Dụ Anh Thâm Nhập

Chương 6: Làm đến khi nước mắt chảy đầy mặt

Vừa nhìn thấy cô, dươиɠ ѵậŧ của Quý Nam đã cương cứng, hiện tại cứng đến phát đau, nghe Tần Thư nói vậy, anh không cắm vào nữa, nhưng đã không thể khống chế được, đành kẹp hai chân của cô lại, bắt đầu thọc vào rút ra.

Vừa mạnh vừa nhanh, gậy thịt cọ xát khiến môi âʍ ɦộ của Tần Thư nóng rát, mang đến một loại sảng khoái khác thường, cô vô thức kẹp chặt chân, khiến Quý Nam thở hổn hển, đưa đẩy hơn trăm cái, bắn lên mông cô.

Cùng lúc đó, Tần Thư cũng cao trào, sắc mặt đỏ ửng.

Mông của cô vừa to vừa tròn, chất dịch trắng đυ.c dính trên đó, trông đặc biệt da^ʍ mĩ, hơi thở của Quý Nam nặng nề hơn, anh kéo người Tần Thư, ôm cô vào trong lòng ngực, một lần nữa ngậm lấy đầu lưỡi của cô, vừa hôn vừa cắn như mưa rền gió dữ, dươиɠ ѵậŧ lại ngẩng đầu lên một lần nữa.

Còn chưa cắm vào đã cao trào mấy lần , đầu Tần Thư choáng váng, cơ thể tê dại.

Quý Nam nắm tay cô đặt lên dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng, khàn giọng nói: “Chạm vào nó.”

Tay Tần Thư vừa mới chạm vào qυყ đầυ cực đại, hơi nóng như thiêu đốt từng chút một, dây thần kinh của cô tê liệt, dươиɠ ѵậŧ quá thô dài, một tay của cô căn bản không cầm được, kinh hãi nói: “Không…Đừng cắm vào…”

Lúc tự thủ da^ʍ, một ngón tay của cô còn không thể chen vào được, côn ŧᏂịŧ thô to như vậy, sẽ hỏng mất.

Ngoài miệng nói không cần nhưng cơ thể lại phun nước một cách thành thật, phun lên toàn bộ bụng của Quý Nam.

Quý Nam chịu đựng đến khó chịu, anh ôm cô lên giường, ngón tay chọc vào miệng huyệt vài cái, dâʍ ŧᏂủy̠ lại tí tách chảy xuống, Quý Nam đỡ qυყ đầυ, phá vỡ miệng huyệt nhỏ hẹp từng chút một.

Hiện tại Tần Thư rất mẫn cảm, chạm một cái liền chảy nước, có thể cắm nửa qυყ đầυ vào mà không cần mở rộng.

Thọc vào được một nửa, cô đau đến mức ưỡn người lên, đôi tay không có điểm tựa, túm lấy khăn trải giường phía sau, cô kẹp chặt hai chân, khuôn mặt nhăn nhó, hàm răng run rẩy: “Không…Được…”

Qυყ đầυ bị kẹt ở giữa, chạm phải một thứ gì đó như tấm màng, không thể đi vào được.

Quý Nam kiềm chế tới cực hạn, anh kéo hai chân cô ra, nói: “Cắm vào sẽ thoải mái.”

Nói xong, anh lấp kín môi cô, hạ eo xuống, phá vỡ tấm màng, cắm cả gốc rễ vào, độ ấm cùng sự chặt chẽ bên trong khiến anh thở dốc nặng nề.

Cảm giác đau đớn xé rách khiến Tần Thư bật khóc, cô muốn kêu nhưng tất cả âm thanh đều bị môi Quý Nam bao phủ.

Quý Nam thử động mấy lần, Tần Thư đã đau đến mức nhe răng trợn mắt, ngón tay của cô nắm chặt bả vai của anh, móng tay cắm sâu vào da thịt.

“Đau…Chậm…Chậm một chút…A…”

Cô căng thẳng, tiểu huyệt điên cuồng co rút lại, thịt non bên trong kẹp chặt côn ŧᏂịŧ của Quý Nam, anh cũng không dễ chịu một chút nào, chịu đựng xúc động muốn bắn tinh, kiên nhẫn nói: “Đợi lát nữa sẽ ổn thôi.”

Nói xong, anh chậm rãi di chuyển vài lần, điều này khiến Tần Thư đau hơn, cô vừa khóc vừa kêu.

Hai mắt Quý Nam đỏ bừng, ngẩng đầu nhìn cô, khàn giọng nói: “Bạn cùng phòng của tôi ở trong phòng, kêu ra cậu ta sẽ nghe thấy.”

Tần Thư nghe vậy thì sợ hãi, cả người căng thẳng, lập tức không dám kêu thành tiếng, cô cắn tay mình, nước mắt chảy dài trên mặt.

Không chỉ cô đau mà Quý Nam cũng đau đến mức xanh mặt, nghĩ đến việc đau dài không bằng đau ngắn, anh đè chân cô lại, không cho cô lộn xộn, sau đó tàn nhẫn thọc vào.

“Thả lỏng…”

Tần Thư cắn môi, khóc lóc: “Đau…Đừng nhúc nhích…Hu hu…”

Bị cắm mấy chục cái, đau đớn chậm rãi biến mất, thay vào đó là một loại kɧoáı ©ảʍ kỳ dị, tiểu huyệt vừa đau vừa tê, cổ họng không khỏi phát ra tiếng rêи ɾỉ.

Quý Nam biết cô đang thoải mái, anh không đợi cô thích ứng, anh lấy chân cô vòng quanh eo, nắm tay cô, đâm mạnh vào.

Côn ŧᏂịŧ thô dài nóng bỏng đâm vào trong cơ thể Trần Thư hết lần này đến lần khác, kɧoáı ©ảʍ truyền đến giống như bị kiến cắn, cô cuộn ngón chân lại, thoải mái cắn môi, không cho tiếng rêи ɾỉ truyền ra ngoài.

Quý Nam lại cắm thêm mấy chục cái, Tần Thư đột nhiên hét lên, người ngả ra sau, bụng run rẩy kịch liệt, cơ thể không ngừng run rẩy, dâʍ ŧᏂủy̠ lần lượt phun ra.

Quý Nam bị tiểu huyệt của cô kẹp chặt đến mức run lên, xuất tinh bên trong cơ thể cô.

Tần Thư đờ đẫn nằm trên giường, chờ đến khi tấm vải đen được tháo ra, ánh sáng lọt vào mắt, nhưng hai mắt cô lại không có tiêu điểm, ngơ ngác nhìn trần nhà.

Còn chưa kịp hồi phục lại sau cơn cực khoái, dươиɠ ѵậŧ mềm nhũn lại có phản ứng, so với vừa rồi còn lớn hơn, cảm giác căng trướng khiến Tần Thư run rẩy.

Quý Nam kéo chiếc gối đặt dưới lưng cô, bắt cô ở tư thế ngồi, chỉ cần cúi đầu là có thể nhìn thấy thứ đồ đỏ tươi đang cắm vào tiểu huyệt của cô.

Hình ảnh này đánh sâu vào thị giác, Tần Thư xấu hổ lại phun dâʍ ŧᏂủy̠, giọng nói khàn khàn: “Không…Từ bỏ…”

Cô thuộc kiểu người nhiều nước, khiến Quý Nam thích đến mức gần như phát cuồng.

Đôi mắt anh đỏ bừng, thô bạo nói: “Làm thêm một lần nữa.”