Nàng rất nhanh liền không có tinh lực suy nghĩ tiếp đây là mơ hay thực.
Nam nhân thoáng dùng thêm lực đạo, trực tiếp đâm vào kiều nộn mẫn cảm nhất trong tử ©υиɠ, khiến nàng nhịn không được mà rêи ɾỉ.
“ n… a…”
Thật trướng… thật đầy… thật thoải mái…
A! Nếu nhớ không lầm cỗ thân thể này đã không còn là xử nữ.
Quả nhiên là mộng, bị cự vật băng lãnh tráng kiện cưỡng ép xâm nhập mà không cảm thấy khó chịu đau đớn gì.
Nếu thân thể là xử nữ mà bị thứ đó chen vào khẳng định sẽ bị rách ra.
Nàng mơ hồ nhớ lại lần đầu tiên của nàng và Albert, hắn vô cùng thô lỗ. Da thịt Huyết tộc vốn lạnh băng, cho nên lúc xâm nhập vào nàng thứ đó tựa như một cây côn sắt dài.
Quan hệ tình ái lúc đó không có chút kɧoáı ©ảʍ nào, bị đâm vào hoàn toàn không có màn dạo đầu, huyệt đau như bị xé rách.
Nhưng bây giờ bị tiến vào vừa thoải mái vừa vui sướиɠ, mặc dù cũng có chút căng trướng, nhưng lúc va chạm vào nơi sâu nhất, cơn kí©ɧ ŧɧí©ɧ khó tả kia luôn khiến cơ thể nàng tiết ra nhiều ái dịch hơn, càng làm thêm tăng du͙© vọиɠ của nam nhân.
Thật lớn, thật sướиɠ, nó đã vào nơi sâu nhất trong nàng…
Lần đầu tiên nàng cảm thấy được lấp đầy thật tuyệt.
Kɧoáı ©ảʍ đến quá mức mãnh liệt khiến tiểu công chúa hoàn toàn quên mất phía dưới mình hoa huyệt đang căng đến biến dạng, sưng đến đáng thương.
Nếu không phải Holl tận lực đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ lưu lại trong cơ thể nàng để chữa trị vết sưng trong miệng tử ©υиɠ, có khi hiện tại nàng tỉnh lại sẽ vì đau nhức trong bụng mà khóc sướt mướt không muốn quan hệ với hắn.
Tuyết Ni Á đắm chìm trong vui sướиɠ mà Holl đem lại, huyệt sưng đau cũng mặc kệ, mở hai chân ra rộng hơn.
Giấc mộng này thật tuyệt, chưa bao giờ nàng có cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ như bây giờ, kɧoáı ©ảʍ từ những cú thúc vây lấy nàng, toàn thân tê tê dại dại, thoả mãn lại sảng khoái.
Nhớ lại nàng cùng Albert thì không hài hoà như vậy, nàng luôn cảm thấy đau, nhưng hiện tại đang mộng xuân, nàng cảm thấy hắn thật ôn nhu.
“Thật thích…” Nàng thành thật thừa nhận cảm thụ bản thân, híp mắt hưởng thụ.
Trong hoa huyệt tràn đầy thứ chất lỏng trắng đυ.c có thể trị thương ấy, cũng nhờ nó mà Tuyết Ni Á chỉ cảm thấy kɧoáı ©ảʍ vô tận như vực sâu hút nàng vào.
“Tiểu da^ʍ oa!”
Thân vương đại nhân vừa nghĩ tới nàng thuần thục bộ dáng dâʍ đãиɠ ngồi trên người mình, không biết đã từng có ai nhìn thấy dáng vẻ này của nàng hay chưa?
Thân vương đại nhân không lưu tình, nhiều lần hung hăng đâm vào hoa tâm của nàng, trứng ngỗng đâm vào miệng tử ©υиɠ, lại tiếp tục đâm sâu vào bên trong.