Bách Đoản Văn

Chương 7: Lần đầu (H+)

Nhìn thấy Tiểu Bạch khẳng định chắc nịch, Tử thiên liền hỏi:

- Cái gì sẽ chết?

Tiểu Bạch liền chỉ vào Tử Thiên. Tử Thiên liền ngạc nhiên.

- Ta? Ta sẽ chết? Tại sao?

Tử Thiên khó hiểu hỏi lại thì chỉ thấy Tiểu Bạch đôi mắt ngấn lệ, đầu cuối xuống đến cực điểm. Giống như bắt đầu hiểu ra cái gì, lại nhìn nhìn bộ dạng của Tiểu Bạch. Lần này thì thật sự Tử Thiên chịu thua rồi, hoàn toàn đầu hàng. Cả người bật lên cười, Tử Thiên cười đến nổi ngã người ra sau, ôm bụng mà cười vật vã. Không ngờ tiểu yêu tinh này lại khả ái đến như vậy. Mặc cho đôi mắt tràn ngập khó hiểu của Tiểu Bạch đang nhìn, Tử Thiên cứ cười như chưa bao giờ được cười. Mấy ngàn năm nay, chưa ai có thể khiến Tử Thiên thật lòng cười đến như vậy, còn là cười không ngừng, cười đến đau cả bụng.

Kéo lấy chiếc gối đầu giường kê đầu mình lên cao để có thể nhìn rõ toàn bộ cơ thể Tiểu Bạch, Tử Thiên điều chỉnh một chút, tìm tư thế nằm thoải mái. Nhìn tiểu hồ ly ngây thơ đang ngồi trên đùi mình mà cảm thấy thật thỏa mãn. Hai bàn tay không tự giác chạm lên đôi đùi ngọc kia mà vuốt ve.

- Không ai dạy nàng sao?

- Dạy?

Tiểu Bạch nghiêng đầu khó hiểu, đôi tại hồ ly khẽ lay động.

Tử Thiên nắm lấy đùi ngọc khế kéo, cả người Tiểu Bạch liền tiến lên phía trước một chút, cả người ngồi lên nơi căng cứng kia của Tử Thiên. Liền khi vật cứng kia đâm nhẹ vào nơi mềm mại, Tử Thiên hừ ra tiếng đầy thoải mái, mà Tiểu Bạch cả người xụi lơ muốn đổ về phía trước, hai tay nàng liền chống lên ngực Tử Thiên mà thở dốc liên hồi. Tử Thiên nhìn đôi mắt mê ly của Tiểu Bạch, cảm thấy ngọn lửa du͙© vọиɠ lần nữa lại bùng cháy, hơn nữa lần này là cháy rất mạnh mẽ không thể dập tắt, chỉ có mỹ nhân ngồi phía trên mới có thể dập tắt nó.

Tiểu Bạch vùng vẫy, nhưng lại không có chút sức lực nào. Bên dưới của nàng bị vật kia đâm vào như muốn lấy hết toàn bộ sức lực của nàng vậy.

Thấy tiểu yêu tinh kia khẽ vùng vẫy nhưng chẳng có chút sức lực nào, Tử Thiên liền mỉm cười hài lòng. Hai tay bắt lấy eo thon kia mà vuốt ve, hông dưới khế nhịp làm cho phần dưới căng cứng kia cách lớp y phục mà đâm vào nơi mềm mại của tiểu yêu tinh theo nhịp. Tử Thiên cảm thấy kɧoáı ©ảʍ từ bên dưới lan tràn toàn thân, chỉ cách lớp y phục thôi mà đã cảm thấy thoải mái như vậy nếu tiến vào cơ thể tiểu yêu tinh còn là như thế nào?

Tiểu Bạch đầu óc dần trở nên trống rỗng, không thể kháng cự.

Bên dưới truyền đến kɧoáı ©ảʍ khiến cả người tê dại. Tiểu Bạch cố gắng giữ vững cơ thể ngồi trên người Tử Thiên lại không biết chính tư thế này lại làm vật cứng kia dễ dàng đâm vào nơi mẫn cảm của mình. Tiểu Bạch chỉ biết dùng hai tay túm chặt lấy vạt áo của Tử Thiên, miệng nhỏ nhắn phát ra tiếng rên khẽ mê người.

Tử Thiên cả người truyền đến kɧoáı ©ảʍ đến tê dại, nhìn đôi nhũ phong tuyết trắng khẽ lay động mà cả người nóng rần. Tử Thiên muốn nhiều hơn nữa. Nghĩ là làm, Tử Thiên liền ngồi dậy, hai tay gấp gáp thoát hạ y phục của bản thân.

Tiểu Bạch đang mơ màng trong kɧoáı ©ảʍ đột nhiên bên dưới lại ngừng, mở mắt ra lại nhìn thấy Tử Thiên đang dần trút bỏ y phục, từ Y Thuyết Trình Toán ờng tráng hiện lên ín Tiểu Bạch mê đắm, khuôn mặt ửng đỏ.

Thấy tiểu yêu tinh kia nhìn cơ thể mình đến mê đắm, Tử Thiên có chút cao ngạo. Nhớ lúc trước bản thân khi còn là nữ tử liền phải ăn uống kiêng dè, mặc dù lười biếng luôn muốn ngủ nhưng vẫn giữ thói quen tập luyện để duy trì vóc dáng. Hiện tại khi biến thành nam nhân vẫn giữ nguyên thói quen. Nữ nhân giữ dáng thì bụng nhỏ, eo thon còn nam nhân chính là thân thể cường tráng, cơ ngực rắn chắc, vùng bụng 6 múi a. Cơ thể mình liền có thể mê hoặc tiểu yêu tinh kia làm Tử Thiên tự hào, liền cười.

Sau khi trút hết vướng bận trên người, Tử Thiên lại kéo Tiểu Bạch, đặt nàng quỳ rồi dần dần ngồi xuống đến khi nơi căng cứng của mình chạm vào nơi mềm mại của nàng cả hai liền hừ nhẹ thoải mái.

Tiểu Bạch là từ kɧoáı ©ảʍ bên dưới mà thức tỉnh. Khi Tử Thiên cởi bỏ y phục bên ngoài, rồi cuối cùng là tiết khố, nàng liền thấy vật đã đâm vào bên dưới mình. Thật to lớn làm Tiểu Bạch thất thần. Nàng chưa bao giờ nhìn thấy vật to lớn như vậy, mặc dù trước kia mẫu thân dắt rất nhiều nam nhân về, nàng đã nhìn qua vô số nam nhân nhưng chưa bao giờ thấy kích cỡ ghê người như vậy. Lại nghĩ thứ kia sao có thể tiến vào cơ thể được chứ? Cả người lại run lên không hiểu. Tiểu Bạch đâu biết Tử Thiên là Bạch Hồ Cửu Vĩ, là vị thần tối cao của Tu Tiên Giới, nên đương nhiên khi chuyển sinh cũng phải chọn đồ tốt cho bản thân rồi.

Xúc cảm thật tốt. Không có vật cản trở Tử Thiên liền cảm nhận nơi mềm mại của Tiểu Bạch, nơi đó ướŧ áŧ đến lầy lội lại ấm áp khiến bên dưới của Tử Thiên lại trưởng thêm một vòng.

Tử Thiên nhịn không được liền hôn lên đôi môi ngọt ngào kia, một tay thì bóp lấy nhũ phong đầy đặn, một tay lại dời xuống phía dưới bóp lấy bờ mông căng tròn rồi dùng lực đưa đẩy làm hông Tiểu Bạch khẽ di chuyển ma sát nơi tiếp hợp phía dưới của hai người.

Tiểu Bạch có chút chịu không nổi, bốn nơi nhạy cảm bị chơi đùa, đặt biệt bên dưới nàng bị ma sát truyền đến kɧoáı ©ảʍ tê dại, cả người nóng rực, một cổ nhiệt từ bụng lan tràn xuống phía dưới làm ướt đẫm vật cứng kia. Nàng run run, miệng bị mυ'ŧ lấy chỉ có thể phát tiếng hừ hừ, chiếc lưỡi trúc trắc đáp lại nụ hôn nồng nhiệt. Hai tay không biết từ khi nào đã vòng qua cổ Tử Thiên mà kéo về phía mình. Một bên nhũ phong bị xoa bóp làm kiều nhũ nhô lên căng cứng, bên còn lại là khó chịu liền áp sát cơ thể vào ngực Tử Thiên mà cọ cọ, đè ép làm kiều nhũ kia cũng không thua kém mà bắt đầu căng cứng. Hồng cũng không biết từ khi nào đưa đẩy, ép thật chặt nơi mềm mại của mình với vật cứng kia, muốn vật cứng kia càng đâm sâu vào cơ thể. Thật khó chịu! bên dưới ngứa ngáy lại trống rỗng bức Tiểu Bạch muốn điên. Vừa tách khỏi nụ hôn triền miên liền nhỏ giọng rêи ɾỉ.

- Ân ... Thật .... khó chịu!

Tử Thiên thấy mỹ nhân trong lòng bị mình bức đến không thể khống chế liền vui vẻ, có thể nhịn được đến bây giờ mà không tiến vào cơ thể nàng là cỡ nào kiềm chế. Tử Thiên tâm vẫn là nữ nhân đương nhiên định lực hơn hẳn nam nhân, chỉ là sống quá lâu thành ra đổi với Tử Thiên nữ nhân hay nam nhân cũng chẳng còn quan trọng, quan trọng là ai có thể khơi dậy du͙© vọиɠ của mình mà thôi.

Tử Thiên cảm thấy đã đủ, cũng cảm thấy bản thân đã đến giới hạn chịu đựng, không muốn giày vò Tiểu Bạch cũng như bản thân mình nữa. Khẽ liếʍ lấy bờ môi ướŧ áŧ, có chút sưng đỏ vì hôn kia. Tử Thiên một tay đỡ lấy bờ mông căng tròn của Tiểu Bạch nâng lên một chút, tay còn lại cầm lấy cự long điều chỉnh vị trí đến cửa động lầy lội kia. Chỉ một cái khẽ chạm khiến cả hai người đồng thời run lên, đều là lần đầu tiên khiến cả hai kɧoáı ©ảʍ lan tràn.

Tiểu Bạch thật sự đã không còn chịu được nữa, sớm quên cái gì dương khí cái gì sẽ chết, đôi mắt mê ly ngập nước âu yếm nhìn Tử Thiên, giọng nói đầy mê hoặc lại nhiễm đậm du͙© vọиɠ gọi tên Tử Thiên.

- Tử ... Thiên! Muốn....

Chỉ nghe giọng nói liêu nhân kia thôi mà Tử Thiên thất thần chìm đắm vào đôi mắt mê hoặc chúng sinh kia.

Tiểu Bạch tay cầm lấy bàn tay Tử Thiên đang nắm lấy cự long mà kéo ra, cả người từ từ ngồi xuống để cự long dần dần tiến vào cơ thể. Tiếng rêи ɾỉ mị hoặc tận xương cốt phát ra khiến Tử Thiên thiếu chút nữa liền muốn tiết. Cố gắng kiềm chế lại, một tay vẫn đỡ lấy bờ mông kia còn một tay ôm lấy eo Tiểu Bạch mà chờ đợi động tác tiếp theo của nàng.

Tiểu Bạch cảm thấy trướng đau, tiểu huyệt nhỏ nhắn lại bị cự long to lớn chèn ép liền co thắt như muốn đẩy dị vật ra khỏi cơ thể. Thủy dịch tiết ra càng nhiều. Rất nhanh cảm giác đau được thay thế bằng kɧoáı ©ảʍ tê dại chỉ còn cảm giác trưởng do dị vật to lớn.

Hồ ly cơ thể đặc biệt, để hút được dương khí tốt nhất từ nam nhân luôn là cùng họ hoan ái nên tự thiên cơ thể cũng tự sản sinh ra chất dịch như là thuốc tê trong thủy dịch.

Tiểu Bạch ngực phập phồng thở dốc, hai tay bám chặt vào vai Tử Thiên, móng tay cấu chặt khiến vai Tử Thiên rớm máu.

Tử Thiên lại chẳng cảm thấy đau đớn chút nào mà thay vào đó là kɧoáı ©ảʍ. Phía dưới, cự long được bao bọc bởi vách tường mềm mại, ấm nóng lại ẫm ướt, bị kẹp chặt có chút đau nhưng lại tăng thêm phần hương diễm. Bây giờ Tử Thiên đã hiểu vì sao nam nhân lại yêu thích cảm giác này, hiện tại bản thân trải nghiệm thật đúng là chất độc gϊếŧ người, hận không thể cảm nhận sớm hơn.

Tử Thiên hơi thở dồn dập mà ngắm nhìn mỹ nhân đang chủ động. Đúng, Tử Thiên là lười biếng như vậy đó, lười biếng đến nổi nhường Tiểu Bạch chủ động để có thể ngắm nhìn cơ thể tuyệt mỹ kia đang không ngừng lấy lòng mình để tìm kɧoáı ©ảʍ. Đôi nhũ phong tuyết trắng, tuy không quá to lớn nhưng lại mang xúc cảm rất rốt, bụng nhỏ, eo thon, cặp mông căng tròn, đặc biệt là tiểu huyệt ẩm ướt chặt khít kia khiến Tử Thiên như muốn phát điên.

Tiểu Bạch nào để ý đến ánh mắt hay cảm giác của Tử Thiên nữa. Hiện tại nàng đang kɧoáı ©ảʍ ngập trời, chỉ muốn nhiều hơn nữa.

Tiểu Bạch hơi ngửa cổ ra sau cảm nhận kɧoáı ©ảʍ truyền đến từ tiểu huyệt, không đủ, lại ngứa. Mở mắt đẹp mê ly nhìn Tử Thiên, hai tay ôm lấy đầu Tử Thiên kéo gần đến. Mỗi chạm môi, nụ hôn triền miên, tiếng nước phát ra từ miệng hai người vang vọng cả căn phòng.

Vẫn chưa đủ! Tiểu Bạch thoát khỏi nụ hôn triền miên kia, mặc kệ sợi chỉ bạc nối giữa miệng hai người, kéo đầu Tử Thiên xuống đôi nhũ phong căng cứng của mình.

Tử Thiên hiểu ý liền há miệng cắn lấy kiều nhũ căng cứng khiến Tiểu Bạch khẽ run rẩy, tiểu huyệt càng thắt chặt lấy cự long. Tử Thiên cự long bị thắt chặt không nhịn được liền rùng mình mà tiết một chút. Sau đó lại tiếp tục ngậm lấy nhũ phong mà mυ'ŧ, mà cắn. Hai tay cũng không nhàn rỗi mà xoa bóp eo thon cùng bờ mông căng tròn kia của Tiểu Bạch.

Tiểu Bạch nhắm mắt hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ dần tăng cao, từ đôi môi ướŧ áŧ phát ra tiếng rêи ɾỉ mê người. Nhưng vẫn chưa đủ! Nàng khẽ lắc hông, cự long trong tiểu huyệt cựa quậy đâm lung tung vào vách tường khiến Tiểu Bạch rêи ɾỉ lớn hơn, thủy dịch chảy ra ướt đẫm cả một mảng giường.

Chưa đủ! Tiểu Bạch hai tay ôm chặt lấy tử Thiên kéo sát vào người mà ma sát, cả trọng lượng cơ thể liền buông xuống. Cự long to lớn, thô dài liền đâm thẳng vào tiểu huyệt, phá tan lớp màng mỏng, chạm đến đáy tử ©υиɠ.

Tiểu Bạch đã giao thứ quý giá nhất cho Tử Thiên, trao hoàn toàn thân thể mình, trở thành nữ nhân chân chính đầu tiên của Lam Tử Thiên.

-----------

Cắt đúng lúc vl =))))