Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại

Chương 447: Từ giờ, không còn là cậu Trần nữa

“Ba, là con không đúng, chuyện này là do con gây nên!”

Gia đình Trần Hoàng Đông đi tới phòng sách.

Chuyện này thật sự làm Trần Hoàng Đông trở tay không kịp.

Trần Nam lập tức áy náy nói.

“Không, Trần Nam, đây không phải mấu chốt của vấn đề, ba đã

sớm nghe ông nội của con nhắc đến Mạc Trường Không của nhà họ Mạc này rồi, đó

là một người hết sức tham lam, hơn nữa ông nội con đã từng có khúc mắc với ông

ta, đây cũng là nguyên nhân vì sao nhà họ Trần chúng ta phải dời từ nước H đến

Nam Dương, là vì muốn tránh né tầm ngắm của Mạc Trường Không đó!”

Trần Hoàng Đông nói.

“Cho nên, dù hôm nay không phải là vì nhà họ Long thì ngày

mai, có thể ông ta sẽ vì nhà họ Lý hay nhà họ Triệu để tới tìm chúng ta trả

thù!”

Trần Hoàng Đông khẽ nhíu mày mà nói.

“Ba, lo ngại trước đó của ba đối với nhà họ Mạc, cũng là vì

nguyên nhân này sao?”

Hình như Trần Nam đã từng nghe ba anh nói, nếu không đến lúc

bất đắc dĩ, ông ta không muốn đi tìm nhà họ Mạc giúp đỡ, cũng không muốn có bất

kỳ liên quan gì đến bọn họ.

Trần Hoàng Đông rầu rĩ gật gật đầu.

“Trần Nam, chắc con chỉ biết trước kia có một gia tộc họ

Phương có thế lực ngang nhau với nhà họ Trần chúng ta, nhưng ba con còn chưa kể

cho con biết, thật ra bốn mươi năm trước, có ba thế gia vọng tộc quyền thế

nhất, gồm nhà họ Trần, nhà họ Phương và còn lại là nhà họ Mộ Dung, chẳng qua

hiện giờ nhà Mộ Dung đã đổi thành họ Mạc, mẹ nói như vậy con có hiểu không?”

Lúc này mẹ anh lên tiếng.

Trần Nam gật gật đầu.

“Ôi, không có nhà họ Mạc trợ giúp, chúng ta nhất định không

đối phó được Thái Dương Minh thần bí kia, tìm không ra chú hai của con, như vậy

sẽ không thể nào biết được bí mật lớn trên người chú hai con!”

Trần Hoàng Đông đập mạnh cái bàn một cái.

“Ba, con vẫn không rõ, trước đó ba nói lời nguyền của nhà họ

Trần rốt cuộc là cái gì chứ? Thế lực nhà họ Trần chúng ta khổng lồ như vậy, sao

nói diệt vong là có thể diệt vong được?”

“Hơn nữa, cho dù Mạc Trường Không kia muốn trả thù, cũng

chưa chắc có thể thực hiện được, chẳng lẽ nhà họ Trần chúng ta cũng sẽ như nhà

Mộ Dung trước kia, bị đổi tên thành họ Mạc?”

Trần Miểu lập tức nói: “Con thật sự không tin!”

Trần Hoàng Đông xua xua tay: “Đúng thế, cho dù ông ta muốn

trả thù, với sức của một mình ông ta thì không có khả năng tái hiện lại tình

cảnh của nhà họ Mộ Dung năm đó lên nhà họ Trần chúng ta, nhưng mà, ông ta sẽ

khiến chúng ta bị thương nặng nề!”

“Cho dù bị thương nặng, ba cũng không lo, chỉ cần có thể tìm

được chú hai của con, cho dù nhà họ Trần bị tiêu diệt thì vẫn có thể hùng mạnh

hơn trước kia gấp trăm lần, hơn nữa nhà họ Trần sẽ trở thành bá chủ vĩnh viễn,

ba nói vậy các con có hiểu không? Nếu không, ba thật lo lắng, trong vòng mười

năm, không, thậm chí không đến mười năm! Nhà họ Trần sẽ bị tiêu tan!”

Trần Hoàng Đông lắc đầu: “Thế nên, phải tìm được chú hai

con, phải để nhà họ Mạc ra tay!”

Trần Nam đã hiểu, cho dù mình có hỏi thế nào, ba cũng sẽ

không nói ra rốt cuộc lời nguyền kia là gì.

“Ba, chẳng lẽ mình cứ thế cho ông ta một nửa tài sản sao? Ha

ha, ông ta nhận nổi à?”

Trần Miểu không phục nói: “Thế thì con sẽ đấu với ông ta một

trận, con không tin dựa vào thế lực to lớn của con ở Bắc Phi mà vẫn không thể

đối phó được Mạc Trường không!”

“Chị, giờ ba nói không phải chuyện tranh đấu với Mạc Trường

Không, mà hiện giờ chúng ta phải hợp tác với nhà họ mạc, ngoại trừ điều đó ra

cũng không còn cách nào khác!”

Trần Nam nói.

“Nhưng mà, có cách nào kia chứ? Giờ nhà họ Mạc sẽ không tiếp

tục hợp tác với chúng ta, không phải sao?”

Trần Miểu vội la lên.

“Sao lại không có cách nào!”

Trần Nam cười khổ một tiếng.

Sau đó anh nhìn về phía ba mẹ, chị gái.

Anh cười nói: “Con có cách!”

“Trần Nam? Con… con có ý gì?” Cả nhà chọn nguồn như hình đọc

khích lệ nhóm lên chương tốt nhé! Cám ơn cả nhà!

Mà hình như Trần Hoàng Đông đã nghe ra hàm ý của Trần Nam,

ông ta vội vàng hỏi.

“Ba, ba đừng quan tâm, chuyện này cứ để con xử lý!”

Trần Nam nói xong thì lập tức đi ra ngoài.

“Mạc Trường Không, chủ nhà họ Trần và nhà họ Dương đều là

bạn của Mạc Vệ Bình này, ông cũng đừng quá đáng!”

Mà bên ngoài, Mạc Vệ Bình đang giằng co với Mạc Trường

Không.

“Hơn nữa, nhà họ Trần có tiền tài như núi, ông nghĩ mình

muốn trả thù là có thể trả thù hay sao? Tôi có thể mặc kệ chuyện này, nhưng Mạc

Trường Không ông phải suy nghĩ cho kỹ, với địa vị hiện tại của nhà họ Trần trên

toàn cầu, một khi nhà họ Trần bị hao tổn gì, sẽ mang đến ảnh hưởng và hậu quả

như thế nào, nhà họ Trần cũng không phải là nhà Mộ Dung của bốn mươi năm trước!

Một khi làm bọn họ rung chuyển, đến lúc đó nhất định sẽ kinh động gia chủ ra

mặt, nếu ông phá vỡ cân bằng, ông cho là mình có thể hoàn toàn lấy được một nửa

gia sản này sao?”

Mạc Vệ Bình nói xong thì khoát tay ngồi xuống.

Mà đôi mắt tam giác của Mạc Trường Không lại hơi nhíu lại.

Đúng là Mạc Trường Không không suy nghĩ đến vấn đề này.

Nói thật, Mạc Trường Không sớm đã muốn nuốt trọn miếng bánh

ngon là nhà họ Trần này.

Nhưng đấu một trận mới phát hiện, nuốt trọn cả nhà họ Trần

khó như lên trời.

Sau đó bọn họ lại dời tới Nam Dương.

Mạc Trường Không mới đưa tầm ngắm đến mấy gia tộc lớn ở nước

H.

Nhưng câu nói hiện giờ của Mạc Vệ Bình lại nhắc nhở ông ta.

Một khi gây ra hỗn loạn quá lớn, đến lúc đó, gia chủ nhà họ

Mạc chắc chắn sẽ không tha cho mình.

Nhưng hiện tại, con vịt rõ ràng đã sắp tới tay mà lại để bay

đi như thế, nói thế nào Mạc Trường Không cũng không cam lòng.

Không thể lấy một nửa, nhưng lần này nhất định phải nuốt cho

được một phần ba!

Tóm lại, không thể bỏ qua là được!

Mạc Trường Không lạnh lùng không nói lời nào.

Mà lúc này, Trần Nam đi ra.

“Trần Nam yên tâm, hai ta là bạn tốt, tôi nhất định sẽ giúp

cho anh, cả bác ba nhất định cũng sẽ giúp anh!”

Mạc Khinh Doanh đã đi tới lôi kéo cánh tay Trần Nam, nói.

“Tôi biết, cám ơn cô, Khinh Doanh!”

Sau đó, anh nhìn về phía Mạc Vệ Bình, nói: “Bác ba Mạc, có

phải nếu ân oán giữa tôi và nhà họ Long được giải quyết, ông có thể ở lại, tiếp

tục trợ giúp nhà họ Trần hay không?”

Bác ba Mạc không biết Trần Nam có ý gì.

Nhưng ông ta vẫn nặng nề gật đầu, nói: “Cái này cậu yên tâm,

năm đó bà ngoại cậu đã cứu con của tôi một mạng, bây giờ được bà ấy nhờ vả, tôi

nhất định sẽ trợ giúp hết sức! Nhà họ Mạc chưa bao giờ thất hứa cả!”

“Vậy là tốt rồi!”

Trần Nam cười gật đầu.

Sau đó Trần Nam lại nhìn về phía Mạc Trường Không: “Trưởng

lão Mạc, ông cứ luôn miệng nói là báo thù cho nhà họ Long, cho nên muốn trả thù

nhà họ Trần, nhưng thật ra ông cũng thừa nhận, chuyện này chỉ là ân oán giữa

tôi và nhà họ Long, căn bản không liên quan gì đến nhà họ Trần! Cho nên ông muốn

đòi lại công bằng cho bọn họ thì cứ tìm tôi đây này, ông không cần tìm nhà họ

Trần!”

Mạc Trường Không cười lạnh: “Ha ha. Như thế nào, mày là cậu

chủ cả của nhà họ Trần, giờ mày đắc tội bạn của tao, vậy chính là nhà họ Trần

đắc tội bạn của tao!”

“Trưởng lão Mạc, ông sai rồi, từ giờ trở đi, tôi không còn

là cậu chủ cả của nhà họ Trần, cho nên, ông không thể nói gì nhà họ Trần nữa!”

Trần Nam cười nói.

“Mày nói cái gì?”

Đôi mắt hơi nheo lại của Mạc Trường Không lập tức trợn to

ra.

“Trần Nam, con nói bậy bạ cái gì đó!”

Mà Trần Hoàng Đông cũng đi ra, vừa nghe thấy lời này, ông ta

lập tức gầm lên.

Trần Nam cười nói: “Con nói, từ nay về sau, con sẽ rời khỏi

nhà họ Trần, cũng không còn là cậu chủ Trần! Cho nên trưởng lão Mạc, ông có

chuyện gì thì cứ tới tìm tôi đi!”

“Bác ba Mạc, vừa rồi ông cũng đã hứa sẽ ở lại trợ giúp nhà

họ Trần, cho nên khi tôi rời khỏi gia tộc, ân oán với nhà họ Long cũng không

còn liên quan đến nhà họ Trần nữa, đúng không?”

Mạc Vệ Bình nao nao, không ngờ Trần Nam lại dễ dàng vứt bỏ

vinh hoa phú quý như vậy.

Ông ta lập tức gật gật đầu, nói: “Đó là tất nhiên, cậu đã

không còn liên quan đến nhà họ Trần, ai còn dám đến gây sự nữa!”

Chưa nói hết lời, ông ta đã nhìn về phía Mạc Trường Không.

Hiển nhiên, Mạc Vệ Bình đang cảnh cáo Mạc Trường Không đừng

đùa với lửa quá mức!

Mà đôi mắt Mạc Trường Không cũng đỏ lên, ông ta nói: “Ha ha,

rời khỏi nhà họ Trần? Thằng nhãi ranh, đừng trách tao không nhắc nhở mày, sau

khi rời khỏi cánh cửa này, mày cảm thấy mình có thể sống được hay sao? Cho dù

tao không ra tay thì đám kẻ thù của nhà họ Trần tụi mày cũng sẽ hành động, nếu

khi đó nhà họ Trần ra tay giúp mày, vậy mày chết rất oan, mà tao vẫn không bỏ

qua cho nhà họ Trần!”

“Ông cứ yên tâm, không có ai đến giúp tôi, dĩ nhiên, lúc tôi

ra khỏi cửa nhà họ Trần thì ông cũng có thể tới tìm tôi!”

Trần Nam nói.

“Em trai!”

Trần Miểu cũng sốt ruột.

Cô ta nhìn về phía Trần Hoàng Đông, giục: “Ba, ba mau nói gì

đi ba!”

Mà Trần Hoàng Đông khẽ nhíu mày, hốc mắt đã rơm rớm đỏ.

Sau đó ông run rẩy khóe miệng mà nói: “Được, nếu con tôi đã

đồng ý gánh vác trách nhiệm lần này, tự động rời khỏi nhà họ Trần, vậy người

làm ba này cũng cam đoan với con, kẻ nào ở Nam Dương dám đυ.ng vào con, Trần

Hoàng Đông này không tiếc dùng hết thế lực gia tộc, cũng sẽ liều mạng một mất

một còn!”

Rắc!

Một cái vỗ nặng nề vang lên, Trần Hoàng Đông trực tiếp bóp

nát ly rượu.

Mà mí mắt Mạc Trường Không cũng giật lên liên hồi.

“Ba, ba đang nói gì vậy?”

“Hoàng Đông, ông điên rồi, đây là con trai của chúng ta!”

Mà Trần Miểu và Dương Tuyết Ninh đều lo sốt ruột!