Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội

Quyển 8 - Chương 9: H, em cũng thích anh, so với vịt nướng còn thích hơn nhiều

Editor: QR - diendanlequydon

Giống như đã nhận ra Cung Thừa đã trở lại, Bối Bối nhắm mắt lại, mơ mơ hồ hồ kêu một tiếng, giọng nói nhẹ nhàng ngọt ngào kéo thật dài, giống như lông chim lướt qua trái tim của Cung Thừa, tê dại ngứa ngứa.

“Ừ, có phải hôm nay bé ngốc thấy nhàm chán hay không?” Cung Thừa sờ khuôn mặt ngủ say ửng hồng của cô, trong lòng rất chán nản, trở lại nhà họ Cung anh luôn bận rộn nên lơ là Bối Bối, bình thường tính tình của Bối Bối trời sinh hoạt bát, chỉ nghĩ cũng thấy cực kỳ nhàm chán.

“Không có nha ~~~” Bối Bối nghiêng đầu, mặc dù đã biến trở về hình dạng con người, cô vẫn còn giữ lại tập tính vốn có, không tự giác vươn đầu lưỡi liếʍ liếʍ ngón tay của Cung Thừa.

Vốn dĩ Cung Thừa không có bất cứ suy nghĩ tà niệm nào bị hành động này trêu chọc đến phát hỏa, hình ảnh sáng nay giúp cô mặc quần áo không chịu khống chế phóng đại hết lần này đến lần khác ở trong đầu anh, anh cứng.

“Bé ngốc.” Bất tri bất giác giọng nói của Cung Thừa trở nên khàn khàn trầm thấp, nhìn đôi mắt tin cậy lại đơn thuần trong sáng của Bối Bối, anh mang theo vài phần lừa gạt, hứng thú nói nhỏ: “Chúng ta cùng chơi một trò chơi rất thú vị được không? Ngày mai anh lại dẫn em đi ăn ngon!”

Bối Bối vừa nghe được ăn ngon đôi mắt đều phát sáng, vội vàng gật đầu, sợ Cung Thừa thay đổi chủ ý.

“Lè lưỡi ra.” Giọng nói của Cung Thừa càng thêm trầm thấp, ánh mắt nhìn cô càng thêm thâm trầm, giống như muốn ăn luôn cô vào bụng. Bối Bối như bị mê hoặc, ngoan ngoãn mở miệng vươn cái lưỡi phấn nộn ra.

Cung Thừa tiến lên ngậm lấy đầu lưỡi, hàm răng nhẹ cắn, đầu lưỡi cũng vươn ra vẽ vòng xung quanh, sau đó mạnh mẽ kéo đầu lưỡi nhỏ vào trong miệng. Miệng không khép được khiến cô không nuốt được, nước bọt chảy xuống cổ. Cuống lưỡi bị kéo có chút đau, Bối Bối chỉ có thể phát ra ưm ưm từ trong cổ họng tỏ vẻ kháng nghị, nhưng đây cũng chỉ là hành động giãy giụa vô ích, đến tận khi anh kết thúc đùa giỡn mới buông cô ra.

Khi kéo dài nụ hôn, Cung Thừa đã sớm cởϊ qυầи của mình ra, cầm dươиɠ ѵậŧ cương cứng để sát vào miệng Bối Bối, giọng nói mang theo vài phần vội vàng: “Bé ngốc ngoan, ngậm lấy nó cho anh đi.”

Số lần hai người làʍ t̠ìиɦ không tính ít nhưng nhìn dươиɠ ѵậŧ của Cung Thừa ở khoảng cách gần như vậy vẫn là lần đầu tiên, cô tò mò ngắm nghía, thật cẩn thận kề sát vào đại gia hỏa dữ tợn này ngửi ngửi, miệng nhỏ còn không cẩn thận cọ đến hoạt dịch phân bố ở trên đỉnh, hô hấp của anh đột nhiên trở nên càng thêm dồn dập, bàn tay ấn đầu của cô một cái, toàn bộ qυყ đầυ cắm vào trong miệng cô.

“Ưʍ... Ưm muốn... Hu hu...” Qυყ đầυ thật lớn khiến cái miệng nhỏ căng ra, khóe miệng bị căng ẩn ẩn làm đau, bàn tay của cô đẩy bụng của anh, rất không thoải mái giãy giụa. Bụng của Cung Thừa vốn mẫn cảm, lại bị tay nhỏ sờ loạn không theo tiết tấu, khiến dục hỏa càng thêm bành trướng: “Bé ngốc ngoan, liếʍ mυ'ŧ đến khi anh xuất tinh, anh sẽ buông tha cho em!”

Bối Bối nghe thấy những lời này cũng biết hiện tại anh sẽ không bỏ qua cho cô, cô đành phải ủy ủy khuất khuất dùng miệng mình từng cái từng cái hút duẫn qυყ đầυ lớn, đầu lưỡi nhỏ liếʍ hết góc cạnh của qυყ đầυ, liếʍ lỗ nhỏ ở trên đỉnh. Bối Bối không hề có kinh nghiệm, trúc trắc khẩu giao cho anh, có đôi khi hàm răng còn không cẩn thận cắn dươиɠ ѵậŧ đang ở trong miệng.

“A Ưʍ...” Cung Thừa vẫn sung sướиɠ đến mức ngửa đầu hừ nhẹ, đè đầu cô lại, thong thả ra vào trong miệng cô, Bối Bối không thoải mái dùng đầu lưỡi nhỏ không ngừng chống đẩy nhưng như vậy ngược lại càng khiến cho anh thêm sảng khoái. Tốc độ ra vào trong miệng cô càng lúc càng nhanh, thường thường chạm đến cổ họng cô. Cầm bàn tay của cô loát thân gậy, hai viên trứng nặng trĩu có khi sẽ va chạm vào cằm cô, đánh ra dấu vết màu hồng.

Bối Bối bị động tác thô lỗ của anh làm chảy nước mắt, tiếng kêu ưm ưm có vẻ đáng thương, nhưng bộ dáng này càng khiến Cung Thứa muốn hung hăng chà đạp cô. Đến tận khi cái miệng của cô chết lặng cũng khép không được anh mới rút dươиɠ ѵậŧ ra ra dùng tay loát vài cái cuối cùng cũng bắn tinh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính vào khuôn mặt nhỏ của cô, da^ʍ mĩ lại thuần khiết.

“Ăn hết đi!” Ngón tay của Cung Thừa vét tϊиɧ ɖϊ©h͙, ra lệnh cho cô.

Bối Bối ngoan ngoãn ngậm lấy ngón tay của anh, cuốn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong miệng, ngoan ngoãn nuốt xuống, bộ dáng này lại khiến dục hỏa của anh bị đốt cháy, lột váy ngủ của cô ra, lập tức nhìn thấy nội y sáng nay anh mặc cho cô.

“Tại sao lại không cởi ra?” Nội y màu hầu phấn mặc ở trên người cô vô cùng thích hợp, anh dùng đôi mắt một lần lại một lần coi gian cô, nhìn chăm chú đến mức trong lòng Bối Bối sinh ra cảm giác thẹn thùng, yên lặng cầm chăn che chắn.

“Ưm, người khác chạm vào, em không thoải mái...” Cô giúp việc luôn muốn giúp cô thay quần áo mãi nhưng bất đắc dĩ Bối Bối không thích bị người khác đυ.ng vào cũng không thích bị người khác nhìn, vì vậy đành phải để cô giúp việc dạy cô cách mặc quần áo rồi cô tự mình thay, cũng may chỉ là váy ngủ đơn giản nhất bằng không Bối Bối thật sự phải cần Cung Thừa giúp đỡ. Nhưng mà cô giúp việc dạy cô làm sao cởi váy, làm sao mặc váy ngủ lại quên dạy cô làm sao cởi nội y, cho nên hiện tại cô còn mặc bộ nội y này.

“Vậy anh giúp em cởi được không?” Tay anh vòng ra

phía sau cởi bỏ nút thắt kia, tự nhiên trong lòng anh dâng lên từng đợt kích động, bầu vυ' bị trói buộc một ngày được thả ra hơi nhảy lên

một chút, Bối Bối thấp giọng hô đau.

“Xảy ra chuyện gì?”

“Vυ' có hơi đau...” Tất cả mọi thứ Bối Bối biết đều do Cung Thừa dạy, cô đơn thuần lại trực tiếp nâng vυ' của mình lên, ở trước mặt anh xoa xoa.

Động tác giống như tự an ủi này làm anh kiềm chế không được, một đôi tay lớn nhẹ nhàng mát xa hai bầu vυ' mềm mại: “Bé ngốc ngoan, anh giúp em xoa xoa nha!” Hai bầu vυ' căng đầy, cảm xúc mềm mại co dãn thật tốt, Cung Thừa yêu thích không buông tay, mỗi lần đều thưởng thức thật lâu, anh há miệng ngậm nụ hoa và một khối nhũ thịt to hết liếʍ mυ'ŧ lại cắn, hầu hạ đến khi hô hấp của Bối Bối dồn dập, rêи ɾỉ liên tục.

Anh lật người cô một cái để cô quỳ dựa vào giường, vυ' treo ngược càng thêm rõ ràng, cái mông tuyết trắng vểnh lên, hoa huyệt bại lộ trong mắt anh. Chỉ thấy tiểu huyệt nhỏ như lỗ kim kia hơi hơi mở ra, mị thịt bên trong chậm rãi mấp máy, chảy ra hoa dịch, dính vào cửa huyệt sáng lấp lánh, da^ʍ mĩ mười phần.

Người đàn ông tiến lên nhẹ nhàng ngậm lấy cửa huyệt, đầu lưỡi phác hoạ hình dạng cánh hoa, ngón tay cũng gia nhập cùng nhau bắt nạt hoa huyệt đang run rẩy. Anh nhẹ nhàng đùa bỡn một chút làm vòng eo Bối Bối cũng mềm, hai bầu vυ' ở trên giường bị ép ra nhiều hình dạng dâʍ đãиɠ, trong miệng không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ mềm mại. Tiểu huyệt của Bối Bối sạch sẽ không có lông lại còn có hương vị thơm ngọt, Cung Thừa nhất thời hứng thú muốn khẩu giao cho cô không nghĩ tới anh lại yêu muốn chết hương vị thơm ngọt như vậy của người đẹp.

“Bé ngốc, em thật ngọt nha!” Cung Thừa nhẹ giọng tán thưởng khiến cô xấu hổ không khống chế được, toàn thân nhuộm đầy tìиɧ ɖu͙© chuyển sang màu hồng nhạt, cô

chịu không nổi sự đùa bỡn của anh như vậy, nhẹ nói không cần.

Chẳng qua Cung Thừa cũng sẽ không nghe cô, lần thứ hai nâng cái mông của cô lên, ăn hoa huyệt của cô, nuốt toàn bộ dâʍ ɖị©ɧ vào trong bụng vẫn còn không thỏa mãn, bàn tay nhẹ đánh cánh mông tạo thành một dấu tay màu hồng. Một trận đau đớn truyền đến nhưng lại có một cảm giác tê dại từ chỗ mông chạy thẳng đến cột sống, cô cảm thấy thẹn thùng đồng thời lại có một cảm giác mất khống chế mãnh liệt, Bối Bối nhịn không được khóc thút thít xin tha: “Không cần đánh... Hu hu... Cung Thừa, em muốn đi tiểu...”

“Vậy tiểu đi!” Cung Thừa cười khẽ, bàn tay càng thêm dùng sức đánh bốp bốp vào mông, miệng cũng dùng sức gặm cắn. Bối Bối thật sự nhịn không được, bị anh đùa giỡn đạt cao trào, dâʍ ɖị©ɧ phun tung toé ra như một con sóng bị anh há miệng toàn bộ nuốt vào.

“Anh, anh, anh chỉ biết ức hϊếp em!” Bối Bối nũng nịu chỉ trích anh, thật sự tức giận mỗi lần anh đều trêu chọc cô như vậy.

“Bé ngốc, đây là do anh thích em nên mới ức hϊếp em...” Cung Thừa nằm ở trên lưng cô, l*иg ngực nóng rực làm ấm áp lưng của cô, lời âu yếm nỉ non vang lên bên tai cô khiến cô vui mừng không thôi. Đây chính là lần đầu tiên Cung Thừa nói anh thích cô: “Thật vậy chăng? Cung Thừa... Em cũng thích anh... Rất thích, rất thích... So với vịt nướng còn thích hơn...”

Cái này so sánh thật khiến Cung Thừa cười khổ nhưng anh vẫn là rất vui vẻ khi Bối Bối thành thật như vậy, anh khẽ hôn dọc theo sống lưng của cô như để khen thưởng. Ngón tay loát dươиɠ ѵậŧ không biết đã cứng từ khi nào, chậm rãi đâm vào trong hoa huyệt, đẩy mị thịt ra hai bên, kiên định thâm nhập vào trong huyệt đạo.

“A a a... Cung Thừa... Cung Thừa...” Dươиɠ ѵậŧ vô cùng to lớn đâm vào trong hoa huyệt nhỏ xinh, hoa huyệt bị căng ra đến mức tận cùng, cảm giác vừa đau vừa sung sướиɠ khiến cô chỉ có thể đung đưa cái mông rêи ɾỉ, không biết là muốn Cung Thừa dùng sức hay là nhẹ một chút, cho nên cô chỉ có thể nũng nịu gọi tên Cung Thừa.

“Bé ngốc ngoan, em thật chặt, cắn anh thật thoải mái a....” Tiếng thở dốc thô nặng của anh ở ngay bên tai cô, cô nhịn không được lại kẹp chặt hoa huyệt thêm một chút làm anh phát ra một tiếng rêи ɾỉ khàn khàn, nghe được tiếng rêи ɾỉ này Bối Bối càng thêm động tình, nhịn không được đung đưa vòng eo, không tiếng động mời gọi anh.

Cung Thừa khẽ cười một tiếng, mông hẹp dùng sức cố gắng chuyển động, qυყ đầυ thâm nhập nghiền nát hoa tâm, hoa huyệt róc rách chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ làm dươиɠ ѵậŧ càng thêm dễ dàng đâm vào rút ra trong tiểu huyệt. Tốc độ của Cung Thừa càng lúc càng nhanh, hành động đâm vào rút ra khiến dâʍ ŧᏂủy̠ bắn tung tóe khắp nơi, tiếng kêu của Bối Bối cũng bị âm thanh va chạm phá thành từng mảnh nhỏ.

“A a a a... Cung... Cung Thừa... Chậm một chút... Quá nhanh... A a a... Không cần, không cần đâm vào nơi đó...”

Anh chạm đến một khối thịt mềm, khối thịt nho nhỏ kia thế nhưng lại có thể đâm vào đỉnh lỗ nhỏ, không chỉ có Bối Bối cả người mềm mại sung sướиɠ vô cùng mà vòng eo của Cung Thưa cũng tê rần, cảm giác bắn tinh càng ngày càng mãnh liệt nhưng anh vẫn cố nén không bắn tinh, tiếp tục đâm vào Bối Bối.

“A a a... Cung Thừa... Không cần...”

Bối Bối càng xin tha anh càng là dùng sức, hô hấp thô nặng từng chút từng chút đánh vào bên tai cô, cũng đánh vào trong lòng cô, eo cô từng trận tê dại, khi anh mãnh liệt đâm sâu vào, cô lần thứ hai cao trào, dâʍ ŧᏂủy̠ nóng hầm hập xối tất cả lêи đỉиɦ qυყ đầυ, đỉnh qυყ đầυ bị nóng co rút vô cùng lợi hại, anh rống lên một tiếng cũng muốn bắn tinh.

Mông cô lại lần nữa bị nâng lên, cuối cùng Cung Thừa cũng không chịu buông tha Bối Bối, đâm vào trong tiểu huyệt của cô không dưới mấy chục lần mới bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào tử ©υиɠ, dươиɠ ѵậŧ nửa mềm rút ra khỏi tiểu huyệt.

Nhìn thấy cửa hoa huyệt bị dươиɠ ѵậŧ của anh kéo căng không khép lại được, để lại một lỗ nhỏ như tiền xu, một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng chảy ra huyệt khẩu nhưng phần lớn vẫn là bị giữ ở trong tiểu huyệt.

Anh vừa thấy cảnh này, dục hỏa lần thứ hai thiêu đốt.