Cho đến khi Aus Thân vương không chút nào tránh hiềm nghi mà ôm eo Tuyết Ni Á rời khỏi toà thành Hầu tước. Chúng Huyết tộc vẫn giữ nguyên tư thế sững sờ đến bất động.
Bọn hắn…giống như vừa chứng kiến một sự tình gì đó ghê gớm!
Aus Thân vương một lời giải thích đều không có mà còn trực tiếp ôm người rời đi.
Hầu tước Albert như bị đả kích, đứng trong đám người không nhúc nhích…Đây là muốn tranh tài ai sốc hơn ai sao? Trời ạ, tha cho bọn họ đi!!!
Bọn họ vì sao lại đến sớm một đêm vậy chứ!
Ở nhà chơi đùa thị nữ trêu chọc sủng vật chẳng tốt hơn sao? Cứ đi sớm mới bắt gặp một vở kịch cẩu huyết như này, chỉ sợ về sau sẽ bị diệt khẩu a~
Chúng Huyết tộc không dám hó hé lời nào, ngầm hiểu với nhau tất cả đều cúi đầu, giả vờ như cái gì cũng không thấy, đám người hầu thị nữ như muốn chôn đầu vào chậu hoa bên cạnh, sợ hãi không dám nhìn lên Hầu tước Albert.
Mà Hầu tước Albert lúc này đang bị vây xung quanh, sửng sốt không bao lâu thì đen mặt rời đi.
Tiếng bước chân của hắn biến mất sau hành lang bên ngoài, chúng Huyết tộc lúc này mới bắt đầu rì rầm bàn tán.
“Chuyện này đêm nay…”
“Chuyện này chúng ta nói với nhau thôi, đừng nói ra bên ngoài”
“Ta biết, nhưng là… ta có một câu hỏi… aiss thật khó nghĩ mà!”
“Nói nhanh lên, ta cùng Harry chuẩn bị rời đi, ta không muốn xem náo nhiệt đâu… Aus Thân vương hắn là làm thật!”
“Chúng ta ngày mai còn đến tham gia hôn lễ không?”
Đối phương trong nháy mắt nghẹn lời.
Qua một lúc lâu người kia mới trả lời:
“Đừng đi! Aus Thân vương như cây vạn năm mới nở hoa, còn có thể trả người lại sao?”
“Đúng nha…”
“Thôi đi thôi!”
“Ừ!”
Một nhóm quý tộc thân phận cao quý kéo nhau lần lượt rời khỏi toà thành, mà hôn lễ ngày mai mọi người đều ngầm hiểu với nhau sẽ không tham gia náo nhiệt.
Nếu tân nương không trở về, Hầu tước Albert sẽ rất xấu hổ.
Nếu tân nương thật sự trở về, người tham gia tiệc cưới sẽ xấu hổ.
Bây giờ dù Thân vương có cùng Địch Lệ Tư công chúa có ẩn tình không thì bọn họ cũng không muốn tham gia, tính mạng quan trọng hơn.
Ở một nơi khác, Tuyết Ni Á đang mặt dày ôm đùi Thân vương đại nhân, ngồi trên Phi Long khổng lồ, cùng Thân vương đại nhân về thành của hắn.
Aus Thân vương chắp tay, nghiêm khắc giống như đang răn dạy tiểu bối không nghe lời nhà mình:
“Ngươi từ trước đến nay đều coi mọi thứ như một trò đùa sao?”
Rời khỏi phạm vi quản hạt của Albert, Tuyết Ni Á bắt đầu to gan hơn, cứng cổ già mồm nói:
“Không phải ngươi hỏi ta có muốn gả cho Albert không à! Vậy ta nói ta đã nghĩ thông suốt là không muốn gả cho hắn rồi, không phải rất bình thường à!”
Thân vương đại nhân bị tiểu công chúa phản bác đến á khẩu không trả lời được.
“Phải! Là ta có từng hỏi qua!”
Aus Thân vương lần đầu tiên thừa nhận khuyết điểm của mình.
“Nhưng cái này không phải chuyện nhỏ, ngươi có rất nhiều biện pháp hoà bình để huỷ bỏ hôn lễ này mà, không cần phải thực hiện bằng phương thức như này!”
“Ai bảo rằng hôn lễ sẽ bị huỷ bỏ?” Thiên tộc cùng Huyết tộc khó khăn lắm mới kết thông gia huỷ đi vài vạn năm chiến tranh, sao có thể nói bỏ là bỏ được?
“Ồ!” Aus Thân vương nhất thời chưa hiểu ra “Không huỷ bỏ hôn lễ? Vậy ngươi lấy ta làm bia đỡ để cự tuyệt Albert làm gì?”
Đời trước trước khi nàng tự sát, nàng đã nghe được từ các binh sĩ.
Aus Thân vương không tỏ thái độ gì với cuộc đại chiến, hắn thống lĩnh quân đoàn Hắc cốt cũng không dùng để trợ giúp Albert xâm chiếm Thiên tộc.
Cho nên Tuyết Ni Á đối với vị Thân vương “Hoà bình thân thiện” này mỉm cười thật tươi.
“Đương nhiên là muốn gả cho ngươi rồi!”