Trần Tiểu Thanh hăm hở kéo tay Yến Châu đứng dậy, vừa dắt về phía giường vừa nói "Nào, cô qua đây. Mau khai hết mọi việc với tôi nhanh lên. Cái tội giấu giếm đáng ghét thật!" Yến Châu thì cứ ngoái lại nhìn Long Quyển Tinh. Trần Di Yên biết có 1 số việc thú vị vượt quá khả năng của mình rất đáng nghe vậy nên cô chọn ở bên cạnh Linh Cơ để tìm hiểu từ từ, còn cô em gái ngố kia thích bi bô thế nào cũng dc.
Trần Di Yên hỏi Linh Cơ "Muội ở đây nghe dc chứ?" Linh Cơ mỉm cười hôn luôn vô má cô ấy, trả lời "Muội thích gì, muốn gì ta đều đồng ý hết." Trần Di Yên vui sướиɠ thẹn thùng. Long Quyển Tinh nhìn cảnh ấy mà mơ tưởng bao giờ mình mới dc giống như thế, đc yêu dc e thẹn, dc chiều chuộng....!
4 nàng ngồi xuống ghế, Trần Di Yên dót trà nóng cho mọi người. Linh Cơ thản nhiên ôm 2 nàng yêu dấu dựa đầu vào vai mình. Điểu Huyền Tinh - Trần Di Yên nhu thuận ngoan ngoãn, dẫu Linh Cơ làm gì họ vẫn nhu mì vâng theo. Long Quyển Tinh mở lời trước "Nếu tôi đoán ko lầm thì thời tiết của Thành Đô đột nhiên biến chuyển lạnh giá như này là do cô." Long Quyển Tinh suy đoán vậy vì lúc trước Linh Cơ chỉ khẽ vận chút xíu nội lực đã khiến bầu trời trút tuyết xuống cung Lăng Trì, còn lần này tuy ko có tuyết rơi nhưng sự tê buốt khí hàn còn mạnh mẽ và phạm vi bao phủ rộng lớn hơn nhiều.
Linh Cơ nói "Việc nhỏ thôi mà. Cô là 1 trong số ít những thành viên của Ngục Quỷ Tinh Cầu bị văng bắn tới hành tinh này sau khi 2 tỷ tỷ của tôi xóa bỏ nơi đó phải ko?" Long Quyển Tinh khẽ cười đáp "Đúng là như vậy. Nhưng cuối cùng tôi lại bị những đồng loại còn xót lại ấy bán đứng, hại tôi phải sống lẩn trốn như này đây." Linh Cơ nói "Huyền Tinh thân yêu của tôi từng nói cô ko phải yêu tinh xấu. Tôi tin cô ấy." Điểu Huyền Tinh mỉm cười ngẩng đầu lên hỏi "Muội nói gì tỷ cũng tin hay sao?" Linh Cơ khẳng định chắc chắn "Tất cả mọi điều muội nói ra, ta đều tin tưởng tuyệt đối! Sẽ làm theo và ko bao giờ nghi ngờ hết!" Trần Di Yên cũng ngẩng lên hỏi "Thế còn muội?" Linh Cơ cười nói "Ta yêu muội đến phát điên lên í!" (100% Linh Cơ chỉ nghe lời vô điều kiện 2 vị tỷ tỷ và Điểu Huyền Tinh. Còn đối với những câu nói của chị em Trần Di Yên thì Linh Cơ đôi lúc nghe đôi lúc ko, nhỡ Trần Tiểu Thanh bảo đi véo má Tuệ Tuyệt Luân mà Linh Cơ làm theo thì có phải nguy hiểm ko?! °3°)
Long Quyển Tinh nói với Linh Cơ "Trông cô thật hạnh phúc. Phải rất may mắn mới dc 1 cô gái tuyệt vời như Huyền Tinh đây yêu thương đấy." Linh Cơ hãnh diện đáp "Tất nhiên! Điểu Huyền Tinh là niềm tự hào vô cùng đối với tôi!" Điểu Huyền Tinh mỉm cười chủ động hôn má Linh Cơ làm cô ấy lâng lâng bay bổng, xong quay sang hỏi Long Quyển Tinh "Cô đã từng lên thiên cung phải ko?" Long Quyển Tinh trả lời "Phải, khi đó tôi đã thấy cảnh rất nhiều thiên binh thiên tướng chết thảm, ghê rợn lắm. Hàn Linh Phượng thực tàn nhẫn."
Trần Di Yên lên tiếng hỏi "Ko còn ai sống xót sao?" Long Quyển Tinh nói "Có thể có người thoát dc, tôi cũng ko rõ. Lúc xung quanh đầy rẫy máu thịt thì tôi chợt gặp dc 1 Nữ Thần...." Nói tới đó Long Quyển Tinh dừng lại mỉm cười (iu nhau mới thế.)
3 nàng kia ko hẹn mà cùng nói "Tuệ Tuyệt Luân." Long Quyển Tinh hỏi "Mọi người biết cô ấy ư?" Linh Cơ hứng thú trả lời "Biết chứ. Cô ta còn từng đấu với tôi nữa kìa. Khi mà mây trên bầu trời bị triệt tiêu và thiên cung lộ diện í mà." Long Quyển Tinh biết việc đó nên cũng ko nghi ngờ gì về thực lực của nữ nhân đeo đao kiếm sau lưng này, 2 thứ ấy tạo cho cô cảm giác ko bao giờ muốn động vào.
Long Quyển Tinh hào hứng kể "Tuệ Tuyệt Luân luôn hiểu rõ đúng sai chứ chẳng như đám thần tiên ngu muội ko phân biệt dc trắng đen thế nào. Chỉ mới gặp mà cô ấy đã nói tin tôi ko phải hung thủ, từng câu cô ấy nói đều chính xác tuyệt đối." Điểu Huyền Tinh mặc dù đoán dc phần nào nhưng vẫn hỏi "Cô có cảm tình với cô ấy?" Nghe vậy khiến má Long Quyển Tinh hồng lên, ấp úng "Tôi..." Linh Cơ nổi hứng trêu đùa, nói "Hình như Tuệ Tuyệt Luân có người yêu rồi thì phải."
Thông tin sét đánh làm Long Quyển Tinh bàng hoàng, đôi môi hé mở khẽ run, chẳng lẽ đã hết hy vọng rồi sao?
Thấy lời nói dỡn của Linh Cơ đang tàn phá nghiêm trọng cõi lòng Long Quyển Tinh, Điểu Huyền Tinh liền nói "Tỷ ấy chỉ đùa thôi, cô đừng tin là thật." Trần Di Yên đưa chén trà lên gần môi Linh Cơ, nói "Tỷ uống đi cho ấm." Tất nhiên Linh Cơ vui vẻ thưởng thức liền.
Vì chính miệng Điểu Huyền Tinh nói nên Long Quyển Tinh tin tưởng mà bình tĩnh trở lại. Cô lảng tránh vấn đề tình cảm, nói "Tuệ Tuyệt Luân cũng biết việc Hàn Linh Phượng tàn sát thiên đình. Cô ấy còn hứa là sẽ tới đây tìm tôi để bàn chuyện chống lại Hàn Linh Phượng nữa."
Linh Cơ hỏi "Cô có biết tình hình Điệp Tinh với Ngục Long Tinh ko?" Long Quyển Tinh lắc đầu trả lời "Hoàn toàn ko. Từ lúc Ngục Quỷ Tinh Cầu phát nổ tôi đã mất đi ý thức rồi. Nhưng tin chắc 1 điều rằng thương thế của họ rất nặng." Linh Cơ thẳng thắn nói "Nếu như tôi gϊếŧ hết đám đồng hương còn xót lại của cô thì cô có ngăn cản ko?" Long Quyển Tinh đáp "Đối với đám hung tàn ấy tôi đã ko còn chút bận tâm nào rồi. Tôi còn muốn đích thân tiêu diệt bọn chúng nữa kìa. Ngày mà cô ra tay, tôi sẽ giúp hết sức mình." Linh Cơ nói "Vậy cô cứ chuẩn bị sẵn sàng đi. Chỉ vài ngày nữa thôi." Long Quyển Tinh hỏi "Vài ngày ư?"
Điểu Huyền Tinh liền kể vắn tắt lại việc Phật Tổ giả cho Long Quyển Tinh. Nghe xong, Long Quyển Tinh trầm tư nói "Đám tàn dư Vô Hạn Ma Cung giờ chắc đã xát nhập lực lượng với Phượng Hoàng Môn. Vậy thì chúng cũng sẽ kéo tới đây." Nói rồi 2 tay xiết thành nắm đấm, mối thù phản bội ấy cô quyết trả lại bằng hết.
Linh Cơ nói "Về phần Hàn Linh Phượng cứ để cho Tuệ Tuyệt Luân hoặc tôi xử lý. Những kẻ khác thì tùy cô." Long Quyển Tinh hỏi "Còn đám người theo Phật Tổ giả, cô định giải quyết thế nào?" Linh Cơ khẽ nhếch môi "Hứ." rồi trả lời "Đến lúc đó hẵng hay."
Trần Di Yên tha thiết nói "Muội cũng muốn góp chút ít sức mạnh nhỏ mọn của mình vào trận chiến ấy, muội muốn giúp tỷ." Linh Cơ cọ mũi mình vào mũi Trần Di Yên, nói "Muội sẽ dc tham gia mà. Chỉ riêng sự có mặt của muội và Tiểu Thanh cũng đã là nguồn động viên tinh thần rất lớn đối với ta!" Trần Di Yên sung sướиɠ hôn luôn vào môi Linh Cơ, nụ hôn nhẹ nhàng dịu dàng.
Linh Cơ mỉm cười, quay sang hôn môi Điểu Huyền Tinh, nói "Chúng ta sẽ cùng nhau chấm dứt cơn ác mộng kinh hoàng cho thế gian này nhé. Rồi sau đó về xin phép 2 tỷ tỷ để dc thành thân!" Điểu Huyền Tinh mỉm cười ngượng ngùng khẽ cúi mặt xuống thay cho lời đồng ý. Trần Di Yên nhắm mắt dựa đầu vào vai Linh Cơ, mơ màng về cảnh tượng hạnh phúc đó. Long Quyển Tinh nhìn cảnh ấy mà có chút ghen tị, cô muốn dc nghe đích thân Tuệ Tuyệt Luân nói lời yêu biết bao nhiêu, phải nói rằng khao khát mãnh liệt muốn.
Ngay lúc ấy Trần Tiểu Thanh kéo tay Yến Châu đi tới gần mọi người, nhí nhảnh chen vô ngồi luôn xuống đùi Linh Cơ, nắm 2 tay Linh Cơ ôm bụng mình, nói "Muội nghe thấy từ thành thân nha. Hứa với muội đi, tỷ sẽ cõng muội về ra mắt 2 tỷ tỷ. Muội sẽ ngoan ngoãn vâng lời mà, ko để tỷ mất mặt đâu." Linh Cơ hôn má cô bé đáng yêu "Chút" xong nói "Muội là dễ thương nhất rồi. 2 tỷ tỷ của ta nhất định yêu thích muội như đối với ta thôi."
Yến Châu (ngồi xuống gần Long Quyển Tinh) nói với Linh Cơ "Mọi người sẽ ko làm hại Quyển Tinh tỷ chứ? " Long Quyển Tinh cười khẽ, nói "Ko có việc ấy đâu. Chúng ta là bạn mà." Yến Châu khoác tay Long Quyển Tinh như vẫn còn lo sợ điều gì đó, Long Quyển Tinh mỉm cười xoa đầu an ủi Yến Châu.
Khi Yến Châu đã bớt căng thẳng, Long Quyển Tinh nói với Linh Cơ "Cô muốn biết tình hình về Ma Nữ Chúa với Điệp Tinh để làm gì?" Linh Cơ thản nhiên đáp "Khiêu chiến." Long Quyển Tinh nhíu mày nói "Cô có nghĩ mình đủ sức đấu với cả 2 ko?" Linh Cơ nói thẳng "Tôi ko thể khẳng định., nhưng vẫn phải thử mới biết. Huống chi bên cạnh tôi còn có Điểu Huyền Tinh, cô cũng thấy nguyên hình tối cao của cô ấy rồi đấy."
Long Quyển Tinh rùng mình khi nghe nhắc tới điều đó. Quả thực hình dáng nguyên thủy của Điểu Huyền Tinh khiến cô cực kỳ kinh ngạc và choáng váng, nhưng nếu nói thế là đủ chiến thắng Ngục Long Tinh lẫn Điệp Tinh thì cô ko dám chắc, toàn những nguồn sức mạnh thần bí siêu cường 1 khi va chạm nhau sẽ kinh khủng đến mức nào.
Yến Châu ngồi đó nghe nhưng mơ hồ chả hiểu gì, cô chỉ mải chăm chú ngắm Long Quyển Tinh mà thôi. (sao Yến Châu ko ngắm Linh Cơ nhỉ '3')
Đột nhiên lúc ấy trên bầu trời xuất hiện nguồn ánh sáng rực rỡ dù các nàng ngồi trong phòng vẫn cảm nhận dc. Ngay sau đó có 1 tiếng nổ rất rất lớn vang lên như tiếng thủy tinh vỡ vậy, tiếng nổ ấy vọng khắp toàn bộ Thành Đô đều nghe thấy... Tiếp thao là động đất UỲNH UỲNH UỲNH UỲNH...diễn ra, quốc gia rung chuyển...
...
Trước đó 1 khoảng thời gian.
Thành Đô giá rét căm căm, tuy vậy đa số người dân vẫn phải dậy sớm vì mưu sinh cho gia đình. Quán bánh bao, quán mì, quán trọ, quán rau... Những người đi rong bán củi, bán kẹo hồ lô... Người mua kẻ bán tấp nập, đủ thành phần từ giàu có lẫn ăn xin, ai ai cũng mặc nhiều áo mà vẫn run run. Bình thường sinh hoạt vốn là như vậy, nhưng hôm nay có 1 sự bất thường kinh hoàng làm đảo lộn đời sống giản dị của nhân dân.
Nguyên nhân bắt nguồn từ phủ tể tướng Lỗ Cang Minh, nơi đây rất sang trọng rộng lớn dc xây dựng bởi biết bao nhiêu tiền bạc mồ hôi nước mắt dân chúng mà Lỗ gia đã vơ vét về làm tài sản riêng. Bên ngoài cửa đóng then cài, bên trong ko biết từ lúc nào lại mọc lên 1 bông hoa băng khổng lồ như ngọn núi sừng sững, nhiều nhụy băng cắm thủng mồm hàng ngàn hộ vệ trong phủ thật đáng sợ, các xác chết đều đã cứng đờ, máu chẩy dưới đất đều đã khô hết thành đá.
Đêm qua khi Linh Cơ dời khỏi, Lỗ Cang Minh - Lỗ Thúy dc đưa về phòng trị thuơng. Những xác chết cụt tay cụt chân đều dc dọn dẹp sạch sẽ mang ra bên ngoài chôn cất nhanh chóng, còn những cái xác bị nhụy hoa băng xiên thì ko thể nào tiếp cận đưa xuống dc vì vừa bước đến gần đã bị hàn khí nồng đậm xâm nhập lục phủ ngũ tạng, từ tai mắt mũi mồm chẩy ra máu cũng thành băng dính liền da mặt luôn và chết lập tức. Bao nhiêu cao thủ cùng lúc dồn nội lực xuất chưởng đánh vào bông hoa băng nhưng đều thất bại, cho dù chỉ 1 vết nứt nhỏ cũng ko hề có.
Sáng sớm nay Lỗ Cang Minh nhận dc tin tình báo trong cung rằng con trai mình làm loạn ở cung của thái hậu và hϊếp da^ʍ 1 con chó khiến lão nổi điên lên, dù mặt đầy thương tích vẫn nhanh chóng cùng Lỗ Thúy vào cung gấp.
Mọi sinh hoạt cá nhân đều ngừng lại, dân chúng càng lúc càng đông đúc ồn ào vây xung quanh ngoài phủ tể tướng, ai cũng run rẩy thở ra khói bàn tán về bông hoa băng vĩ đại tinh khiết và đáng sợ.
Trời sáng nhưng vẫn âm u, dường như bông hoa băng đã bức lui ánh nắng Mặt Trời, ko 1 tia nào lọt dc xuống Thành Đô. Mỗi người 1 ý và chẳng thể thống nhất nên bông hoa băng hoành tráng kia vẫn là bí mật chưa thể khai thông cho trí tò mò của họ dc thỏa mãn.
Ngay lúc ấy, trên bầu trời phát sinh hiện tượng lạ rất kỳ ảo : ánh nắng Mặt Trời đồng loạt giáng xuống giữa lưng chừng ko trung tích tụ với nhau tạo thành hình 1 con chim Phượng Hoàng to lớn rực rỡ chói lóa dang rộng đôi cánh, đuôi của nó óng ánh kéo dài tới gần bầu khí quyển.
Phàm nhân đưa tay lên trán che bớt ánh sáng, nheo mắt há hốc mồm bởi hiện tượng siêu nhiên đang diễn biến. Và tiếp theo tất cả mọi người hãi hùng nhận ra rằng con Phượng Hoàng Thần Thánh đang lao xuống với tốc độ cực nhanh, mục tiêu của nó chính là bông hoa băng huyền diệu trong phủ tể tướng.
CRANG CRANG CRANG CRANG.... Bông hoa băng vỡ tung hoàn toàn như thủy tinh, âm thanh quá lớn lan vào thính giác mọi người khiến họ phải nhắm tịt mắt bịt chặt tai, nhăn nhó cắn răng chịu đựng nhưng may mà ko ai nổ màng nhĩ.
Con Phượng Hoàng ánh nắng chưa dừng lại ở việc phá tan bông hoa băng bề nổi mà nó còn bay xuyên xuống sâu hơn triệt để phá hủy hết những rễ băng bám ngập tận hàng vạn dặm trong lòng đất, gây nên rung chấn mạnh UỲNH UỲNH UỲNH UỲNH....
Nhân dân hoảng loạn. Kẻ ngồi ôm đầu hoặc nằm lăn ra đất, kẻ vớ đại lấy bất cứ thứ đồ vật gì đó đủ vững chắc để giữ ko ngã, kẻ chui dưới gầm bàn trốn, kẻ tìm ôm thân cây...
Tuy động đất nhưng mặt đất ko chút tổn hại nứt toác gì, diện tích trong phủ tể tướng cũng chỉ bị hư hại chút ít. Khi rung chấn kết thúc thì cũng là lúc con Phượng Hoàng xong nhiệm vụ hóa trở lại làm ánh nắng chiếu ngược từ dưới lòng đất lên ko trung xua tan đi thời tiết lạnh giá, cảnh tượng thực kỳ vỹ.
Đièu đầu tiên mà dân chúng nhận biết dc lúc này là nóng bức, ai ai cũng vội vã cởi bỏ áo khoác áo bông dầy (có kẻ cởi trần) rồi ngơ ngẩn thẫn thờ nhìn bầu trời. Ở thời đại này nhân dân dc chứng kiến những sự biến động siêu nhiên, âu cũng ko uổng phí cuộc đời.
Bao nhiêu quầy hàng buôn bán đổ vỡ, rau củ quả cùng nhiều thứ đồ khác vương vãi đầy đường.
...
Tất nhiên thị giác của người thường ko thể nhìn dc Tuệ Tuyệt Luân đang đứng trên ko trung cao vυ't. Thánh Nữ vừa tới địa giới Thành Đô thì thấy "tác phẩm" của Linh Cơ bên dưới mặt đất khiến nhiệt độ cả đất nước lạnh lẽo ghê gớm, và chắc chắn cô sẽ ra tay trả thời tiết trở về lại như cũ. Mái tóc dài mượt mà của cô phất phới trước gió, giơ tay lên vẫy nhẹ 1 cái làm cho ánh sáng Mặt Trời như nhận dc mệnh lệnh tối cao, từ nhiều vị trí khác nhau ùa tới xuyên qua những đám mây u ám rồi tập chung hóa thành con Phượng Hoàng chói chang công phá không phận, tiêu diệt tận gốc rễ hoa băng.
Xa xa phía trước đã là hoàng cung trần gian. Tuệ Tuyệt Luân khẽ mỉm cười bởi lát nữa thôi sẽ dc gặp lại Long Quyển Tinh, chẳng biết cô ấy có mong chờ chào đón mình ko, thực sự Thánh Nữ cũng thấy rất hồi hộp.
(Trong ân tình là muôn ngàn lối, lối đi nào để đến lòng em, em vô tình em ko hề biết rằng, hình dung em đã mãi mãi trong tâm trí này... Rồi ngày đó chắc chắn đến vui cùng ta, ngàn lời ca ngàn vần thơ cho riêng chúng mình...Vì đôi ta là của nhau thế thôi.... '3')