Vì vậy, Mã Lâm đã kể hết chuyện hại Tô Quân Dao như thế nào.
Tóm lại chính là Mã Lâm cảm thấy cơ hội ở đài truyền hình lần này cũng rất quan trọng đối với mình, thậm chí Dương Hải Lan còn lấy vị trí công việc trong tương lai làm điều kiện dụ dỗ cô ta.
Ngược lại, nếu Mã Lâm không hợp tác, Dương Hải Lan sẽ khiến cô ta không có cơ hội thực tập nữa.
Mã Lâm không còn cách nào khác nên cuối cùng cũng đồng ý.
Mặc dù Tô Quân Dao có hơi tức giận với Mã Lâm, nhưng chuyện đã đến nước này, cô đã không còn giận cô ta nữa.
Dù sao chuyện này không thể đổ lỗi hoàn toàn cho Mã Lâm, nếu mình bị mất vị trí này, sẽ ảnh hưởng đến công việc sau này, quay về Kim Lăng còn có gia đình của mình và Trần Nam.
Còn nếu Mã Lâm bị mất vị trí, cô ta sẽ không còn gì cả.
E là nếu là mình thì cũng sẽ làm như vậy đúng không?
Mà thủ phạm gây tội là Dương Hải Lan, nếu muốn nói hận thì người đó cũng phải là Dương Hải Lan.
“Quân Dao, tôi đang suy nghĩ, tôi đánh liều với Dương Hải Lan, cũng không muốn cô ta đối phó với cậu như vậy!” Mã Lâm tức giận nói.
“Không cần đâu, tôi không có ý trách cậu, tôi biết cậu có nỗi khổ, chuyện này là chuyện giữa tôi và Dương Hải Lan, tôi không trách ai cả!” Tô Quân Dao vội vàng nói.
“Hừ, hai người các cô còn dám nói linh tinh! Đứng đó cho tôi!”
Đúng lúc này, Dương Hải Lan bước ra, dương dương đắc ý nói.
“Tô Mông, Ngô Văn, hai cô cũng qua đó đứng đi, vì khách đến đông nên tôi đã xin tăng thêm hai người!”
Dương Hải Lan đang đứng ở cửa liếc nhìn Tô Mông và Ngô Văn, lúc này đã có một số lãnh đạo bắt đầu đi ra, cô ta chuẩn bị tiếp đón.
“Tổng giám đốc Từ ở Yên Kinh, cậu Từ đến rồi!”
Lúc này, mặc dù đã hô lên một tiếng, nhưng khi một vị thiếu gia giống như “trung tâm vũ trụ” đi tới lại còn cầm theo một lá cờ.
Mỗi một ông chủ lớn đến chắc chắn sẽ phải đưa ra một thứ gì đó để chứng minh thân phận hoặc công việc kinh doanh của mình.
Trong trường hợp lớn như vậy, mọi người đến từ khắp nơi, lại còn đều là những doanh nhân giàu có, vì vậy lúc này họ đang cố gắng quảng cáo thể hiện tốt bộ mặt cho doanh nghiệp của mình hoặc cá nhân!
“Tổng giám đốc Vương ở Thượng Hải đến!”
“…”
Từng người đi đến, càng ngày càng có nhiều ông chủ lớn.
Dương Hải Lan có may mắn được đứng cuối cùng trong đoàn người đón lãnh đạo, bắt tay giao lưu với từng ông chủ lớn.
Trên thảm đỏ dài, chỉ trong nháy mắt đã có rất nhiều doanh nhân giàu có đi qua.
Tô Quân Dao cũng không biết tại sao lúc này cô lại vô cùng kích động.
Bởi vì rất nhiều ông chủ lớn có máu mặt ở tỉnh Giang Nam cũng đến đây.
Kích động cái gì chứ?
Có phải anh cũng sẽ đến…
Xung quanh hội trường, các phóng viên và khán giả đã vây kín khu vực thảm đỏ.
Các doanh nhân giàu có ngoài việc xuất hiện ra, ai cũng đều đi xe sang để thể hiện thực lực của mình.
“Quân Dao, Quân Dao!”
Lúc này, Tô Mông ở bên cạnh Tô Quân Dao bỗng nhiên rối rít lên.
Không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn Dương Hải Lan dùng việc công để báo thù riêng, gài bẫy tất cả bọn họ.
“Cậu nói xem Trần Nam có đến không? Nếu Trần Nam đến thì hôm nay có thể đánh nát mặt mũi của Dương Hải Lan, dù sao lấy mấy cái quan hệ đó của cô ta cộng lại cũng không bằng một phần vạn của Trần Nam.” Tô Mông kích động nói.
“Mình… mình không biết!” Tô Quân Dao lắc đầu.
“Haiz, cậu cũng thật là, thực sự quá mạnh mẽ. Nếu mình có bạn trai giàu có như vậy thì đã sớm mở mày nở mặt với anh ấy rồi. Hơn nữa cũng do cậu lúc nào cũng phải cố gắng chứng tỏ bản thân đó, chúng ta là con gái, dù có bị người ta nói là bình hoa nhưng chỉ cần có chồng giàu là được!”
Trước đây Tô Mông còn ủng hộ Tô Quân Dao tự lập tự cố gắng. Nhưng bây giờ, sau khi bị Dương Hải Lan hãm hại, trong lòng cô ấy đã nghẹn một cục tức. Trong lòng Tô Mông thầm nghĩ, nếu Trần Nam là bạn trai của mình, nếu bây giờ mình bị bắt nạt, mình sẽ thẳng tay cho Dương Hải Lan một cái tát, khiến cô ta “bom” cũng không dám thả.
Ngô Văn ở phía đối diện hiển nhiên cũng rất mong chờ sự xuất hiện của Trần Nam. Nếu vậy, cô ấy cũng có thể nở mày nở mặt.
“Hừ, các cô đang nói cái gì vậy?”
Lúc này, Dương Hải Lan đi tới, lạnh lùng nói với Tô Quân Dao và Tô Mông đang thì thầm bàn tán.
“Dương Hải Lan, cô đừng được nước lấn tới. Tôi nói cho cô biết, làm người nhớ chừa lại đường đi cho mình, sau này gặp lại, tôi đã nói với cô rồi, bạn trai của Quân Dao rất lợi hại, là cậu Trần ở Kim Lăng, không chừng hôm nay cậu ấy sẽ đến. Nếu cậu Trần đến thì cô cứ đợi đó đi!” Tô Mông nói.
“Ha ha, tôi sợ quá cơ, tôi quen biết rất nhiều doanh nhân giàu có nhưng chưa bao giờ nghe nói đến cậu Trần ở Kim Lăng cả!” Dương Hải Lan cười mỉa mai.
“Vậy thì cô cứ chờ xem!”
Đúng lúc này mọi người nghe thấy toàn hội trường vang lên một tràng tiếng kinh hô.
Họ nhìn thấy một loạt siêu xe lóa mắt đang lái tới.
Hiển nhiên mọi người đều bị những chiếc siêu xe này làm cho ngạc nhiên.
Ngay cả Dương Hải Lan cũng kinh hãi không nói nên lời.
Nói thật, cô ta đã từng nhìn thấy rất nhiều xe hơi sang trọng, nhưng đây thực sự là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy một đoàn xe sang này.
“Tập đoàn Mộng Tưởng Gia, cậu Trần ở Kim Lăng đã đến!”
Xe còn chưa dừng lại thì đã thấy mấy nhân viên mặc vest vừa hét vừa chạy về phía đoàn đón lãnh đạo, tóc tai dựng hết lên.
“Nhanh nhanh nhanh, chuẩn bị! Chuẩn bị! Cậu Trần ở Kim Lăng đến rồi!”
“Cái gì! Đến nhanh thế!”
Đoàn lãnh đạo đồng loạt sửng sốt, sau đó tất cả đều cung kính chạy xuống bậc thềm, trực tiếp chào hỏi ở khoảng cách gần nhất.
Dù sao cậu Trần là nhân vật lớn và cũng là người quan trọng nhất ngày hôm nay.
Nhiều doanh nhân giàu có vừa nghe nói vậy, tất cả những người đi vào cũng đều vội vã ra đón.
“Cái gì? Thật sự có cậu Trần ở Kim Lăng sao?”
Sắc mặt Dương Hải Lan tái mét, trong lòng giật thon thót. Hơn nữa vừa nhìn cảnh tượng này, hiển nhiên cậu Trần ở Kim Lăng chính là một trong những nhân vật chính của ngày hôm nay. Lúc này, cô ta có chút ghen tị nhìn Tô Quân Dao.
“Cậu Trần ở Kim Lăng thực sự là bạn trai của cô sao? Làm sao có thể?”
Dương Hải Lan khó tin lắp bắp, lẽ nào mình thật sự không thể so được với Tô Quân Dao này. Tại sao cô ta lại may mắn vậy, sao lại tìm được một người bạn trai có quyền thế nhỉ.
“Ha ha, mở to mắt ra, vậy mà còn nói là giả, Quân Dao của chúng tôi là bạn gái của cậu Trần đấy!” Tô Mông đầy hào hứng.
Bây giờ nhìn Dương Hải Lan còn có thể lấy gì để ra oai đi!
Lúc này mọi sự chú ý của Tô Quân Dao đều đổ dồn về phía đoàn xe.
Mặc dù cô không muốn nhận bất kỳ sự giúp đỡ nào của Trần Nam, nhưng lần này trở lại Kim Lăng, cô cũng đã không nói chuyện với anh mà tự mình quay trở lại. Nói mình không giận rồi hối hận thì đó là giả.
Mẹ nó, đây là đoàn xe sang trọng nhất hôm nay đúng không?
Đám đông kích động không thôi.
“Đúng vậy, hầu như mỗi chiếc xe cũng có giá khởi điểm là hai nghìn vạn, cả đoàn xe mười chiếc hộ tống cũng phải mấy tỷ, ôi mẹ ơi!”
Mọi người lại ngạc nhiên.
Và chiếc xe cuối cùng cũng dừng lại.
Một người hét lên: “Cậu Trần đã đến!”
Sau đó, trên tầng cao nhất của tòa nhà đài truyền hình, pháo hoa được bắn ra, bầu trời ngay lập tức rực rỡ sắc màu.
Hồ nước lớn ở hai bên đều phun nước rất cao.
Khung cảnh vô cùng hoành tráng.
Thậm chí có một lá cờ lớn được các nhân viên cẩn thận giơ lên.
Tô Quân Dao ngẩng mặt lên, lo lắng nhìn qua.