Editor: QR – diendanlequydon
Hải Bối Nhi trải qua những ngày tháng vô cùng dễ chịu, mỗi ngày đều bị mấy giống đực thân thể khoẻ mạnh vây quanh, không thể không dễ chịu a ~~~
Nhưng mà trong lòng mấy cầm thú này vẫn có chút tính toán, đó chính là không biết đến thời điểm nào mới có thể dùng hình thú làm chuyện xấu hổ với tiểu giống cái thủy linh (trong veo như nước) nhà mình nữa~~~
Nhưng mà chuyện bọn họ đều không nghĩ đến chính là người thứ nhất lại là đại xà Hải Giao luôn không có bất cứ cảm giác uy hϊếp nào!!!
- -- ------ ta là phân cách tuyến ân ái --- -----
“Bối Nhi ~~~” Hải Giao rất thích làm nũng với Hải Bối Nhi, đặc biệt là lúc đang làʍ t̠ìиɦ, có lẽ trong lòng vẫn có chút chim non tình kết với Hải Bối Nhi đi.
“Xảy ra chuyện gì?” Bởi vì dáng vẻ và tính cách của Hải Giao, Hải Bối Nhi thật sự không thể làm mặt lạnh với hắn được, mỗi lần thấy Hải Giao yếu ớt làm nũng hoặc là vùi đầu ở trên của nàng vai cọ xát, lập tức nàng sẽ mềm lòng đến rối tinh rối mù.
“Bối Nhi, ta muốn ngươi ~~~” Dùng sức cọ cọ bả vai Hải Bối Nhi, trên người Bối Nhi vẫn thơm ngào ngạt như vậy, thật thoải mái!
“Ngươi… Loại chuyện này làm sao có thể nói ra khỏi miệng như thế…?” Tuy rằng đã làm rất nhiều lần nhưng mà trong lòng vẫn có chút cảm thấy xấu hổ và mất thể diện có được không? Mỗi một lần Hải Giao đều phải cầu xin như vậy trước, nàng cảm thấy được tôn trọng đồng thời cũng sẽ thẹn thùng.
“Có cái gì phải xấu hổ, không phải ngươi rất thích sao?” Hải Giao chớp chớp mắt, đại hài tử này vẫn không thay đổi một chút nào, vĩnh viễn đều sẽ nói thật.
“Ngươi…”
“Chúng ta làm đi, làm đi, làm đi mà~~~”
“… Được rồi…” Gương mặt sớm đã đỏ bừng, kéo dài đến tận lỗ tai và cổ, nhìn thập phần mê người.
Hải Giao vừa nghe Hải Bối Nhi đồng ý, đôi mắt sung sướиɠ nheo lại, tâm tình rất tốt, hắn đã biết chiêu này đối với Hải Bối Nhi là hữu dụng nhất!
Hải Giao hôn môi vô cùng dịu dàng, một chút cũng không thô lỗ giống như những giống đực khác, ngược lại rất là để ý đến cảm thụ của Hải Bối Nhi. Đầu tiên là nhẹ nhàng liếʍ láp cánh môi, không có khoảng cách trao đổi hô hấp với nhau, từ cuống lưỡi đến đầu lưỡi đều không buông tha, tỉ mỉ lại nhiệt tình, dịu dàng ngậm lấy, chơi đùa, liếʍ mυ'ŧ thẳng đến khi đầu lưỡi của Hải Bối Nhi cũng tê dại, sắp không thể hô hấp mới buông tha cho nàng.
Lúc này Hải Bối Nhi sớm bị hôn đến thất điên bát đảo, cả người mềm mại, trên mặt ửng hồng ái muội, trong ánh mắt hàm chứa sương mù, thật sự là một bộ dáng hoạt sắc sinh hương*.
*Hoạt sắc sinh hương hay sống sắc sinh hương: Miêu tả nhan sắc xinh đẹp diễm lệ của một bông hoa (đây là phép ẩn dụ, miêu tả sắc đẹp sống động của Hải Bối Nhi).
“Bối Nhi, ngươi thật đẹp!” Hải Giao cởi váy da thú của nàng ra, mỗi một lần thấy thân thể của Hải Bối Nhi, hắn đều cảm thấy ‘làm sao lại có một thân thể hoàn mỹ như vậy’. Hắn hôn thân thể Hải Bối Nhi giống như giáo đồ thành kính hôn giày của thần, dùng miệng mình quỳ lạy thân mình hoàn mỹ này.
Dọc theo cổ xuống phía dưới, dừng lại ở cặp nhũ tiêm nở nàng vì ngày ngày đêm đêm được đùa bỡn, đầu lưỡi trêu đùa nhũ hoa đỏ bừng. Khi thì dùng hàm răng ma sát khi thì ngậm trong miệng, thẳng đến khi nhũ hoa bị đùa bỡn đến sưng đỏ mới buông ra, rồi tiếp tục đi yêu thương một bên khác.
Tay cũng không nhàn rỗi, ngón tay cắm vào trong tiểu huyệt, phát ra tiếng nước “bẹp bẹp” dâʍ đãиɠ. Nghe được âm thanh đó, Hải Bối Nhi càng thêm xấu hổ, dùng sức kẹp chặt đùi lại nhưng lại càng cảm nhận rõ ràng ngón tay của Hải Giao gãi gãi, đùa bỡn tiểu trân châu của nàng, ngón tay trong tiểu huyệt cong lại. A… Hai ngón tay kia chọc tới chỗ đó rồi…
“A… Không cần… Muốn, đúng… Đúng rồi… A…”
Sau một hồi bị đùa giỡn, Hải Bối Nhi đạt cao trào lần đầu tiên.
“Bối Nhi, thoải mái không?” Có lẽ lần đầu tiên của hai người tạo thành bóng ma tâm lý cho Hải Giao, mỗi một lần hắn đều sẽ hỏi Hải Bối Nhi có thoải mái hay không, nhất định phải chơi đùa đến khi Hải Bối Nhi thoải mái mới thôi.
“Ừ, ta còn muốn~~~” Tuy rằng đã cao trào một lần nhưng mà lúc trước thân thể của Hải Bối Nhi bị nhóm cầm thú đâm vào rút ra đã thành thói quen, sau khi cao trào ngược lại càng cảm thấy trống rỗng, muốn Hải Giao dùng côn th*t của hắn lấp đầy nàng, bắn đầy vào nàng.
“Bối… Bối Nhi, ta muốn ở hình thú giao phối với ngươi!” Mấy ngày nay bọn Lang Kỳ, Hổ Hùng vẫn luôn từng ngày từng khắc ấp ủ kế hoạch này, nghe nói hình thú làʍ t̠ìиɦ càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hơn nữa không biết là ai nói, thú thân giao phối hoài hài tử là chuyện tốt không thể nghi ngờ.
“Không được!” Đừng nói chuyện Hải Bối Nhi nàng ở thế giới ban đầu chưa bao giờ xem AV hay thịt văn, nàng vừa thấy người thật đều cảm thấy ghê tởm, càng đừng nói Trần Nghị chỉ làʍ t̠ìиɦ có lệ với nàng. Tuy rằng hiện tại nàng mở mang chút ít nhưng mà không có nghĩa là nàng muốn tiếp thu thú giao!
“Bối Nhi, ta muốn mà ~~~” Hải Giao lấy thủ đoạn làm nũng lúc trước ra, muốn Hải Bối Nhi mềm lòng nhưng mà Hải Bối Nhi vẫn luôn không đáp ứng.
“Không thể, bình thường các ngươi dùng hình người cũng đã làm cho phía dưới của ta đau đớn, ta không đồng ý!”
“Bối Nhi, thật nhiều giống cái đều đã làm như vậy, bọn họ đều không có chuyện gì, ngươi đáp ứng đi mà ~~~”
Hải Bối Nhi dùng sức lắc đầu, vẫn không đáp ứng, trong lòng Hải Giao có chút thất vọng, uể oải ỉu xìu dựa vào trên người Hải Bối Nhi.
Hải Bối Nhi luôn luôn không có cách nào tiếp thu hình thú nhưng mà lúc trước đã bị Hải Giao kɧıêυ ҡɧí©ɧ ra tìиɧ ɖu͙©, lúc này trên không ra trên, dưới không ra dưới, khó chịu muốn chết.
“Hải Giao, hình người cũng rất vui vẻ không phải sao? Ngươi cũng không muốn dọa đến ta đúng không? Chúng ta làm đi, được không? Ngươi xem tiểu huyệt của ta đều là nước, muốn ngươi yêu thương ta thật tốt!” Hải Bối Nhi không phát hiện ra hiện tại giới hạn của nàng chậm rãi mở rộng, không bao giờ là… nữ tử ngây thơ ngay cả AV cũng không tiếp thu được như trước nữa.
Hải Bối Nhi chủ động tách tiểu huyệt của mình ra cho Hải Giao nhìn x, hai múi thịt hồng hồng mị hoặc bên trong chậm rãi mấp máy, da^ʍ mỹ lại xinh đẹp, xinh đẹp trí mạng giống như hoa anh túc.
Hạ thân của Hải Giao vốn dĩ vẫn luôn gắng gượng, thấy hình ảnh như vậy càng thêm trướng đau, hắn cởi bỏ da thú, thả côn th*t thật lớn của mình ra.
côn th*t của hắn đẹp nhất trong mấy cầm thú, béo mập phấn nộn, kích cỡ cũng không nhỏ, giống như là một cái cây bằng ngọc màu hồng xinh đẹp, sạch sẽ dễ ngửi.
Hải Bối Nhi đối với chuyện lúc nãy không đáp ứng thú giao có chút áy náy, chủ động nắm cây côn th*t xinh đẹp trong tay, chậm rãi chuyển động rồi mới dẫn đường cho côn th*t cứng rắn đi vào tiểu huyệt của mình, đôi mắt Hải Giao nhìn nàng chằm chằm, Hải Bối Nhi nhếch môi cười, tiểu huyệt chủ động nuốt côn th*t vào.
Đôi mắt của Hải Giao lập tức đỏ bừng, cảnh tượng này thật quá mê người, hắn nhìn giống cái mình yêu thương nắm côn th*t của hắn trong tay, dùng tiểu huyệt từng chút từng chút ăn vào, đến tận khi hai viên trứng chạm vào da thịt của nàng, hắn cảm giác một cỗ nhiệt huyết xông thẳng lên đầu, côn th*t ở trong tiểu huyệt lại trướng lớn thêm một vòng.
“A… Ăn hết rồi… Thật lớn… Ưm, như thế nào lại biến lớn nữa… Thật căng…” Những lời nói dâʍ đãиɠ không ngừng phát ra từ trong miệng Hải Bối Nhi, Hải Giao bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ rất lớn, hai bàn tay to dùng lực trên eo Hải Bối Nhi, khống chế lực đạo đâm vào rút ra.
Tuy Hải Giao luôn chú ý, cố gắng không làm Hải Bối Nhi khó chịu nhưng côn th*t lớn như vậy, căng đến nỗi Hải Bối Nhi vô cùng khó chịu, cái miệng nhỏ phát ra từng trận từng trận rêи ɾỉ, giống như cầu xin lại giống như cổ vũ.[QR][diendanlequydon]
Mật dịch từng trận từng trận trào ra, tiểu huyệt càng ngày càng được bôi trơn, tiếng nước va chạm vang vọng toàn bộ trong nhà, vô cùng da^ʍ mĩ.
“A… Thật căng… Thật thoải mái… Lại tới… A… Không muốn… Nơi đó không muốn…”
Trong lúc vô ý đυ.ng vào một điểm làm Hải Bối Nhi vừa thống khổ lại vừa vui sướиɠ, cảm giác tê dại truyền khắp toàn thân, trong miệng cự tuyệt giống đực, không cho hắn va chạm vào điểm này lần thứ hai nhưng thân thể lại vô cùng thành thật, eo nhỏ không ngừng vặn vẹo thúc giục Hải Giao tìm về điểm này.
Hải Giao hung hăng dùng sức đυ.ng vào nơi đó, hưởng thụ tiểu huyệt giống cái dưới thân không ngừng kịch liệt mấp máy dùng sức cuốn lấy côn th*t của hắn, dùng sức kẹp chặt đến sảng khoái.
“A… Sắp tới… Không được… Ta không được… A… Tới… A…”
Một tiếng thét chói tai, Hải Bối Nhi lại lần nữa đạt tới cao trào, chuyện này khiến nàng thật sự mệt mỏi, nhắm mắt lại cảm nhận dư vị của cao trào.
côn th*t của Hải Giao vẫn thẳng tắp ngẩng lên, hắn nhẹ nhàng rút ra, nhìn thấy đôi mắt của Hải Bối Nhi nhắm lại, đột nhiên trong đầu hiện lên một ý tưởng.
Chỉ thấy hai chân Hải Giao hợp lại với nhau, từ phần eo bắt đầu chậm rãi xuất hiện vảy bao quanh, rõ ràng là một cái đuôi rắn. Lúc này Hải Giao là nửa xà nửa người, rõ ràng là muốn thừa dịp Hải Bối Nhi không chú ý, muốn dùng nửa thú giao phối với Hải Bối Nhi.
Đuôi rắn ước chừng dài hai mét, ở phía dưới bụng nhỏ xuất hiện hai côn th*t màu hồng nhạt, kích cỡ ước chừng không chỉ lớn hơn một vòng so với hình người, Hải Giao chậm rãi dựa vào Hải Bối Nhi, dưới tình huống không kinh động đến nàng, lần thứ hai đâm côn th*t phía trên vào tiểu huyệt.
“Ưm… A… Thật trướng… Không cần… Ưm… a…” Hải Bối Nhi không mở mắt, cũng không có phát giác ra chuyện gì không đúng, chỉ là âm thầm cảm thán côn th*t của Hải Giao lại lớn hơn một vòng nhưng như vậy cũng đã bỏ lỡ thời cơ phản kháng tốt nhất.
Hải Giao cũng không phải ngốc manh giống như bề ngoài thoạt nhìn như vậy, hắn từng bước từng bức một làm cho Hải Bối Nhi thả lỏng cảnh giác, rồi mới đạt tới hắn mục đích hắn muốn, thú giao.
Nhưng mà thân người đuôi rắn, hắn cũng có hai côn th*t, một cái cũng có thể giao phối bình thường nhưng mà hắn muốn cả hai côn th*t đều cảm thụ được sự tốt đẹp của Hải Bối Nhi.
Bàn tay to tách hai chân Hải Bối Nhi ra, bế nàng lên, làm hai chân thon dài bám vào trên eo của hắn, đuôi rắn thuận thế quấn thân thể hai người ở cùng một chỗ.
“A… Hải Giao, ngươi lại… A… Ngươi… Cầm thú, mau buông ta xuống…” Lúc này Hải Bối Nhi mới mở mắt, thấy Hải Giao đã hóa thú, bị dọa đến mức la to, tay nhỏ dùng sức vỗ Hải Giao, liều mạng muốn tránh thoát nhưng mà đuôi rắn cuốn chặt như vậy, căn bản tránh thoát không thoát.
“Bối Nhi, nếu không phải ngươi không đồng ý, ta đã muốn làm ngươi như vậy từ lâu!” Hải Giao cũng sẽ không buông tha mỹ thực trước mắt, hung hăng hôn cái miệng nhỏ đang nói lời cự tuyệt, trao đổi nước bọt với nhau, hạ thân đồng thời va chạm mãnh liệt.
Phía trên là hôn sâu, không có cách nào hô hấp, phía dưới mạnh mẽ đâm vào rút ra, Hải Bối Nhi không cách nào cự tuyệt, đành phải cùng nhau trầm luân, tiến vào vực sâu du͙© vọиɠ, không có cách nào thoát ra được.
Cây côn th*t phía trên của Hải Giao đâm vào rút ra mấy chục lần rồi mới rút toàn bộ ra, trong nháy mắt rời khỏi, tiểu huyệt hung hăng co rút lại một phen, rất không muốn côn th*t rời đi.
“Ngươi xem, ngươi cũng vô cùng khát vọng ta!” Hải Giao tách ra, cách một chút để Hải Bối Nhi có thể nhìn thấy rõ tiểu huyệt muốn mà không được, đang co rút lại, cùng với hai côn th*t dưới hạ thân của cầm thú!
Hai… hai… hai… hai cây!!! Chuyện này thật sự đã vượt qua phạm vi tưởng tượng của nàng, vì sao lại có hai cây??? Hơn nữa mỗi một cây đều lớn như vậy, chuyện này rốt cuộc là vì sao???
“Không cần, ngươi nhanh buông ta ra, ta không cần. Hu hu hu, ngươi… Tên cầm thú này!” Hải Bối Nhi lập tức thanh tỉnh, lại bắt đầu giãy giụa, đó là hai cây, hai cây a, cùng đâm vào sẽ chết người!!!
“Bối Nhi, ta sẽ không thương tổn ngươi, ngươi tin tưởng ta!” Hải Giao có chút sốt ruột, không biết vì sao Hải Bối Nhi muốn phản kháng kịch liệt như vậy, rõ ràng Xà tộc đều lcó hai cây côn th*t, thậm chí có giống cái rất thích thú nhân Xà tộc cũng là vì thú nhân Xà tộc có hai côn th*t, lúc ân ái có thể một lần thỏa mãn hai chỗ… Khụ khụ…
Vốn dĩ hắn không biết chuyện này nhưng mà không chịu nổi những cầm thú khác xúi giục, vẫn luôn bên tai hắn nói nhân thú kí©ɧ ŧɧí©ɧ thế nào còn mạnh mẽ phổ cập tri thức cho hắn, nói thú nhân Xà tộc được hoan nghênh ra sao.
Hải Bối Nhi nhất thời bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá độ, Hải Giao phải dỗ giành một hồi lâu mới dần dần thả lỏng lại.
“Vậy ngươi phải nhẹ nhàng một chút…” Cái mũi, đôi mắt đều hồng hồng, thật đáng thương, Hải Giao liên tục nói được, không nghĩ tới chuyện này sẽ càng kích phát thói hư tật xấu của cầm thú, muốn càng dùng sức hung hăng khi dễ nàng, làm nàng ở dưới thân của mình càng khóc thút thít đáng thương hơn.
Lúc này chỉ có côn th*t phía trên hưởng dụng tiểu huyệt mà côn th*t phía dưới khi côn th*t phía trên đâm vào rút ra sẽ chọc vào bụng nhỏ của Hải Bối Nhi, côn th*t trong bụng cảm giác như muốn phá bụng chui ra. Nàng có một loại ảo giác, hai cây côn th*t đều đang đâm mạnh vào trong bụng nàng.
“Hô, thật chặt… Bối Nhi, ngươi sờ sờ côn th*t này cho ta đi~~ Ngươi xem hắn không được ngươi yêu, thật đáng thương mà!” Đi theo bên cạnh Hải Bối Nhi, hỗn lâu với mấy cầm thú, Hải Giao cũng học được cách vô sỉ và không biết xấu hổ của bọn họ, cầm tay nhỏ của Hải Bối Nhi sờ côn th*t bị bỏ quên.
“Thật căng… Ưm, ngươi chậm một chút… A… Thật sâu, a… Bụng có cảm giác muốn rách… A…”
Cảm giác hai cây côn th*t đều được kí©ɧ ŧɧí©ɧ thật sự quá tốt, Hải Giao càng thêm dùng sức, Hải Bối Nhi vừa vuốt ve một cây côn th*t của hắn vừa bị hắn đâm vào tiểu huyệt, cảm quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ khi làʍ t̠ìиɦ với nửa người nửa thú quá mức mãnh liệt. Dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, Hải Bối Nhi lại lần nữa đạt cao trào nhưng mà một lần Hải Giao cũng chưa bắn ra.
Ngón tay của Hải Giao sờ lên tiểu cúc hoa ở phía dưới tiểu huyệt, mặc kệ là tiểu huyệt hay là cúc hoa của Hải Bối Nhi đều có màu hồng phấn xinh đẹp, Hải Giao muốn thử xem cảm giác của phía sau như thế nào, dù sao hắn cũng có hai cây côn th*t, có thể đồng thời lấp đầy hai lỗ nhỏ của Hải Bối Nhi!
Hải Bối Nhi trải qua ba lần cao trào đã mơ màng sắp ngủ, nơi nào còn sức lực ngăn lại chuyện cầm thú muốn làm, hiện tại nàng chỉ muốn nhanh chóng kết thúc, quản hắn muốn làm nhanh như thế nào làm gì!
Bởi vì sợ côn th*t của mình quá lớn sẽ tổn thương đến Hải Bối Nhi, Hải Giao thật cẩn thận để tiểu cúc hoa mở rộng, đến tận khi tiểu cúc hoa kiều nộn có thể chứa được bốn ngón tay của hắn, hắn mới chậm rãi rút côn th*t ra, rồi hai cây côn th*t mới nhắm ngay hai cái lỗ nhỏ, chậm rãi đâm vào.
“A a a… Quá nhiều… Thật căng…” Hậu huyệt bị căng có chút đau đớn, ẩn ẩn có cảm giác bị căng đến nứt ra rồi.
Tiểu huyệt của Hải Bối Nhi trời sinh có nếp gấp thịt nhiều, côn th*t cắm vào giống như phá vỡ tần tâng lớp lớp chướng ngại nhưng mà khi toàn bộ côn th*t hoàn toàn đi vào lập tức sẽ cảm giác hàng ngàn hàng vạn cái miệng nhỏ đang liếʍ mυ'ŧ, mà cảm giác ở hậu huyệt hoàn toàn không giống, quả thực chính là thuận lợi, trơn nhẵn, hai côn th*t của Hải Giao được hai địa phương không giống nhau chứa đựng, cảm giác tương đồng duy nhất chính là chặt.
“Bối Nhi, thật sung sướиɠ… Ưm, thoải mái không?” Hậu huyệt bị đâm vài cái, Hải Bối Nhi sẽ tự mình tiết ra dịch bôi trơn, đạt được kɧoáı ©ảʍ, Hải Bối Nhi tất nhiên không hề bài xích, ngược lại còn có chút thuận theo nghênh hợp, nghe thấy Hải Giao hỏi lập tức gật đầu, nàng cũng là lần đầu tiên sảng khoái như vậy.
Đâm vào rút ra vài trăm lần, cuối cùng Hải Giao cũng bắn lần đầu tiên, vài phút bắn tinh, từng đợt, từng đợt bắn đầy hai lỗ nhỏ của Hải Bối Nhi, bụng Hải Bối Nhi dùng mắt thường có thể thấy được tốc độ phình lên.
“A a a… Quá nhiều… Không chứa nổi…” Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng bắn vào trong tử ©υиɠ, Hải Bối Nhi lại một lần được đưa lên cao trào, sau phản ứng lại chính là một bụng đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ ấm áp, ngay cả cúc hoa cũng đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Hải Giao rút hai côn th*t có chút mềm nhũn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ không có côn th*t lấp kín cũng chảy ra theo, tiểu huyệt, hậu huyệt và trên đùi của Hải Bối Nhi tất cả đều dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn. Đôi mắt của Hải Giao trầm xuống, hai cây côn th*t lần thứ hai cứng rắn lên…
“Bối Nhi, thoải mái như vậy chúng ta lại làm một lần đi…”
“Hỗn đản… Ưm…”