mỗi năm đều kiểm tra, không có khả năng có vấn đề.
Mọi người nghĩ lại mà sợ, nếu không phải vừa rồi đèn treo đột nhiên nứt ra, Mạnh Trung Hạ lúc này không chết thì cũng trọng thương.
Không biết vì sao, Mạnh Trung Hạ đột nhiên nghĩ đến Lạc Thanh Liên có đưa cho hắn hoàng phù, hắn từ túi quần móc ra, liền thấy lá bùa như bị thiêu cháy biến thành vụn giấy, đen nhánh một mảnh.
“Phù này của ngươi là từ đâu có?” Dương đại sư mắt sắc mà nhìn đến trương phù, lại một tay đem phù đoạt tới, cầm trong tay cẩn thận xem xét.
Mạnh Trung Hạ nói: “Là từ một bằng hữu của ta đưa tới, nguyên bản là ta thỉnh hắn đến xem tình huống, nhưng hắn nói một chuyện không phiền hai người, cũng chỉ cho ta trương phù liền đi rồi.”
Dương đại sư kích động mà nói: “Cao nhân, đây là cao nhân, ta đã 50 năm chưa thấy qua trừ tà đuổi sát phù chân chính, cho rằng phù phái thật sự đã không còn người nối nghiệp, không nghĩ tới, lại còn có cao nhân truyền thừa trên đời!”
Mạnh Trung Hạ vẻ mặt mộng bức, cái gì phù phái chân chính.
Dương đại sư nghiêm túc nói: “Trong phòng này khẳng định có những thứ khác, bất quá ta là môn phái chỉ am hiểu xem phong thuỷ, không am hiểu đuổi yêu bắt quỷ luyện pháp bảo, nếu là vị cao nhân kia không ngại, phiền hắn cùng nhau đến xem.”
Dương đại sư suy nghĩ, thành phố này khi nào lại xuất hiện cao nhân có bản lĩnh như vậy, cư nhiên một chút tiếng gió cũng chưa nghe qua.
Mạnh Trung Hạ trong lòng còn rất khϊếp sợ, lúc trước hắn chỉ cảm thấy Lạc Thanh Liên có chút bản lĩnh, không nghĩ tới, cư nhiên được Dương đại sư xưng là cao nhân.
Mạnh Trung Hạ tâm tình phức tạp mà cấp bách gọi điện thoại cho Lạc Thanh Liên, bất quá Lạc Thanh Liên tỏ vẻ mấy ngày gần đây có một số việc muốn xử lý, tạm thời không tới, ước định cuối tuần sẽ qua.
Mạnh Trung Hạ tính toán ngày mai giáp mặt đi cầu Lạc Thanh Liên, nhưng Dương đại sư lắc lắc đầu, nói: “Thiên sư Huyền môn chân chính có đạo hạnh có bản lĩnh, tính tình đều tương đối cổ quái, nếu bằng hữu kia của ngươi biết bói toán, hẳn là đoán được nhà ngươi mấy ngày này sẽ không xảy ra chuyện gì, ngươi nếu là thúc giục thường xuyên, khả năng sẽ chọc giận hắn, vẫn là nên chờ mấy ngày đi.”
Mạnh Trung Hạ nhớ tới chính mình ngày hôm qua mắng hắn vài câu, Lạc Thanh Liên liền cho hắn cái biệt danh “Lục vương bát”, liền phỏng đoán hắn là loại mang thù, hơn nữa hắn cùng Dung Tinh Lan quan hệ không tồi, lại cùng Lạc Thanh Liên không thân, lập tức cũng không dám thúc giục, chỉ có thể trước dựa theo Dương đại sư kiến nghị làm kỳ lân cùng Ngũ Đế tiền, chậm rãi lại nói.
Editor: Đăng Đăng