Khi hoa băng vỡ thì sẽ tan vào ko khí chứ ko còn lưu mảnh băng nào nữa.
Lăng Trì cung rung lắc với cơn địa chấn, nhưng đó chỉ là bề ngoài vì bên trong an toàn tuyệt đối.
Chỉ mỗi Yến Châu khoác chặt lấy tay Long Quyển Tinh, nhắm mắt dựa đầu vào vai cô ấy tỏ vẻ lo lắng sợ hãi, còn mấy nàng kia thì việc đất nước này lắc lư chỉ là chuyện vặt.
Khi chấn động qua đi, Trần Tiểu Thanh (vẫn ngồi trên đùi Linh Cơ) tự dùng 2 tay thay cho cái quạt vẩy vẩy trước mặt, thở 1 hơi nói "Phù. Sao tự nhiên nóng thế nhỉ? Đang lạnh giá tuyệt vời mà." Điểu Huyền Tinh nói "Nóng là phải rồi. Muội nên cởi bớt y phục mùa đông ra đi thôi." Trần Tiểu Thanh như vừa tỉnh mộng liền đứng phắt dậy tháo gỡ mọi thứ ko cần thiết, Trần Di Yên với Yến Châu cũng đứng lên cởi mấy lớp áo lông dầy.
(Linh Cơ tinh nghịch đánh nhẹ vào mông 2 chị em, họ ngoái đầu lại nhìn cô cười thầm)
Trần Tiểu Thanh giúp chị gái mình và Yến Châu mang hết y phục ko dành cho mùa hè đi vắt lên bức bình phong thay đồ rồi trở lại bê cái ghế tới gần Trần Di Yên ngồi xuống (vì ko muốn Linh Cơ mỏi đùi)
Linh Cơ nhìn Điểu Huyền Tinh, nói "Có người phá Tuyệt Hàn Hoa Băng của ta." Điểu Huyền Tinh cũng hiểu muốn phá dc bông hoa đó thì sức mạnh phải tầm cỡ như cô trở lên mới thực hiện nổi, có điều nhân vật thuộc trình độ vậy ko nhiều. Điểu Huyền Tinh còn biết Tuyệt Hàn Hoa Băng giống như chiếc gương thần ghi nhận mọi hình ảnh diễn biến xung quanh nó rồi truyền vào tâm trí Linh Cơ, cô hỏi "Là ai làm?" Linh Cơ mỉm cười rồi nhìn sang phía Long Quyển Tinh, từ tốn nói "Thống Soái Của Trời Đất - Thánh Nữ Tuệ Tuyệt Luân. Cô ấy đang ở gần đây."
Long Quyển Tinh biết mặt mình đang nóng lên, nhịp tim cũng tăng đột biến. Tin chắc lần này Linh Cơ ko nói đùa bởi Long Quyển Tinh cảm nhận dc 1 áp lực vô cùng quen thuộc ngay phía trên bầu trời hoàng cung. Yến Châu (vẫn khoác tay Long Quyển Tinh) ngồi bên cạnh thì lại thấy rất bất ổn khi nghe danh hiệu oai phong cùng cái tên cao siêu Tuệ Tuyệt Luân nào đó, nhất là biểu hiện của Long Quyển Tinh càng khiến công chúa nhỏ bất an.
Trần Tiểu Thanh hồn nhiên nói "Linh Cơ tỷ. Tuệ Tuyệt Luân đang ở gần đây ư? Chỗ nào vậy? Muội thấy cô ấy rất đáng nể nha! Một mình phải lo nghĩ cho tất cả mọi người trên trời dưới đất." Linh Cơ vui vẻ búng nhẹ ngón tay vào má Trần Tiểu Thanh, nói "Muội chỉ cần nể ta là đủ rồi, biết chưa?!" Trần Di Yên trêu em gái "Ta thấy nên để Tuệ Tuyệt Luân dẫn muội lên thiên đình tham quan vài hôm. Tất nhiên Linh Cơ tỷ sẽ ko vui vì điều đó đâu." Trần Tiểu Thanh vội nói "Ko, muội ko đi chơi với ai ngoài Linh Cơ tỷ hết! Muội chỉ tò mò về cô ấy có chút xíu hà." Rồi nhìn Linh Cơ bằng ánh mắt ngây thơ long lanh, sau đó tự phạt mình bằng cách đưa 2 tay lên tự véo má chính bản thân vì tội nói chuyện ngố.
Linh Cơ mỉm cười đứng dậy, nói "Đúng rằng nếu ko có Tuệ Tuyệt Luân thì gần như toàn bộ trời đều chỉ là 1 lũ đầu đất! Nhất là con mụ Thiên Hậu mặt lợn!" (3 nàng của Linh Cơ đều hiểu cô vẫn còn ghét vụ việc lúc lên thiên đình thì Thiên Hậu đã sủa ngu như thế nào, họ cũng ghét như vậy thôi. May lão Thiên Đế ko hùa theo sủa bậy chứ nếu có thì Linh Cơ đạp cho nát mặt ngay. Trời là cái đéo gì so với siêu nữ cường!)
Điểu Huyền Tinh nói "Tỷ muốn đi chào hỏi cô ấy trước phải ko?" Linh Cơ đáp "Vì Tuệ Tuyệt Luân rất thú vị! Hình như ở đây có người đang nôn nóng muốn gặp lại cô ấy còn hơn cả ta thì phải." Nói rồi liếc Long Quyển Tinh 1 cái.
Ko để ý ánh mắt trêu chọc của Linh Cơ nhìn ai, Trần Tiểu Thanh hớt hải vừa xua tay vừa nói "Ko phải muội mà." Trần Di Yên bí mật véo nhẹ vô đùi em gái làm cô ấy chẳng hiểu gì nhưng cũng ko dám ý kiến.
Long Quyển Tinh im lặng tránh né ánh mắt đùa giỡn của Linh Cơ, trong tâm hồn cô đang nổi cuồng phong bão tố, khẽ vuốt nhẹ mái tóc mầu xanh bầu trời của mình như để kiểm tra có chỗ nào bị rối không, tỉ mỉ vô thức tới mức Điểu Huyền Tinh nói đùa "Cô cần gương soi chứ?" Long Quyển Tinh bẽn lẽn, mỉm cười cho qua.
Linh Cơ hứng khởi dặn dò "Mọi người chờ chút nhé, ta sẽ đưa Thánh Nữ xuống đây ngay." Nói rồi với tốc độ cực nhanh cứ như biến mất, bay vụt lên xuyên qua mái căn phòng nhằm hướng trời cao thẳng tiến.
Điểu Huyền Tinh nhàn nhã đưa chén trà lên môi, trước khi uống cô nói 1 câu vu vơ "Tâm lý phải thật vững vàng." Có mỗi Trần Di Yên - Long Quyển Tinh là hiểu ý lời đó, còn Trần Tiểu Thanh với Yên Châu thì ngô nghê chịu thua.
....
Tuệ Tuyệt Luân đứng trên 1 đám mây trắng to lớn nơi bầu trời vời vợi bao la. Ko gian thoáng đãng mát mẻ thật dễ chịu, lúc này chỉ cần hạ xuống là sẽ gặp ngay Long Quyển Tinh nhưng lòng Thánh Nữ lại do dự vì bận suy tính xem khi gặp người ta rồi thì lời nào nói dc lời nào ko nói dc, phải chăng trước tiên nên hỏi thăm sức khỏe cô ấy hoặc tặng 1 món quà gì đó chẳng hạn? Nếu Tuệ Tuyệt Luân biết rằng Long Quyển Tinh đang rất rất sốt ruột chờ đợi trùng phùng thì chắc chắn tâm tư nàng sẽ vỡ òa vì sung sướиɠ í chứ!
Đang mải nghĩ ngợi về Ma Nữ Vương thiện lương xinh đẹp thì chợt phát hiện 1 nữ nhân quen thuộc hoặc cũng có thể gọi là đối thủ xứng tầm, đang bay lên tới phía mình.
Linh Cơ cũng đứng trên đám mây, cách Tuệ Tuyệt Luân có vài bước chân. 2 siêu nữ cường cùng mỉm cười khi gặp lại nhau, suy cho cùng chẳng ai muốn là kẻ thù của ai hết. Cuộc đối đầu lúc trước vẫn còn in đậm dấu ấn ko thể quên đối với họ. Ko tính Hàn Linh Phượng, cả Linh Cơ lẫn Tuệ Tuyệt Luân đều nể phục nhau lắm từ tính cách cho đến sức mạnh.
Linh Cơ khoanh tay nói đùa "Bông hoa băng dễ thương của tôi bị cô phá rồi, có nên bắt đền cô ko nhỉ?" Tuệ Tuyệt Luân đáp "Lạnh giá ko thuộc tự nhiên khiến người dân chịu khổ nên bắt buộc phải phá bỏ. Cô muốn giải quyết thế nào?" Linh Cơ mỉm cười tiến lại xát gần, nói "Tôi muốn biết giữa 2 chúng ta, ai mạnh hơn!" Tuệ Tuyệt Luân bình thản đáp "Cô sẽ dc như ý sau khi tôi xử lý xong mọi việc dc chưa?!" Linh Cơ hứng thú nói "Ồ. Bất ngờ ghê nhỉ. Thống Soái Của Trời Đất cũng hiếu chiến thật." Tuệ Tuyệt Luân hỏi "Cô nghĩ mọi danh hiệu trên đời đều là từ lời nói mà có dc hay sao?" Linh Cơ lắc đầu trả lời "Tất nhiên danh hiệu có dc là nhờ nắm đấm và thực lực. Tôi còn tò mò muốn xem nắm đấm của cô với nắm đấm của Hàn Linh Phượng mà xung đột thì sẽ phân cao thấp thế nào?" Tuệ Tuyệt Luân khẽ cười nói "Nếu như tôi thắng Hàn Linh Phượng thì tức là tôi cũng sẽ thắng cô đúng ko?" Linh Cơ cũng cười tự đưa tay lên vuốt tóc mình, nói "Thánh Nữ thật biết nói đùa. Tôi mà thua 2 cô sao?!"
Tuệ Tuyệt Luân nói "Nói chuyện phiếm vậy đủ rồi. Tôi đến đây là để...." Chưa cần nghe hết câu, Linh Cơ nói xen vào "Gặp Long Quyển Tinh." Tuệ Tuyệt Luân ko hề bất ngờ gì vì Linh Cơ cùng Điểu Huyền Tinh ỏ trong cung thì việc phát hiện ra Long Quyển Tinh cũng dễ hiểu, cô còn tin rằng với lập trường của 3 người này tuyệt đối sẽ ko tranh chấp mâu thuẫn.
Linh Cơ kí©ɧ ŧɧí©ɧ mấy câu trọng điểm (trong lòng thì che miệng cười) "Long Quyển Tinh quả thực rất xinh đẹp và đặc biệt! Dù mới gặp thôi đã khiến tôi tâm hồn xao động. Thật vui khi nàng ấy cũng có cảm tình tốt với tôi." Tuệ Tuyệt Luân đâu có dễ bị lừa như vậy, cô tin Long Quyển Tinh ko phải cô gái dễ dãi nhưng nội tâm khi nghe thế lại thấy ko vui, nhíu mày nói "E rằng diễm phúc ấy cô chẳng thể có dc đâu." Linh Cơ hỏi "Tại sao?" Tuệ Tuyệt Luân khẳng định chắc chắn "Vì tôi đã đến đây rồi." Linh Cơ mỉm cười ghé xát vào tai Tuệ Tuyệt Luân thì thầm "Thẳng thắn lắm. Nhưng nếu cô ko nhanh lên thì đừng trách tôi đa tình nhé. Có trách thì trách tại Long Quyển Tinh quá hấp dẫn!" (trong lòng ôm bụng cười khoái chí °3°) Tuệ Tuyệt Luân cũng ko vừa, thầm thì lại "Cô nên lo cho 3 nàng yêu dấu của mình thì hơn. Biết đâu chừng tôi lại khiến cho họ nẩy sinh tình cảm với chính tôi đấy!"
Linh Cơ lúc này cảm thấy Thánh Nữ quả là rất đáng yêu, 1 sự thôi thúc mãnh liệt muốn dc véo nhẹ vô má Tuệ Tuyệt Luân rồi ra sao thì ra. Cánh tay vừa định đưa lên thực hiện hành vi nghịch ngợm dại dột đó thì giọng nói của Điểu Huyền Tinh vang lên trong tâm trí Linh Cơ "Tỷ đừng trêu cô ấy nữa. Dưới này đang có người nóng lòng đợi mong Thánh Nữ lắm rồi, dù sao Long Quyển Tinh cũng là bạn của muội nha." (Điểu Huyền Tinh ngồi tít bên dưới hoàng cung mặt đất mà vẫn nghe dc hết thẩy những gì 2 siêu nữ cường trò chuyện, nàng tiên ngọc ngà nhất của Linh Cơ mà lị!".