Hiệp Nữ Linh Cơ

94

      Ào ào ào... Ở một thác nước hùng vĩ với dòng chẩy mãnh liệt trong phạm vi khu rừng cách Phượng Hoàng Môn không xa. Tuy đang là buổi tối nhưng có một khối cầu năng lượng lơ lửng trên không trung soi sáng cho xung quanh rõ như ban ngày.

Hơn trăm phi tần ngâm mình dưới thác, ai nấy đều khỏa thân tắm mát chỉ riêng Hàn Linh Phượng vẫn mặc y phục mầu đỏ nằm trên phiến đá lớn, đầu gối lên đùi một mỹ nhân tuyệt sắc cài trâm vàng, cô nàng này dùng đôi tay mân mê vuốt ve ngực áo Ngọc Nữ Diệt Thiên, gương mặt xinh đẹp lộ rõ vẻ say đắm thèm thuồng. Thêm hai mỹ nhân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ khác đang hôn hít liếʍ láp bàn chân của Hàn Linh Phượng. Xung quanh các mỹ nữ chơi tạt nước vào nhau hoặc túm tụm nói chuyện phiếm, chốc chốc mọi người lại nhìn về phía phiến đá với ánh mắt si mê.

Cô gái trâm vàng thôi mân mê ngực áo Hàn Linh Phượng mà chuyển thành vuốt ve gương mặt hoàn mỹ vô cùng sau lớp mặt nạ ấy, nhẹ nhàng vuốt má, dịu dàng nói "Bên phía Đông Cung đang ghen tị với bọn muội lắm đấy ạ, chỉ tại hồi sáng bọn muội được chui qua háng tỷ mà họ chưa được nên mọi người hờn giận lắm."

Các nương tử của Hàn Linh Phượng vốn chẳng hề có con số cụ thể chính xác, cô phân chia họ ở bốn nơi là Đông Cung - Tây Cung - Nam Cung - Bắc Cung, mỗi cung lại có nhiều lầu khác nhau đan xen phức tạp, mỗi lầu gồm vài chục phòng, số mỹ nữ hiện có mặt tại đây mới chỉ là một phần của Tây Cung. Mỹ nhân trâm vàng bảo "Để ổn định trật tự muội nghĩ sắp tới tỷ nên chọn ra các cung chủ chuyên lo liệu phụ trách mọi sự vụ hầu hạ cho tỷ, như vậy sẽ công bằng hơn." Hàn Linh Phượng mỉm cười nói "Các nàng ai rồi cũng sẽ được ta yêu thương thôi, đâu cần tranh giành làm gì chứ. Ừm. Ý muội có lý đấy, ta sẽ cân nhắc lựa chọn để đảm bảo hạnh phúc trọn vẹn cho Tứ Cung." Mỹ nhân trâm vàng nói "Còn nữa nha, muội nghĩ việc được trở thành ghế cho tỷ ngồi nên chia đều mỗi người một ngày, vinh dự này không thể để thiểu số hưởng hết..." Để phi tần thao thao bất tuyệt một lúc xong Hàn Linh Phượng giơ tay phải lên kéo đầu cô ấy xuống trao nhau nụ hôn ngược. Hôn say đắm, Hàn Linh Phượng còn thè lưỡi cho nàng trâm vàng liếʍ mυ'ŧ, nước bọt thơm của họ hòa hợp thành một. Cảnh tượng ấy khiến tất thẩy mỹ nữ xung quanh thèm chẩy dãi.

Hàn Linh Phượng mỉm cười bảo "Ta muốn cưỡi muội." Nàng trâm vàng si mê đáp "Cầu xin tỷ hãy cưỡi muội!" Hàn Linh Phượng liền đứng dậy từ từ cởi bỏ y phục, cơ thể ngọc ngà phô bầy trước bao ánh mắt thèm thuồng của dàn mỹ nữ thượng đẳng. Nàng trâm vàng tự xoa bóp ngực mình, ngất ngây nhìn ngắm thân thể Ngọc Nữ Diệt Thiên, rồi cô ve vuốt mân mê vùиɠ ҡíи cô ấy, làm đủ hành động như : hít ngửi, cọ má, liếʍ háng, ép vυ' vào bướm... Hàn Linh Phượng đứng chống hông hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ hơn nửa tiếng thì nàng trâm vàng ngẩng mặt lên lập lại lời từng nói "Cầu xin tỷ hãy cưỡi muội!" Dứt câu cô đứng dậy quay lưng, chống đôi tay xuống đất dang rộng đôi chân, chổng mông lên chờ đợi Nữ Thần ban cho sự sung sướиɠ hạnh phúc. Hàn Linh Phượng sờ cặp mông đẹp đẽ chút xíu rồi ép bướm mình vào bướm cô ấy. Chỉ mới thế thôi mà nàng trâm vàng đã rên "Á... Cái gì vậy..." Hàn Linh Phượng bắt đầu đọ bướm dồn dập.

"Hự... Hự hự... Cái gì à... Hự hự... Cái này... Cái này... Hự hự... Sướиɠ không... Sướиɠ không... Hự... Hự... Thèm háng ta không... Hự...Hự... Thèm không hả..."

"Á... Á... Ư... Ứ... Sướиɠ quá... Sướиɠ quá... Á... A... Muội yêu tỷ... Á... Muội thèm háng tỷ... Aaaaaa... Muội thèm vùng ngọc của tỷ... Aaaaaaaa... Muội yêu tỷ... Ư... Á... Ứ... Muội khao khát... A... Á... Muội khao khát háng của tỷ... Aaaaaaaaa..."

"Thèm gì nữa... Hự... Hự... Hự... Thèm gì nữa hả... Hự... Hự..."

"Á... Á... Muội thèm ngực tỷ... A... Á... Á... Ư... Ứ... Muội hôn mông tỷ... Á... Á... Sướиɠ quá... Aaaaaa... Muội sướиɠggg.... quáaaaaa... Muội thèm háng tỷ... Ứ... A... Á... Muội yêu tỷ... Muội thèm vùng ngọc của tỷ... Á... A... Muội thèm thân thể tỷ... Aaaaaaaaa... Á... Phượng tỷ là Nữ Thần... Á... Á... Aaaaaaaaaaaaaa..."

Hai cô gái lúc đầu hôn liếʍ bàn chân Hàn Linh Phượng thì giờ bò đến hôn liếʍ cặp mông ngọc ngà đang nhấp nhổm mãnh liệt kia, mỗi nàng một bên ôm đùi liếʍ mông, ngậm mông Nữ Thần. Mới đầu thì chút dịch da^ʍ rò rỉ dính nhớp nháp ấm áp hai vùиɠ ҡíи xinh đẹp, mãi sau vì sung sướиɠ quá độ nên giọt ngọc trắng trong tuôn chẩy ồ ạt ra ướt đẫm hai bướm thơm, chẩy cả xuống phiến đá, giọt ngọc đó còn chẩy xuống đùi Hàn Linh Phượng làm cho hai nàng đang mυ'ŧ mông phải liếʍ vội vàng ngay. Nàng trâm vàng được dịp rêи ɾỉ gào thét ầm ĩ nhằm giải tỏa kɧoáı ©ảʍ nỗi niềm du͙© vọиɠ vô tận.

Tất tần tật phi tần chứng kiến đều rạo rực phát điên, họ cứ liên tục tự bóρ ѵú và xoa vùиɠ ҡíи của mình cho chẩy ra giọt ngọc trắng trong mãi mà vẫn chưa hết cơn thèm. Hàn Linh Phượng dừng đọ tình, cô hô lớn "Tứ phương liếʍ mυ'ŧ." Câu ấy vừa dứt là dưới suối có thêm một nàng phi tần khác cuống quýt mau lẹ leo lên phiến đá, bốn mỹ nữ tư thế quý ngước nhìn Ngọc Nữ Diệt Thiên bằng ánh mắt tôn thờ tối thượng, họ còn thè lưỡi ra tỏ vẻ thèm thuồng. Hàn Linh Phượng khỏa thân đứng giữa vòng quây, tay trái nắm đầu nàng đằng trước mà ép mặt vào bướm mình, tay phải nắm đầu nàng đằng sau mà ép mặt vào mông mình, đưa đẩy triền miên. Hàn Linh Phượng nhắm mắt ngẩng mặt lên trời rêи ɾỉ thỏa mãn, có lúc thì mở mắt nhìn xuống xem hai vợ phục vụ và buông lời kí©ɧ ŧɧí©ɧ "A... Ngửi đi... Liếʍ đi... Á..." Được một lúc thì đổi ca đến lượt hai nàng kia được hưởng thụ, những tiếng "Ư... Ứ... Ú..." phát ra yếu ớt thể hiện sự khuất phục, vĩnh viễn khuất phục dưới háng Nữ Thần!

Dĩ nhiên chỉ bốn nàng này thôi chưa đủ để hầu hạ Hàn Linh Phượng, khi môi mũi họ đều ướt đẫm giọt ngọc trắng trong thì phải để bốn nàng khác mò lên được luân phiên liếʍ mυ'ŧ vùng ngọc của Nữ Thần. Cứ như thế ai nấy cũng có phần sung sướиɠ hạnh phúc, Hàn Linh Phượng còn xuống nước đọ bướm với các nàng phi tần nữa, tiếng bì bõm do hoạt động mạnh hòa tấu cùng tiếng rêи ɾỉ mãn nguyện, đủ loại tư thế quyến rũ. Chỉ một mình Hàn Linh Phượng là chân ái của vô số mỹ nữ tuyệt sắc!

Hự đầy đủ ở đây xong xuôi Ngọc Nữ Diệt Thiên liền mặc lại y phục, bay trở về Phượng Hoàng Môn để quan hệ với Yến Châu và Nghiên Túc thêm lần nữa, rồi sau đó sẽ càn quét "Á... Á..." khắp Đông Cung - Tây Cung - Nam Cung - Bắc Cung làm một trận triệt để sung sướиɠ.

...

Linh Cơ và ba vị nương tử đang cùng ngồi xát gần nhau ngoài sân hóng mát ngắm trăng, trên bàn là nước hoa quả với đĩa bánh đậu xanh thơm ngon. Mây trôi vô định che lấp ánh trăng, Linh Cơ ngồi tít dưới trần gian thổi phù một hơi Thần Khí tạo ra cuồng phong phóng thẳng lên bầu trời xua đuổi mây. Trần Di Yên cảm thán nói "Trăng tròn rồi khuyết, thiên hạ thịnh rồi suy, trời đất hết vinh rồi đến nhục, khổ sở của tam giới bao giờ mới chấm dứt." Linh Cơ nói "Muốn chấm dứt thì phải dùng vũ lực, vũ lực mà yếu kém thì tam giới còn khốn khổ khốn nạn nhục nhã dài dài. Thật sự lần hành động này ta chỉ vì muốn giúp Tuệ Tuyệt Luân thôi, chứ thiên hạ với thiên cung chúng chửi bới lăng mạ ta thế nào các muội cũng thấy đấy, ta không xích cổ bọn chúng rồi đánh cho như chó là đã nín nhịn tốt lắm rồi nhé, chả phải ai cũng nhẫn nại thiện lương được như ta đâu." Siêu nữ cường nói câu nào là Trần Tiểu Thanh gật gù câu ấy, cô cầm miếng bánh đưa lại gần miệng người yêu và bảo "Tỷ là thiện lương nhất, là xinh đẹp nhất luôn!" Linh Cơ vui vẻ tiếp nhận, ngón tay thì đưa sang búng ti vợ qua lớp áo khiến Trần Tiểu Thanh hí hửng liền ôm eo dựa đầu vào vai cô.

Điểu Huyền Tinh nâng chén uống ngụm nước, khẽ cười bảo "Hiện tại chắc Thánh Nữ đang ở cùng Long Quyển Tinh, đám thiên binh thiên tướng chắc chắn chẳng dám ý kiến gì hểt, tò mò nét mặt Thiên Đế - Thiên Hậu đối với việc này ghê nha." Linh Cơ nhếch môi "Hứ. Tất nhiên bọn chúng chỉ có thể câm mồm thôi, cả thiên địa Tuệ Tuyệt Luân là lớn nhất mà, chính bản thân ta cũng không dự đoán được hết sức mạnh của cô ấy." Trần Di Yên trêu đùa "Gần đây tỷ hay đề cao về Thánh Nữ quá nha, không chừng muội còn tưởng tỷ yêu nàng ta nữa đấy!" Linh Cơ mỉm cười luồn tay sang sờ vùng ngọc của vợ qua lớp quần, đáp "Chỉ có thể làm bạn thôi." Trần Di Yên hơi đỏ mặt ngượng ngùng, đôi bàn tay liền giơ lên vuốt ve hai bên ngực Linh Cơ, mân mê xoa bóp, miệng nuốt nước bọt "Ực..." vì thèm thuồng. Linh Cơ cười gian hỏi "Thích không?" Trần Di Yên gật đầu đáp "Dạ thích!" Linh Cơ bảo "Lát nữa cùng cọ nhé?!" Trần Di Yên lại gật đầu, nhu mì nói "Vâng." rồi vùi mặt vào một bên vai người yêu.

Thấy Linh Cơ vui vẻ làm lòng Điểu Huyền Tinh ngập tràn hạnh phúc, đang tâm trạng lâng lâng thì bỗng có bàn tay quờ sang chạm vào vùng ngọc của cô, thì ra là Trần Di Yên giở trò nghịch ngợm, tuy còn cách lớp quần nhưng cảm xúc rạo rực vô cùng. Nàng tiên bồ câu cố trấn tĩnh tinh thần véo nhẹ cho một cái thì thiên tài y thuật mới chịu rụt tay về và lén đưa lên gần mũi để ngửi mùi hương thơm ngất ngây ấy. Điểu Huyền Tinh khẽ thở phào, nói chuyện nghiêm túc "Muội nghĩ Hàn Linh Phượng sắp hành động rồi, đó sẽ là lần hành động lớn nhất từ trước tới giờ. Nhân gian lại phải chứng kiến thêm cảnh tượng kinh khủng hơn nữa." Linh Cơ nhếch môi bảo "Hứ. Đối với bọn họ dẫu phải trả giá nặng bao nhiêu thì được chứng kiến cảnh tượng đặc sắc hoành tráng chết cũng đáng, những điều không tưởng sẽ liên tục phát sinh."

Trần Di Yên ngẩng lên thì thầm vào tai Linh Cơ điều gì đó thế là hai nàng lập tức đứng dậy dắt nhau vô nhà. Trần Di Yên phồng một bên má, nói "Muội nghe rồi nha, hai tỷ ấy vô trong để cọ cọ đấy." Dứt lời liền bê cái ghế của mình sang ngồi gần Điểu Huyền Tinh, láu cá bảo "Cùng muội đi xem nha." rồi dùng gương mặt đáng yêu dễ thương của mình để dụ dỗ xin sỏ, bởi vậy mà nàng tiên bồ câu đâu nỡ từ chối.

Ở bên trong khi vừa vào nhà là Trần Di Yên với Linh Cơ đã háo hức vội vàng vạch áo ra, bộ ngực to căng của người này mời gọi người kia và ngược lại, thèm khát nhau hai cô bắt đầu cọ vυ', những tiếng rêи ɾỉ khe khẽ đầy thỏa mãn cất lên. Tất nhiên không chỉ có vậy, sau đó khá lâu còn có cả tư thế một đứng một quỳ để cọ vυ' vào bướm, vùng ngọc sẽ tuôn giọt ngọc thơm tho khiến cặρ √υ' to ấm áp sung sướиɠ.

...

Địa giới cột chống trời.

Màn đêm tăm tối, gió thổi vi vu. Mấy chục vạn thiên binh thiên tướng đóng quân tạm thời ở đây lúc này đều ngồi xuống nhắm mắt tư thế thiền định, hàng hàng lớp lớp đông nghịt mặt đất. Bọn họ là đang tập chung tinh thần, tu dưỡng khí lực chờ đợi mệnh lệnh tấn công bất cứ phút giây nào.

Trên đỉnh cột chống trời lúc này là hai mỹ nhân tuyệt sắc vô cùng, chính là Tuệ Tuyệt Luân và Long Quyển Tinh. Thời điểm Thánh Nữ dẫn Ma Nữ về đây khiến cho đám thiên binh thiên tướng kinh ngạc lắm, một số kẻ lâu đời nhận ra Long Quyển Tinh là yêu quái từng đánh đuổi vô số Thần Tiên trước kia đến thảo phạt Vô Hạn Ma Cung. Dẫu thắc mắc hay căm ghét nhưng chẳng ai dám ý kiến gì hết, với địa vị của Tuệ Tuyệt Luân thì dù là Phật Tổ Như Lai hay Nữ Oa cũng không đủ quyền hạn để thay đổi quyết định của Thánh Nữ, ngay như tất cả những vị Thần thời viễn cổ xa xưa đều chẳng là cái đinh gì hết, Tuệ Tuyệt Luân mạnh hơn toàn bộ, áp đảo tuyệt đối!

Thánh Nữ đứng đằng sau ôm Ma Nữ, hai nàng cùng ngắm nhìn tầng khí quyển và các hành tinh bên ngoài Trái Đất. Tuệ Tuyệt Luân nói "Trước kia ở Ngục Quỷ Tinh Cầu muội đã rất cô đơn, qua được nạn kiếp lần này ta nhất định sẽ cho muội một mái nhà hạnh phúc, những ngày tháng tiêu dao tự tại chỉ có hai ta với nhau, muội nguyện ý không?" Long Quyển Tinh mỉm cười quay đầu lại, giơ tay sờ má người thương, dịu dàng đáp "Muội bằng lòng. Quá khứ đơn độc đã chấm dứt lâu rồi, hiện tại lẫn tương lai của muội đều thuộc về riêng tỷ thôi. Hạnh phúc đối với muội rất đơn giản : được trong vòng tay tỷ, mỗi khi thức giấc được nhìn thấy tỷ nở nụ cười, hàng ngày được tự tay nấu nướng đồ ăn ngon cho tỷ, được chăm sóc hầu hạ tỷ cả cuộc đời!" Tuệ Tuyệt Luân liền hôn má nương tử chưa cưới, nói "Ta yêu nàng!" Long Quyển Tinh mê mẩn quay người lại mặt đối mặt, nói ra một câu tận đáy lòng "Muội cũng yêu tỷ!" Đôi môi Thánh Nữ và đôi môi Ma Nữ dần dần thu hẹp khoảng cách, tìm đến nhau hòa chung hơi thở. Tinh tú trên trời minh chứng cho mối tình thanh khiết ngọc ngà này, bầu khí quyển rung rinh chúc phúc cho cặp tình nhân, một luồng ánh sáng mầu trắng tỏa ra bao bọc xung quanh hai nàng, mái tóc và y phục của họ lay động phất phới, cuộc tình này sẽ vĩnh viễn trường tồn theo thời gian!

...