Lâm Kiều bất ngờ hôn lên môi anh.
Nụ hôn này nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt nước.
Giang Trạm còn chưa kịp phản ứng thì cô đã rời ra.
Bốn mắt nhìn nhau, hơi thở cả hai dây dưa hòa quyện, trong căn phòng yên tĩnh dường như có thể nghe thấy những nhịp tim đập mãnh liệt.
Là của cô, cũng là của anh.
“Chỉ vậy thôi sao?”
“Hả…”
Lâm Kiều nhìn khuôn mặt đang áp lại gần, không kiềm chế được mà nuốt ngụm nước miếng.
Cô còn chưa kịp nghe được câu trả lời của anh thì đôi môi kia đã hôn tới.
Một nụ hôn vừa triền miên lại vừa mạnh mẽ, đầu lưỡi anh xâm nhập vào trong miệng cô, ngay khi cô vừa chạm vào đầu lưỡi của anh thì công tắc của nơi nào đó trên cơ thể dường như cũng được bật mở, cô không kìm lại được bèn chủ động quấn quýt cùng anh.
Như thể là đang dụ dỗ cô, lưỡi của người đàn ông vốn đang dây dưa mãnh liệt lại trở nên chậm rãi, rồi dần dần rời khỏi khoang miệng cô, liếʍ láp cánh môi mềm mại.
Âm thanh liếʍ láp tinh tế vang lên bên tai cô.
Đôi môi Lâm Kiều hơi hé, không tự chủ được mà nuốt nước bọt, cô khẽ mở đôi mắt ướŧ áŧ nhìn người trước mặt.
Người đàn ông đang nhắm mắt, hàng lông mi dày đen nhánh của anh như càng được nhuộm đen dưới ánh đèn, hô hấp của anh phả lên môi cô theo từng chuyển động liếʍ láp nơi đầu lưỡi.
Cảm nhận cơ thể mình đang nóng lên, hai chân đang ngồi trên đùi của anh cũng không kìm được mà khóa chặt eo anh.
Đôi mắt long lanh không thể tách rời gương mặt của người đàn ông, dường như cô đã bị mê hoặc, cô nhìn anh một cách si mê mà nhịp tim lúc này cũng như đang đánh trống trận.
Mãi cho đến khi người ấy mở mắt ra…
Giống như vừa mới nhận được phần thưởng, cô nuốt nước miếng rồi bất chợt hôn đáp trả lên môi anh.
Vào giây phút này trận chiến kịch liệt mới chính thức bắt đầu…
Lâm Kiều học theo động tác trước đó của anh, điên cuồng mυ'ŧ lấy môi anh, hai người trao đổi nước miếng với nhau.
Hai cánh tay mảnh mai vòng ra sau cổ anh, muốn hôn anh sâu hơn.
Bàn tay của người đàn ông đang đặt trên eo cô, Lâm Kiều cảm nhận được sự vuốt ve của anh đang dần dần chuyển hướng.
Anh nhẹ nhàng xoa nắn bầu ngực của cô qua lớp đồ ngủ, vì vừa tắm xong nên cô không mặc áo ngực, Giang Trạm có thể cảm nhận rõ ràng đôi nhũ hoa đang dần cứng lên theo sự nhào nặn của anh.
Ma sát qua lớp quần áo càng khiến cô trở nên mẫn cảm hơn, lớp vải cọ xát qua lại với nhũ hoa của cô theo từng chuyển động mân mê của anh, những tiếng rêи ɾỉ khe khẽ cũng phát ra khỏi miệng cô.
Bàn tay to lớn cởi bỏ những nút áo trước ngực cô một cách thuần thục, lòng bàn tay thô ráp vuốt ve phần da thịt mềm mại bên eo.
Cơ thể cô mềm mại không thể tưởng tượng nổi, khiến cho mỗi lần Giang Trạm chạm vào đều không nhịn được mà cảm thán.
Lòng bàn tay anh đặt lên bầu ngực căng tròn rồi khẽ nhào nặn, đầu ngón tay trêu đùa nhũ hoa đã dựng đứng khiến thân thể người trong lòng không ngừng run rẩy.
Nụ hôn ướŧ áŧ từ cằm tới xương quai xanh tinh xảo rồi xuống đến đôi bồng đảo đang đang phập phồng vì thoải mái.
Bàn tay to xoa xoa vài cái, rồi cả khuôn mặt vùi vào trong hai bầu ngực mềm mại, trên cằm có chút râu lưa thưa, tựa hồ như đang cố ý trêu chọc cô, hết cọ bên này rồi lại cọ bên kia trên khuôn ngực trắng ngần của cô.
“Ư… ngứa lắm…”
Ngực cô vừa tê vừa ngứa, Lâm Kiều không nhịn được cúi đầu tựa vào vai anh rêи ɾỉ.
Giang Trạm nhìn bộ dáng hết sức đáng yêu này của cô liền mỉm cười, hai tay đỡ lấy mông cô rồi kéo sát mình hơn.
Đôi môi nóng ấm hôn lên bầu ngực đang phập phồng của cô, đầu lưỡi dường như đang kɧıêυ ҡɧí©ɧ, vuốt ve đỉnh nhũ hoa đã bị anh trêu đùa đến cứng ngắc kia.
“A …”
Nhũ hoa bị anh ngậm trong miệng, trong khoang miệng nóng ẩm, có thể cảm nhận được đầu lưỡi nóng bỏng của anh đang liếʍ láp quanh đầu nhũ, giống như có một luồng điện chạy khắp cơ thể, nửa thân dưới của Lâm Kiều đã trở nên tê dại.
Hai quả đào bị anh liếʍ mυ'ŧ trong miệng một hồi thì đã sưng tấy, đôi nhũ hoa vừa ửng đỏ vừa phồng cao lên.
Lâm Kiều chỉ có thể dựa vào người anh mà thở hổn hển, toàn thân cô nóng rực cùng hoa huyệt đã sớm tê dại ướŧ áŧ.
Giang Trạm đã cởi xong quần áo hai người chỉ với vài động tác, bàn tay anh xoa nắn hai cánh mông mượt mà, nhũ hoa đang được anh ngậm trong miệng, bàn tay anh lại tìm đến nơi đã rộng mở giữa hai chân cô, rồi ngón tay chạm đến âm đế của cô một cách chính xác mà nhẹ nhàng mơn trớn.
Hoa huyệt của Lâm Kiều đã sớm ướt đẫm tràn trề, mà dâʍ ɖị©ɧ lúc này không còn sự cản trở của qυầи ɭóŧ cũng đã chảy xuống cả đùi anh, trơn trượt, dính nhầy.
“Ưm a …”
Thanh âm rêи ɾỉ mềm mại của Lâm Kiều phát ra càng mê người hơn theo những động tác đυ.ng chạm của Giang Trạm.
Giang Trạm ôm lấy cô rồi xoay người đè cô xuống dưới, hai tay anh nâng hai chân cô gác lên vai mình, vừa say đắm lại vừa trân trọng hôn lên mắt cá chân rồi đến bắp chân cô.
Dâʍ ɖị©ɧ trong suốt trên đùi cũng được anh liếʍ sạch, Lâm Kiều như thể cảm nhận được điều gì đó, chậm rãi mở đôi mắt ướt ra.
Đôi môi của người đàn ông càng tiến gần đến hoa huyệt đang ngứa ngáy vì ái dục, nơi đó lại càng tiết ra nhiều dâʍ ɖị©ɧ hơn vì sự tiếp cận này của anh.
“Đừng … đừng chạm vào nơi đó … A…”
Cô còn chưa kịp ngăn cản, đầu lưỡi của người đàn ông đã đảo qua vành huyệt khẩu rồi ngậm lấy hoa tâm, phát ra âm thanh đầy sắc tình.
“Ưm a …A ha …”
Loại kɧoáı ©ảʍ chết người đó đang giày vò Lâm Kiều khiến cô không nhịn được ưỡn người lên rêи ɾỉ, vừa muốn trốn chạy khỏi nó nhưng cũng vừa muốn tiến lại gần hơn, mông cô vặn vẹo trên giường, miệng không ngừng rêи ɾỉ.
Đầu lưỡi nóng hổi bất bất chợt ngậm lấy âm đế mẫn cảm đang run rẩy mà liếʍ mυ'ŧ, dâʍ ɖị©ɧ nơi mật huyệt đang bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng chảy ra tràn trề.
Lâm Kiều nhìn Giang Trạm đang vùi đầu vào giữa hai chân cô, cắn liếʍ hoa huyệt của cô, dòng nước trong suốt chảy xuống dọc theo chiếc cằm cương nghị của anh, cảnh tượng da^ʍ mỹ mà mê đắm này khiến bên trong cô ngứa ngáy trống rỗng không thể chịu nổi, rồi lại càng khao khát những hành động mãnh liệt hơn của anh.
Môi lưỡi của người đàn ông rời đi khiến cô càng thêm khó chịu, cơ thể hư không dường như đã đạt đến cực hạn, cô nhìn vào đôi mắt Giang Trạm, ngọn lửa du͙© vọиɠ cháy bỏng bên trong như đã thiêu đốt cô.
“Ưm … Giang Trạm …”
Lâm Kiều thầm thì kêu tên của anh.
Ngón tay thon dài vuốt ve hoa huyệt của cô, mân mê qua lại như đang chờ đợi lời mời tiếp theo từ cô.
“A…”
Theo những tiếng rêи ɾỉ của cô, hai ngón tay anh tiến vào trong hoa huyệt vốn đã ướt đẫm mà trống rỗng của cô,
“Ưm a …”
Ngón tay đang từ thong thả dần trở nên kịch liệt, trêu đùa ở nơi tận cùng.
“Đã chạm đến tận trong cùng chưa, hửm?”
Giọng nói trầm khàn của người đàn ông vang lên bên tai cô.
Lâm Kiều mở đôi mắt mê man nhìn anh, ngón tay anh đang ra vào trong hoa huyệt, lúc này cảm giác trống rỗng cùng ngứa ngáy đã dịu đi đôi chút nhưng khát khao du͙© vọиɠ lại càng mãnh liệt hơn.
“Ưm … ha
a … không … không có …”
Như thể đang chờ đợi lời cầu xin của cô, nên sau khi cô trả lời xong động tác của người đàn ông vẫn không tiến sâu hơn.
Hoa huyệt bị anh chơi đùa ngày càng tiết ra nhiều dâʍ ŧᏂủy̠.
“Ưm … a… Giang Trạm … tiến vào đi …”
Mỗi một tế bào trên cơ thể cô đều như đang khao khát kêu gọi anh, ngay cả suy nghĩ cũng dần trở nên mơ hồ.
Cảm nhận được côn ŧᏂịŧ đang tiến gần, nhiệt độ nóng bỏng cùng với xúc cảm căng cứng đó khiến toàn thân Lâm Kiều kích động run lên.
“A ha … Giang Trạm …”
Cô mở đôi mắt tràn ngập sương mù, nhìn người đàn ông đang cúi xuống trước mặt, khuôn mặt anh gần trong gang tấc, hơi thở nóng rực cũng phả lên mặt cô.