Chọc Ghẹo Người Yêu Ngây Thơ

Chương 10

Tuy anh vuốt ve cô như vậy, đã khơi dậy du͙© vọиɠ giấu trong cơ thể cô, nhưng cô không muốn làm cho anh quá đắc ý, cho rằng cô đã vì anh ý loạn tình mê, cho nên cô chủ động trèo lên người đàn ông, hôn môi mỏng của anh, xảo diệu kɧıêυ ҡɧí©ɧ, rồi lại không cho anh tận hứng...

Anh biết được một việc, chọc vào lữa thì phải trở về dập lữa nha.

Tống Trọng Hi cũng không cô phụ Kỳ Trâm chủ động phóng ra, trực tiếp đem thân hình giãy động chăm chú áp chế dưới thân, chiếm lấy cằm của cô, chụp lên môi của cô.

Kỳ Trâm mới miễn không phát ra tiếng rêи ɾỉ e lệ thống khổ không tự chủ bật ra.

“Em thật sự là khắc tinh của anh!” Tuy biết ý đồ cô khi chủ động, nhưng Tống Trọng Hi vẫn say mê hành vi cô kɧıêυ ҡɧí©ɧ mình, cực kỳ vui vẻ.

Tay của anh trơn nhập giữa hai chân của cô, xuyên qua khu rừng đen rậm rạp, trực tiếp tìm hoa hạch của cô, thăm dò hoa kính u ám mềm mại.

Cô trơn ướt làm anh biết cô đã chuẩn bị tốt tiếp nhận anh tiến vào.

Anh đem hai chân của cô dang ra đặt trên ngực mình, lại chế trụ mông đẹp của cô, làm cho cứng rắn của anh thong thả tiến vào dũng đạo hẹp của cô.

Tứ chi tiếp xúc như vậy thật sự làm cho người ta rất thẹn thùng, nhưng lại có cảm giác thân mật tột đỉnh giữa hai người...

Giờ phút này không chỉ có thân thể dừng lại, ngay cả tâm linh của bọn họ cũng đã hòa hợp làm một.

Cảm giác như vậy làm cho Kỳ Trâm kích động...

Cho nên, khi vật lạ xâm lấn thân thể cô thì Kỳ Trâm cũng không thật sự kháng cự, mà là lựa chọn hôn môi Tống Trọng Hi để quên đi đau đớn.

“Thả lỏng! Sẽ tốt hơn.” Anh ở bên tai cô dụ dỗ.

“Ừ...” Không đợi cô hồi phục hoàn toàn, anh liền đem du͙© vọиɠ sớm cứng rắn đưa vào trong chỗ non mềm của cô.

“Đáng ghét! Đau quá...” Giữa hai chân truyền đến cảm giác nóng rực đau đớn, làm cho Kỳ Trâm nói tục, hai tay càng ra sức đẩy, muốn thoát khỏi anh, lại uổng phí khí lực.

Bởi vì Tống Trọng Hi sớm đoán được Kỳ Trâm sẽ chống cự, nắm chặt hai chân của cô, phá tan tấm màng mỏng kia, đến chỗ sâu nhất trong thân thể cô.

Quả nhiên màиɠ ŧяiиɧ của cô còn... Đối với chuyện thật này, Tống Trọng Hi cũng không đắc ý, thái độ lại càng thận trọng.

“Chết tiệt, sao đau nhức như vậy?” Nước mắt Kỳ Trâm đều sắp chảy ra! Đây đã không phải lần thứ nhất? Sao đau nhức như vậy?

“Làm thêm nhiều lần sẽ không.” Tiếp tục trấn an.

Hiện tại, anh đã ngọn lửa du͙© vọиɠ khắp người, muốn anh sắp xếp gọn gàng căn bản là không có khả năng, chỉ có thể mau chóng làm cho cô thích ứng.

Tống Trọng Hi ôm chặt đầu vai cô, duy trì mãnh lực co rúm liên tục, nhanh nhẹn dũng mãnh đánh vào *** ***** căng chặt, mỗi lần đều đến chỗ sâu trong cô.

Ngênh đón thống khổ ngoài ý, Kỳ Trâm chỉ có cắn chặt răng, hai tay trả thù chế trụ lưng anh, ở trên lưng anh cắm ra vài đạo vết đỏ.

Mà người đàn ông chỉ kiên trì giữ lấy chỉ hơi nhăn mày, không nhiều nói nửa câu, tốc độ luật động nhanh hơn.

Nói cũng kỳ quái, vốn đau đớn nhưng khi ma sát dồn dập, lại mang đến kɧoáı ©ảʍ không hiểu, cô sa vào lẫn lộn trong đau nhức và vui sướиɠ, hai tay không còn cố đẩy ra Tống Trọng Hi, muốn anh rời khỏi nữa.

“Trâm... Em còn không thoải mái sao?” Tuy anh cố gắng đến đầu đầy mồ hôi, nhưng vẫn tỉ mỉ quan sát phản ứng giai nhân.

Kỳ Trâm ngay cả thở đều phải rất cố sức, nào rảnh rỗi trả lời vấn đề của anh.

Cô biết rõ bây giờ Tống Trọng Hi là cố ý, muốn xem phản ứng của cô, muốn cô khích lệ anh... Nhưng cô cũng không muốn anh đắc ý...

Cô chỉ trực tiếp nắm bả vai dày của người đàn ông, đầu tựa vào vai của anh, đem toàn bộ thân thể của mình giao phó cho anh, cho anh dẫn cô... Mặc dù cảm giác mãnh liệt đánh trong cơ thể, sẽ làm cô có cảm giác như bị phá thành từng mảnh nhỏ, nhưng chỉ cần nắm chặt anh, sẽ không sao.

Cô tin tưởng anh sẽ mang lại cho cô cảm thụ khác!

Cứng rắn của anh bị dũng đạo nóng ướt hấp thụ chặt, cảm giác trói buộc chặt chẽ, sung sướиɠ vô cùng đến làm cho anh như uống xuân dược mà hưng phấn.

Không thể kiềm chế được nữa, không để ý đến phản ứng của Kỳ Trâm, Tống Trọng Hi vặn eo một cái, thẳng tiến đến chỗ sâu nhất của cô.

Theo luật động càng ngày càng mãnh liệt của anh, *** ***** của Kỳ Trâm không hề khống chế co rút lại, cô cảm giác như có một dòng nước ấm chảy khắp toàn thân.

Kỳ Trâm bám cổ anh, cố gắng che giấu cảm xúc dưới luật động kịch liệt, ngất đi.

Cũng không cần biết khống chế được vấn đề hay không...

Bởi vì, ý thức của cô lâm vào một mảnh hắc ám, cũng không thèm quản loại quá phận nhồi vào trong cơ thể mình, làm cho da đầu cô run lên cảm giác đau.

Ở trong đêm du͙© vọиɠ thuần túy cùng thú tính quấn lấy nhau, nhân tính tự hỏi là không thể dùng.

Chỉ có có thể vứt bỏ lý tính, tiến vào kɧoáı ©ảʍ làm cho con người như bị vây hãm, anh lại vừa chiến thắng...

Mà cô hình như không phải là người thắng.