Chọc Ghẹo Người Yêu Ngây Thơ

Chương 3

Người thông minh đều lựa chọn làm như vậy, vì cái gì thầy giáo dạy thế này lại làm ngược lại tìm cô tới?

Nhất định là anh không biết rõ nội quy cũ kỹ của trường học này.

“Thầy, đây là thẻ học sinh của em.” Kỳ Trâm không nói hai lời, vội vàng đem thẻ học sinh đưa cho Tống Trọng Hi, để cho anh thấy rõ nội quy trường học được in ở trên đó.

Anh biết rõ ý của cô, tùy ý khoát khoát tay, “Chuyện này, tôi biết rõ.”

Trước khi anh đồng ý dạy thế, đã biết quy định cũ kỹ của trường học này rồi.

“...” Đã biết rõ, vậy cô không rõ...

“Tôi chỉ muốn biết rõ em không hài lòng với tôi chỗ nào? Vì sao tỉnh lại liền chạy, ngay cả tên cũng không muốn để lại cho tôi?”

Khi thấy vẻ kinh hoảng trong mắt cô, Tống Trọng Hi cố ý nhắc tới, “Cảm giác tôi cho em thật sự kém như vậy sao?”

Danh tiếng của anh từ những cô gái từ trước đến nay cũng không tệ lắm!

Tuy tối hôm qua không làm hết, nhưng coi như anh cũng là một bạn chơi tri kỷ xứng đáng rồi, để cho cô ói ra đầy người, lại còn giúp cô thu thập giải quyết tốt hậu quả.

Bất kể nói thế nào, anh hẳn phải được xem là một người đàn ông biết săn sóc, muốn nghe được một tiếng cảm ơn cũng rất bình thường mà?

“Chuyện này...” Cô say sao còn nhớ rõ được?

Kỳ Trâm ấp a ấp úng, “Anh còn muốn đòi danh phận sao? Tôi uống rượu say, làm sao nhớ được là tốt hay không tốt?”

“Đều quên rồi sao?” Trong nháy mắt, sắc mặt Tống Trọng Hi tối sầm lại, có chút khó coi.

“Anh là con trai sao nhỏ mọn như vậy? Xảy ra quan hệ thì cũng đã xảy ra rồi, không nhớ rõ cũng không phải cố ý, bày sắc mặt như vậy cho ai xem?”

Sờ sờ huyệt Thái Dương hơi thấy đau, Kỳ Trâm đối với người đàn ông so đo này, tâm tư mơ hồ không biết phải làm gì.

Ai bảo mẹ cô sinh cô là con gái? Nếu như cô là nam, hẳn đã bớt nhiều việc hơn!

Hết lần này tới lần khác... cô ngoại trừ tính tình hay thay đổi, đại khái không còn cơ hội gì.

“Cô...” Nghe được lời nói xỏ xiên của cô, trong nháy mắt anh hóa đá. Xem ra thái độ của cô đã vượt xa tình huống có thể lường trước được...

“Anh tha thứ tôi đi! Tôi không phải nói anh không tốt, nhưng mà tôi thật sự đã quên...” Kỳ Trâm đem công phu dỗ em gái mình ra dỗ đàn ông. Hẳn cũng có tác dụng?

Tống Trọng Hi mím môi mỏng, yên lặng chăm chú nhìn cô, không có trả lời.

“Tôi biết hơi thái quá, buồn cười, nhưng anh nói một câu đi?” Nửa vời như vậy, làm cho cô chờ đợi lo lắng sao?

“Em cũng biết rất buồn cười?” Hừ lạnh một tiếng, trong lòng của anh rất không thoải mái, quyết định lên tiếng hỏi, “Em thường quên chuyện cùng đàn ông ở trên giường sao? Như vậy là đang làm bị thương lòng tự tôn phái nam của anh!”

“Tôi van anh! Cái gì gọi là thường quên?” Mãnh liệt trợn trừng mắt, cô quyết định nói rõ ràng, “Trước tối hôm qua tôi còn trong trắng mà? Anh muốn tôi thề trước tượng Chúa đằng sau lưng anh không?”

Liều mạng trừng anh, Kỳ Trâm chỉ kém không dùng lực đập bàn thanh minh, mạnh mẽ chỉ về hướng Chúa treo ở trên tường phía sau anh. Hiểu lầm kia nếu như không nói rõ, cô sẽ bị coi là hàng nát ai cũng có thể làm chồng!

“Không cần thề, tôi chỉ muốn...” Tống Trọng Hi nhìn cô gái kỳ lạ đang muốn thề trước mặt, đột nhiên cảm thấy cô rất đặc biệt.

Cô gái như vậy có mấy đàn ông tiêu thụ được? Khí thế liều lĩnh này liệu có mấy người có thể thắng được cô?

Theo đuổi cô, chắc chắn rất có tính khiêu chiến?

“Như thế nào?” Lời nói sao mới nói một nửa liền ngừng? Anh rốt cuộc muốn dọa ai, cô trừng anh.

“Đàn ông thích em chỉ có tôi, em chỉ có thể thuộc về tôi, cứ như vậy đi.” Vòng vo một hồi, anh quyết định không nói nhiều, giảo hoạt nói dối lừa gạt chuyện Kỳ Trâm nghĩ là thật.

Nghe lời nói như thế của một tên đàn ông…, lông mày Kỳ Trâm nhăn lại.

Cho dù bọn họ đã ăn nằm trên giường một lần, cô cũng không thể thuộc về anh?

Huống chi, cô đã quên hết tất cả.

Sao nói người đàn ông của cô chỉ có thể là anh? Anh chàng này có nằm mộng hão huyền hay không? Cô gái lên giường với anh một lần, liền thuộc về anh?

Vụ buôn bán này không phải quá lời sao? Mới nổ pháo lần thứ nhất, liền có thể lừa gạt cô gái choáng đầu vì anh?