Trong miệng, Dương Nguyệt Âm dùng cái lưỡi vừa đỏ lại nôn của mình không ngừng liếʍ láp qυყ đầυ dươиɠ ѵậŧ của Trương Vô Kỵ, làm cho nó dính đầy nước bọt. Cứ việc trên dươиɠ ѵậŧ vẫn còn một chút ít mùi hôi, lưu lại một chút tao khí nướ© ŧıểυ, nhưng không vì vậy mà Dương Nguyệt Âm chán ghét nó, trái lại, nàng càng ra sức liếʍ láp cái dương cụ kia, đầu lưỡi của nàng không ngừng cạy mở cái bao da kia một cách tích cực. Một mùi hỗn tạp được tạo nên từ tϊиɧ ɖϊ©h͙ và mùi khai của nướ© ŧıểυ làm cho Dương Nguyệt Âm đạt kɧoáı ©ảʍ liên tục. Hạ thể của Dương Nguyệt Âm lúc này bắt đầu chảy ra một cỗ trong suốt dâʍ ɖị©ɧ, theo đùi lăn dần xuống , rơi trên mặt cỏ tạo thành các vũng nước nhỏ tí.
Da^ʍ mỹ không khí ngày càng tăng dần làm cho Trương Vô Kỵ không thể kiềm chế được nữa. Bắt bắt lấy hai vai của Dương Nguyệt Âm, đẩy nàng ngã trên mặt cỏ. Sau đó hắn xoay người lại, hai đầu gối quỳ xuống, mặt hắn trực tiếp đối diện với hạ thể dân uế của Dương Nguyệt Âm. Côn ŧᏂịŧ của hắn vừa chĩa lên mặt của Dương Nguyệt Âm đã bị nàng chộp lấy bằng cả hai tay, sau nhét nó vào miệng, ngậm mυ'ŧ như một đứa trẻ ăn một chuỗi mứt quả vậy. Kỹ thuật bú ʍúŧ của Dương tỷ tỷ thật điêu luyện. Hai tay nàng không ngừng xoa bóp nhẹ côn ŧᏂịŧ kia, kết hợp với đầu lưỡi kịch liệt ma sát qυყ đầυ, đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ dây thần kinh nhạy cảm trong côn ŧᏂịŧ lên cực lại, làm Trương Vô Kỵ cảm nhận được một trận kɧoáı ©ảʍ mà trừ trước đến nay chưa từng có.
Hắn hưng trí, hừng hựng phấn chấn, cúi đầu tăm dò đào viên dang chịu hồng tai tàn phá cảu Dương Nguyệt Âm. Hắn tham lam mυ'ŧ lấy dâʍ ɖị©ɧ của Dương Nguyệt Âm như để giải khát vậy. Trong lòng hắn dục hỏa bùng nổ, càng liếʍ hắn càng hưng phấn. Hai tay hắn không ngừng vuốt ve, xoa bóp cặp mông to màu mỡ của Dương Nguyệt Âm. Đầu lưỡi của Trương Vô Kỵ không ngừng bới sâu tìm vết, thăm dò khe l-n đang bị nước tràn đầy của Dương Nguyệt Âm. Hàm răng của hắn thi thoảng lại cắn xé nhẹ mềm mại thành thịt và sung huyết hộŧ ɭε của nàng.
Kia đầu lưỡi như con rắn nhỏ, không ngừng cọ sát thành thịt nhạy cảm trong mật huyệt của Dương Nguyệt Âm. Tuy nhiên cái đầu lưỡi nhỏ bé kia làm sao có thể cho nữ tử cảm giác sung sướиɠ bằng côn ŧᏂịŧ được. Hạ thể cảu Dương Nguyệt Âm mở ra đóng vào liên tục như vừa muốn mời chào, lại muốn cự tuyệt. Cảm giác tại hạ thể mang lại làm cho nàng như muốn điện lên, làm cho nàng dục tiên dục tử, làm thân thể nàng cảm thấy khó chịu ngưa ngứa. Không làm thế nào dể giải tỏa tính dục trong người được, nàng chỉ còn cách nắm chặt lấy khí cụ hùng vĩ của Trương Vô Ky, không ngừng nhè nhẹ cắn cái khí cụ đó. Điều này cũng làm cho Trương Vô Kỵ cảm nhận được nhè nhẹ khoan khoái cùng sung sướиɠ.
Cái cảm giác sung sướиɠ này để cho Trương Vô Kỵ thanh tỉnh ba phần. Hắn ý thức được lần này không phải là thông thường vợ chồng giao hoan. Nếu không thể làm cho Dương Nguyệt Âm tiết thân nhiều lần trong một khoảng giời gian ngắn, da^ʍ độc sẽ nhanh chóng khuếch tán toàn thân của nàng, lúc đó sẽ vô phương cứu chữa. Nghĩ vậy, hắn liền ngồi dậy, đem dươиɠ ѵậŧ của mình rút khỏi tay của Dương Nguyệt Âm. Hắn nhanh chóng tách ra đôi chân dài trắng noãn mà săn chắc của Dương Nguyệt Âm ra, sau liền đêm cự long của mình hung hăng cắm vào hạ thân vốn đang lênh láng nước biển của Dương Nguyệt Âm.
"Vô Kỵ đệ đệ... Tuyệt quá a... Mau... Mau sáp tỷ tỷ..."
Mặc dù da^ʍ dược “Xuât phong chợt khởi” cực kì bá đạo, nhưng với nội công thâm hậu trong mình, Dương Nguyệt Âm tự nhiên sẽ không giống như nữ tử bình thường, sau mỗi lần tiết thân tựa như một con cá chết, nằm vật xuống mặt đất. Đại dươиɠ ѵậŧ của Trương Vô Kỵ vừa sáp nhập vào cơ thể của Dương Nguyệt Âm đã nhanh chóng như thêm củi vào ngọn lửa dâʍ ɖu͙© trong người nàng. Nàng điên cuồng phát ra da^ʍ nữ, mông nàng không ngừng giẫy dụa. Âʍ ɦộ của nàng không ngừng co rút, để cho tầng thịt non kia không ngừng bao lấy dương cụ của Trương Vô Kỵ, làm cho mỗi lần đánh vào của Trương Vô Kỵ, đều cho Dương Nguyệt Âm cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ một cách lớn nhất do lúc ân ái mang lại.
"Dùng sức... Lại dùng lực một điểm... Tỷ tỷ còn muốn... Còn muốn Vô Kỵ đệ đệ đại bảo bối... Mau sáp lạn tỷ tỷ huyệt da^ʍ"
Trương Vô Kỵ vốn là thiên phú dị bẩm, tu luyện Cửu Dương Thần Công sau lại như hổ thêm cánh, hắn mỗi một lần đút vào đều có thể đội lên Dương Nguyệt Âm hoa tâm, làm cho Dương Nguyệt Âm mỗi một lần ái ân đều có thể hưởng thụ cảm giác tuyệt duyệt đỉnh phong. Cái cảm giác mà những nữ tử khác cả đời cũng chưa chắc đã được hưởng.
Nàng hưng phấn dùng hai chân ôm lấy hông của Trương Vô Kỵ. Mỗi lần đón lấy dươиɠ ѵậŧ của Trương Vô Kỵ đút vào lỗ l-n của mình, nàng không ngừng vặn vẹo thân thể, chủ đọng làm ra những động tác nghênh đón, để cho cái tráng kiện cự long của Trương Vô Kỵ có thể vào sâu nhất, có thể cùng nàng hoa tâm trong nhục động chạm được vào nhau. Mỗi lần va chạm trong nhục động tràn đầy dâʍ ɖị©ɧ kia đều làm cho Dương Nguyệt Âm sung sướиɠ muốn điên lên, làm cho nàng không mốt chút cố kỵ nào nói ra toàn tao ngữ.
Côn ŧᏂịŧ của Trương Vô Kỵ bị Dương Nguyệt Âm thân thể tầng tầng bao vây. Hắn không ngừng rút ra sáp vào. Mỗi lần rút ra dươиɠ ѵậŧ của hắn đều mang theo đại lượng chất mật dâʍ ɖị©ɧ trong cơ thể của Dương Nguyệt Âm ra cùng. Dâʍ ɖị©ɧ chảy xuống bắn tung tóe khắp nơi. Trương Vô Kỵ càng ngày càng hưng phấn. Hắn đứng lên, bế theo cả người Dương Nguyệt Âm. Hai tay của hắn không thành thật, cả bàn tay mở lớn nhất có thể không ngừng xoa bóp mông của nàng. Những ngón tay giữa vươn đến khe mông của Dương Nguyệt Âm, nhẹ nhành vuốt qua lại cúc huyệt, the thoảng là lỗ l-n của nàng làm cho nàng đồng thời được hưởng kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ ở cả hai lỗ.
Bạo ngược Trương Vô Kỵ càng làm cho Dương Nguyệt Âm thoải mái phóng thích sự dâʍ ɖu͙© trong cơ thể mình ra. Hậu đình của nàng được vuốt ve làm cho nàng, vốn đang bị Trương Vô Kỵ chọc cho dục tiên dục tử, lại cảm thấy ngứa ngáy. Sung sướиɠ phía trước kết hợp với ngứa ngáy phía sau đã tạo thành sự đối lập, làm cho Dương Nguyệt Âm vừa mới cảm thấy có một chút thỏa mãn giờ đây lại muốn thêm nhiều hơn.
"Đệ đệ... Vô Kỵ đệ đệ... Tỷ tỷ phía sau động... Cũng thực tao... Cũng phải bị đệ đệ làm... Đệ đệ... Nhanh một chút... Tỷ tỷ trên người hai cái lỗ... Đều phải bị đệ đệ làm... A... Tỷ tỷ mau... Mau ngứa chết rồi"
Dương Nguyệt Âm nức nở khóc một trận, cầu khẩn Trương Vô Kỵ đùa bỡn mạnh bạo hơn với cúc huyệt của nàng chỉ vì tại nơi đó nàng không chiếm được thỏa mãn.
Nếu như là một lần làʍ t̠ìиɦ bình thường, Trương Vô Kỵ chắc chắn sẽ chậm dãi làm đủ kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hung hăng đùa bỡn Dương Nguyệt Âm một phen. Hắn sẽ tra tấn mông đít của nàng đến khi nàng gần như đánh mất lí trí, hắn mắt đem dương dục sát nhập vào cúc huyệt kia. Tuy nhiên, lúc này Dương Nguyệt Âm đang trúng da^ʍ độc, vì vậy hắn không thể lam gì khác là nhanh chóng thỏa mãn du͙© vọиɠ của nàng. Hắn chỉ dùng tay trái nâng lên mông của Dương Nguyệt Âm. Còn tay phải hắn sử dụng ngón giữa và ngón cái, nhanh cóng sáp nhập vào hậu đình nhỏ hẹp kia của nàng.
Mặc dù từ ngày phá thân, hậu đình của Dương Nguyệt Âm đã bị đâm chọc không biết bao nhiêu lần rồi, nhưng với thể chất đặc dị của mình cộng với công pháp kỳ diệu của phái Cổ Mộ, cúc huyệt kia của nàng cũng không khác mấy so với trước khi phá trinh là bao. Cúc huyệt của nàng vừa mới bị Trương Vô Kỵ vuốt ve, trong nháy mắt đã bị dị vật lớn xâm nhập vào làm cho Dương Nguyệt Âm đau đến chảy nước mắt. Nhưng chỉ một lát sau, tao lãng Dương Nguyệt Âm liền chịu được sự xâm phạm thô bạo này, giờ cả hai lỗ của nàng đều sung sướиɠ tột cùng.
"Đúng... Đúng... Chính là như vậy... Tỷ tỷ hai cái lỗ... Đều là đệ đệ đấy... Đều phải bị đệ đệ làm... Lại dùng lực... Dùng sức a... Tỷ tỷ bị đệ đệ ngoạn... Đùa thật là thoải mái... Lại dùng lực một điểm a "
Hạ thân hai cái lỗ đồng thời bị Trương Vô Kỵ đùa bỡn, làm cho Dương Nguyệt Âm cảm nhận được gấp đôi kɧoáı ©ảʍ, càng thêm dâʍ đãиɠ phong tao địa biểu đạt du͙© vọиɠ của mình.
"A... Lại... Lại sắp tới..."
Kèm theo Dương tỷ tỷ kêu thảm thiết, nhất đại ba dâʍ ɖị©ɧ theo Dương tỷ tỷ hạ thể phun ra. Trương Vô Kỵ quả nhiên năng lực phi phàm, không đến thời gian tầm uống hết một chén trà, hắn đã làm Dương tỷ tỷ đạt tới lần thứ hai cao trào. Trương Vô Kỵ nhẹ nhàng buông Dương tỷ tỷ ra. Lúc này Dương Nguyệt Âm té quỵ xuống, hai tay chống đất, thở hổn hển, trên mặt đỏ ửng có chút biến mất, không giống trước kia mặt đỏ như máu. Ngoài ra trên mặt nàng còn lộ ra thỏa mãn biểu tình, toàn thân nàng đổ mồ hôi như suối, trong khe l-n của nàng dâʍ ŧᏂủy̠ đang không ngừng theo bẹn đùi chảy xuống. Giờ Dương Nguyệt Âm chẳng khác nào một con kỹ nữ vừa bị một khách làng chơi đ-t xong.
"Tỷ tỷ, khá hơn chút nào không?"
Trương Vô Kỵ cúi người xuống, đỡ lấy Dương Nguyệt Âm thân thể, nhẹ giọng hỏi. Dù sao Dương Nguyệt Âm trong cơ thể da^ʍ độc tình huống mới là hắn chú ý nhất.
"Ân, không có gì đáng ngại"
Thoạt nhìn Dương Nguyệt Âm trạng thái quả thật có phi thường rõ ràng chuyển biến tốt, hai mắt nàng cũng dần dần khôi phục ngày xưa thần thái. Nàng như một chú chim nhỏ nép vào người Trương Vô Kỵ. Đầu nàng tựa lên vai Trương Vô Kỵ, cảm thụ cái thân thể rắn chắc của hắn. Nàng cầm lấy tay trái của Trương Vô Kỵ đặt lên bầu vυ' trắng noãn săn chắc của mình. Trương Vô Kỵ nhẹ nhàng vuốt ve nhũ thịt co dãn đó, làm cho Dương Nguyệt Âm cảm thấy thoải mái hơn
"Như thế thật tốt, chờ một lát tìm được nguồn nước về sau, tỷ tỷ ở bên trong tắm rửa tầm một canh giờ, là hoàn toàn giải dược da^ʍ độc rồi."
Trương Vô Kỵ trong lòng tảng đá lớn cũng biến mất, tâm tình hắn cũng tốt hơn. Chỉ là khi nghĩ đến loại da^ʍ dược kia của Tiếu Bạch Lang, hắn không khỏi sinh ra một chút tức giận trong lòng.
“Diệt hoa tứ thú thật đúng là ác đυ.ng, bọn hắn luôn dùng xuân dược bá đạo như vậy làm hại võ lâm. Cũng may hôm nay tỷ tỷ đưa bọn hắn loại bỏ. Nếu không thì không biết về sau bao nữ tử trong sạch bị chôn vùi trong tay bọn hắn.
Gặp Trương Vô Kỵ nhắc tới vừa mới bị nàng đánh chết diệt hoa tứ thú, Dương Nguyệt Âm khóe miệng lộ ra nụ cười giễu cợt, cười nhạt nói:
"Như thế bọn đạo chích hạng người, có gϊếŧ cũng không đủ. Đệ đệ a, nếu không phải Tiếu Bạch Lang dùng da^ʍ dược này đến đánh lén tỷ tỷ, tỷ tỷ hôm nay còn không có pháp như thế tận hứng đâu."
Không giống với Trương Vô Kỵ tức giận. Dương Nguyệt Âm đối với tình huống gặp phải hôm nay lại rất bâng quơ. Nàng không vì thân bị trúng da^ʍ độc mà lo lắng.
"À?"
Đối với Dương tỷ tỷ bực này thái độ, Trương Vô Kỵ nhưng thật ra cảm thấy ngoài ý muốn, trong lúc nhất thời có chút sững sờ. Hắn đầu óc vòng vo vài vòng, hồi tưởng lại Dương tỷ tỷ hòa Tiếu Bạch Lang lúc giao thủ trường hợp và động tác, trong đầu điện quang hỏa thạch chợt lóe, hiểu hết thảy, thất thanh nói:
"Tỷ tỷ, hay là ngươi mới vừa rồi là cố ý... Cố ý..."
"Đệ đệ không ngu ngốc thôi"
Nhìn Trương Vô Kỵ hiện tại mới phản ứng được, Dương Nguyệt Âm hơi có chút khoe khoang, đắc ý rồi nói tiếp:
"Tiếu Bạch Lang điểm ấy a miêu a cẩu công phu, làm sao có thể đánh trúng được tỷ tỷ? Nghe tiếng diệt hoa tứ thú đã lâu. Bọn hắn tuy rằng làm ác rất nhiều, nhưng thủ đoạn điều chế da^ʍ dược của bọn hắn cũng là võ lâm nhất tuyệt. Hôm nay tỷ tỷ ta được thử một lần, quả nhiên là danh bất hư truyền. Đệ đệ, ta ngươi tại Cổ Mộ làʍ t̠ìиɦ đã nhiều lân. Tuy nhiên chúng ta chưa bao giờ thử qua loại này dã hợp tư vị. Hôm nay Tiếu Bạch Lang giúp cho chúng ta hoàn thành tâm nguyệt, con như là…”
Dương Nguyệt Âm còn chưa nói hết, đã thấy luôn luôn ôn hòa Vô Kỵ đệ đệ xanh mặt, mãn nhãn lửa giận nhìn mình chằm chằm, không khỏi tâm lý hoảng hốt, còn dư lại lời cũng liền nói không ra.
"Nếu Tiếu Bạch Lang dùng là kiến huyết phong hầu độc dược, ngươi bảo Vô Kỵ làm sao bây giờ? Dương tỷ tỷ ngươi nếu có chuyện không may xảy ra, tiểu Thúy các nàng nên làm cái gì bây giờ? Dương tỷ tỷ, ngươi ngày thường luôn luôn thông minh đa trí, như thế nào lần này lại làm việc lỗ mãng như vậy? !"
Trương Vô Kỵ tức giận hướng về phía Dương Nguyệt Âm rống lên, mày rậm tuấn mục gương mặt của hắn nháy mắt trở nên giống như mặt đỏ quan công bình thường lớn tiếng rít gào, thậm chí ngay cả nước miếng phun ra dính vào Dương tỷ tỷ trên mặt hắn cũng không đoái hoài tới. Trương Vô Kỵ trời sanh tính hiền hoà, đối với các vị thê tử luôn luôn là quan ái che chở có thừa, một câu nói nặng hắn đều chưa bao giờ dùng đến. Từ trước đến nay Dương tỷ tỷ chưa bao giờ thấy hắn giận dữ như vậy, trong lòng nàng cũng là sợ không hề nhẹ. Nàng chỉ phải giống một cái làm sai sự tiểu cô nương giống nhau cúi đầu xuống.
Nàng tâm tư kín đáo, tại trước khi lên đường liền đã đem địch nhân tình huống tìm hiểu rõ ràng. Nàng biết biết diệt hoa tứ thú tuy rằng hung tàn vô cùng, đối với độc vật lại không hiểu nhiều lắm, thường tự cao là võ công cao cường, nên cũng không bao giờ dùng tàn nhẫn độc dược. chính là vui bọn hắn thường sử dụng da^ʍ dược làm cho nữ tử trở nên tìиɧ ɖu͙© bừng bừng phấn chấn, giải tỏa bọn họ tìm niềm vui thôi.
Ngoài ra Dương Nguyệt Âm từng tại trong khuê phòng hướng Trương Vô Kỵ lãnh giáo qua một ít xuân dược phương diện tri thức. Nàng biết được trên đời này có loại xuân dược bá đạo làm cho người ta hoàn toàn đánh mất lí trí chỉ biết ân ái. Nhưng muốn có tác dụng thì phải phục dụng loại này thật nhiều ngày. Giống như xuân dược mà Tiếu Bạch Lang đã dùng có thể hóa thanh khí vụ, tuy khó phòng bị nhưng hiệu lực cũng không cao, chỉ cần kịp thời ân ái với nam tử liền không có vấn đề gì tại hại cả. Với lại nàng có Trương Vô Kỵ bên người nên nàng cũng không cố kỵ gì. Mượn cơ hội này nàng có thể cùng mình âu yếm phu quân dã chiến một phen để thỏa mãn tính dục trong người.