Ỷ Thiên Hậu Truyện (Trương Vô Kỵ Cùng Hoàng Sam Nữ Tử)

Chương 15: Gặp gỡ

Ngày đó Đại Khỉ Ti đưa Ngõa Lỵ Á lên kế vị thay cho Tiểu Chiêu, một trong thập nhị Bảo Thụ Vương là Ngang Hàng Vương đã tỏ thái độ bất mãn. Nguyên nhân là do Ngõa Lỵ Á đã hạ bệ nữ nhi của hắn. Ngoài ra hắn còn đối vưới mẹ con Tiểu Chiêu hận thấu xương, vì vậy hắn luôn trong bóng tối rải ra các lời đồn không tốt về mẹ con nàng.

Biết được việc này, Đại Khỉ Ti rất tức giận. Thừa dịp nữ nhi của Ngang Hàng Vương trở về tổng giáo thăm phụ thân, Đại Khỉ Ti đã lên kế hoạch diệt trừ mầm họa này. Đêm đến, nàng lẻn vào nơi ở của thánh nữ, khống chế nữ nhi của Ngang Hàng Vương. Sau Đại Khỉ Ti cho nàng ta dùng Âm Dương Hòa Hợp Tán- một loại xuân được bá đạo mà nàng mua được từ tiểu thương Trung Quôc qua nơi này. Xuân được đã ngấm, nàng cho một vài vị Bảo Thụ Vương có tắc tâm đến, để cho bọn hắn giao hoan điên cuồng cùng với nữ nhi của Ngang Hàng Vương. Cuối cùng nàng chỉ có nhiệm vụ là bắt gian tại trận.

Đáng thương vị kia thánh nữ, chỉ vì phụ thân nàng mà giờ đây nàng phải chịu hỏa hình trước mặt mọi người. Sau khi nàng chết, Ngang Hàng Vương thương tâm nên cũng thoái vị, qua một thời gian cũng chết do bị Đại Khỉ Ti ám toán. Đến tận lúc này, Tiểu Chiêu do không còn vật cản mới thuận lợi gỡ đi chức vị giáo chủ.

Mấy việc như vậy Đại Khỉ Ti chưa bao giờ nói cho Tiểu Chiêu biết cả. Nhưng dù sao Tiểu Chiêu cũng là người đứng đầu một giáo, tự nhiên cũng nghe được ít nhiều thông tin. Giờ nghe mẫu thân nói, nàng cũng biết mẫu thân sẽ sử dụng các thủ doạn ác độc để uy bức lợi dụ. Tuy không đành lòng nhưng mẹ con nàng đã bôn tẩu rất nhiều ngày, nhưng người thì vẫn chưa thấy đâu. Giờ chắc chỉ còn hạ sách này thôi.

Đột nhiên, Đại Khỉ Ti cảm thấy một đạo màu vàng thân ảnh lóe qua mắt mình, sau đó là mấy viên đá hướng mình bay tới. mấy viên đá được ném đi hoàn toàn không có chút sức lực nào cả, bay chậm chạm và rơi trước mặt mẹ con nàng. Mặc dù không gây tổn thương gì, nhưng Đại Khỉ Ti thân là Tử Sam Long Vương, đã danh tiếng vang khắp giang hồ , đánh bại vô số cao thủ là sao chịu để yên cho sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ kia. Lòng nàng hơi giận dữ, mắt thấy đạo thân ảnh kia ngày càng xa, Đại Khỉ Ti liền nắm tay Tiểu Chiêu phi thân đến truy cản.

Nhìn thấy lực ném đá quá yếu nên Đại Khỉ Ti liền cho là người kɧıêυ ҡɧí©ɧ không biết võ không, chỉ cần nàng phi thân vào bước là đuổi kịp. Nào ngờ khoảng cách không chút kéo lại, Nàng khẳng định người này là một cao thủ khinh công. Chính nàng kéo Tiểu Chiêu truy tuy đã hơn hai nén hương vậy mà vẫn chưa gặp mặt vị này cao thủ.

Tâm niệm ngẫm lại, Đại Khỉ Ti cho rằng mục đích của người này là muốn mình đuổi theo một mình bỏ lại Tiểu Chiêu, để đồng bọn của hắn có thể nhân cơ hội bắt Tiểu Chiêu đi. Nàng đành giảm tốc độ không đuổi theo nữa.

Nào ngờ hoàng y nhân dường như phát giác ra nàng giảm tốc độ, cũng giảm tốc độ lại. Lúc này Đại Khỉ Ti mới đánh giá hoàng y nhân kia. Thì ra đó là một nữ tử có dáng người mạn diệu. Chỉ bằng bóng lưng của nàng cũng đã cho thấy nàng là một mỹ nữ.

Đại Khỉ Ti dừng bước lại, nhắc tới một ngụm nội tức, cao giọng hỏi:

"Xin hỏi các hạ người nào? Cùng ta mẹ con hai người có gì thù hận? Vì cái gì lại hướng mẹ con ta gây hấn, ý muốn của các hạ như thế nào?"

Hoàng Sam nữ tử dừng bước lại, định mở miệng đáp lại. Chớp lấy thời cơ Đại Khỉ Ti đột nhiên tiến lên, hai tay lên, hai đóa kim hoa từ trong ống áo của nàng bắn ra, nhằm thẳng vào hai chân của Hoàng Sam nữ tử. Đại Khỉ Ti vốn là người tâm ngoan thủ lạt, mấy ngày nay lại tìm không thấy Trương Vô Kỵ, cơn giận đã đầy người nàng. Chính vì vậy mà giờ nàng chỉ muốn đánh gẫy hai chân nữ tử kia, sau đó tra hỏi nguyên nhân gây sự. Ngoài ra nếu nữ tử này có đồng bọn thì việc bắt nàng là con tim cũng giúp Đại Khỉ Ti có thêm biện pháp ứng phó.

Hoàng Sam nữ tử cũng không quay đầu lại. Nàng nhẹ nhàng dưỡi tay ra liền hắt được hai đóa kim hoa giống như hái hoa dại ven đường vậy, không tốn chút sức lực nào.

Nhìn thấy vậy, trong lòng Đại Khỉ Ti nổi lên sợ hãi. Mấy đóa kim hoa là được chính nàng dùng hoàng kim tạo ra, nặng nề dị thường. Hơn nữa lúc thả ra nàng rất phẫn nộ nên lực đạo mười phần. Vậy nên nàng không cho rằng Hoàng Sam nữ tử có thể tiếp được hai đóa kim hoa đó. Thế nhưng trái ngược với dự đoán của nàng, Hoàng Sam nữ tử bát lại hai đóa kim hoa đó quá dễ, điều đó chứng minh rằng Hoàng Sam nữ tử nội lực còn cao thâm hơn cả Đại Khỉ Ti.

Với kiến thức uyên bác đã tìm hiểu rất nhiều cao thủ của mình, Đại Khỉ Ti có thể nhận định trừ bỏ Trương Vô Kỵ cùng Tiểu Chiêu ra thì cũng chỉ có nghĩa phụ của nàng là Dương Đỉnh Thiên mới có nội lực sánh bằng nữ tử này. Nàng cũng suy nghĩ mãi không ra, chính nàng ở hải ngoai nhiều năm, mới bước đến trung thổ được vài tháng, làm sao có người lại tìm được hành tung của mẹ con nàng.

Trong lúc Đại Khỉ Ti nghi hoặc thì Hoàng Sam nữ tử xoay người lại. Chỉ thấy một nữ tử có dung mạo khuynh quốc khuynh thành hiển lộ ra. Mặc dù rất tự phụ với mỹ mạo của mình, nhưng khi nhìn thấy nữ tử kia, Đại Khỉ Ti cũng cảm thấy kém cỏi ba phần, không khỏi hít một hơi thật sâu. Đứng một bên đánh giá, Tiểu Chiêu không nhịn được kinh hô:

"Thật khá tỷ tỷ a."

Hoàng Sam nữ tử thấy đôi mẫu nữ khinh thán dung mạo của mình, nàng mỉm cười đáp lễ. Sau nàng bước lên một bước, làm lễ nói:

"Nghe tiếng đã lâu Tử Sam Long Vương chính là Minh giáo tứ đại pháp vương đứng đầu, là một võ công cao cường nữ trung hào kiệt, hôm nay nhìn thấy, quả nhiên danh bất hư truyền. Vừa mới Long Vương sử dụng kim hoa làm chiêu thức, đó là võ lâm hiếm thấy thượng thừa công phu ám khí. Kia "Cuộc so tài trương thanh" Tiếu Bạch Lang tự xưng là chốn võ lâm ám khí thứ nhất, nhưng cùng phu nhân so sánh với, đã có thể kém cỏi ba phần rồi."

Đại Khỉ Ti biết Tiếu Bạch Lang là hắc đạo da^ʍ tặc "Diệt hoa tứ thú" chi lão Tam. Hắn cùng ba huynh đệ kết nghĩa đều là tham lam háo sắc võ công cao thủ, thường lấy gian da^ʍ trong chốn võ lâm mỹ mạo hiệp nữ làm vui. Nếu là cùng diệt hoa tứ thú mỗi người đơn đả độc đấu, Đại Khỉ Ti tất nhiên không sợ. Nhưng nếu cùng bốn người đấu một lượt, chính nàng cũng chưa chắc có thể đối kháng được.

Giờ phút này, Đại Khỉ Ti nghe nữ tử này nhắc tới tên da^ʍ tặc kia, không khỏi hừ lạnh một tiếng, nói:

"Cô nương và diệt hoa tứ thú đã giao thủ? Lấy cô nương bản sự, kia diệt hoa tứ thú sớm chết tại cô nương tay a."

Kia Hoàng Sam nữ tử nhẹ lay động trăn thủ, nói:

"Diệt hoa tứ thú quỷ kế đa đoan, cùng tiến cùng lui, cực khó đối phó. Bất quá trương phu võ công còn hơn xa tiểu nữ tử, đó là diệt hoa tứ thú liên thủ, chỉ cần chỉ khoảng nửa khắc liền có thể liệu lý, này Tiếu Bạch Lang bị chính trượng phu gϊếŧ chết."

Đại Khỉ Ti lại ăn cả kinh, xem Hoàng Sam nữ tử bất quá mới hai mươi chín, ba mươi. Hiển nhiên trượng phu của nàng trượng phu của nàng tuổi tác cũng không vượt quá. Mà trong chốn võ lâm ngoại từ các bậc tiền bối tuổi đã lục tuần trở lên, nam tử trẻ tuổi mà võ công có thể sánh với Hoàng Sam nữ tử chỉ có thể là…

"Trượng phu của ta là Minh giáo tiền nhiệm giáo chủ Trương Vô Kỵ , hắn và phu nhân có duyên gặp mặt mấy lần, cùng Tiểu Chiêu muội muội lại tình đầu ý hợp. Hắn biết phu nhân và Tiểu Chiêu muội muội đã đi vào trung thổ, liền cùng tiểu nữ tử phân công nhau thẩm tra xét. Tiểu nữ tử trước kia cũng chưa gặp qua phu nhân và Tiểu Chiêu muội muội, không dám tùy tiện nhận quen, mới ra hạ sách nầy mạo phạm phu nhân. Nhìn thấy phu nhân sử xuất kim hoa tuyệt kỹ, tiểu nữ tử mới dám khẳng định phu nhân thân phận. Vừa mới nhiều có đắc tội, vạn mong thứ lỗi."

Hoàng Sam nữ tử trong miệng nói, một bên vén áo thi lễ. Đại Khỉ Ti ánh mắt toát lên vẻ khϊếp sợ, quay đầu cùng Tiểu Chiêu nhìn nhau. Nhưng thấy nữ nhi trong mắt tràn đầy kinh hỉ, nàng cũng có vài phần bất an. Nàng biết Trương Vô Kỵ trừ bỏ nữ nhi ra, còn có mấy vị hồng nhan tri kỷ. Hắn rời đi Tiểu Chiêu đã có sáu năm, chỉ sợ sớm đã cùng trong đó một vị kết làm phu thê. Nữ nhi của nàng lại lưu luyến si mê Trương Vô Kỵ , vậy nên dù cho nàng làm tiểu thϊếp nàng cũng không oán hận, có thể dễ dàng cùng nữ tử khác cộng thị một chồng.

Tuy nhiên những nữ tử mà Trương Vô Kỵ có liên quan trừ bỏ tiểu Chiêu ra, còn có Triệu Mẫn, Chu Chỉ Nhược, Ân Ly, Hoàng Sam nữ tử. Mỗi người đều có một nét riêng biệt. Xem này Hoàng Sam nữ tử võ công, dung mạo, khí chất, không chỗ nào không phải là nhân tuyển tốt nhất, mặc dù nàng không phải Trương Vô Kỵ duy nhất người yêu, thế nhưng nàng chắc chắn là trong nhà đại phụ.

Làm mẫu thân, Đại Khỉ Ti lo lắng Tiểu Chiêu làm lẽ bị Hoàng Sam nữ tử khi dễ. Nếu là tầm thường đại phụ, Đại Khỉ Ti tự tin bằng võ công của mình cơ trí, đủ để bảo hộ được Tiểu Chiêu. Nhưng Hoàng Sam nữ tử võ công hơn xa cho nàng, cũng không phải là hạng người vô tri, hiển nhiên không phải là nàng có thể đối phó được.

Vừa suy nghĩ, Đại Khỉ Ti vừa đáp lễ nói:

"Nguyên lai cô nương đó là Trương giáo chủ phu nhân, thật sự là thất kính. Ta và Tiểu Chiêu thẩm tra theo Trương giáo chủ đã có mấy tháng lâu, nhưng thủy chung yểu vô âm tấn, nếu không có hôm nay gặp cô nương, thật sự không biết như thế nào cho phải. Vừa rồi không biết cô nương thân phận, có điều mạo phạm, cũng vọng cô nương tha lỗi.”

Sau đó Đại Khỉ Ti dắt theo Tiểu Chiêu, cùng Hoàng Sam nữ tử tiến vào Cổ Mộ. Cùng Hoàng Sam nữ tử trò chuyện, Đại Khỉ Ti và Tiểu Chiêu biết được vị này nữ tử tên là Dương Nguyệt Âm. Nàng là hậu nhân của Thần Điêu đại hiệp Dương Quá giờ đang là chưởng môn phái Cổ Mộ. Từ khi mẹ con Tiểu Chiêu đi đến Ba Tư, Dương Nguyệt Âm đã tương trợ Trương Vô Kỵ nhiều lần. Sau đó hai người tình đầu ý hợp nên đã kết duyện làm phu thê. Vì là hậu nhân của Thần Điêu đại hiệp nên Dương Nguyệt Âm cùng với Cái Bang có nguồn gốc sâu xa. Thông qua Cái Bang tuyến báo, Dương Nguyệt Âm đã biết được hành tung hai mẹ con nàng. Không chỉ vậy mẹ con Đại Khỉ Ti còn biết được , ngoài Dương Nguyệt Âm ra thì Trương Vô Kỵ vẫn còn có Triệu Mẫn cùng tám vị thị nữ cùng chung chăn gối. Còn lại Chu Chỉ Nhược và Ân Ly thì không biết tung tích.

Nghe thấy Trương Vô Kỵ có nhiều nữ nhân như vậy, Đại Khỉ Ti cảm thấy có chút bất mãn, lo lắng ngày sau này hoa tâm củ cải có thể phân bao nhiêu tâm tư tại Tiểu Chiêu trên người. Không giongs với suy nghĩ của mẫu thân Tiểu Chiêu nàng chỉ cần có thể làm bạn tại nàng âu yếm công tử bên người, nàng liền đủ hài lòng.

"Tiểu Chiêu!"

"Công tử!"

Ngay khi Trương Vô Kỵ và Tiểu Chiêu gặp mặt, hai người đều kích động, lệ nóng doanh tròng, không hẹn mà cùng xông lên phía trước, đem đối phương ôm thật chặc vào cùng nhau, thật lâu không muốn tách ra. Một bên Dương Nguyệt Âm, Triệu Mẫn cập tám vị thị nữ cũng biết năm đó Trương Vô Kỵ vàTiểu Chiêu suýt nữa thiên nhân vĩnh cách chuyện xưa, mắt thấy đôi tình nhân gặp lại lần nữa, nội tâm đều vì bọn họ cảm thấy vui mừng.

"Tốt lắm, tốt lắm, Vô Kỵ, chúng ta vào trong nhà nói chuyện a, ngươi lại như vậy ôm Tiểu Chiêu, ngươi kia mười vị kiều thê nhưng là sẽ nghĩ đến Vô Kỵ ngươi thấy người mới quên người cũ kia."

Đại Khỉ Ti hai gò má mỉm cười, thoáng đâm Trương Vô Kỵ một phen, nàng đối Trương Vô Kỵ cưới nhiều như vậy thê tử, rốt cuộc vẫn còn có chút bất mãn.

"Ân"

Trương Vô Kỵ hơi lúng túng buông ra Tiểu Chiêu, cùng Dương Nguyệt Âm tiếp đón mọi người vào cổ mộ. Này trong cổ mộ nguyên bản dùng ngọn đèn chiếu sáng. Chính là trong cổ mộ vốn là thông khí không lắm thông thuận, nếu ngọn đèn đột nhiên bốc hỏa, cực kỳ không tiện. Ngoài ra nếu như bình thường không có việc gì, trong Cổ Mộ thường tắt đèn đi nên cả khu vực thường tối đen.

Nhưng nửa năm trước, Trương Vô Kỵ và Dương Nguyệt Âm từng tru diệt quá một cái làm ác địa phương võ lâm cự đạo, tại nơi ở của hắn thu được hơn mười khỏa hiếm thấy dạ minh châu. Hai vợ chồng đem đạo tặc sở thiết tiền vật phân cho phụ cận cùng khổ dân chúng, còn những khỏa dạ châu được bọn hắn mang về Cổ Mộ. Này hạt châu thật sao bất phàm, không nóng lên, không hơi nước, lại có thể đem cổ mộ chiếu ánh sáng. Vì thế mà trong mộ liền không đốt đèn dầu, đổi dùng này dạ minh châu chiếu sáng.

Đại Khỉ Ti và Tiểu Chiêu tại Ba Tư đã biết không ít cổ quái vật phẩm, biết này dạ minh châu khả tại ban đêm chiếu sáng, nhưng đối với như thế cực đại ánh sáng dạ minh châu hòa trong cổ mộ đủ loại cơ quan nhưng chưa từng thấy qua, không khỏi liên tục lấy làm kỳ. Dương Nguyệt Âm nhất tận tình địa chủ, đối Tiểu Chiêu mẹ con nghi vấn tất cả đều đáp lại, trong lòng cũng có chút đắc ý.

Đợi cho trong mộ phòng khách, Dương Nguyệt Âm tám vị thị nữ liền trương la chuẩn bị đồ ăn, bưng trà đổ nước, hầu hạ Trương Vô Kỵ và tứ nữ ngồi xuống ăn cơm, vì đường xa mà đến Đại Khỉ Ti hòa Tiểu Chiêu nhất tắm phong trần. Trương Vô Kỵ vàTiểu Chiêu hỗ tố tâm sự, biểu đạt tương tư loại tình cảm, rồi sau đó Trương Vô Kỵ lại hỏi Tiểu Chiêu mẹ con tại Ba Tư tình trạng, Đại Khỉ Ti không dám đem mình ám toán Ngang Hàng Vương hai cha con chuyện tình nói ra, chỉ nói Tiểu Chiêu thu hồi Càn Khôn Đại Na Di, công đắp Ba Tư tổng giáo, mới lấy trước tiên phản hồi trung thổ;

Xa cách sáu năm Tiểu Chiêu cũng quan tâm đến tình trạng của Trương Vô Kỵ, nghe được Trương Vô Kỵ bị giải oan, hào châu cùng Chu Chỉ Nhược lập gia đình bị ngăn cản, tàn sát sư đại hội kinh tâm động phách, khởi xướng phản nguyên nghiệp lớn sau giã từ sự nghiệp khi đang trên đỉnh vinh quang. Nghe được Tiểu Chiêu trong lòng trận trận kích động không thôi, chỉ hận chính mình sớm đi Ba Tư, có thể cùng công tử trải qua đoạn này mưa gió