Nam sinh dùng tiếng Trung khẩu hình nhìn Tả Tây Trúc nói một câu, “Cùng tôi ra đây……”
Nói xong liền đứng lên.
Tả Tây Trúc không nghĩ sẽ gây chuyện, nhưng là chuyện này đã tìm tới cửa nàng cũng không có cách nào khác. Đành phải đi theo nam sinh kia đi ra ngoài, muốn nhìn hắn một chút xem là loại người gì, nếu không không phải muốn tiền, chính là thèm thân thể nàng.
Hai người sau khi ra ngoài, Tả Tây Trúc đi theo hắn lên tầng, nam sinh kia một tay đem nàng kéo đến một phòng học không người, sau đó ý bảo Tả Tây Trúc ngồi xuống.
Tả Tây Trúc lắc lắc đầu, trực tiếp thần sắc bình tĩnh đói với nam sinh nói: “Nếu ngươi không muốn chọc phiền toái nói…… Liền mau chóng đem video đó xóa bỏ đi……”
Tả Tây Trúc thái độ ra lệnh nam sinh tựa hồ hơi hơi có chút ngoài ý muốn, hắn thu liễm như lúc ban đầu ngồi bên Tả Tây Trúc cười tươi như vô hại. Tay khoanh trước ngực bất cần đời dựa vào trên tường, cười hỏi; "Em là bị hắn bao dưỡng sao? Bao nhiêu tiền? Tôi ra gấp đôi?"
Tả Tây Trúc một đôi mắt đẹp lãnh diễm vô cùng nhìn về phía nam sinh kia, khẽ hừ một tiếng, “Kiếp sau cậu từ trong bụng tôi sinh ra rồi nói…… Tôi còn suy xét lại một chút……”
Nam sinh không nghĩ tới Tả Tây Trúc như vậy không sợ, vì thế đứng thẳng thân mình kéo nàng dậy, “Vị tỷ tỷ này…… Mua bán không thành còn nhân nghĩa…… Hà tất nói khó nghe như vậy…… Hơn nữa tôi cũng là cảm thấy cùng người duyên phận không cạn mới có thể hỏi như vậy a……”
Nói xong hắn lại móc di động ra, đưa mấy ảnh chuo cho Tả Tây Trúc xem, “Tôi ngày hôm qua cùng bạn bè cùng nhau ra biển…… Muốn chụp chim biển…… Kết quả lại chụp được cái này……”
Ảnh chụp là hình Tả Tây Trúc bị Tả Bán Sơn ấn ở cửa kính, hung hăng từ phía sau ȶᏂασ nàng.
Sau đó hắn thu hồi di động, “Kết quả buổi chiều tiệm sách lại đυ.ng phải các người…… Tôi cũng không muốn…… Nhưng cảm thấy này đại khái là duyên phận đi……”
Nói xong, nam sinh tiến đến đến trước mặt Tả Tây Trúc “ Tôi tên Ôn Thanh Húc, không bằng chúng ta làm quen một chút?”
Tả Tây Trúc lắc lắc đầu, “Tôi khuyên cậu vẫn là không cần quen biết tôi…… Biết nam nhân ở cùng tôi là ai sao?”
Ôn Thanh Húc gật gật đầu, “Hoa thương chủ tịch tập đoàn Tả Bán Sơn…… Nhưng tôi của cải cũng không kém…… So với hắn ta còn trẻ tuổi hơn…… Tiểu tỷ tỷ ngươi không suy xét sao?”
Tả Tây Trúc dùng tay vuốt tóc một chút, một bên hướng ra ngoài cửa, một bên không chút để ý nói: “Tôi khuyên cậu lần sau nói chuyện trước tiên điều tra rõ ràng một chút…… Tôi là ai…… Tả Bán Sơn lại là người thế nào đối với tôi……”
Nói xong, Tả Tây Trúc liền đẩy cửa đi ra, lưu lại vẻ mặt nghiền ngẫm tươi cười Ôn Thanh Húc, cũng không quay đầu lại đi xa.
Tả Tây Trúc về tới hội đường, nàng đứng ở cửa, phát hiện Tả Bán Sơn phát biểu đã kết thúc, mà nàng bởi vì bị Ôn Thanh Húc nháo như vậy, làm cho vô cùng buồn ngủ, hứng thú rã rời chỉ muốn nhanh về nhà.
Chính là nàng vừa mới đi ra đường lớn, đã bị một người duỗi tay kéo đến một đường nhỏ, nàng lúc đầu hoảng sợ, sau đó thấy rõ người mới hơi hơi nhẹ nhàng thở ra, “Ba ba……”
Tả Bán Sơn bởi vì ở trên khán đài nhìn Tả Tây Trúc cùng một nam sinh đi ra ngoài, cho nên sắc mặt vô cùng khó coi, “Em vừa mới đi nơi nào……”
Tả Tây Trúc ngó Tả Bán Sơn liếc mắt một cái, nghĩ thầm còn không phải đi giải quyết phiền toái hắn gây ra, nhưng nàng lười giải thích, “Về nhà đi…… Tôi mệt mỏi…… Chúng ta nhanh trở về đi……”
Tuy rằng Tả Tây Trúc thái độ làm Tả Bán Sơn không phải thực dễ chịu, nhưng hai tròng mắt nàng tinh lượng, tựa kiều còn giận trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái, liền trực tiếp khiến hắn phía dưới nhìn đến ngạnh.
Vì thế hắn lôi kéo tay nàng hướng bên ngoài trường học, “Ngoan……Cùng ba ba lên xe"