“Em biết đây là chỗ làm của anh. Nhưng mà anh không cảm thấy như vậy mới kí©ɧ ŧɧí©ɧ sao? Em chính là muốn xâm chiếm toàn bộ mọi thứ của anh, tưởng tượng đến việc sau này mỗi lần anh đi làm đều sẽ nghĩ đến tất cả mọi chỗ đều là dấu vết mà em lưu lại em lập tức cảm thấy rất hưng phấn nha! Như vậy anh sẽ không có cách nào nghĩ đến những người khác... Âu Bằng, chúng ta làʍ t̠ìиɦ đi!”
Âu Bằng dựa theo những điều cô miêu tả, suy nghĩ miên man bất định, một bên cảnh cáo chính mình chỗ này không phải trong nhà không thể tùy tâm sở dục, một bên lại bị những lời nói thẳng ra của cô dẫn tới cảm xúc dâng trào... Nhưng không thể phủ nhận, như vậy thật sự rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, phân thân của anh đã hơi hơi ngẩng đầu.
Lam Bối Nhi còn tưởng rằng anh không dao động, cô trầm ngâm một lúc, nhìn thấy tô bơ đã được chuẩn bị sẵn ở bên cạnh, trong lòng nảy ra một ý kiến rất hay.
Gần như là trong chớp mắt, cô cởi ra áo của mình ra, ánh mắt quyến rũ chất chứa tìиɧ ɖu͙©, bôi một ít bơ màu trắng lên xương quai xanh, trên ngực và bụng của mình, ngón tay dính một chút bôi lên trên môi, đôi môi dính bơ hôn lên môi của anh.
Bơ thơm mùi sữa, mềm mại lại không chán ngấy hòa quyện với da thịt mềm ấm của cô bé tạo thành loại thuốc thúc tình thượng đẳng nhất. Anh nhịn không được liếʍ bơ trên miệng cô vào trong miệng mình lại mời cô cùng nhau nhấm nháp, mùi sữa ở tràn ngập trong miệng của hai người, hơn nữa còn khiến tình cảm của hai người bốc cháy mãnh liệt.
“Âu Bằng... Ưʍ... Còn chỗ này nữa...” Sau khi kết thúc hôn lưỡi, cô còn nâng cặp ngực tròn căng của mình lên, muốn nam nhân nhấm nháp mỹ vị phía trên.
“Cô bé hư, em học được ở đâu?” Sau khi ở bên cạnh cô, ấn tượng về làʍ t̠ìиɦ trong anh đã bị điên đảo, thì ra làʍ t̠ìиɦ không phải nặng nề cứng nhắc, thì ra làʍ t̠ìиɦ lại kịch liệt nhiệt tình như vậy, thì ra làʍ t̠ìиɦ còn có nhiều cách làm như thế...
“Lừa đảo... Lừa đảo... Âu Bằng, anh chơi núʍ ѵú một chút...” Lam Bối Nhi cảng thêm thở dốc, bơ lạnh băng cũng sắp tan ở trên người cô, núʍ ѵú đã sớm bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ cứng rắn, cô chỉ muốn anh dùng khoang miệng nóng rực an ủi cô.
“Thật là một cô bé hư hỏng...” Âu Bằng hôn từ cổ cô xuống phía dưới, liếʍ mυ'ŧ, thong thả dùng đầu lưỡi liếʍ sạch bơ ở xương quai xanh của cô từng chút từng chút một, khiến cô không nhịn được run rẩy, đến khi cô sắp nhịn không được mới ăn luôn bơ dính trên nụ hoa.
Làn da của cô rất trắng, không hề thua kém màu bơ, sau khi bị liếʍ sạch sẽ mới lặng lẽ lộ ra nụ anh đào màu hồng nhạt khiến cho anh chú ý. Đầu lưỡi liếʍ láp, đè ép nụ anh đào, thỉnh thoảng lại cuốn vào trong miệng mυ'ŧ một trận, bàn tay tùy ý đùa bỡn hai bầu vυ', cọ xát đẩy chúng lại bên nhau, nhìn vô cùng sắc tình.
Anh
không biết mình cởi váy và qυầи ɭóŧ của cô ra khi nào, hạ thân trơn bóng không có lông lộ ra trong không khí, còn hơi run lên, chảy ra chất lỏng trong suốt khiến toàn bộ chân tâm ướŧ áŧ.
“Còn thiếu cái gì đó, thêm chút bơ thử xem nhé?” Nhiều cách làʍ t̠ìиɦ đa dạng của cô hoàn toàn khiến anh mở ra thế giới mới, thậm chí trong lòng Âu Bằng có một suy nghĩ đang ngo ngoe rục rịch chính là chơi hư cô bé.
“Cái gì? A...” Kỹ thuật của anh càng ngày càng tốt, Lam Bối Nhi càng ngày càng không có năng lực chống đỡ, hôn môi liên tiếp và vỗ về chơi đùa khiến thần trí của cô mơ hồ, căn bản không biết anh đang nói gì, sau đó tiểu huyệt bị một thứ lạnh băng kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến cô la lên một tiếng.
Âu Bằng có ý xấu bôi tất cả chỗ bơ còn lại lên giữa hai chân của cô, ngay cả khe mông cũng không buông tha, hai cái lỗ nhỏ ở dưới hạ thân đều bị bơ bao phủ, bị bơ lành lạnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến chúng không ngừng co rút lại