Cưng Chiều Vợ Yêu Phúc Hắc Dễ Thương

Quyển 2 - Chương 84: Hồ ly giả dối

Edit: windy

Có người cũng có cảnh tượng hài hòa có tình yêu giống như Mặc Khuynh Thành chính là Lê An An.

Nhưng mà bây giờ cô lại cực kì buồn rầu.

Ài, nam thần rơi vào tay, tuy cô chưa có triển khai tiến công chiếm đóng anh liền tự động tiến vào vòng ấm áp của mình, nhưng mà là sức quyến rũ của cô không đủ lơn, hay là lúc này có vấn đề gì, vì sao anh lại trực tiếp đem chỗ làm việc của mình di chuyển tới chỗ làm việc của cô.

“An An, em làm sao vậy, có phải gặp phải vấn đề khó không?” Dịch Thần giống như cảm nhận được tầm mắt của cô, nhanh chóng ngẩng đầu, cười hỏi.

Trời ạ! Anh phạm quy! Lại dám cười ôn nhu như vậy tới quyến rũ mình! Quả thực quá giả dối rồi.

Tuy trong lòng nghĩ như vậy, nhưng trên mặt lại hơi hơi thẹn thùng, không đúng, thân là trang nữ hán tử, cô vậy mà lại thẹn thùng rồi sao?

“An An, em làm sao vậy?”

Dịch Thần nhìn mặt cô lúc thì đỏ lên, lúc lại ảo não, thật là đáng yêu.

“Không, không có việc gì, Dịch Thần, em nhớ rõ văn phòng của anh to lớn của em đúng không?”

Nói thẳng ra quá đả thương người, vẫn là dùng cách nói khác thôi.

“Đúng vậy, không sai.” Anh gật gật đầu, ý bảo cô tiếp tục nói.

“Anh xem đi, văn phòng của em nhỏ như vậy, một cái bàn làm việc đã đủ chen lách rồi, anh còn tới đặt thêm vào nữa, đến cả chỗ để đi cũng không có nữa rồi.”

Cô cố ý làm ra bộ dáng phiền não, kỳ thật văn phòng của cô không hề nhỏ, cho dù có thêm một bàn làm việc nữa cũng được.

Dịch Thần như là nghe hiểu cái gì đó, “An An, là anh không đúng.”

Trong lòng Lê An An mừng thầm, xem ra anh ấy biết ý của mình rồi!

Đáng tiếc, vui sướиɠ trong lòng chưa kịp bay lên, đã bị câu tiếp theo làm cho ngã vào đáy cốc.

“Anh không suy xét đến vấn đề văn phòng, vậy để anh bảo bọn họ đem bàn làm việc của chúng ta di chuyển lên trên vậy.”

“Không được!”

Như là phát hiện ra thái độ của mình quá mức khoa trương, ho nhẹ một tiếng, giải thích: “Dịch Thần, em không giống anh, chỉ cần máy tính là có thể giải quyết được, em còn cần phải phối hợp với người khác nữa, nếu là chuyển xuống dưới bọn họ mỗi ngày chạy đi chạy lại sẽ phiền toái.”

Dịch Thần vừa nghe cũng gật gật đầu, “An An, em suy nghĩ thật chu đáo, nếu không chúng ta đem bàn làm việc chuyển xuống dưới, nhưng mà như thế liền vất vả em rồi.”

“Không vất vả không vất vả, không phải chỉ là một cái bàn thôi sao, em có thể giúp được.”

Lê An An cười phất tay, trong lòng vô cùng kích động, rốt cục thì cũng xuống, thật không dễ dàng gì, cô rốt cục cũng có thể trở lại cuộc sống tự do tự tại rồi.

“An An ngốc, em không cần đi dọn bàn, nhưng mà em phải dọn lại bàn làm việc chút, anh và em cùng dùng một cái.”

?!

Nước Tây Hồ a, nước mắt của tôi!

Cô muốn để cho người này chuyển về tầng dưới sao lại khó như thế!

Dịch Thần vẫn nhìn cô ôn nhu như cũ, nhưng nếu là nhìn kỹ mà nói, không khó nhìn ra đáy mắt có chút lóe sáng.

“Đúng rồi, An An, anh cũng có một việc muốn nói với em.”

Lê An An cúi đầu, ấp úng: “Anh nói đi.”

“An An, chúng ta đã ở bên nhau rồi, có phải em muốn thay đổi rồi không?”

Giọng nói ôn nhu truyền vào trong tai cô, lại như là trái bom nháy mắt nổ mạnh.

Mạnh mẽ ngẩng đầu, “Dịch Thần, thay đổi cái gì vậy?”

“Bạn bè gọi anh là A Thần, mẹ anh gọi anh là Thần Thần, em hiện tại là bạn gái của anh, lại vẫn gọi anh là Dịch Thần, An An, em như vậy khiến cho anh cảm thấy được rất thất bại.”

Lê An An: “...” Vì sao cô lại cảm thấy cảm giác tội ác ở đây.

Vỗ xuống bàn “Bốp” một tiếng.

“Bảo bối, anh làm sao có thể thất bại được.”

Dịch Thần không nghĩ tới hiệu quả lại tốt như vậy, khóe miệng cong lên, tay to nắm lấy tay cô, “An An, em thật đáng yêu.”

Mang tai Lê An An đỏ lên, liền vội cúi đầu che dấu, “Bảo bối, anh cũng thật đáng yêu.”

Lại nói tới Tống Hạ Bạch bên này, bởi vì anh cả Tống Phi Bạch rời đi, khiến anh ta mất mác toàn ở nhà, hoàn toàn không có hứng thú đi chơi ở đâu.

Nina xem ở trong mắt, ghi ở trong lòng, bởi vì cô nhớ tới Mặc Khuynh Thành chính là đối tượng mà anh Nhạc Thiên của cô dặn cô tới Hoa Hạ để tìm người đó, cũng bởi vì chuyện đã xảy ra, cô mới biết được vì sao đột nhiên anh ấy lại bảo cô tới Hoa Hạ.

Chính là bởi vì chuyện này, mấy ngày này, cô vẫn thấy áy náy, nếu là cô không bị mất hành lý, như thế có phải chứng tỏ rằng, chuyện như vậy sẽ không phát sinh, Tống Phi Bạch cũng sẽ không rời đi, mà Hạ Bạch, cũng sẽ không không vui như vậy...

“Cốc cốc.”

“Hạ Bạch, ra ngoài ăn cơm thôi.”

Cô không biết nên làm thế nào anh mới có thể vui vẻ lên được, áy náy làm cho cô không biết phải đối mặt với anh như thế nào, điều duy nhất cô có thể làm, chính là yên lặng chiếu cố anh thật tốt.

Cửa phòng mở ra, một người tóc tai lộn xộn râu ria trên mặt xuất hiện.

Nina nhìn càng thêm đau lòng, lại vẫn cười rồi nói: “Hạ Bạch, nhìn xem hôm nay tôi làm cái gì này.”

Tống Hạ Bạch cúi đầu nhìn đĩa đồ trong tay cô, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, thật sự là món sườn xào chua ngọt anh thích ăn nhất.

Không khỏi nhớ tới trước đây một cô gái mười ngón tay không dính nước mùa xuân đến bây giờ có thể làm ra nhiều món ăn như vậy, có chút thật có lỗi nói: “Nina, mấy ngày nay vất vả cho cô rồi.”

Lời của anh như là mở ra áy náy cô vẫn dấu kín lâu nay.

“Hạ Bạch, tôi không vất vả, chuyện này cũng là lỗi của tôi.”

“Không, làm sao có thể là lỗi của cô được, cô tớ Hoa Hạ vốn là muốn đi du ngoạn thật vui, nếu không bởi vì xảy ra chuyện này, tôi nhất định đưa cô đi du lịch khắp nơi ở Đế Đô.”

Nina điên cuồng lắc đầu, “Không phải như thế, Hạ Bạch, thật ra tôi tới Hoa Hạ chính là tìm Mặc Khuynh Thành, chỉ là anh cũng biết rồi đó, lúc tôi ở sân bay đã bị trộm mất hành lý, nếu không phải nhìn thấy cô ấy, tôi còn thật sự không thể tưởng được anh Nhạc Thiên bảo tôi tới đây là vì chuyện này.”

Tống Hạ Bạch hiển nhiên không biết hóa ra cô tới Hoa Hạ là vì Mặc Khuynh Thành, mà Tô Nhạc Thiên cái tên này anh nghe có chút quen tai, chắc chắn là trước đây bọn Vũ Văn Sâm có tra ra được có gì đó.

Nina nói tiếp: “Tôi biết có nói thêm nữa cũng vô dụng, nhưng mà tôi thật sự không phải cố ý, chuyện vốn có thể tránh được, nếu không bởi vì tôi...”

“Nina, này không trách cô.” Tống Hạ Bạch nhìn thẳng vào cô, “Thật xin lỗi, tôi không biết mấy ngày qua bỏ mặc cô, lại khiến cho cô đắm chìm trong hổ thẹn như vậy.”

“Hạ Bạch...”

“Nina, trước tiên cô đừng nói gì cả, hãy nghe tôi nói xong, anh cả tôi rời đi khiến tôi cực kì buồn, không chỉ bởi vì anh ấy, cũng bởi vì mấy năm nay tôi không có chia sẻ trách nhiệm với anh ấy, anh ấy đem tất cả trách nhiệm đặt lên trên người mình, mà tôi cùng Nguyệt Bạch lại hưởng thụ tự do không quá rộng lớn sau lưng anh ấy, nói thật, mấy ngày nay tôi đã suy nghĩ rất nhiều, có lẽ tôi thật sự nên học cách gánh vác trách nhiệm rồi.”

“Mà cô cũng không cần tự trách áy náy, thật sự, mọi chuyện đều có an bài, một lần này, có lẽ là số phận mà anh cả tôi nhất định phải gặp, anh ấy sẽ trở về, huống hồ chị dâu cũng không có chuyện gì, cô cũng không cần suy nghĩ nhiều quá.”

“Xoạch...”

Âm thanh nhỏ bé yếu ớt lại khiến cho Tống Hạ Bạch có bao nhiêu lời an ủi muốn nói ra, cũng bị mặc kẹt lại ở trong cổ họng.

“Nina, cô, cô đừng khóc mà, tôi thật sự không có trách cô.”

Nina cúi đầu, “Thật sự không trách tôi?”

Tống Hạ Bạch thoáng thở ra, “Thật sự không có trách cô.”

“Vậy anh cùng tôi ra ngoài ăn đi?”

Mấy ngày nay, đều là một mình cô ngồi trước bàn ăn trống trải.

“Được.”

Cầm lấy đĩa đồ, kéo tay Nina đi xuống tầng.

“Oa, Nina, cô vậy mà trở nên lợi hại như vậy, xem ra sau này tôi liền không cần lo lắng mỗi ngày làm cái gì ăn rồi.”

“Ha ha.”

Biểu tình khoa trương lập tức khiến cho cô nở nụ cười.

“Hạ Bạch, tôi là trẻ con, huống hồ anh là đại thiếu gia, còn cần lo lắng mỗi ngày ăn gì sao?”

Tống Hạ Bạch giơ ngón tay ra lắc lư vài cái, “Cô không biết rồi, đồ ăn bên ngoài dù có ngon như thế nào, cũng không có hạnh phúc bằng làm ở nhà ăn.”

“Vậy anh tìm bạn gái biết nấu ăn thì tốt rồi.”

Vốn là lời nói đùa, lời vừa nói ra đã có chút khó chịu, cô bị làm sao vậy?

Tống Hạ Bạch buồn rầu vuốt cằm, “Chủ ý này không tồi, chỉ là mấy người phụ nữ kia không phải là nhìn trúng diện mạo của tôi, thì là nhìn trúng gia thế của tôi, muốn tìm được người thực sự thích mình, quá không dễ dàng rồi.”

“Không có chuyện gì, thuận theo tự nhiên là được.”

“Thuận theo tự nhiên?”

Tống Hạ Bạch lặp lại lời này, ánh mắt sáng ngời quay tròn di chuyển vài cái, đột nhiên vui vẻ nói: “Có rồi! Nina, tôi biết tìm ai làm bạn gái tôi rồi!”

“Ai, ai vậy?”

Nina không biết giờ phút này khuôn mặt cô có chút không đúng.

Tống Hạ Bạch cười thần bí, “Không nói cho cô biết.”

Nói xong lời này, liền kéo cô vào bàn ăn cơm.

“Nghĩ tới tâm tình liền vui lên, Nina, hôm nay tôi có thể ăn hai bát cơm.”

“Vậy thì ăn nhiều một chút.”

Nina cúi đầu ăn cơm, không nhìn thấy Tống Hạ Bạch lộ ra nụ cười gian trá.

Khách sạn nước Y.

“Cha, cha gặp khách thì thôi, vì sao còn phải kéo con theo!”

Gina không vui kéo khăn tằm lên, một chút cũng không thấy bộ dáng đại tiểu thư đâu.

Make lộ ra bàn tay đầy nếp nhăn, đem khăn tằm của cô ta kéo xuống.

“Gina, con cũng không còn nhỏ nữa, cũng nên tiếp nhận việc của gia tộc đi.”

Gina nhìn vào đôi mi thanh tú, “Cha, cha biết con không có hứng thú với những thứ này, mà lão gia chủ vẫn không định thoái vị mà.”

Lời cuối cùng nói xong, ý châm chọc không hề che giấu.

Sắc mặt Make cũng có chút không vui, ông đương nhiên biết lão gia chủ vẫn ôm hy vọng, cho dù đứa bé kia không sống tại gia tộc một ngày nào.

“Gina, cho dù thế nào, ông ấy cũng là ông nội của con.”

“Ông nội cái gì! Có đối xử với con như ông nội không?”

Nhắc tới cái này bụng cô ta liền tràn đầy lửa giận, cha cô ta rõ ràng là người con trai được bà nội yêu thương nhất, năng lực cũng đứng số một số hai, theo lý mà nói cha nên được kế thừa gia tộc, nhưng lão gia chủ lại muốn cho đứa con của người vợ đã chết kế thừa gia tộc, a, người kia bộ dáng nho nhã không tranh sự đời, lại dễ dàng đạt được toàn bộ mong muốn của bọn họ, chậc, cho dù đạt được thì thế nào, còn không phải không còn mạng để hưởng thụ sao, đến cả đứa bé lưu lạc không rõ tung tích nữa, tốt nhất đừng có trở về, nếu không thì cô ta sẽ có biện pháp hành hạ anh ta.

“Gina, ta mặc kệ trong lòng con nghĩ như thế nào, những lời này không được tùy tiện nói ra, nếu để cho người ngoài nghe thấy sẽ không tốt.”

Dù nói thế nào, lão gia chủ còn chưa chết, nếu mấy lời này truyền tới tai ông ấy, bảo đảm không cho phép những chi khác tự chọn người kế thừa gia tộc.

Không sai, nhiều năm qua như vậy, ông từ từ đem người cản trở mình tiêu diệt hết, hiện tại chỉ còn mỗi đứa con của mình thôi.

“Cha, con hiểu rồi.”

Từ nhỏ đến lớn nhìn ông đi như thế nào để có được địa vị như bây giờ, cô ta sẽ không khiến cho ông bị kéo sau vào thời điểm này.

“Ngoan, khách đã tới rồi, nhất định phải đối đãi thật tốt.”

Vẻ mặt Gina không tình nguyện, “Cha, con không thể rời đi trước sao?”

“Nếu như giao dịch thành công, con có thể đi trước.”

“Yên tâm, cha, bọn họ có gan lớn thế nào, cũng không dám trực tiếp đối mặt với gia tộc chúng ta đâu.” Tự tin về gia tộc vẫn luôn có.

Make cười không nói gì, hiển nhiên ông ta cũng đồng ý với lời Gina nói.

Xe chạy chậm tới cửa khách sạn, người ở bãi đậu xe lập tức tiến lên mở cửa.

Archibald xuống xe đầu tiên, sau đó thân sĩ dơ tay cầm lấy tay Sakura.

“Mỹ nữ, chúng ta đi thôi?”

Bốn mắt nhìn nhau, bên trong mang theo ý chí.

“Được.”

“Xin chào, xin hỏi các vị tìm người hay là ăn cơm?”

“Tìm Make.”

Người phục vụ sửng sốt, ngẩng đầu nhìn anh ta một cái, phản ứng có chút không kịp, “Ngài nói thật?” Sẽ không phải như những gì cô đang nghĩ đâu nhỉ?

“Là Make gia tộc Franklin, có cái gì không đúng sao?” Archibald ra vẻ nghi hoặc.

“Không, không có, mời đi bên này.”

Xoay người cúi đầu chuẩn bị đi về phía phòng đặt riêng, nội tâm cũng không ngừng tự hỏi chính mình, tới cùng là cô ta quá low hay là nhân vật gia tộc này tiếp đãi này còn lợi hại hơn?

Cánh cửa vĩ đại hoa lệ mở ra.

Make mang theo Gina vẻ mặt không kiên nhẫn đi lên phía trước.

“Nói vậy cậu chính là Archibald tiên sinh đi?”

Archibald cúi đầu nhìn bàn tay giơ ra phía trước, không thèm giơ tay.

“Ông gọi tôi là Archibald là được.”

Nhàn nhạt nói, không có một chút khen ngợi gì, bình tĩnh đối mặt cứ như họ không phải người của gia tộc Franklin.

Make cũng không tức giận, nhiều năm lăn lộn trong thương trường như vậy, chút chuyện nhỏ như vậy còn không khiến cho sắc mặt ông ta thay đổi đâu.

Nhưng Gina lại không hề nhẫn nại giỏi như vậy.

“Thái độ của anh là sao!”

Từ khi cha cô ta thành đại diện gia tộc, ai cũng nghĩ cách muốn lấy lòng bọn họ.

“Tiểu thư Gina, tôi trái lại không biết thái độ của tôi làm sao?”

Đôi mắt bình tĩnh nháy mắt hiện lên phiền toái, không nghĩ tới cái người này thật sự tới đây, vậy anh là xui

xẻo vẫn là xui xẻo?

Hai tay Gina nắm chặt, “Vị tiên sinh này, tôi không biết anh lấy đâu ra cảm giác đem bản thân mình cùng cha tôi đặt cùng một địa vị, chẳng lẽ anh không biết địa vị của gia tộc chúng tôi ở nước Y sao?”

Không thể không nói, người từ trong đại gia tộc đi ra, không phải một kẻ ngốc.

“Tiểu thư Gina, địa vị gia tộc của cô là trong mắt người nước Y, nhưng thật xin lỗi, tôi là người làm ăn, chẳng lẽ cũng bởi vì đối phương là gia tộc cường đại, tức giận liền không làm nữa?”

Make đột nhiên có chút thưởng thức người thanh niên này, xử sự không sợ hãi, bình tĩnh đối mặt, người như vậy nếu là gia tộc không tệ, có lẽ có thể suy xét cân nhắc.

Archibald không biết, bản thân nói một phen như vậy lại khiến cho người này nổi lên tâm tư này, nếu là biết, anh nhất định phỉ bọt vào mặt ông ta, quả thực là quá không biết xấu hổ rồi, cũng không xem xem anh đây có bao nhiêu người phụ nữ, nghĩ lại đều cảm thấy ghê tởm.

Cũng không biết là do ở cạnh Mặc Dận lâu hay là do đã thành thục rồi, bản thân đột nhiên rất muốn biết cảm giác một đời một kiếp bên cạnh nhau.

Gina không nghĩ tới người này miệng lại lợi hại như vậy, nhưng vẫn chính nghĩa nói: “Có tức giận không làm là kẻ ngốc, nhưng phải tự mình hiểu lấy, nếu không thì đến lúc đó tiền tài đều mất, hối hận cũng không kịp nữa rồi.”

“Cảm ơn tiểu thư Gina dạy bảo, tôi sẽ ghi nhớ ở trong lòng.”

“Được rồi, chúng ta đừng đứng nói chuyện nữa, dùng cơm trước đã,có gì ta lại nói sau.”

Bữa ăn nước Y đều dùng đồ tinh xảo, mà khách sạn đặc biệt lại càng phát huy cực hạn.

Chén đĩa màu trắng tuyết, ở giữa bày thức ăn lên, bên cạnh dùng đóa hoa màu tím nhạt để trang trí, cực kì mỹ lệ.

“Archibald chắc là chưa nếm qua bữa ăn nào như này đi, nhưng mà cũng không sao, hôm nay để cho cậu nếm thử một lần.”

Hiển nhiên, cô ta trực tiếp bỏ qua Sakura đi cạnh Archibald rồi.

Nhưng Sakura cũng không ngại, phải nói cô ấy càng vui hơn khi thấy chuyện cười của anh, dù sao chuyện nhàm chán ví như không có một chút lạc thú nào như này, thì thật sự không nán lại nổi nữa.

“Tiểu thư Gina nói đúng lắm, hôm nay thật đúng nhờ phúc của hai người, chúng tôi nhất định ăn hết.”

A, những đồ ăn này còn làm không tốt bằng nhà anh làm, những người này thật đúng là bùn nhão không trát được tường, nhưng như vậy cũng càng thêm dễ dàng không phải sao?

Gina không nghĩ tới anh ta một chút cũng không xấu hổ, dù sao cũng bị người ta châm chọc như vậy, nhưng anh ta lại dễ dàng nói ăn hết!

Anh ta tới cùng là giả ngu hay là thật sự không có cảm giác?

Một bữa cơm bốn người tâm tình đều không giống nhau.

“Archibald, mục đích tôi mời cậu tới đây cậu đều rõ, tôi cũng không cần nhiều lời nữa.”

“Ý của Đại gia chủ là muốn chúng tôi hợp tác với các người?”

Make ghét nhất là bị người khác gọi là Đại gia chủ, nhướng mày, lại tận lực nhắc nhở chính mình, dù sao cũng là người mới bước ra đời, bản thân không cần phải hạ thấp thân phận.

“Archibald, ý của tôi là muốn cậu đem những thứ đó bán cho chúng tôi, đương nhiên, giá cả nhất định sẽ không nhỏ.” Ngẩng đầu lên nhìn anh ta, nghĩ tới có thể lập tức kết thúc cuộc trao đổi này rồi.

“Đại gia chủ, lỗ tai tôi có chút ù, mong ông nói lại lần nữa.”

Giọng nói nhàn nhạt, biểu tình vô tội, giống như vừa rồi anh ta thật sự không có nghe thấy.

Make thở sâu, dằn lại tính tình nói lại một lần nữa.

“Bán cho các người? Đại gia chủ, ông không nói đùa chứ, chúng tôi vất cả làm một tháng trời, câu đầu tiên của ông nói ra lại là muốn chúng tôi chắp tay nhường thành quả này cho ông?”

“Archibald, tôi nói đùa hay không cậu cũng rất rõ ràng, công ty các cậu như thế nào tôi cũng đã điều tra rõ ràng, dự án này, cho dù có làm đến đẹp đẽ cỡ nào, các người cũng không có đủ vốn để làm tới cùng.”

Archibald gật đầu, một chút cũng không phủ nhận điểm ấy, dù sao nếu không để lộ ra chút dấu vết này, bọn họ làm sao có thể chủ động tìm tới cửa.

“Archibald, cậu cũng biết năng lực của gia tộc Franklin rồi, chút dự án đó chúng tôi làm dư dả, nhưng các cậu thì không giống.”

Ông ta không nói tiếp, nhưng Archibald nghe hiểu được.

“Ý của ông là, chúng ta cạnh tranh đấu thầu thành công, cũng cho vay không giới hạn tiền của một ngân hàng?”

“Không sai, có thể tham gia cạnh tranh tại thị trường quốc tế cũng đã có chút danh tiếng, mà dự án là tình thế bắt buộc, lại bị một công ty vô danh trúng được thầu, chỉ cần chút này, cũng sẽ không cho cậu bất cứ cơ hội nào.”

“A...”

“Anh cười cái gì?” Gina nghi ngờ hỏi.

“Đại gia chủ phân tích cực kì đúng, nhưng mà hình như ông quên mất một điều, dự án này chúng tôi làm, nếu là cứ như vậy trực tiếp bán cho các người, tôi nghĩ tập đoàn khác cũng sẽ không bỏ qua cho chúng tôi.”

Make không nghĩ tới anh ta sẽ nhìn ra điều bất lợi cho mình, không thể không bội phục anh hùng xuất thiếu niên, nhưng mà...

“Không sai, việc này thật sự sẽ phát sinh, nhưng tôi có thể bảo đảm, bọn họ không dám.”

“Không dám? Vì sao?” Cũng bởi vì là gia tộc Franklin? Bọn họ có phải vẫn cho là như trước đây sao?

Make còn chưa kịp nói, Gina liền cướp lời nói trước.

“Kia còn không phải là gia tộc của chúng tôi sao, chỉ cần chúng tôi đem tin tức công ty các người là thành viên của chúng tôi truyền ra ngoài, bọn họ tuyệt đối không có gan đối phó với các người.”

“Bốp bốp bốp.”

“Mưu kế thật là hay!”

Lời nói nhàn nhạt, làm cho người ta nghe không ra cảm xúc gì.

“Đó là đương nhiên, mà còn có thể có liên quan tới gia tộc bọn tôi, đó chính là vinh quang.”

“Hay...”

“Xem ra hôm nay không thể bàn bạc được nữa rồi, Đại gia chủ, tiểu thư Gina, chúng tôi đi trước một bước.”

Đứng dậy liền kéo Sakura đi tới cửa.

Hai người ở lại trừng mắt nhìn.

“Này, sao các người nói đi là đi thế!”